Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 93:

Đến bệnh viện, tôi gửi xe rồi nóng ngóng chạy vào trong tìm Hạnh. May mắn thay tôi gặp một chị lễ tân tốt bụng giúp đỡ nhiệt tình nên không khó khăn để tôi tìm được phòng mà Hạnh đang nằm. Chạy lên cầu thang rồi lòng vòng cuối cùng cũng tìm được. Mở cửa ra, cạnh tượng đầu tiên đập vào mắt tôi là Hạnh đang ngồi trên giường gặm nguyên một trái táo to đùng. Hình như mải ăn lên Hạnh vẫn chưa nhận ra sự hiện diện của tôi.

_Hạnh. Tôi tiến lại ngồi phệt xuống cạnh Hạnh.

_Ơ. Hạnh ngơ ngác giật mình quay sang phía tôi, trong khi mồm vẫn đanh nhau nốt miếng táo.

_Hạnh khoẻ chưa? Nói thật lúc đó mồm tôi nhịu lại, trả biết nói gì.

Thế mà Hạnh làm ngơ tôi, làm mặt giận dỗi rồi nghoảnh đi phía khác. Tôi lại phải xuống nước ỉ ôi dỗ dành.

_Có gì thì Hạnh nói luôn đi. Đừng giấu kín vào trong lòng. Minh thực sự có lỗi với Hạnh, xin lỗi nếu Minh làm phiền Hạnh.

Nói dứt câu tôi toan đứng dạy đi về thì Hạnh níu tay tôi lại.

_Đừng đi, ở lại chơi với Hạnh.

Tôi ngớ người, tưởng Hạnh sẽ phản ứng mạnh lắm, nhưng Hạnh lại dở một bộ mặt mèo con như ngày trước để mè nheo. Đành lòng không lỡ đi lại phải ngồi xuống.

_Thế nằm viện từ hôm đấy à? Tôi hỏi

_Thế không thì nằm ở gầm cầu chắc, hứ. Hạnh bĩu môi chu mỏ, chắc đã hết giận tôi rồi.

_Mà Minh quên hết chuyện tối hôm đó đi nhé, coi như chưa từng có gì xảy ra. Hạnh mở to mắt nhìn tôi rồi chớp chớp mắt.

_Được, Minh hứa. Tôi dơ 2 ngón tay lên rồi nhìn Hạnh cười hì hì.

_Chúng mình lại huề nha. Hạnh nhìn tôi nheo mắt cười

Thế là mọi chuyện rắc rối với Hạnh cũng kết thúc sau cuộc nói chuyện giữa hai đứa trẻ con. Tôi sẽ đẩy nhanh tiến độ của câu truyện, vì thời gian tôi học lớp 11 không còn gì đặc biệt. Sáng đi học, chiều đi chơi với hội bạn rồi vòng qua quán làm việc. Thỉnh thoảng trốn việc đi chơi với Hạnh. Rồi thời gian dần dần qua đi, tôi đã là học sinh lớp 12. Trong thời gian đó, tôi không hề trở lại Hà Nội, cũng đã một năm rồi. Và cuộc đời của tôi đánh dấu mốc quan trọng năm tôi 18 tuổi. Cái tuổi mà tôi đã phải gánh vác rất nhiều chuyện sập xuống đầu.
Nhật Minh - 18 tuổi..
Bắt đầu từ lễ khai giảng lớp 12. Tôi đã là học sinh cuối cấp, tôi đã ra dáng là một chàng thiếu niên trưởng thành. Hơn thế nữa 10 ngày sau sẽ là sinh nhật thứ 18 của tôi, bố mẹ tôi hứa sẽ về tham dự thêm nữa sẽ tổ chức một buổi tiệc hoành tráng dành cho tôi. Tôi đang trông ngóng từng ngày tới buổi tiệc năm 18 tuổi tròn.

Sáng ngày khai giảng, tôi đứng trước gương sửa soạn lại nhan sắc. Dù gì sau những sự kiện năm ngoái, tôi cũng được nhận định từ mọi người trong trường học là một soái ca của trường. Càng ngày tôi càng thu hút được nhiều gái, nhưng tôi chỉ vẫn có Hạnh bên cạnh, một cô bạn thân không hơn không kém.

Tôi lấy lọ sáp ra vuốt lại mái tóc đen óng, tôi nhuộm lại màu đen,bây giờ tóc đen đúng kiểu màu của cứt trâu. Sơ vin chiếc áo trắng, sắn ống tay áo để lộ khoảng da trắng ngần mà bố mẹ tôi ban cho lộ ra ngoài. Nhìn sáng sủa muốn chết. Lôi con cup ra ngoài, nhiều lúc cũng muốn đổi xe nhưng con cup này nó thành tri kỷ của tôi mất rồi.

Nổ máy xe, soái ca bắt đầu công việc muôn thuở. Đi làm xe ôm Hạnh là khách hàng quen cũng là khách hàng duy nhất của tôi. Mọi người vẫn thường gán gép chúng tôi là một cặp nhưng sau chuyện xảy ra đêm mưa ấy, tôi và Hạnh đều hiểu không lên nhắc lại chuyện tình cảm với đối phương.

* Bíp Bíp •

Đến cổng tôi bóp còi inh ỏi, mặc định hàng ngày cứ thấy tiếng còi Hạnh sẽ tự động chạy ra để đi học. Thỉnh thoảng tôi cũng phải chạy vào tận trong nhà để giục Hạnh nhanh lên, các cụ nói không sai chút nào " Bọn con gái là chúa lề mề "

Hạnh bước ra ngoài với một tà áo dài và mái tóc đen buông xoã, con bé cứ bắt tôi phải nhuộm đen để trùng màu tóc. Hạnh bảo tóc tai màu mè như cái đít con công, tối đó tôi ra hiệu cắt ngắn nhuộm đen luôn.

_Xe ôm, đi nào! Hạnh ngồi sau vắt chéo chân vì vướng víu bởi tà áo dài.

_Phải ôm thì mới gọi là xe ôm chứ? Tôi bĩu môi rồi phóng đi.

Trên đường hai đứa cứ nô đùa như lũ con nít vậy. Hạnh cứ ngồi cho một tay lên sờ sờ tóc của tôi rồi khen màu tóc đen mới hợp với tôi, nói đẹp trai hơn trước bao nhiêu. Nghe mấy từ đấy nở hết cả mũi nhưng mặt không dám biểu cảm không Hạnh lại bảo mặt toen hoẻn, tôi bắt bài trước rồi ^^

Tới cổng trường, giờ này mọi người đi đông kéo ùn ùn vào trong. Những bộ áo dài phất phơ bay trong gió, đó là cái khai giảng cuối cùng của cuộc đời học sinh của tôi. Tôi gửi xe ở ngoài để về lấy cho nhanh đỡ phải chen lấn, rồi cùng Hạnh đi vào trường. Mọi người nhìn tôi và Hạnh cứ suýt xoa vì tôi với Hạnh được gắn cái mác cặp đôi tiêu biểu Nam quá ư là đẹp trai:v nữ thì dễ thương xinh đẹp.

Oai hùng ngửng cao đầu đi vào sân. Hạnh đi bên cạnh cứ cười tủm vì cái điệu bộ đi đứng của tôi. Ngẩng hết cỡ luôn, nhưng khi nhìn thấy đám lớp tôi đang đứng tập chung ở khu gốc cây cổ thụ thì tôi tắt đèn trở về trạng thái cũ.

_Ây gu, cục cứt trâu di động kìa chúng mày ơi. Hahaha
Cả đám cười khả ố khi nhìn thấy quả đầu mới của tôi.

_Thế chúng mày không tự xem lại bản thân đi hả lũ ngu? Tôi cau mày ra vẻ nhìn chúng nó.
Đến đó chúng nó mới nhớ ra thằng nào cũng vừa mới nhuộm lại tóc đen. Vì cô chủ nhiệm hôm trước đe thằng nào không nhuộm lại tóc cô cắt trọc hết. Thế là cả lũ nhuộm lại, thằng Nam thì hết màu đỏ, thằng Duy sót xa khi đầu hè bỏ ra Đống tiền tẩy màu khói nhẹ.

_Thôi đi xếp ghế còn ngồi. Thằng Nam vẫn như hồi trước tôi mới vào. Lúc nào bọn tôi cũng tôn trọng cho nó lãnh đạo.

Hạnh cũng tạm biệt tất cả để về lớp, bọn bạn tôi cũng quen với việc xuất hiện của Hạnh bên cạnh tôi lên cũng không lấy gì làm mới lạ như hồi trước nữa. Cả lũ bắt đầu kiếm ghế tề tựu đầy đủ ở phần cuối lớp. Thằng Kiên cũng ngồi xuống cạnh đám bọn tôi. Lớp tôi và nó đã từ bỏ hận thù từ khi thằng Khánh đi.

_Chiều nay có trận bóng với lớp 12H. Anh em 4h có mặt tại sân bóng nhé. Thằng Nam thông báo.

_Đá gì hả mày? Thằng Duy quay lại phía sau hỏi. Nếu không có độ thì chắc chắn nó không đi:3

_1 củ. Thêm tiền sân với tiền nước. Thằng Nam nói.

Trước cuối năm lớp 11, cả đám đi lăn lộn đặt kèo khắp nơi. Gần như bất bại trong trường, thua 2 lớp khối 12 năm trước nhưng năm nay họ ra trường rồi. Mà nhắc 12H là lớp của Hạnh, nếu Hạnh đi cổ vũ không biết cổ vũ cho tôi hay đám con trai lớp Hạnh đây nhỉ?

Cứ ngồi chém gió từ đá bóng đến game, rồi từ game đến gái, rồi lại từ gái đến chính trị. Tới khi thầy hiệu trưởng thông báo kết thúc buổi khai giảng thì đám tôi mới tắt đài để đi về.

_Uôi, khối 10 năm nay lắm hot girl quá mày ơi. Thằng Duy vừa đi vừa hú lên như sói, từ khi nó về đây không biết đã cặp với bao nhiêu đứa rồi.

_Mày không thấy thằng Minh nó có con Hạnh rồi hay sao? Nó không biết gái gú gì đâu mà chỉ cho nó. Thằng Tân nói đế vào thêm.

Trong khi đó tôi đang mải ngắm mấy em lớp 10. Thật sự lúc đó chỉ để ý một con bé rõ xinh, có hai răng khểnh. Cười một cái như mùa đông có nắng vậy. Cứ thế tôi đi thẳng mà không để ý đâm sầm cả vào thằng An vẩu làm nó thét lên như chó.

_Thằng chó này, dẫm vào chân bố rồi. Gái làm mù mắt mày rồi con chó. Nó đấm tôi mấy cái làm tôi chỉ biết cười trừ mà chịu đòn.

Đang mải đùa giỡn Hạnh lại từ đâu xuất hiện đằng sau kéo tai tôi.

_Đi lấy xe đi còn về. Suốt ngày gái. Hạnh giữ cái tai yêu dấu của tôi ấn về phía trước làm tôi đau muốn khóc.
Ngậm ngùi vẫy chào lũ bạn đi về cùng con ác quỷ nhỏ bên cạnh, nhiều lúc bị hành lên bờ xuống ruộng mà vẫn cam. Trước khi về chúng nó vẫn hò nhớ 2h chiều có mặt ở sân bóng.

Đèo Hạnh về tôi cũng về nhà nấu một bát mì tôm thập cẩm húp tạm, từ ngày sống tự lập tay nghề nấu mì tôm của tôi đã khá hơn rất nhiều. Điều đó rất có ích cho trình độ nấu nướng sau này của bản thân:3

2h chiều, tôi đóng cây chelsea xanh lè. Sỏ thêm đôi Nike mà mẹ gửi cho từ Mỹ về, loại giày đinh chuyên đá bóng. Dạo gần đây tôi có đi lục lại tìm một đôi như vậy, nhưng hình như Nike đã xả hết cái loại hàng đó đi rồi

Phóng xe ra sân bóng. Tất cả các thành viên đã đầy đủ, tôi không hề nói chiều nay đi đá bóng với lớp Hạnh, nếu nói chắc con bé sẽ bám đít tôi ngay. Tôi lại càng ghét có con gái đi theo khi đá bóng, trả hiểu vì sao nữa.

Nhập hội với đám lớp, giờ trên sân là hai màu trái ngược nhau như những trận Super Sunday hay được chiếu trên tv vậy. Chelsea - M.U và dĩ nhiên M.U là 12H. Lớp Hạnh, điểm qua đội hình lớp Hạnh cũng trả hơn gì lớp tôi. Toàn mấy thằng bụng một múi thân hình toàn mỡ, nổi bật nhất là thằng đội trưởng bên đó. Cao phải gần 1 mét 8, người chắc nịch và vạm vỡ. Thân hình của tôi cũng không đến lỗi nào, chỉ có điều vài bộ phận chưa dạy thì hết))

Sau khi làm xong phần thủ tục chào hỏi, đặt lại kèo cho chắc chắn. Chúng tôi nhập cuộc đá 7-7, đội hình lớp tôi có thằng An Vẩu thủ môn, bộ đôi anh em sinh đôi Hiếu và Hào hậu vệ hai bên, thằng Tân cứng nhất nhóm làm trung vệ. Ở giữa có sự góp mặt của Nam đỏ (đội trưởng) và Tôi, Minh chim cánh cụt tiền vệ. Phía bên trên là Thanh Duy lãng tử tiền đạo cắm. Đội hình bên phía đội bạn cũng tương tự, tôi ngại mỗi tên đội trưởng bên đó. Ánh mắt của nó từ đầu đã săm soe tôi liên tục, tôi có cảm giác nó sẽ chăm sóc tôi cả trận này đây.

Trận đấu bắt đầu, bên tôi giao bóng trước. Thằng Duy chuyền bóng cho thằng Nam rồi chạy bắn lên phía trước cắm cọc. Thằng Nam nhả bóng lại cho tôi để thực hiện đập nhả 1-1 với tôi. Có thể nói tôi và nó có sự phối hợp rất ăn ý trong khâu này, đây chính là điểm giúp chúng tôi có thể thắng nhiều trận. Tôi và thằng Nam đẩy cao tốc độ trận đấu lên từ đầu, đập nhả qua được thằng tiền đạo số 10 bên đội bạn, tiếp tục thêm 1 thằng nữa. Gần tới sát hậu vệ đối phương tôi chọc khe cho thằng Duy bất ngờ, nó đang định lấy đà chạy thì đột nhiên thằng đội trưởng to cây bên đội bạn xuất hiện án ngữ trước mặt nó cướp bóng. Tôi và nó nhìn nhau ngẩn tò te vì kế hoạch bị phá vỡ.

_Lùi về phòng ngự. Tiếng Nam đội trưởng hét to làm tôi giật mình quay về.

Tiếp theo là đợt tấn công của đội bạn, đội bạn tăng tốc khiến tôi chóng mặt với những pha một chạm nhanh. Tôi không ngờ đội họ có thể chuẩn xác trong những đường chuyền như vậy. Bóng được đẩy nhanh về phía sân bọn tôi, trung phong của 12H đang cầm bóng hướng về cầu môn của An Vẩu. Tôi vẫn đang kèm cặp thằng Tiền đạo của đội họ để chiệt đi mối nguy hiểm cao nhất, nhưng tôi đã nhầm to. Thằng trung phong 12H dẫn bóng nhắm về hướng cánh trái nơi tôi và tiền đạo đội bạn đang vờn nhau, trong đầu tôi cứ nghĩ nó sẽ bắt buộc phải chuyền cho tiền đạo xoay sở. Nó dơ chân, tôi áp sát tiền đạo số 10 cản bóng, bất chợt nó ngoặt đẩy bóng ra giữa sân. Thấy có khoảng trống nó co chân sút xa, bóng đi có lực mạnh và vào góc cao khung thành. Lúc này cả đội tôi và 12H nín thở dõi theo bóng, An vẩu cũng bó tay nhìn bóng bay vút về phía khung thành.
" COONG "
Tất cả đội tôi thót tim khi bóng chạm xà ngang nẩy ra ngoài. Thở phào nhẹ nhõm, may mắn đã mỉm cười với chúng tôi.

Bóng lại tiếp tục luẩn quẩn trong sân, mãi đến kết thúc hiệp 1. Duy nhất chỉ có pha bóng chạm xà ngang là nguy hiểm, còn lại không có gì đáng chú ý.

_Trận này căng nhỉ? Thằng Tân vừa thở vừa tu ngụm nước muối mà nó cầm trên tay.

_May mày cản được thằng Tiền đạo số 10 không ăn mấy bàn rồi. Thằng Nam thì đưa tay lên chán lau hết mồ hôi.

_Hiệp sau, cố lên. Thằng đội trưởng bên nó kèm tao chặt quá. Thằng Duy than vãn, tôi quan sát thấy nó đói bóng nguyên hiệp 1. Vài đường chuyền tôi dành cho nó đều bị thằng cao to kia chặn đứng.

Ngồi bàn lại chiến thuật một hồi chúng tôi cũng quay lại trận đấu. Lần này có vẻ đội bên kia quyết tâm hơn muốn ghi bàn trước bằng việc đẩy cao đội hình, đội tôi phải gồng mình chống đỡ để thoát khỏi một bàn thua.

Trong lúc tất cả đang chán nản vì chưa có bàn thắng. Một pha phản công nhanh được thằng Tân phát động sau khi cướp được bóng từ số 10 đội trưởng. Nó chuyền nhanh cho thằng Nam rồi cả đội tôi dồn về sân đối phương. Qua giữa sân thằng Nam chuyền sang cho tôi, tôi và nó đập nhả qua 3 thằng bên đội bên kia. Cuối cùng đối mặt với thằng đội trưởng bên 12H, tôi quyết định đột phá thẳng mặt vì nghĩ nó sẽ mắc lừa khi tưởng tôi sẽ chuyền sang cho thằng Nam.
Khẽ hướng chân giả tung đường chuyền. Nhưng lao không hề lao lúng, nó xoài người lao cả hai gót giày vào chân tôi trước khi tôi kịp chuyền bóng hoặc làm bất cứ việc gì khác. Tôi ngã lăn mấy vòng trên sân trước khi nằm ôm chân kêu gào, chân của tôi sưng tấy phần mắt cá. Tôi đoán nó bong gân mất rồi. Cả đám đội tôi xúm vào lo cho tôi, thằng Duy thì xồng xộc đẩy thằng đội trưởng một cái.

_Mày vào bóng kiểu chó gì vậy? Thằng Duy bắt đầu nóng máu.

_Chỉ là không may thôi mà. Mà thằng kia ngu mới không tránh được pha đó. Nó nhìn tôi bằng ánh mắt đểu cáng.

_Đm con chó. Mày nói thế mà được à?

Thằng Duy mặt đỏ bừng bừng lao vào nó định ăn thua thì bị thằng Nam cản lại.

_Thôi đừng gây chuyện nữa Duy. Dù gì cũng lỡ rồi, xem cho thằng Nhật Minh trước đã.

Rồi thằng Duy cũng quay về phía tôi xem xét, thằng cao to thì cười đểu một cái. Tôi nghĩ nó cũng không anh hùng cho lắm. Cuối cùng tôi phải ra sân xem các bạn thi đấu. Trận đấu kết thúc với tỉ số hoà 0-0. Cả đám chia tiền sân rồi chia nhau ra về.

Về đến nhà tôi lại xin ông lùn nghỉ một bữa, chân cẳng thế này đi làm sao được. May chỗ anh em, ông quý tôi lên chưa đuổi việc. Chứ 1 tháng chắc tôi phải nghỉ hết nguyên một tuần.

Tôi khổ sở tự tắm rửa, rồi dính tạm cái cao dán. Kiểu này chắc tôi phải giải nghệ sớm không thì què mất. Nhưng tôi vẫn nghi ngại ánh mắt thằng kia lúc nhìn tôi, rõ ràng là ánh mắt thể hiện sự hài lòng chứ không phải là một thứ gì khác..