Chương 50: Thoát khỏi Tử Lâm

Đại Việt Anh Linh

Chương 50: Thoát khỏi Tử Lâm

-Vậy phải làm sao bây giờ?

Văn Dân hốt hoảng.Trần Tuấn trong lòng cũng nóng như lửa đốt

-Không đủ thời gian để tiếp tục bố trí bát quái ngũ hành trận bất quá tôi sẽ làm một pháp trận đơn giản mượn linh lực của đào mộc kiếm cầm chân bọn chúng được vài phút. Còn bao nhiêu lâu nữa thì chúng ta đến nơi?

Trần Tuấn nhìn Hữu Trí hỏi,Hữu Trí hơi ngừng giây lát khẳng định

-Đoán chừng với tốc độ chúng ta như này khoảng 40p nữa mới đến được dòng chảy

-Vậy thì chúng ta phải nhanh lên thôi,liều mạng xông vào,thoát được ai thì cố gắng thoát

Ánh mắt Trần Tuấn lóe lên,tình hình bây giờ cũng không còn cách nào khác,mọi người không nói thêm điều gì cũng lập tức hiểu ý nhau. Trần Tuấn nói Văn Dân đưa cho mình thanh đào mộc kiếm rất nhanh làm phép. Ở bên trong thỉnh thoảng không ngừng vẫn có những con thi ma lao ra nhưng đều bị Minh Không và Hữu Trí giải quyết nhanh gọn,Văn Dân vẫn tiếp tục làm công việc trợ sáng của mình. Càng tiến sâu vào trong lũ thi ma càng lúc càng đông,chúng cảm giác được sinh vật sống không ngừng kéo ra tấn công cũng hung hãn hơn,một mạch chém giết làm bọn họ xuống sức rất nhanh,Độc Thần Kiếm trong tay Trần Tuấn mặc dù vẫn chưa rút ra khỏi vỏ nhưng lực sát thương cũng không kém đào mộc kiếm. Nói gì thì nói,so với lũ thi ma không biết mệt thì bọn họ vẫn là người thường hoạt động liên tục như vậy không tránh khỏi cần nghỉ ngơi. Trong hang động Hữu Trí tìm một địa phương có gồ đá cao rồi nói mọi người lên đó ngồi nghỉ. Ngồi bệt xuống thở dốc Hữu Trí nói không ra hơi

-Nếu cứ tiếp tục như này e là không ổn

Trần Tuấn ném một tấm hỏa phù đốt xác một con thi ma bên dưới soi sáng một khoảng hang động,ở bên ngoài tiếng lũ thi ma gào thét đã ngày một rõ hơn. Minh Không nãy giờ vẫn chưa nói gì bây giờ mới nói

-Hay là chúng ta dùng hỏa phù đốt chúng đi

Hữu Trí thều thào

-Vậy thì e rằng chúng ta cũng trở thành đám chuột cháy

Trần Tuấn ngừng thần một lát,từ nhỏ đến giờ hắn chiến đấu với thi ma không ít nhưng với một số lượng lớn thi ma như lúc này thì thật sự khó đối phó,suy nghĩ nửa ngày cuối cùng nói

-Các cậu tiến lên phía trước tiêu diệt càng nhiều thi ma càng tốt,tôi sẽ đi ra sau chặn đánh rồi lựa thời cơ đốt chúng nó,có thể sẽ làm giảm tốc độ tiến vào của bọn chúng,chúng ta cũng có nhiều cơ hội hơn,dù sao thì chia lẻ ra để đánh vẫn hơn là liều mạng với số đông

Suy cho cùng cũng chỉ có thể làm theo cách của Trần Tuấn,về phương diện thực lực bây giờ mà nói chỉ có Trần Tuấn là còn có chút pháp lực để miễn cưỡng chống lại lũ thi mà đang từ bên ngoài kéo vào như nước kia, Hữu Trí và Minh Không sau khi giao phong với Diêu Trì Ma Nữ pháp lực cũng chưa khôi phục được một phần mười. Nói là làm luôn,Trần Tuấn quay lại đến đâu thì tiện thể ném những lá hỏa phù vào đống huyết nhục của lũ thi ma,hang động lúc này phần nào cũng đủ độ chiếu sáng,Hữu Trí,Minh Không và Văn Dân 3 người phối hợp lại với nhau với năng lực và kinh nghiệm của Hữu Trí kèm theo khả năng chiến đấu của Minh Không với con bò béo đang sung huyết Văn Dân có thời yên tâm miễn sao Trần Tuấn có thể cản được lũ thi ma đang khát máu kia.

Không gian đằng sau: tv-mb-1.png?v=1

Trần Tuấn đang cố gắng gom một đám huyết nhục thi ma lại thành một hàng ngang chặn lối đi vào mà đốt tạo thành một bức tường lửa,thấp thoát đằng xa một vài con thi ma đang lững thững tiến lại gần,cảm giác được dương khí mãnh liệt hơn, bọn chúng liền nhanh hơn tiến lại. Trần Tuấn chủ động lao lên giết từng con một rồi lại tiện tay đốt luôn. Vừa Tiến, vừa lui cho đến khi bọn thi mà tràn lên quá đông thì lui về sau đám lửa,đến bây giờ Trần Tuấn vẫn hạn chế rút độc thần kiếm ra khỏi vỏ,do không có thời gian tế luyện linh trí chưa thông,sức mạnh của độc thần kiếm chưa thể kiểm soát được,mỗi lần rút ra khỏi vỏ đều không áp chế được lực lượng sức mạnh quá lâu trực tiếp có thể bị lực lượng từ độc thần kiếm đả thương giống như Hữu Trí và Văn Dân đã từng bất quá độc thần kiếm đã nhận Trần Tuấn làm chủ nên miễn cưỡng có thể chịu đựng lâu hơn người khác một chút,suy cho cùng Độc Thần Kiếm trong huyệt mộ của Cao Biền vẫn là hấp thụ ma khí cực âm mà hình thành nên càng để lâu ma khí càng cuồng loạn sẽ rất khó kiểm soát,cho nên vạn nhất không phải trường hợp gì quan trọng Trần Tuấn đều cân nhắc. Một đám thi ma đang chen nhau kéo vào,một vài con bị bén lửa di chuyển hơi chậm lại một chút thì liền bị những con thi ma đằng sau dẫm nát,nhìn số lượng thi ma đông như quân Nguyên một màn này đã làm Trần Tuấn không khỏi kinh hãi,con nào con nấy bốc mùi thối rữa hôi tanh kinh khủng tởm,Trần Tuấn nghĩ bụng để mà đốt hết một đám này chắc cũng cần cả một cây xăng.Thấy thế tiến đến không còn cản được,rất nhanh như thế mà đã không còn cản được Trần Tuấn thất kinh tay nắm chặt chuôi kiếm

-Roẹt

Ánh sáng tím cả một vùng hang động,vô số những đạo tử quang bắn ra,chỉ thấy Trần Tuấn lúc này nặng nề vung một đường kiếm,kiếm khí lập tức theo đường chém quét ngang qua những con thì ma như hình trăng khuyết,lập tức một đám hơn chục con thi ma dẫn đầu bị chém bay đầu ngã xuống như cây chuối đổ hóa thành huyết nhục,Trần Tuấn cực nhanh ném mấy tấm hỏa phù tạo thành một chảo lửa không cho lũ thi ma tiến đến. Sau một chiêu Trần Tuấn tra lại kiếm vào vỏ cảm giác khí huyết nhộn nhạo

"Con mẹ nó,lại cường đại như vậy có thời gian nhất định tao sẽ tế luyện mày"

Cánh tay hơi tê dần trùng xuống,định móc mấy lá hỏa phù ném ra,bất quá không có lá hỏa phù nào hết

-Cái gì đây,sao lại hết phù vào đúng lúc này vậy!

Bọn thi mà chỉ chờ ngọn lửa yếu là lập tức tràn lên,Trần Tuấn tiếp tục một kiếm chém ra nữa,một kiếm này lại có hơn chục con thi mà nằm xuống. Trần Tuấn cổ họng ngòn ngọt chút nữa thì phun ra một búng máu

"Không ổn, không biết bên kia bọn họ làm đến đâu rồi"

Nghĩ thầm trong bụng Trần Tuấn trực tiếp xách kiếm một hơi chạy một mạch vào trong

Không gian bên trong:

Hữu Trí và Minh Không Vẫn đang một mạch chém giết,Văn Dân cũng không có đi theo chiếu sáng,tiện tay lấy một viên đá nhọn mà trực tiếp đập nát đầu lũ thi ma. Đám thi ma trong hang cũng đã bị chém giết quá phân nửa,cũng may là bọn thi ma này đang bị lực lượng phong ấn áp chế sức mạnh,nếu đổi lại là bạn đêm e rằng bọn Hữu Trí đến một tia hi vọng cũng không có
Bỗng Hữu Trí hét lên

-Kia rồi,dòng chảy kia rồi

Tiếng thét làm cho lũ thi ma đang lững thững bước đi trong hang liền trở nên manh động và hung hãn hơn,lũ thi ma một mạch quay lại hướng đám Hữu Trí,Minh Không Văn Dân mà nhe nanh tiến đến

-Tuấn đâu...bây giờ cậu ấy còn chưa quay lại tv-mb-2.png?v=1

Văn Dân khẩn trương

-Hai cậu ở lại đây giải quyết bọn chúng,tôi quay lại tìm cậu ấy xem sao

Dứt lời toan định quay lại tìm Trần Tuấn,Trần Tuấn ở đằng sau thấy ánh sáng đèn pin thì mừng như bắt được vàng hét lớn

-Mau mau…

Hữu Trí nhận ra là Trần Tuấn thì cảm giác như trút được nỗi lo ngửa cổ lên nói vọng lại

-Mau cái gì?.... chúng ta đến dòng nước rồi

Trần Tuấn khàn khàn giọng

-Mau mau...chạy..

Cả ba người nghến cổ lên ngó thì cảm giác da đầu tê dại

Sau lưng Trần Tuấn phải nói là một binh đoàn thi ma,con nào con nấy nanh dài như đôi đũa,miệng há to đến mang tai đang không ngừng đuổi theo Trần Tuấn,tất nhiên là hắn ta vắt chân lên cổ mà bê đít chạy. Lúc này một tốp thi ma ở bên trong cũng một mạch lao ra. Không ai bảo ai,tất cả mọi người đều hướng hướng chỗ dòng nước mà phi đến cố hết sức bình sinh một kiếm chém giết hết những con thi ma cản đường

-Các cậu...né sang một bên để tôi

Vừa chạy Trần Tuấn vừa hét tay giơ cao Độc Thần Kiếm vận một lực chém xuống,một nhát kiếm quyết định này chém ra hướng thẳng một dọc đến chỗ dòng nước đang chảy xiết,tất cả lũ thi ma trên đường chém của kiếm lập tức bị rẽ ra hai bên,cư nhiên nhát chém lại mang theo hàn khí những con thi ma tiếp xúc với đường kiếm lập tức bị đóng băng tạo thành một lối đi. Cơ hội không thể tốt hơn,Trần Tuấn phun ra một búng máu

-Mau nhảy xuống nước..

Hữu Trí hét lớn,bốn người thời gian thở cũng không có chạy một hơi,ở ngay đằng sau lũ thi ma dẫm đạp lên nhau đã đuổi tới cách chỉ một bước chân. Bốn người theo đà nhảy ùm xuống dòng nước đang chảy xiết,một đám thi ma cũng mất đà lao theo,nhưng dòng nước mang theo linh khí,vừa chạm xuống nước lũ thi ma lập tức tiêu tan. Dòng nước chạy cực mạch cuồn cuộn, cuốn bọn họ mỗi người một nơi tiếp tục rơi từ trên cao xuống….Là dòng chảy của một thác nước trong hang..Chiếc ba lô đang giúp mọi người nổi lên..Trần Tuấn do một kiếm toàn lực cố hết sức trọng thương đôi mắt mờ dần...mờ dần