Dịch Thiên

Ám sát

Đang bước đi trên con đường mà ngày hôm qua hắn còn chưa biết tới là có nó hôm nay liền phải đi trên đó.


Bỗng đâu từ trong bóng tối xuất hiện khoảng 50 người trong trang phục ác đen bó sát thân, khuôn mặt được che kín bởi những chiếc mặt nạ kì quái, chúng trông giống như giã quỷ và tạo cho cảm giác như đang đứng trong địa ngục vậy.


Chúng không nói mà cứ thế tạo thành vòng tròn bao quanh lấy Lăng Thiên.


Một người từ trong chúng bước ra với một nụ cười ma rợ.


Ha Ha. Minh Vương các hạ có khi nào nghĩ tới ngày hôm nay không. Một người được coi là Địa Ngục chi chủ mà bị sứ giả hắc ám chúng ta lấy mạng, Haha.....

Thật không? Ta nhớ không nhầm thì câu nói này cũng được một kẻ nói ra nhưng bây giờ ta vẫn sống mà kẻ kia chân chính đi là quỷ rồi. À mà ta nhớ hình như kẻ kia là gì mà Matomasu gì đó nhỉ. Mà hình như hắn cũng đến từ cái gì gì mà hắc tín hay thạch tín gì đó nhỉ.


Không phải thật là hắc tín đó nha? Một câu hỏi đầy châm chọc.


Tổ chức Hắc ám này là tổ chức được thành lập lúc các tập đoàn cứ điểm người nhật đang còn trong tình trạng cát cứ, mỗi người một lãnh địa riêng. Chúng tụ hợp các nin gia có các khác biệt với người thường lại với nhau, chúng có các dị năng khác nhau bà đặc biệt là chúng còn được học thêm nghệ thuật ám sát thời cổ đại. Một nghệ thuật hết sức khó đối phó khi kẻ thù luôn cứ thay đổi không ngừng và ẩn nấp trong bóng tối xung quanh bạn

. Cũng vì thế mà chúng được xưng là Hắc ám.

Không để ý tới nụ cười đắc ý của kẻ kia.Lăng thiên vẫn điềm nhiên đối mặt với kẻ cầm đầu kia.

Như chạm vào nỗi đau. Tên cầm đầu run rẩy người, hắn dường như không thể kiềm chế thêm được nữa.


Hắn hét lên nói với giọng phẫn nộ đồng thời có thêm hận ý

.
Chúng ta tổ chức không phải là hắc tín hay là thạch tín gì đó mà là Hắc ám.


Còn cái người mà ngươi nói đó chính là cha của ta.


Hôm nay lời nói đó sẽ được ta thay cha ta hoàn thành hiện thực và trước khi ngươi chết ta muốn ngươi bị dày vò đến muốn chết không được sống không xong.


Nên nhớ kĩ cho ta. Hôm nay Matobisu con trai của Matomasu sẽ là người kết liễu Minh Vương.


Dường như không để ý tới câu nói đầy ngông cuồng của Matobisu Lăng thiên vẫn hỏi lại với một giống bình thản.


Thì ra kẻ nói với ta câu kia là cha ngươi. Thật xin lỗi, mà ta hỏi thật ngươi có con nối giõi chưa. Nếu chưa thì về sinh con đi đã chứ không có con nối giõi tông đường là bất hiếu đó a.

Mà thôi. Thật không ngờ cha con ngươi giống nhau nhỉ, đúng là đồng tâm đòng lòng nha. Ta xém như tiễn đưa ngươi một đoạn đầu đài. Về dưới đó thì gửi lời hoỉ thăm tới cha ngươi dùm ta.

Câu nói của hắn trước khi chết cũng là muốn đem ta tra tấn đến sống không được chết không xong đó. Chặc chặc.... Thật xin lỗi hai cha con nhà ngươi


Sau câu cười như không đó là những tiếng trầm đục vang lên.

Không để cho chúng có cơ hội phản ứng Lăng Thiên lóe người biến mất.
Tiếp đó là hiển nhiên có tiếng đánh nhau giữa Lăng Thiên với đám người kia.


Một lúc thế giới buổi tối như trở về với sự im lặng vốn có của nó.


Nhưng nó chỉ khác biệt là có thêm 50 cái xác. Và cuộc đời này lại thiếu thêm năm mươi người không phải do chết già. Những người này sẽ mãi không hiểu chết già sẽ như thế nào được nữa. Chúng chết đến không thể chết thêm được nữa.


Gọn lẹ, không đau đớn, mỗi tên đều có một rãnh nhỏ giữa cổ. Xung quanh đó là máu tươi lanh láng, nó đõ thẫm, thấm dần ra xung quanh. Nếu có người ở đây thì sẽ tưởng nó là một biển máu chứ không còn là một căn hẻm nữa.


Một không khí quá quỷ dị, làm người ta dễ lạnh sống lưng.


Thực ra 50 tên này cũng chỉ là thăm giò mà thôi, thế giới ngầm luôn biết rằng ai ám sát Minh Vương đều không có trở lại nên chúng không thể đánh giá sức chiến đấu của hắn đến mức độ này. Kể cả các vụ hắn tự mình chủ động ra tay thì trước đến nay luôn không lưaulại người sống nên chúng cũng có thể tham dò mà thôi.


Lăng Thiên lúc này đang đứng ở đầu hẻm, hai tay cũng ôm lấy ngực với những vết máu còn chảy róc rách. Hắn cũng trả một cái giá rất lớn để giết được những kẻ kia, đổi lại là lính được huấn luyện đặc biệt thì chắc 50 tên đó lấy thịt đè người thì cũng chết không chứ nói đâu xa.


Nhưng những vết thương đó cũng nhanh chóng liền lại mà mắt thường có thể nhìn thấy.


Nếu để những nhà khoa học ở đây thì sẽ có người thốt lên là phản khoa học, phản văn minh