Chương 304: Khắc Cổ Tự Ma Pháp.
Nếu Lưu Béo không kịp tới, sợ rằng đến lúc gần chết đi, Hefaiston cũng không kịp tuyển ra truyền nhân cho mình. Mà có kịp tuyển ra truyền nhân đi chăng nữa, nếu không có sự chỉ dạy tận tay của lão, thì truyền nhân kia mất bao lâu mới đạt đến trình độ của lão?
Mất thời gian rất lâu, hoặc chẳng bao giờ đạt đến cấp độ của lão. Như thế, nghề rèn của tộc Minotaur sẽ mai một và tộc Minotaur dưới lòng đất này sẽ đi xuống.
"Keng keng keng..."
Thế giới dưới lòng đất tĩnh lặng, dù ở rất xa đấu trường kia, ta cũng có thể nghe tiếng từng nhát búa đập xuống dần đều. Những Minotaur, Karlik không đủ chỗ để vào bên trong đấu trường thì cũng đứng bên ngoài nhín trận đấu thông qua ma pháp hình chiếu.
Độ trễ của nó khoảng vài phút, khi bên trong ồ lên vì một vấn đề gì đó, phải vài phút sau những người ở ngoài mới biết được....
Về cơ bản, thanh trường đao cán dài của Hefaiston đã rèn xong, giờ chỉ còn thiếu các bước tinh luyện mặt ngoài cho lưỡi đao. Vẽ hoa văn và khắc tên nữa là xong.
Quá trình đó lão Hefaiston không hấp tấp, muốn làm hoa văn đẹp, khắc chữ đẹp thì phải cẩn thận. Các Tinh Linh đã xong việc của mình, nhưng chúng vẫn chưa rời đi. Thay vào đó tập trung lại quanh bàn rèn của Hefaiston để quan sát lão khắc hoa văn cho thanh trường đao kia.
Sau khi khắc xong một nửa hoa văn, Hefaiston dừng lại.
"Ma Tùng Quân, ta xin phép dùng kiến thức hạn hẹp về cổ ngữ để khắc cho thanh trường đao này. Ngươi có thể cho ta xin chút máu không?"
Lúc này Hefaiston cầm thanh trường đao đến trước mặt Ma Tùng Quân mà hỏi.
"Để làm gì?" – Ma Tùng Quân ngạc nhiên nói.
"Để làm khắc Cổ Tự Ma Pháp tự vệ, ngoại trừ ngươi ra, không ai có thể sử dụng thanh trường đao này với hiệu quả 100%." – Hefaiston cười nói.
"À... giống như khóa chống trộm ấy hả?" – Ma Tùng Quân à lên một tiếng.
"Khóa chống trộm?"
"Không có gì đâu, đừng nghĩ nhiều. Máu đây, Nhị Trưởng Lão xem xem đã đủ chưa?"
Thấy Hefaiston bắt đầu thắc mắc vấn đề nói hơi của hắn, Ma Tùng Quân liền xua tay. Hắn lấy ra con dao lam, khẽ cứa trên mu bàn tay của mình, rịn ra được giọt máu. Đựng trên cái chén nhỏ rồi đưa cho Hefaiston.
Sau khi lấy được máu của Ma Tùng Quân, Hefaiston đem trộn nó với bùn thép, loại bùn này có màu nâu da người. Khi trộn cùng với máu của Ma Tùng Quân, bằng cách nào đó máu của hắn lại nhuộm đỏ luôn cả thau bùn kia.
Bấy giờ Hefaiston lấy bùn từ đó chét lên lưỡi rồi đưa nó vào trong lò rèn. Sau đó lại lấy ra, dùng búa gõ nhẹ lên lưỡi đao, làm cho những lớp bùn đã khô quắt rơi xuống. Lúc này có thể thấy được trên lưỡi đao có một lớp bùn mỏng dính chặt vào trong đó.
Các Hỏa Tinh Linh tung tăng muốn nhảy vào đốt dùm cho Hefaiston nhưng bị Hefaiston ngăn lại. Những công đoạn này, Hefaiston muốn tự tay mình hoàn thành nó mà không cần nhờ đến sự giúp đỡ của các Tinh Linh.
Sau khi chét và nung hết toàn bộ số bùn từ máu của Ma Tùng Quân, Hefaiston bắt đầu khắc những dòng cổ ngữ lên đó. Lúc này hệ thống đưa hình ảnh của chữ Hefaiston đang khắc lên trước mặt Ma Tùng Quân.
Và một hình ảnh đối chiếu chữ khác trên bộ giáp của Huyết Phong.
"Cổ Tự Ma Pháp?" – Ma Tùng Quân ngạc nhiên thốt lên.
Cổ Tự Ma Pháp là cái tên hệ thống vừa đặt cho cổ văn ma pháp của thời đại trước, ngọn nguồn là từ áo giáp của Huyết Phong, nó được Diggory T.Bogy nhắc tới. Chả là tên đó chưa kịp chứng minh cho Ma Tùng Quân biết thì sự thật về thời đại trước đã được chứng minh.
Nên chuyện về cổ ngữ cổ tự gì đó đều bị Ma Tùng Quân vứt sau đầu. Bây giờ đọc lại mấy dòng chữ hệ thống ghi, các loại chữ ma thuật này phân ra làm hai loại.
Cổ Tự Ma Pháp và Văn Tự Ma Pháp. Về nghĩa thì chúng giống nhau, nó là loại chú ngữ được viết thành chữ, khi khắc lên trên đồ vật nào đó thì sẽ tạo ra một số ma thuật nhất định. Còn một loại chữ thứ ba nữa cũng có thể dẫn dắt nguyên tố ma thuật, nhưng nó không thể khắc lên đồ vật, mà chỉ có thể yểm lên đồ vật. Đó là chữ của Ma Đạo Sư, có tên Ma Đạo Văn Pháp.
Những chữ ma pháp khác Ma Tùng Quân có thể không biết, nhưng Ma Đạo Văn Pháp Ma Tùng Quân thấy rất quen. Nó giống như chữ ở trên chùa chiền tại kiếp trước của hắn. Nghe nói gia tộc của Long Nguyên Giáp phải học cả Ma Đạo Văn Pháp và Văn Tự Ma Pháp. Lần trước Ma Tùng Quân thấy Long Nguyên Giáp biễu diễn qua Văn Tự Ma Pháp một lần trước mặt Diggory T.Bogy rồi.
Chung quy có mấy cái chữ dùng để làm phép như thế. Còn về việc chúng mạnh yếu thế nào thì hệ thống vẫn chưa biết được. Bởi nó chưa đủ dữ liệu để so sánh sức mạnh của cả hai. Nhưng theo khả năng có thể xảy ra, thì Cổ Tự Ma Pháp sẽ mạnh hơn Văn Tự Ma Pháp vì Cổ Tự Ma Pháp có từ trước thời Diggory T.Bogy sinh ra.
"Trưởng lão Hefaiston thật sự biết đến cổ ngữ đó ư?" – Dewitt ngồi chung bàn Ma Tùng Quân, ngạc nhiên không thôi.
Cavell nghe thế liền nói:
"Ta nhớ ngài Hefaiston từng kể rằng hồi trẻ ngài ấy đi vào một di tích. Trong di tích đó có khắc vô số cổ ngữ của thời đại trước, và đó được gọi là Cổ Tự Ma Pháp. Ngài ấy đã thử nghiên cứu và học chúng trong nhiều năm nay. Có lẽ vì không đầy đủ nên chỉ khắc được vài dạng ma thuật đơn giản. Bù lại sức mạnh nó đem tới gấp mười lần Văn Tự Ma Pháp của loài người."
"Nếu ngài Hefaiston chịu mở lòng và chia sẻ nó cho các vị trưởng lão đồng tộc, kiếm thêm một vài đệ tử nữa. Có thể trong tương lai, Cổ Tự Ma Pháp sẽ trở thành vũ khí tối thượng trong tay chúng ta."
Nói xong Cavell làm động vuốt mũi, tỏ ra bản thân là một kẻ hiểu biết sâu rộng.
Ngặt một cái khi hắn nói xong, không một ai phản ứng hay ậm ờ gì cả. Thấy lạ, hắn liền ngó sang Dewitt. Thấy Dewitt và những người khác đang nhìn hắn bằng con mắt mở toang, mồm chữ A, miệng chữ O.
"Chuyện gì vậy?" – Cavell hoảng loạn thốt lên.
"Mau bắt nó lại, gián điệp đó. Cavell không thể thông minh thế này được!" – Dewitt kéo tai tai thỏ xuống, hét lên một cách dữ dội với mấy tên Minotaur bảo vệ gần đó.
Riêng về khoản chữ ma pháp, Lưu Béo hoàn toàn chưa học về cái này. Thậm chí hắn cũng không phải là một Ma Pháp Sư nên chuyện có thể khắc được ma pháp văn là chuyện không thể xảy ra. Chí ít phải là một Ma Pháp Sư mới có thể làm được chuyện đó.
Sau khi khắc xong hoa văn, và Cổ Tự Ma Pháp. Hefaiston bắt đầu đục lỗ khảm trang bị trên thanh trường đao. Bình thường các thợ rèn sẽ khảm thuộc tính vĩnh viễn lên trang bị của họ theo yêu cầu của người được rèn.
Nhưng đó là đối với các Ma Pháp Sư, còn đối với tộc Minotaur thì không như thế. Tộc Minotaur có tới chín phần không phải là Ma Pháp Sư, nên Hefaiston cũng là một chuyên gia trong việc đục lỗ vũ khí mà vẫn giữ nguyên được toàn bộ thuộc tính của nó.
Giai đoạn đục lỗ khảm chính là giai đoạn cuối cùng để quyết định xem thuộc tính của vũ khí có được giữ nguyên hay không. Đồng thời khoảnh khắc ấy cũng quyết định xem vũ khí được rèn có sinh ra linh tính cho riêng mình không.
"Cạch cạch cạch cạch..."
Tiếng búa gõ vang lên dần đều, mỗi lần gõ búa của Hefaiston nghe như nhẹ nhõm nhưng lại khiến cho không gian chấn động liên tục. Có tổng cộng năm lỗ khảm được đục, chạy dài trên lưng của lưỡi đao.
Lỗ cuối cùng được đục xong, cũng là lúc thanh trường đao hoàn thành. Bấy giờ ta có thể nghe thấy một âm thanh oong oong trong trẻo vang lên, âm thanh đó nghe như đang vui mừng. Và đó là âm thanh của thanh trường đao cán dài kia.
Nó rung lên liên tục, tự thân nó bay lên khỏi mặt đất, trôi từ từ về phía Ma Tùng Quân.
Bấy giờ trước mặt Ma Tùng Quân hiện lên một dòng chữ chú thích của thanh đao:
[Trường Đao chưa đặt tên. Nó được tạo ra bởi một thợ rèn Minotaur đầy tài năng, với tất cả tâm huyết của mình, Minotaur tên Hefaiston đã tạo ra nó. Máu của bạn là thành phần chính trong nó. Trường Đao muốn bạn trở thành chủ nhân của nó theo mong muốn của người thợ rèn.]
[Hãy đặt tên cho thanh trường đao, chấp nhận nó trở thành vũ khí độc nhất của bạn.]
[...]
Đọc hết dòng chữ trước mắt, Ma Tùng Quân ngạc nhiên không thôi. Thanh đao này sao lại muốn hắn trở thành của nhân của nó? Chẳng lẽ nó đã sinh ra linh tính?
"Không thể tin được..."
"Có linh tính, có linh tính thật kìa."
"Thanh trường đao đã có hồn..."
Bấy giờ toàn bộ khán đài như chết lặng, chỉ một vài kẻ như không tin vào mắt mình, trố mặt ra mà lẩm bẩm những lời nói vô nghĩa. Rồi dần dần tiếng xôn xao qua lại vang lên, âm thanh trao đổi của những kẻ trên khán đài ngày một lớn dần.
Tộc trưởng Diego nhịn không được mà đứng bậy dậy, các trưởng lão của hai tộc cũng đồng loạt bật dậy. Đại Trưởng Lão của tộc Karlik thậm chí còn hô lên:
"Mau gọi tộc trưởng chúng ta đến đây, chứng kiến thời khắc này nhanh lên!!"
"Rõ!!"
Một Karlik lập tức đáp. Dù hắn rất kích động nhưng vẫn phải nén lại để hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Bấy giờ mọi người như chết lặng, chỉ trừ cái đội hủ tiếu của Ma Tùng Quân vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Một thanh trường đao trôi đến trước mặt đại diện cho điều gì?
Lưu Béo dừng lại động tác, đôi mắt hắn trở nên sáng rực, đôi môi nở nụ cười đến mức không ngậm lại được. Hắn nhìn sang Hefaiston chúc mừng bằng tất cả tấm lòng:
"Hefaiston huynh, chúc mừng huynh lại tiến thêm một bước lớn!! Ha ha ha, không hổ danh là thợ rèn tộc Minotaur."