Vào đồn cảnh sát....

Dịch Thiên

Vào đồn cảnh sát....

Sự việc này khiến tất cả mọi người rất không thể hiểu nổi, công an cũng được điều tra cũng đến để lấy lời khai nhưng tất cả đều là lời nói vô căn cứ nên cũng không biết lập biên bản như thế nào. Nhưng dù sao anh vẫn là người có mặt ở đó nên cũng được triệu tập đến đồn công an lấy lời khai.
Họ tên
Lăng Thiên
Anh đùa tôi à!
Một nữ cảnh sát khi đang lấy lời khai hét lên khiến tất cả mọi người giật mình, quả thật tất cả mọi người ở đây đều không biết phải làm như thế nào khi sự việc xảy ra như vậy. Có ai lấy cái tên như vậy để đặt cho mình chứ.
Tôi đùa cô làm gì, tên của tôi là vậy đó, cô có thể xem chứng minh thư.
Thực ra tôi thấy cái tên này cũng hay mà, tôi tự đặt tên cho mình đó cô thấy nó có hay không?
Sở dĩ anh tự đặt cái tên đó vì con người anh khi về nước thì chỉ muốn bình yên mà thôi. Anh muốn luôn nhắc nhở mình là con người trước đây ở trên thế giới đã thực sự chết rồi. Với lại anh có biết mình họ gì tên gì đâu mà đặt, cứ lấy vậy thôi, dù sao cũng là một cái tên để gọi mà thôi. Thậm chí trước đây anh còn không có tên mà người ta thường gọi anh bằng số mà thôi, đó là 49. Một con số mà theo quan niệm người phương đông là không may mắn.
Công việc hiện nay?
À hiện nay tôi mở cửa hàng bán hoa, nếu cô có nhu cầu cô có thể đến tìm tôi, tôi có thể đưa hoa tận nhà cho cô.
Câu trả lời này lại khiến cô điên lên.
Anh vẫn tỏ vẽ rất ngoan ngoãn phối hợp điều tra nhưng nói mình không biết xảy ra vấn đề gì.
Reng reng…
Đột nhiên chuông điện thoại văn phòng cảnh sát vang lên.
Anh nhìn vào nó và mỉm cười bởi vì dường như anh biết sẽ xảy ra việc gì.
Cô chuẩn bị thả tôi đi là vừa rồi đấy, lãnh đạo gọi kìa.
Đúng như những gì anh đoán, điện thoại đến và yêu cầu thả anh ngay lập tức mà không có nói lí do gì, ngay cả cục trưởng cục công an thành phố cũng không biết tại sao. Ông ta hiện tại rất bực mình, đường đường là một cục trưởng nhưng chẳng biết lí do tại sao bảo mình thả người. ông chỉ biết cuộc điện thoại đến từ cục an ninh quốc gia yêu cầu thả người mà thôi.
Anh là ai?
Tôi trả lời cô đó thôi.
Anh vẫn trả lời cô một cách bình tỉnh như việc anh ngồi đây là không phải là đồn cảnh sát vậy.
Anh có thể đi.
Nữ cảnh sát vẫn tỏ vẽ rất tức giận, cô không biết tại sao mình được lệnh thả tên khốn này, cô quyết tâm phải làm cho ra lẽ. Hơn nữa thông qua việc tra hồ sơ của hắn cô thấy rằng ở đây thiếu không ít thông tin quan trọng như cha mẹ là ai, khoảng thời gian 20 năm ở nước ngoài sao không có gì. Tại sao có rất nhiều bằng cấp vậy mà lại đi bán hoa, với lại sao mới chỉ có 25 tuổi mà đã có hơn 3 bằng thạc sĩ, giáo sư, còn nữa tại sao lại có một tấm hình chụp ảnh anh ta làm lính mà không có thời gian nào nói lên anh ta đã từng đi lính. Cô quyết tâm phải điều tra tên khốn này.
Đi ra khỏi đồn cảnh sát với một nụ cười trên môi, anh nghĩ.
Thế là lại hết một buổi chiều ngồi trong đồn cảnh sát, mới về nước có hơn hai tháng mà rắc rối bắt đầu xuất hiện rồi đây.