Chương 11: Gặp lại

Cực Hạn Nhân Sinh

Chương 11: Gặp lại

Đi đến trong quán cafe hai người đang uống thì gặp một nữ sinh đang cãi nhau với quản lý, nữ sinh này nhìn gương mặt khá xinh mặt trái son, trên má có vài bớt tàn nhan làm nổi bật khuôn mặt, dáng người hơi mập cao khoảng 1m62, hiện tại đang cãi nhau với quản lý tức đến khuôn mặt đỏ bừng.

- Em nói với anh là em bị rớt tiền, đây là thẻ sinh viên của em, anh cứ giữ đi tầm mười phút em cầm tiền ra lại.

- Không, ăn quỵt à không có đâu, gọi bạn lại trả hay là rữa hết đống chén bát gì đó.

- Hừ, em kêu là em sẽ trả lại, đây có thẻ đàng hoàng làm như ăn cướp hay sao mà không trả.

Bọn họ vẫn cứ tranh luận, xung quanh thì mọi người chỉ dòm nhó không ai can thiệp vào, thấy thế Lý Mục đi lại mua hai ly cafe rồi trả tiền mình xong trả tiền cho cô gái kia, rồi bước ra khỏi cửa, quản lý vui vẻ nhận lấy xong rồi liết xéo qua cô gái rồi bỏ vào trong quầy.

Cô gái chạy theo Lý Mục, đuổi được Lý Mục cô gái thở hồng hộc, hai bầu sữa lung lay Lý Mục liết xuống nhìn thấy cũng đỏ mặt, vì bầu sữa này có chút to.

- Này anh tên gì? Ở đâu, tôi sẽ đến trả tiền cho anh.

- Không cần.

Cô gái nói xong Lý Mục trả lời xong xoay người cùng với Vân Khương đi về nhà, thấy khuôn mặt lạnh lùng vừa thấy không có hảo cảm nên cô gái cũng không có cảm tình gì, nhưng vẫn rượt theo vào hẻm, Vân Khương không có kiên nhẫn nên dùng một chưởng đập trúng vai cô ta, khiến cô ta ngất xỉu tại phố đông người.

Mọi người xung quanh ngỡ ngàng sau đó, tiếp theo có vài tên bay vào khống chế Vân Khương nhưng Vân Khương một đấm hai đá, vài tên đó bay ra ngoài không ai giám khống chế nữa, Vân Khương Lý Mục bỏ đi mọi người gọi bác sĩ đến nhưng cô gái cũng đã tỉnh dậy nên mọi người giải tán.

Đi vào phòng Lý Mục mĩm cười nhìn Vân Khương sau đó cất giọng nói.

- Anh làm gì mạnh tay với con nhỏ đó thế.

- Tôi thấy cậu không thích nên, làm cô ta ngất xỉu tầm năm phút là tỉnh dậy thôi, không có gì to tát.

Vân Khương cười cười nói lại sau đó hai người vào bàn ăn cơm, sau đó bàn bạc kế hoạch đi kiếm tiền làm thêm, ba ngày sau Vân Khương với Lý Mục quyết định kết hoạch đầu tiên là vào nhà hàng nổi tiếng ở thành phố làm phục vụ. Lý Mục có bằng cấp nên xin vào nhà hàng này được lên làm quản lý thử việc một tháng, nhờ Lý Mục nên Vân Khương được giữ lại làm bảo về dù đã mất đi cánh tay trái.

Sau khi hoàn thành Lý Mục với Vân Khương về nhà ngày mai bắt đầu công việc, trong nhà chỉ có Vân Khương và Lý Mục, hiện tại Lý Mục ngồi trên ghế Salon hút điếu xì gà còn Vân Khương thì pha trà.

- Các băng đảng thành phố này ngươi điều tra ra sao rồi.


- Băng đảng thành phố này chỉ có một đó là một ông trùm da đen tên là Big Boy cầm đầu đàn em ông ta có cả ngàn thằng.


Vân Khương học chuyên Anh trong ba tháng nên trình độ tiếng Anh cũng biết kha khá, mấy ngày nay đi điều tra để có kế hoạch thâu tóm tất cả băng đảng trong thành phố, qua vài ngày điều tra thì Vân Khương cũng biết thêm vài chi tiết băng đảng thành phố này.

Tên Big Boy này khá thông minh thâu gôm hết tất cả băng đảng lẻ tẻ thành một băng đảng lớn hợp lại làm trùm thành phố, không như những thành phố khác chia ra băng đảng khác nhau. Muốn Big Boy đầu quân qua mình thì khó cho nên Lý Mục dự tính đi làm công việc trước ổn thỏa rồi sắp xếp xử lý chuyện Big Boy sau.

Sáng sớm hôm sau Lý Mục cùng với Vân Khương ngày đầu tiên làm việc, khi đang giao tiếp với khách hàng thì bỗng nhiên có nhân viên cũ thì thầm " Cô chủ 12h hôm nay đến rồi!."
Lý Mục nghe nhưng cũng không quan tâm cho lắm tiếp tục làm công việc, khoảng 12h có chiếc xe thuộc hạng sang bậc thấp chạy lại trước cửa hàng, bước ra là một thanh niên và cô gái.

Thanh niên này đang ôm eo cô gái đó, thanh niên này theo miệng nhân viên được biết tên là Hào Ca, từ xa nhìn lại xem xét thì tên này cũng khá soái, bên cạnh là cô gái khoảng 22 tuổi, khá xinh chỉ điều trên mặt có vài chấm tàn nhan, Lý Mục nhìn kỹ lại thì không phải cô gái không có tiền trả cafe thì là ai.

Cô ta cũng chú ý đến Lý Mục thì giật mình, tiếp đó nụ cười châm chọc còn nhớ đến cái cảnh, bị đánh ngất xỉu giữa đường thì cô ta càng nhìn khuôn mặt Lý Mục càng ghét. Bạn trai cô ta lại gần.

- Chuyện gì vậy em

- Không có gì, có một người tưởng mình giàu làm vẻ ta đây, cuối cùng vào nhà hàng của người ta làm, mắc cười tí thôi anh.

- Oh.

Cô gái này ba cô ta là chủ quán này, hôm nay đi ăn nên dẫn bạn trai về quán chơi tình cờ gặp Lý Mục, theo nhân viên trong miệng được biết cô này tên là Thanh Hằng từ nhỏ nương chiều nên kiêu căng, còn bạn trai thì nhà cũng khá giàu bố anh ta cũng là một trong những người giàu nhất thành phố với số tiền sở hữu là 2 triệu USD. Cũng có danh tiếng tại thành phố.

- Tiểu thư đồ, haha không có tiền trả cafe à?

- Không có lỗ tai à, lỗ tai cho cẩu gặm hay sao, không nghe người ta nói bị mất à.

- Học thức mà chữi người đó là bản ngã.

Lý Mục nói xong lắc lắc đầu làm như bộ không chấp con nít, Thanh Hằng chỉ đứng đó tức đến dậm chân còn Hào Ca tiến lại định làm gì nhưng suy nghĩ điều gì đó quyết định lui lại rồi cầm tay Thanh Hằng nói.

- Chúng ta đi.

- Ngươi làm cho cha ta, chúng ta còn gặp nhau dài dài hãy đợi đó. Có ngươi ở đây ăn mất ngon chúng ta đi.

Nói xong rồi cùng với Hào Ca đi ra xe chạy đi, còn nhân viên trong đó cũng trợn mắt há mồm, cũng có nhân viên âm thầm dơ ngón tay cái về hành động của Lý Mục.