Chương 16: Anh em họ Phan.

Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh

Chương 16: Anh em họ Phan.

Chương 16: Anh em họ Phan.

Trong khu rừng trên núi cách đấy không xa có loáng thoáng khói bếp cùng tiếng người.

chỗ đấy tự tập 30-35 người tự tập quanh một cái hang động, xung quanh có vài túp lều, bên cạnh còn bày các loại thị rượu, một đám người ăn mặc xúm xít lại với nhau ăn uống say xưa, thỉnh thoảng có thể thấy kẻ nào đấy say khướt đụng dậy tìm chỗ đại -tiểu tiện cách đó không xa hoặc là tìm một bụi cây nào đó rúc vào ngủ.

Đây chính là đám cướp mấy ngày nay làm mưa làm gió ở xã Yên Lâm,

Trong hang động cũng không sâu lắm, từ của hang đến cuối chỉ hơn 60m, miệng hang rộng nên bên trong rất sáng xủa.

Trong hàng có vài người hoặc nằm hoặc ngồi bá vai nhau uống rượu ăn thịt bốc phét tiếng cười của bọn chúng giống như có bãi đờm kẹt ở giữa cổ vậy, vang khắp hang động như tiếng thú kêu.

Trong hang bất ngờ bày hai chiếc ghế bành cùng một chiếc ăn có đầy đồ ăn cùng rượu ngon, trên ghế thì ngồi dựa hai người đàn ông cáo lớn đáng dựa vào đấy mà ăn to uống lớn, mồm miệng dính đầy mỡ bóng nhẫy, hởi thở đầy rượu, thỉnh thoảng lại phá lên cười làm lộ ra những cái răng đen.

Diều khiến cho người ta dễ nhận ra nhất đấy là một kẻ cạo lấy mộ quả đầu trọc lóc thậm chí tiện tay cạo luôn cả lông mày, kẻ còn lại ngồi bên cạnh thì bị thiếu mất mất một lỗ tai.

Hai kẻ này là anh em ruột, anh tải đầu trọc gọi là Phan Văn Định em trai mất tai tên là Phan Văn Lâm, hai kẻ này vốn dĩ cha mẹ chết sớm sau đó sống với ông bà, hồi nhỏ may mắn gần nhà có một võ đường gần nhà, may mắn học một bộ thương pháp sau lại đường chủ võ đường truyền dạy tài nghệ, vừa tròn 16 sau tuổi thì vào trong thành tham gia bang phái kiếm ăn, bằng tài nghệ thương pháp cao cường, cả hai đã lập không biết bao nhiêu công lao cho bang phái, số người chết dưới thương của bọn chúng không dưới chục người.

Chính vì vậy được bang chủ coi như thân tín giáo cho quản lý một số sòng bạc cùng lầu xanh, hai anh em cũng coi như là có tương lai, lại quay về quê đốn ông bà lên huyện thành dưỡng lão báo hiếu cho đến khi ngậm cười xuôi tay.

Nhưng ngày vui chẳng đầy găng, bang chủ bị người khác sám sát giết chết, hai anh em chỉ kịp cầm theo một số vàng bạc rồi liều chết chạy chốn.

Sau đó lại tiếp tục dùng võ lực mạnh mẽ cùng cùng sự hung ác thu phục được một đám người chạy nạn cùng tội phạm bỏ trốn,... lên rừng làm cướp.

Lúc này từ ngoài hang động bỗng chạy vào một tên sơn tặc.

_ Đại ca! đại ca! không xong rồi đại ca ơi!!!

Tên đầu trọc Phan Văn Định đang ngà ngà say nghe thấy có người gọi mình thì ngẩng đầu lên.

Tên sơn tặc này chạy đến bên cạnh Phan Văn Định thì thở không ra hơi.

_Đại...đại ca, nguy rồi.

Tên này thấy đàn em hớt hải thể thì không vui, hắn rót một bát rượu đưa cho tên đấy.

_ Có gì mà mày xồn xồn lên thế? bảo bao lần rồi, uống hết bát rượu rồi nói tao nghe xem.

Tên đàn em uống hết chén rượu rồi thở mấy cái.

_ Đại ca!! Hai thằng thằng Vừng với thằng Giang bị bắt rồi!!

__Gì cơ!!?

_ Thằng Vừng với thằng Giang hôm qua anh sai đi do thám bị người ta bắt lại rồi!!

Tên đàn em đáp lời.

Vừng với Giang chính là hai tên tối qua đột nhập vào làng.

Phan Văn Định tức tối vỗ bàn một cái.

_ Đứa nào to gan giám động vào người của tao?? mày nghe tin này ở đâu?

Phan Văn định lớn tiếng hét lên làm em trai hắn Phan Văn Lâm cùng mấy tên đàn em thân tín trong hàng đều nghe thấy.

Tên đàn em thấy mọi người.

_ Là cái làng mà hôm đại ca cho người kéo cái xác vào đấy, em thấy cả đêm mà hai thằng kia chưa về thì thì giả vờ chạy xuống núi hỏi thăm thì biết được hai thằng nó bị bắt rồi, thằng Giang còn bị người ta giết ngay tại trận nữa, làng xóm xung quanh họ đều đồn lên là thế.

_ KHỐN KIÊP!!Sao bọn nó giám!!?

Tên Phan Văn Định lại tức giận vỗ bàn một cái.

_ Mày biết đứa nào giết nó không?

Tên đàn em thấy đại ca tức giận cũng hơi sợ.

_Là một kẻ tên là Nguyễn Văn Lúy, kẻ này từng là bách phu trưởng,sau này giải ngũ trở về quê mở một võ đường, đêm qua thằng Giang đột nhập vào nhà hắn rồi bị chém chết ngay tại chỗ?

_ Bách phu trưởng??

Tên Phan Văn Định cau mày, hắn hơi kiêng dè.

Nhưng em trai Phan Văn Lâm ngồi bên cạnh lại không nhịn được. mà đứng dậy.

_ Con mẹ nó!! Thằng chó này giám giết người của bọn mình, anh- mình dẫn người đi trả thù chém chết mẹ nó đi!!

Phan Văn Định hơi trầm ngâm.

_ Mày không nghe thấy à, kẻ tên Lúy này từng làm bách phu trưởng đấy, không phải vừa đâu!!

Phan Văn Lâm nghe vậy thì hừ một tiếng.

_ Kìa, sao anh lại nói vậy, hắn ta từng làm bách phu trưởng thì sao chứ, chẳng phải về vườn rồi còn gì, chả nhẽ nó vẫn gọi được 100 thằng lính ra đánh nhau với anh em ta à??

Nói xong hắn còn cầm lên cây thương bên cạnh.

_ Cây thương trong tay anh em ta cũng không phải cây cời lửa, chẳng nhẽ anh định nhìn các anh em chết mà không báo thù thì sau này sao phục chúng được?!

Cây thương dài 2m, trên đầu không có tua, mũi thương dài tận 70cm rộng gai ngón tay, cả đầu thương như một thanh kiếm vậy.(*)

Phan Vặn định nghe em trai nói vậy, lại nhìn thấy ánh mắt của bọn thuộc hạ xung quanh nhìn mình, hắn lại đáng ngà ngà say rượu nên cũng không nghĩ nhiều nữa mà đồng ý.

_ Được,đằng nào chúng ta cũng định cướp cái làng đấy, ra bảo các anh em chuẩn bị xuất phát.

Phan Văn Lâm thấy đại ca nói vậy thì cười to ha hả.

- Có thế chứ, đi nốt chuyến này tranh thủ trước tối anh em ta về uống rượu tiếp.

Nói xong còn cầm một cây thương đưa cho anh trai, hai anh em học cùng một thầy nên hai cây thương đều cùng một kiểu dáng có mũi dài như kiếm.

Bọn Đàn em nghe chuẩn bị đi cướp tiếp thì vui không kém gì tết, cả mấy tên đang say rượu ngủ lăn lốc cũng tỉnh cả dậy,

Tên đàn en lúc nãy dắt lấy hai con ngựa ra, hai anh em họ Phan mỗi người một con rồi nhảy chồm lên.

Cũng không biết bọn chúng kiếm đâu ra hai con ngựa này, nhì dáng dấp cũng không phải ngựa cày mà là loại hay dùng để cưỡi, tuy không pahir ngựa chiến được huấn luyện nhưng cực kỳ hiếm thấy.

Những lúc chiến tranh như thế thì mấy loại động vật như trâu, ngựa, bò, dê,... đều được triều đình sử dụng rất nhiều để cưỡi, kéo hay thịt đều có như cầu rất lớn, nên giá của chúng lên dến rất cao, thậm chí một con trâu cày có thể đổi lấy 2,3 người đàn ông về làm người ở.

Ngoại trừ hai con ngựa này thì bọn cướp còn kiếm được 3 chiếc xe bò có bò kéo để chất chiến lợi phẩm.

Vài tên thông minh leo tót lên xe ngồi cho đỡ phải đi bộ, mấy tên chậm chân đành phải đi theo cuốc bộ.

Đám cướp hơn 30 tên rồng rắn lên mây mà kéo đến là Yên Lãng trả thù cùng cướp bóc.

(*) một loại thương dó đầu dài và hẹp, tương tự như thương Omi Yari của nhật bản, ấn gg Yari là ra.