Sao anh đẹp trai dữ vậy?......

Dịch Thiên

Sao anh đẹp trai dữ vậy?......

Khi về đến nơi thì anh thấy một cô gái ước chừng vào khoảng 16 đến 18 đang đứng ở trước cửa hàng của mình cùng với hai người mặc áo ves đen rất nghiêm túc đứng sau lưng cô. Xem ra họ là vệ sĩ riêng. Cô đi một đôi giày thể thao màu đỏ, kèm theo một cái áo rộng thùng thình, và một cái mũ lưỡi trai rộng vành. Xem ra cô nàng này thích thể loại hip hop đây.
Chào cô, cô có phải là người khi nãy gọi điện đặt hoa không vậy.
Cô quay lại nhìn ánh với ánh mắt mê trai trần trụi.
Á, cô hét lên.
Sao anh đẹp trai dữ vậy.
Cái cô này lại thật, nhìn vào anh chằm chằm người ta đã không nói gì thì thôi, bây giờ lại hét lên như là bị cái gì ấy.
Ài, cái đó thật ra thì tôi đẹp trai lâu rồi, giờ cô mới thấy đó thôi.
Anh tự kỉ khen mình
Dừng nói với tôi anh là chủ tiệm hoa này đó nghe.
Là tôi, có sao không, không phải khi nãy cô có nói chuyện với tôi rồi đó thôi.
Khi nãy là khi nãy, giờ gặp anh rồi thì lại khác.
Bây giờ tôi đã thay đổi ý rồi. Tôi không muốn mua hoa nữa.
Không muốn thì thôi, có sao đâu, dù sao tôi cũng mở cửa tiệm này cho vui mà thôi.
Anh nói chưa hết câu thì cô nói tiếp.
Tôi muốn anh tặng hoa cho tôi. Một tuần một lần. mà đích thân anh phải đi giao hoa.
Tại tôi đẹp quá mà, tôi không muốn có nhiều cái đuôi nên anh phải ăn mặc thật đẹp để đưa hoa cho tôi đó.
Xem ra cô này còn tự kỉ không kém hơn anh là bao, đúng là cặp đôi hoàn cảnh, nghiêng nước nghiêng thùng.
Tôi làm gì đi giao hoa mà mặc áo quần cho đẹp. Hơn nữa là như vậy hóa ra tôi phải giả làm bạn trai cho cô, như vậy đối với tôi đâu có lợi ích gì.
Giả làm bạn trai cho tôi mà không có lợi ích sao, anh biết có bao nhiêu người muốn cầm tay tôi mà còn chưa được đó, hơn nữa tôi sẽ trả thêm tiền cho anh. Như vậy có được không.
Anh nhìn lại cô. Quả thật cô có đẹp hơn người thật, cô như vậy cũng đủ làm bao người mê mệt.
À đẹp thì có đẹp thật nhưng chỗ đó còn hơi nhỏ.
Anh vừa nói vừa nhìn vào ngực cô vừa cười mội nụ cười trông rất hèn mọn.
Thấy được ánh mắt của anh, cô bất giác che ngực mình lại.
Sắc lang, anh đúng là sắc lang, nhưng tôi lại thích. Tôi chỉ mới có 17 sau này sẽ thuộc loại mỹ nhân hàng đầu, vậy anh có muốn thử làm bạn trai của tôi không, biết đâu sau này chúng ta thật thì sao.
Không tôi không muốn làm bạn trai thật hay giả gì với cô cả, anh trả lời kiên quyết.
Tại sao?
Cô còn quá nhỏ, với lại tôi không thiếu tiền, cô có thể đi tiệm khác. Tôi không muốn làm.
Nói đến đây anh quay mạt đi vào cửa hàng.
Anh,,,,,,,anh.
Cô tức giận dậm chân một cái.
Đã như vậy tôi sẽ cưu đổ anh, xem anh có còn xem tôi là còn nhỏ nữa không.
Cô quay người bỏ đi và bắt đầu tìm hiểu về anh, một con người mà được cô xem là kẻ lập dị chỉ bởi vì xem cô là con nít và không trân trọng vẻ đẹp của cô.
Anh vẫn không quan tâm.