Chương 306: Phân giải ma tinh thạch.

Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới

Chương 306: Phân giải ma tinh thạch.

Chương 306: Phân giải ma tinh thạch.


Múa xong một đường, Ma Tùng Quân rất hài lòng về thanh trường đao này. Nó có thể nhẹ nhàng nghe theo hắn, cũng có thể dữ dội tuân theo hắn. Thanh đao này đúng như cái tên Ma Tùng Quân đặt cho nó, nó hệt như nước.

Có thể yên tĩnh như mặt nước, có thể dữ dội giống như lửa, có thể cứng rắn như sắt thép, cũng có thể siết chặt ta như dây leo và nó cũng có thể đặc sệt lại như bùn đất khi ta dồn ép nó.

Nhưng Ma Tùng Quân lại lo lắng, hắn không phải lo lắng cho hắn mà lo lắng cho Lưu Béo. Một thanh trường đao tốt thế này, Lưu Béo lấy gì để vượt qua? Mà vấn đề không phải là Lưu Béo có rèn được một món vũ khí tốt hơn hay không, vấn đề là nếu như Lưu Béo thua, nó có thể vượt qua được chuyện này không?

Thực tế Ma Tùng Quân đã lo nhiều, Lưu Béo lúc này sớm đã tập trung lại công việc của mình sau khi chúc mừng Hefaiston thật lòng.

Bản thân Hefaiston đã hoàn thành tác phẩm, tinh thần mỏi mệt đến cực điểm vẫn phải cố trụ vững để quan sát Lưu Béo. Có thể nói Lưu Béo là con người nhiệt huyết nhất Hefaiston từng gặp. Lão vừa xem hắn là đối thủ, vừa xem hắn là một người bạn, vừa là một đứa trẻ dễ dạy.

Hiện tại Lưu Béo đã xong phần tạo hình cho vũ khí, có thể thấy được vũ khí mà Lưu Béo tạo ra cũng là đao, nhưng là một cặp song đao với đường hình bình hành góc cạnh. Điều đáng nói nhất của cặp song đao này chính là tay cầm của nó nằm bên trong lưỡi đao.

Cuối lưỡi đao có một tay cầm nằm bên trong đó. Đã quen với các vũ khí Lưu Béo rèn, Ma Tùng Quân nhìn qua có thể thấy được các khớp nối ở ngay cán cầm. Chứng tỏ tay cầm còn có thể di chuyển được, Lưu Béo lại tính làm gì với cặp song đao đó?

Sau khi tạo hình xong, Lưu Béo đi đến xin Ma Tùng Quân mấy viên ma tinh thạch cấp Tinh Phẩm. Vì cần đủ 11 loại ma tinh thạch, nên Ma Tùng Quân đưa toàn bộ 11 loại ma tinh thạch Tinh Phẩm, mỗi loại 10 viên.

Sau đó Lưu Béo lựa chọn ra, xin thêm mấy viên Cực Phẩm. Ngặt một cái Ma Tùng Quân không có đủ ma tinh thạch Cực Phẩm, hắn chỉ có năm loại Phong – Hỏa – Băng – Nham – Kim. Cảm thấy cũng được, Lưu Béo không đòi hỏi gì thêm liền rời đi.

Ở thế giới ngầm này toàn những kẻ không hiểu giá trị của ma tinh thạch hoàn toàn, ngoại trừ Tí Hai Ngón. Nếu là Hefaiston lấy ra ma tinh thạch Cực Phẩm, hắn có thể hiểu được, nhưng tại sao đến cả Ma Tùng Quân cũng lấy ra được ma tinh thạch Cực Phẩm?

Làm thế quái nào mà Ma Tùng Quân lại thẳng tay đưa nó cho Lưu Béo, đến độ gương mặt không nhăn lấy một lần? Huynh ấy không biết giá trị của nó cao đến nhường nào ư? Không... hay phải nói đến, Ma Tùng Quân tin tưởng Lưu Béo đến nhường nào để thẳng tay đưa nó cho Lưu Béo?

Thực tế chẳng phải đâu, do lúc trước Long Nguyên Giáp bảo Ma Tùng Quân đừng để lộ ma tinh thạch Cực Phẩm ra ngoài nếu chưa đủ sức bảo vệ bản thân, như thế sẽ dẫn đến rắc rối rất nhiều. Vì lẽ đó Long Nguyên Giáp dụ Ma Tùng Quân bán hết ma tinh thạch Cực Phẩm.

Có điên Ma Tùng Quân mới bán hết cho Long Nguyên Giáp, sau cùng Ma Tùng Quân bán cho Long Nguyên Giáp một viên ma tinh thạch hệ Quang và một viên ma tinh thạch hệ Lôi cấp cực phẩm. Tiền nhiều đến mức Ma Tùng Quân chẳng biết xài như thế nào ở cái thế giới chết dẫm này.

Đối với hắn, tiền là Tích Điểm Cảm Xúc và ma tinh thạch. Còn tiền lưu thông ở thế giới này với Ma Tùng Quân không có giá trị, vì hắn toàn mua đồ trong cửa hàng hệ thống. Mấy đồng tiền kia thi thoảng cần thì đưa cho Yên Nhược Đan lo chi tiêu và phát lương.

Mà trong hội cũng chẳng ai xài tiền mấy, ngoại trừ Lưu Béo hay đi mua mấy loại khoáng thạch linh tinh của mấy bọn Mạo Hiểm Giả. Mà chính Lưu Béo cũng kiếm lại tiền nhiều nhất do khả năng rèn của hắn, một món vũ khí Lưu Béo rèn ra bằng cả tháng Ma Tùng Quân bán hủ tiếu.

Quay lại với Lưu Béo, bấy giờ Hefaiston đang căng mắt ra nhìn Lưu Béo cũng phải híp mắt lại. Vì lão không rõ Lưu Béo đang làm cái gì, lấy ma tinh thạch để làm cái gì thế kia? Ma Tùng Quân không hề có ma lực, làm sao có thể kích hoạt được vũ khí được khảm chết ma tinh thạch lên đó?

Bấy giờ Lưu Béo lấy một cây búa nhỏ và một cây đinh. Hắn ngắm nghía viên ma tinh thạch trên bàn, sau đó kê đầu đinh nhọn lên một góc của viên đá ấy. Hefaiston trợn mắt lên, lão há miệng ra, chưa kịp hét lớn thì búa của Lưu Béo đã gõ xuống.

"UỲNH!!!!!!!"

Một luồng sóng năng lượng khủng bố phóng ra, tạo thành một cơn gió tạt phăng mọi thứ trong phạm vi chục mét. Khói bụi bốc lên nghi ngút, khiến cho những người đứng gần ho khan liên tục.

Dần dần khói bụi lắng xuống, lộ ra thân ảnh của Lưu Béo vẫn an toàn đứng ở đó. Không ít Thú Nhân tộc thở phào một hơi. Trong đó có Hefaiston.

"Thằng béo điên kia, ngươi lại đi phá hủy ma tinh thạch? Muốn chết đúng không?"

Lúc này Hefaiston lao tới cầm lấy cổ tay Lưu Béo mà nhấc lên. Can ngăn Lưu Béo phá viên ma tinh thạch thứ hai.

"Không có, đệ đâu có phá hủy ma tinh thạch?" – Lưu Béo hồn nhiên nói.

"Thế đệ định làm..."

Nói được một nửa, Hefaiston dừng lại, nhìn chằm chằm vào miếng vải trên bàn. Nơi đó có một nhúm cát mịn màu đỏ, cát đó chính là màu sắc của viên ma tinh thạch hệ Hỏa Lưu Béo đập tan khi nãy. Lão cảm nhận được viên đá vẫn còn hừng hực lửa, năng lượng nguyên tố trong nó vẫn đang lưu chuyển.

Thay vì lưu chuyển trong một cục đá lớn, thì nó lưu chuyển trong những hạt cát.

"Điều này sao có thể...??" – Hefaiston không tin vào mắt mình.

Ma tinh thạch bị phá hủy, đó là điều rõ ràng, khi phá hủy ma tinh thạch thì năng lượng bên trong viên đá đó sẽ giải phóng ra ngoài. Tạo ra một vụ nổ lớn tương đương với lượng nguyên tố có bên trong nó, ma tinh thạch phẩm chất càng cao, thì năng lượng giải phóng ra càng lớn.

Nếu một viên ma tinh thạch cấp Thông Dụng phát nổ, nó đủ sức để giết chết vài người bình thường trong phạm vi nổ của nó. Bình thường thì không thể nào có chuyện ma tinh thạch phát nổ được, nó thể phát nổ khi va chạm bởi cách thông thường.

Ma tinh thạch chỉ có thể phát nổ khi có một lượng ma thuật lớn hơn tác động lên nó, mới khiến bản chất bên trong ma tinh thạch hỗn loạn và dẫn đến phá nổ. Đối với Ma Pháp Sư thì có lẽ chỉ bị thương nhẹ đến nặng tùy cấp độ ma tinh thạch, có khi cũng chẳng bị thương... nhưng Lưu Béo là người bình thường... nghĩ đến đây, Hefaiston nhớ lại vụ nổ ban nãy.

Việc Lưu Béo có thể phá hủy được ma tinh thạch bằng một cây búa và một chiếc đinh đã là điều khó có thể tưởng tượng được rồi. Mà lại khiến nó không phát nổ thì càng bất hợp lý hơn nữa. Phải hiểu rõ ma tinh thạch đến mức nào mới có thể biết được điểm yếu của nó để mà phân giải ra chứ?

Trường hợp này chỉ có thể nói Lưu Béo chính là tên điên trong lĩnh vực rèn. Hắn dám suy nghĩ và làm những điều không ai nghĩ tới, mà có nghĩ tới cũng không dám làm.

Thì ra không phải là may mắn. Chín Lưu Béo đã tìm được cách phá hủy ma tinh thạch mà vẫn giữ nguyên năng lượng bản chất của nó. Vì thế nên vụ nổ xảy ra mới không lớn... à không, đó không phải là một vụ nổ. Bởi thứ phóng ra chỉ là luồng động năng bị thừa, bộc phát ra ngoài, không mang nguyên tố năng lượng bên trong nên không gây ra một chút sát thương nào cả.

"Ngươi tiếp tục đi!"

Hefaiston xấu hổ bỏ Lưu Béo xuống, ra hiệu cho Lưu Béo tiếp tục.

Lão thì lui về phía sau không can thiệp vào nữa, nếu có nguy hiểm đến tính mạng, e rằng người chạy đến trước tiên không phải là lão mà là các huynh đệ của hắn.

Khi lão liếc sang Ma Tùng Quân, lão thấy một loại ánh mắt tin tưởng khó có thể cưỡng lại được từ người đàn ông kia. Làm sao hắn có thể hoàn toàn tin tưởng được một người trẻ như Lưu Béo chứ?

Rõ ràng là ban nãy Ma Tùng Quân sợ Lưu Béo hỏng đến nơi, chứ đời nào tin tưởng như những gì Hefaiston tự nghĩ. Bản mặt hắn mẹ đẻ đã như thế rồi, có biểu lộ cảm xúc thì cũng từ mặt bặm trợn thành mặt bặm trợn hơn, đời nào mà khác được.

"Đây gọi là phân giải ma tinh thạch, ta đã nghĩ về nó rất lâu. Sau khi thấy huynh chế tác ra ma tinh thạch vĩnh cửu, ta mới lấy hết can đảm để dùng nó. May mắn là ta vẫn còn sống!"

Đột nhiên Lưu Béo quay sang, nở một nụ cười nói với Hefaiston.

Vốn đang để ý Ma Tùng Quân, lời nói của Lưu Béo khiến cho Hefaiston suýt nữa ngã quỵ. Lão không còn lời nào để nói với tên Lưu Béo này, đây là lần đầu tiên hắn thử mà hắn dám làm thế ở trước mặt bao người? Điên, chỉ có thể dùng một chữ điên để hình dung Lưu Béo lúc này.

"Mẹ bà thằng nhõi điên này."

Khóe mắt Ma Tùng Quân cũng phải giật nhẹ nhẹ lên vài cái. Trong khoảnh khắc Lưu Béo gõ vào cái viên ma tinh thạch kia, hệ thống đã đưa ra ba viễn cảnh cho hắn thấy. Một là sẽ kích nổ viên ma tinh thạch, hai là làm viên ma tinh thạch thành đống phấn vụn, còn trường hợp thứ ba là chưa rõ.

Ma Tùng Quân cũng muốn ngăn lại, nhưng thấy gương mặt tập trung kia của Lưu Béo nên đành thôi. Lúc trước thằng này chế tạo boom cũng không ít lần bị bỏng nhẹ, nhưng chưa lần nào bị phát nổ. Điều đó cho thấy Lưu Béo cực kì cẩn thận, nên hắn nghĩ Lưu Béo hẳn là có cơ sở Lưu Béo mới làm vậy nên không ngăn cản.

Nhưng khi nghe Lưu Béo nói thế, Ma Tùng Quân suýt chút nữa phát điên. Hắn không ngờ thằng béo này lại có máu liều hơn cả hắn. Thôi thì chuyện cũng đã lỡ, chỉ có thể cẩn thận quan sát Lưu Béo tiếp tục công việc của mình....

P/s: Mấy chương này cảm thấy hơi câu nên ta sẽ để phờ ri