Đại Thiếu Gia (Vn)

Chương 96:

Hạnh ớiiiiiiiii.


Hôm sau tôi đến đón Hạnh như mọi khi, nhưng với con cub cùi mía chứ không phải chiếc R3. Tôi định đến sinh nhật này mới lộ thân phân với đám bạn bè, trong đó có Hạnh.


_Đợi Hạnh chút. Thấy bóng Hạnh trong chiếc áo dài vội vã đi ra. Hấp tất vừa buộc tóc vừa chạy nhưng không chạy nhanh được vì vướng víu thành ra cứ lạch bạch như con vịt.


_Nhanh lên không muộn học. Hôm nay lớp Minh kiểm tra một tiết toán đầu năm đấy. Tôi vừa nổ máy xe vừa giục.


_Hạnh cũng muốn nhanh chứ. Hic


Hạnh phịu cái mặt ra ngồi lên xe, nhìn cái biểu cảm đó muốn giận cũng không đành. Hề hề


_Mà người hôm qua là mẹ Minh đó hả? Hạnh ghé sát người hỏi tôi khi hai đứa đang trên đường tới trường.


_Mẹ Minh đó. Tôi trả lời.


_Uầy, mẹ Minh vừa đẹp vừa quý phái. Sao chưa bao giờ Hạnh thấy Minh kể về gia đình thế? Hạnh thắc mắc.


_Vài ngày nữa Hạnh sẽ tự biết thôi. Hì


Tôi lại tiếp tục tập chung lái xe, còn Hạnh cứ ngồi sau lải nhải đến nhức đầu. Trả hiểu sao dạo này Hạnh nói lắm thế. Tới trường tôi đi gửi xe còn Hạnh chạy tót lên lớp, tôi lại đụng mặt thằng cao to lớp Hạnh ở bãi gửi xe. Nó cười khểnh nhìn tôi rồi quay lại tiếp tục nói chuyện với lũ bạn. Tôi không care, gửi xe rồi đi lên lớp. Chỉ vài ngày nữa thôi là tôi sẽ san bằng tất cả những gì chướng mắt, sẽ không còn ngại ngùng che giấu thân phận làm gì.


Trong bữa tiệc tới đây, tôi cũng chỉ mời đám bạn thân. Thêm Hạnh cả đôi Hân,Kiên. Chiều nay tôi cũng sẽ xin nghỉ việc ở quán ông lùn, tuy cũng có nhiều kỷ niệm và tình cảm. Nhưng việc tôi đi làm thêm hiện giờ chiếm mất nhiều thời gian hơn dự kiến.


_Hết giờ, nộp bài. Cạch Cạch


Tiếng gõ thước của thầy toán khiến tôi choàng tỉnh khỏi những suy nghĩ. Thằng lớp trưởng đi từng bàn để thu bài kiểm tra. Tôi mất 20 phút để hoàn thành bài kiểm tra 45 phút. Cả lớp không lạ gì học lực của tôi, tôi đứng top 1 của lớp khi tổng kết năm lớp 11 tôi đạt 9,8. Cả lớp từng há hết mồm khi không tin được kết quả mà cô chủ nhiệm đọc lên. Tôi không hề nổi trội trong hoạt động của lớp, nhưng kết quả khiến tất cả thầy cô lẫn bạn bè đều bất ngờ. 1 trong những lý do tôi trở thành soái ca như vậy đó.


_Chán quá, tao làm được 2 câu. Bỏ mất hai câu cuối. Thằng Duy vò đầu khi cả đám con trai đang ngồi uống nước tại căng tin.


_Tao còn chưa làm xong câu 2. Béo mỗi thằng Nam tha hồ copy thằng Minh. Thằng Tân mặt ỉu xìu.


_Thằng Minh thì tao thấy nó trong giờ học toàn ngủ sao nó học đỉnh thế nhề? Thằng Nam bá cổ tôi rồi đặt thắc mắc với đám kia.


_Thằng Minh chúng mày chưa biết hết về nó đâu:3


Duy nói câu đó xong nhìn chằm chằm vào tôi. Đúng thôi, info của tôi được ỉm đi nhờ cô HT, thành ra ở trường tôi gần như một người bí ẩn. Mọi người chỉ nhìn thấy hình ảnh một Handsome Boy chạy con cub đi học rồi đến quán càe, hình ảnh mặc định về Nhật Minh.


_Vài ngày tới chúng mày sẽ hiểu hết về con người tao. Tôi bình thản trả lời.


Lúc giờ đây là thời khắc tôi 18 tuổi, từ một cậu bé chịu đủ mọi khổ cực khi còn nhỏ. Đau đớn khi biết người nuôi dạy tôi từ nhỏ lại là kẻ thù của mình. Tìm lại được bố mẹ đẻ, được sống một cuộc sống giàu sang hạnh phúc, nhưng vấp phải nhiều thử thách, chông gai mới có ngày hôm nay. Ngày Nhật Minh trưởng thành, liệu tôi có thể yên ấm bước trên thảm đỏ mà bố mẹ đã trải sẵn cho tôi.