Chương 9: Tam Đỉnh Thiên Sơn

Cuộc Sống Mới, Thế Giới Mới

Chương 9: Tam Đỉnh Thiên Sơn

Ở Một nơi nào đó trên hành tinh này,tại chân một ngọn núi có một người đang trôi dạt trên không trung. Toàn thân hắn là một màu đen ngoại trừ bộ quần áo màu xanh lá cây. Cơ thể của hắn trôi nổi trên không trung như thế đã hai ngày trôi qua nếu là người bình thường thì hắn đã phải hạ cơ thể xuống dưới để đi kiếm đồ gì ăn hoặc uống nhưng hắn thì khác cả hai ngày trôi qua mà hắn chưa động tới cả một giọt nước hay một chút thức ăn nào. Cơ thể hắn vẫn lặng im đó không có dấu hiệu cử động nào.

Hắn chính là Tuấn. Sau khi Hùng tưởng hắn đã chết Hùng liền để hắn lại trong ngôi nhà lá quay ra đào đất để chuẩn bị chôn cất hắn thì cở thể hắn bỗng dưng bay lên trên không rồi nhằm hướng bắc mà bay đi. Cơ thể của hắn bay qua hàng trăm ngọn núi, qua các rừng cây rồi cuối cùng dừng lại dưới chân một ngọn núi.

Ngọn núi to đồ sộ với ba đỉnh vươn cao lên tận tầng mây. Tuy rằng ba đỉnh núi này cùng nằm trên một ngọn núi nhưng lại có sự khác biệt lớn. Hai ngọn núi bên ngoài luôn có mây trắng bao phủ còn ngọn núi ở giữa thì lúc nào cũng có mây đen bao phủ.

Lại trôi qua thêm một ngày. Cơ thể của Tuấn lúc này đã có sự thay đổi cực kì lớn các bắp tay chân của hắn đã trở nên rắn chắc và to hơn so với lúc đầu. Màu da từ đen đã chuyển sang màu đỏ và nó cũng đang nhạt dần...

Một canh giờ sau...

Cơ thể trôi nổi trên không trung của Tuấn đang hạ dần xuống. Mái tóc màu đen của hắn đã chuyển sang màu đỏ từ bao giờ. Xung quanh người hắn dần xuất hiện một bộ quần áo mới màu đỏ thay thế bộ quần áo màu xanh. Trên chiếc áo là những đường hoa văn hình con rắn màu đen giống như con rắn đã cắn hắn. Toàn thân hắn toát lên sự mạnh mẽ khí tức lan tỏa áp bức xung quanh.

Tuấn chợt mở to hai mắt, hắn thấy mình đang nằm dưới đất liền đứng dậy nhìn xung quanh 1 vòng rồi nhìn lên bộ quần áo mà hắn đang mặc.

" đây là đâu âm phủ chăng??? Âm phủ sao lại có cảnh núi non hùng vĩ, hồ nước đẹp lung linh thế kia.? Hay là ta đang ở tiên cảnh, chắc chắn ông trời thương xót ta nên cho ta tới tiên cảnh đây mà. Hạnh phúc quá hu ra...!!!! Ế khoan kiểm tra phát."

Tuấn giơ tay định bẹo lên má của mình.

- Ha Ha Ha... Cuối cùng ngươi đã tỉnh lại rồi.

Tiếng nói bất ngờ từ đâu đó vang lên vọng khắp rừng núi giống như tiếng sấm nổ bên tai làm Tuấn giật mình. Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh.

" quái lạ ai dùng loa phát thanh ở gần đây hay sao ý nhỉ.? Mà loa phát thanh sao có thể kêu to như vậy được.? "

- Này ngươi là ai thế mau ra đây đi đừng có nấp như vậy là đàn ông con trai ra nhìn mặt nhau một chút xem nào. Ta đếm đến ba nhé không ra là ta đi liền à.

- ha... Ha... Ha... Được ta thích tính cách đó của ngươi. Quay sang bên phải đi ta đang đứng bên cạnh ngươi đó.

Tiếng nói của người kia lại vang lên lần nữa nhưng lần này ít vang vọng hơn lúc nãy. Tuấn nghe theo lời người kia liền quay sang phải.Tuấn giật mình khi nhìn thấy Bên phải hắn là một người đàn ông,hắn ước chừng người này khoảng 40 đến 45 tuổi cao khoảng 1m 7. Người đàn ông này có khuôn mặt khá khó coi, trên mặt của ông ta có một vết sẹo dài khoảng 3cm ở bên má phải, vết sẹo nếu là vết sẹo bình thường sẽ không làm Tuấn giật mình nhưng vết sẹo trên mặt của người này lại xuấy hiện những con trùng ròi chui lên chui xuống ở chỗ vết sẹo đó.

Thấy thái độ của Tuấn đối với mình người đàn ông kia hiểu ra, hắn giơ tay lướt qua chỗ sẹo, bàn tay vừa lướt qua, vết sẹo biến mất không còn dấu vết. Tuấn nhìn thấy vậy ngạc nhiên không thôi, Hắn dụi mắt của mình rồi nhìn người đàn ông bằng ánh mắt to tròn, dường như điều vừa sảy ra trước mắt hắn là điều là không thể tin được.

- Yêu Quái.... A.... A.... A....

Tuấn quay đầu bỏ chạy. Thế nhưng hắn chạy tới đâu thì người đàn ông đo lại xuất hiện trước mặt Tuấn. Chạy đi chạy lại một lúc thì hắn dừng lại nghỉ vì mệt quá. Tuấn nhìn lên khuôn mặt của người kia với ánh mắt sợ hãi cùng mệt mỏi.

- Ngươi định làm gì ta vậy?

- Ngươi nghĩ ta sẽ làm gì ngươi? Con rắn thần của ta đã chọn ngươi vì vậy ngươi sẽ là trở thành đồ đệ của ta. Thật không hiểu nổi con rắn của ta sao lại chọn ngươi nhưng ta sẽ cố gắng dạy dỗ ngươi. Được làm đồ đệ của ta là điều nhiều người mong ước vậy sao ta không thấy ngươi có chút gì hào hứng.

Người đàn ông nói với giọng mạnh mẽ, nguồn khí lực mạnh mẽ tỏa ra đè ép hết xung quanh làm cho Tuấn cảm thấy cơ thể như đang bị ép dẻo khó thở vô cùng. May cho hắn là nguồn áp lực này chỉ tác động trong thời gian ngắn nên ngay sau đó hắn cảm thấy dễ thở hơn. Hắn vội quỳ xuống vái lạy:

- Dạ dạ. Đâu có ta vui mừng còn không kể hết ý chứ.

- Vậy thì tốt chúng ta đi thôi.

Người đàn ông niệm chú ngữ gì đó rồi bỗng chốc một đám mây xuất hiện dưới chân ông ta nâng ông ta bay lên trên không. Bay lên được một đoạn thì bỗng ông ta dừng lại nhìn xuống chỗ Tuấn còn đang ngơ ngác nhìn lên. Ông ta phất tay một cái lại thêm một đám mây xuất hiện gần chân Tuấn.

- Đứng lên đoa đi ta sẽ đưa ngươi về tông môn của chúng ta. Từ giở trở đi ngươi sẽ chính thức là đồ đệ thân truyền thứ 2 của ta.

Tuấn cùng người đàn ông bay lên trên ngọn núi cao chót vót. Ban đầu hắn còn chưa quen mấy lần xuýt ngã lộn cổ xuống nhưng may có sự chỉ dẫn của sư phụ mình hắn đã biết cách vận khí để giữ thăng bằng trên đám mây. Tuấn cùng người kia bay tới vị trí gần một cánh cổng có ghi dòng chữ Tam Đỉnh Thiên Sơn hai bên cổng có hai người canh giữ. Họ nhìn thấy người đàn ông liền tiến tới hành lễ.





P/s: Vì để phù hợp hơn với thế giới mới mà Tuấn sống thì ta đã đổi cách gọi nhân vật bằng từ hắn thay cho từ cậu ta.