Chương 302: Tạo phôi vũ khí.
"Ta tin không phải Trưởng Lão Hefaiston nhường đâu. Ta thấy ngài ấy chưa muốn phô ra hết mọi thứ khi chưa có sự tin tưởng, nhưng thực sự ta đã thấy ngài ấy đã dùng mọi kỹ năng tốt nhất của mình. Ngoại trừ việc nhờ các Tinh Linh. Dù là hòa, ta thấy Hefaiston trưởng lão vẫn rất vui. Lưu Béo thật sự là một thợ rèn giỏi." – Cavell cười nói.
"Nếu ngươi đã nghĩ thế, thì xem thử xem. Phải nói rằng, cuộc thi này người đợi lợi nhiều nhất vẫn là Ma Tùng Quân. Hắn quả thật tốt số khi có hai thợ rèn tài giỏi rèn vũ khí cho mình hắn trong một cuộc thi." – Dewitt tặc lưỡi, hâm mộ không thôi.
Quay lại với Lưu Béo. Sau khi đã ném được vài loại khoáng thạch vào trong lò rèn, hắn lại tiếp tục đi lựa đá tiếp. Xong xuôi Lưu Béo xếp gọn chúng sang một bên, theo từng màu và từng loại khác nhau. Từ khoáng thạch non cho đến khoáng thạch già.
Từ khoáng thạch lớn cho đến nhỏ. Số lượng khoáng thạch Lưu Béo lấy nhiều gấp đôi số khoáng thạch Hefaiston lấy. Lúc này Lưu Béo bắt đầu lấy ra một tờ giấy lớn, cây bút và một số dụng cụ đo đạc.
Hefaiston đang rèn, tiện thể ngó sang liền ngạc nhiên. Lưu Béo đang định làm cái gì kia? Chẳng lẽ...
Đúng như Hefaiston đang nghĩ, Lưu Béo vẽ ra một bản vẽ vũ khí mới. Để phát huy toàn bộ trí tưởng tượng của mình. Lần rèn hôm nay của Lưu Béo đã tiến bộ hơn lần rèn trọng kiếm cho Ma Tùng Quân không biết bao nhiêu lần.
Từ trí óc phong phú, kinh nghiệm, cho đến cả độ tỉ mỉ. Sau khi vẽ xong, Lưu Béo thò tay lấy cục sắt đang nung nóng ra ngoài. Hắn xoay lưng, kê cục sắt nóng lên bàn thép rồi dùng cây búa lớn của mình để gõ.
Tiếng gõ của Lưu Béo không lớn, nhưng nó lại mang theo nhịp điệu hoàn mỹ, khiến người nghe cảm thụ tiếng gõ búa như một bài nhạc giao hưởng. Nó hòa quyện lại với tiếng gõ búa đinh tai nhức óc của Hefaiston, thành ra tiếng búa gõ của Hefaiston lại trở thành tiếng trống lớn phụ họa cho bài giao hưởng của Lưu Béo.
Đập xong cục sắt này, Lưu Béo lại đút nó vào lò, rồi tiếp tục lấy thêm mấy cục khoáng thạch khác. Hắn dùng sức đập nát chúng ra thành nhiều mảnh rồi ném vào một cái lò khác để thổi lửa một lần. Việc đập nhỏ này sẽ giúp cho khoáng thạch nóng chảy nhanh hơn, tiền cho công cuộc tạo hình tiếp theo.
Vì không có Tinh Linh hỗ trợ, nên Lưu Béo không thể rèn nhanh được. Phong cách rèn của hắn và Hefaiston hoàn toàn khác nhau. Khi rèn, Hefaiston sẽ tạo ra một khuôn có sẵn, khi lão nhờ các Tinh Linh tinh luyện và cường hóa xong các khoáng thạch của mình.
Lão sẽ nung chảy tất cả chúng lên rồi đổ vào một cái khuôn để cho nó thành hình. Bước kế tiếp là gõ, gõ sao cho phần sắt thép đó nhỏ hơn cái khuôn có sẵn. Xong xuôi lại đặt tấm thép đó lên cái khuôn, rồi tiếp tục đổ khoáng thạch đã nóng chảy xuống.
Cứ thế lặp đi lặp lại cho đến khi nào cây búa không thể đập móp được thanh kim loại mình muốn rèn nữa thì thôi. Quá trình đó đòi hỏi rất nhiều sức mạnh để rèn ra một thanh vũ khí tốt nhất.
Còn với Lưu Béo thì khác, hắn tinh luyện và nhiệt luyện cùng một lúc để tạo ra phôi vũ khí. Phôi vũ khí giống như thai kỳ của một người người mẹ, hắn sẽ nuôi cái phôi thai đó bằng những khoáng thạch được dồn ép vào trong quá trình đấy.
Để tạo ra phôi vũ khí, lúc lấy khoáng thạch nóng đỏ ra, Lưu Béo phải đập dẹp nó. Rồi đập gập nó lại, trong quá trình đập kèm theo tạo hình sơ qua vũ khí muốn làm. Từ từ phôi vũ khí sẽ đủ lớn và chắc chắn hơn, để tiến hành bước tạo hình hoàn chỉnh.
Hiện tại Lưu Béo thừa rất nhiều thời gian để đợi cho khoáng thạch nóng đỏ. Trong thời gian đó hắn bắt đầu khắc gỗ, khắc ra món vũ khí mình định làm cho Ma Tùng Quân.
Sở trường của Lưu Béo chính là dám nghĩ dám làm, hắn luôn muốn chế những món vũ khí độc lạ, tiện cho việc chiến đấu hết mức có thể. Thanh trọng kiếm lần trước làm cho Ma Tùng Quân, đúng là nó khiến Ma Tùng Quân mất một khoảng thời gian dài để làm quen với trọng lượng.
Nhưng khi đã quen được với độ nặng của trọng kiếm, thì độ đa dụng của nó đối với Ma Tùng Quân lớn hơn rất nhiều. Hắn có thể đánh nhanh, đánh chậm, đánh nặng thậm chí là đỡ đòn cũng tốt.
Trong quá trình làm, Lưu Béo thi thoảng liếc sang Hefaiston. Sau đó hắn khẽ nở nụ cười thần bí, khiến cho Hefaiston giật bắn mình một cái. Lão liếc sang Lưu Béo thì Lưu Béo lại vội quay mặt đi, ngửi thấy mùi âm mưu ở đây. Hefaiston híp mắt lại, thằng Lưu Béo thật thà này, giờ hết muốn thật thà rồi ư?
Một dòng suy nghĩ như thế chạy qua đầu Hefaiston. Khiến lão mất tập trung đôi chút, là một thợ rèn lành nghề, chỉ vài hơi thở sau Hefaiston gạt vẻ mặt thần bí đó của Lưu Béo sang một bên mà tập trung vào công việc của mình.
Do đó lão không để ý rằng, Lưu Béo đã sửa lại thiết kế của mình, sau khi sửa xong hắn ghi nhớ nó vào trong đầu rồi đem tờ giấy đi đốt luôn để phòng Hefaiston thấy được.
Sau khi xong xuôi mọi thứ, Lưu Béo đi đến xin Ma Tùng Quân vài lon nước tăng lực. Uống hết cả trong một lần, tinh thần của Lưu Béo dâng lên đến đỉnh điểm. Hắn huỳnh huỵch chạy đến ném hết toàn bộ khoáng thạch vào lần lượt ba lò rèn của mình.
Quá trình tinh luyện tạp chất của Lưu Béo diễn ra khá nhanh, hắn vừa loại tạp chất, vừa trộn lẫn các loại khoáng thạch làm một. Hai công việc cùng lúc, vừa bỏ được tạp chất, vừa gia cố được kim loại với nhau.
Tiếp đó Lưu Béo lấy một lò thép lỏng đổ lên cục thép đỏ. Cục thép đỏ này là khoáng thạch già, khoáng thạch già thì rất cứng và thiếu độ dẻo dai, vì thế khi rưới thép lỏng bên ngoài khẽ giúp cho khoách thạch già mềm mỏng hơn một chút.
Để khoáng thạch già trở nên cứng hơn, Lưu Béo liên tục gập cục thép đó lại. Đập cong, gấp nó lại, rồi đập dẹp. Sau đó lại đập cong, gấp nó lại rồi tiếp tục đập dẹp. Hắn làm đi làm lại việc đó trong hàng trăm lần. Trong hàng trăm lần đấy, không ít lần Lưu Béo phải đưa vào lò cho nó tiếp tục nóng, rồi lại đổ thép lỏng lên. Đây chính là quá trình tạo phôi vũ khí đã nói ở trên.
Trước mặt Lưu Béo là ba cái lò rèn đang cháy hừng hực, hắn rèn một lúc ba cái lò đó. Một phần là để nhanh hơn, đuổi kịp với lại tiến độ của Hefaiston khi có Tinh Linh hỗ trợ. Một phần nữa là mỗi lò đều có một chức năng riêng, nhiệt độ, không gian, áp suất trong mỗi lò đều khác nhau.
Lúc này vô số tia lửa thép nóng như dung nham bắn lên hết người của Lưu Béo. Lông tóc của hắn sớm đã cháy sạch vì nhiệt độ quá cao này, cả người của hắn cũng đỏ ran. Lần đầu tiên Ma Tùng Quân thấy Lưu Béo rèn cùng một lúc ba lò rèn thế này.
Sau khi gấp khoáng thạch già được một ngàn lần, Lưu Béo chuyển sang khoáng thạch non. Khoáng thạch non này sau khi nung nóng ra thành chất lỏng, một phần được trộn chung với khoáng thạch già để tăng độ đàn hồi cho khoáng thạch già thì khoáng thạch non này để ruột bên trong.
Bấy giờ Lưu Béo lấy khoáng thạch già ra khỏi lò, đập gãy nó, rồi kẹp khoáng thạch non vào chính giữa. Xong đập dẹp cả hai, rồi lạp đập gãy nó... cứ thế lập lại giống hệt như làm với khoáng thạch già.
Lặp đi lặp lại hàng trăm lần như thế. Từng nhát búa đập xuống, Lưu Béo cảm nhận được độ dẻo dai và cứng cáp của cục sắt đã đạt đến một tầm cao mới. Lúc này Lưu Béo nhúng nó xuống thùng nước đá.
"Xèooooooooooooooo~~~~." Xèo lên một tiếng.
Cục sắt lập tức bốc hỏa dù nó đã được ngâm xuống thùng nước lạnh, hơi nước bốc lên nghi ngút. Nó nhiều và dày đặc đến mức tạo ra một mảng sương lớn bọc lấy Lưu Béo bên trong. Và quá trình này Lưu Béo lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Quá trình này còn được gọi là quá trình nhiệt luyện. Làm cho khoáng thạch trở thành sắt thép cứng cáp và dẻo dai hết mức có thể.
Hành động lặp đi lặp lại nhàm chán đó của Lưu Béo lọt vào mắt những tên Minotaur cuồng nghề rèn. Kỹ thuật của Lưu Béo là một chuyện, nhưng sự kiên trì đó và khả năng lặp đi lặp lại không sai sót một chút gì khiến cho bọn họ không thể tin nổi.
Trong số đó, có một Minotaur nhỏ nhìn Lưu Béo với ánh mắt lấp lánh đầy ngưỡng mộ. Nắm đấm nhỏ của Minotaur đó siết chặt lại, hai mắt dán chặt vào bóng lưng cần cù kia của Lưu Béo, nửa khắc không rời.
Đã một ngày trôi qua kể từ khi Lưu Béo bắt đầu tinh luyện và nhiệt luyện cục sắt đấy. Trong khi bên kia, đối thủ của hắn là Hefaiston đã bước sang quá trình tạo hình cho vũ khí. Có thể thấy vũ khí mà Hefaiston rèn lúc này là một thanh trường đao cán đài.
Trường đao là loại vũ khí của con người hay dùng. Tộc Minotaur thường dùng búa, rìu, trọng kiếm và chùy là chính. Còn trường đao thì đây là lần đầu tiên các Minotaur thấy Nhị Trưởng Lão Hefaiston rèn nó.
Có vẻ như vài người đoán ra được rằng đây không phải là sở trường của Hefaiston. Nhưng thực tế thì ngược lại, Hefaiston từng đi du hành đến vương quốc của người lùn Dwarf, ở đó có tộc Nhân Mã – Centaur. Vũ khí ưa dùng của họ là trường thương, trường cung và trường đao.
Một khoảng thời gian Hefaiston rèn vũ khí bán cho bọn họ, nên có thể nói đây cũng là sở trường của lão. Các Minotaur không hề biết nhiều về quá khứ của Hefaiston, lão là một trong số những trưởng lão quái gở nhất trong bộ lạc.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua, Minotaur và Karlik là Thú Nhân tộc, nên sức chịu đựng của bọn họ hơn hẳn con người, nên nó thứ thâu hai ba ngày cũng chẳng gặp vấn đề gì. Nhóm hủ tiếu của Ma Tùng Quân, ngoại trừ Lưu Béo ra thì những người khác đã sớm đánh xe ra ngoài đi ngủ, chỉ có mỗi Ma Tùng Quân mắc kẹt ở bên trong không thể đi đâu.