Chương 5: Trúng Kế

Cực Hạn Nhân Sinh

Chương 5: Trúng Kế

Sau ba ngày kì hạn đã đến Hàn Vân bọn người chạy xe đến công ty Lý Mục để bàn về vụ làm ăn. Ba người vừa vào công ty thì thư ký giám đốc chờ sẵn.

- Mời ba vị theo tôi vào phòng, giám đốc đã đợi sẵn.

Thư ký mặc váy ngắn đồ văn phòng trụ sở, đưa tay về phía công ty ra hiệu mời vào.

- Được.

Hàn Vân gật đầu đi cùng với Trương Hạo, Lâm Khôi lên trên phòng.

Trong phòng Lý Mục đã đợi sẵn, phía trước là ba tách trà còn nóng và ba ghế trống, Hàn Vân bước vào Lý Mục gật đầu ra hiệu ba người ngồi vào bàn. Hàn Vân bọn người vào ghế ngồi xuống nhấp nháp tách trà, ngay lúc này Lý Mục lấy bản hợp đồng ra ngay tại còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì Lý Mục giận dữ quát.

- Các chú làm cái gì mà bò sữa nhận rồi ba ngày nay sức khỏe yếu kém, mấy chú đi theo cháu để kiểm tra

Thái độ nghiêm túc của Lý Mục làm cho ba người trong lòng lục đục cảm giác không có an toàn. Nói xong Lý Mục đi ra khỏi cửa ba người cũng đứng dậy thái độ giận dữ đi theo sau.

Kho hàng công ty không có ai vì hôm nay Lý Mục đã cho công nhân nghĩ hết ngày, ba người cũng không thắc mắc gì đi thẳng đến chỗ chăm sóc bò thì giật mình vì bò sữa da xạm khô, tình trạng yếu hô hấp chậm có thể ngã bất cứ lúc nào.

- Các người chăm sóc bò của tôi như thế nào mà nó ra như thế này!.

Lâm Khôi tính tình nóng nãy khi nhìn xem đàn bò của mình thì tức giận hét lên, Trương Hạo, Hàn Vân nhíu mày sâu hơn trong mắt lóe lên tức giận còn cả sát khí.

- Cháu không biết rồi đó, ba ngày nay cháu đề để bò trong phòng chăm sóc kĩ lưỡng, chú hết thế làm cháu sợ đấy.

Lý Mục mĩm cười làm như không chú ý đến thái độ của ba người, hững hờ.

- Ngươi không có bò ăn thì đúng hơn. Lý Mục ta cảnh cáo ngươi, haha, có vài người chơi trò tiểu thông minh với ta, kết quả ngày mai là ngày giỗ của hắn.

Lâm Khôi giận quá hóa cười vừa nói vừa cười nụ cười khiến người ta sợ hãi. Hai người còn lại ánh mắt cũng lóe lên sát ý nhìn Lý Mục.

- Không sao tại tên đó thích chơi trò tiểu tâm tư với mấy vị nên chết là đáng đời, còn ta thì có vài người trước mặt của ta lời nói không cẩn thận nên mất vài thứ trên bộ phận trên cơ thể, mới nhận ra là lời hắn vừa nói ra sai lầm kể nào.

Lý Mục bắt được ba người ánh mắt lóe lên sát ý đối với mình nhưng vẫn như cũ bộ dáng tươi cười, trong đầu những kế hoạch này hắn đã vạch ra sẵn, nên trong tầm dữ liệu có thể kiểm soát được.

- Được được.

Lâm Khôi tính nói trước thì Hàn Vân cắt ngang:

- Bò kém chất lượng là lỗi của bọn ta, theo hợp đồng là giảm tiền đi một nữa còn kèm theo một điều kiện, không biết cậu muốn gì.

Hàn Vân cắt ngang nhìn Lý Mục nói thẳng mục đích chính.

- Được rồi không dài dòng nữa, con muốn, mười phần trăm cổ phiếu của các chú.

- Sao cậu không đi cướp luôn đi.

Trương Hạo im lặng hồi lâu cũng không nhìn được lên tiếng.

" Ngươi có biết bốn chúng ta đều sở hữu hai mươi phần trăm cổ phiếu nếu như cho cậu mười phần trăm cổ phiếu thì cậu năm mươi chúng tôi còn lại mười sao!. "

- Các chú làm cháu khó xử lý quá, thôi đưa lên tòa án, tòa án sẽ giải quyết thỏa đáng cho chúng ta về chuyện này.

Lý Hạo nói xong quay người lại đi, Hàn Vân suy nghĩ điều gì rồi lên tiếng.

- Được rồi, bọn ta chấp nhận điều kiện.

Hàn Vân chấp nhận điều kiện rồi xoay người rời đi, hai người còn lại cũng đi theo Hàn Vân, vừa đi ba người thái độ tức giận nhưng không tiện phát tác, trong lòng thì thù hận càng ngày càng tăng.

Lý Mục vẫn đứng im không đi theo, ra khỏi công ty, ba người đi chung một chiếc xe về, Lâm Khôi giận dữ hét lên.

- Móa, phải cho thằng này bài học nhớ đời mới được, mà tại sao mình phải chấp nhận điều kiện của nó, chúng ta thương trường mưa gió, có nhiều cách để cải biến đại cục này mà

Lâm Khôi chửi xong hai người vẫn im, sau khi qua cơn giận thì Lâm Khôi bắt đầu nói chủ đề chính.

- Chúng ta không chấp nhận hắn đưa lên tòa, chúng ta ảnh hưởng từ khách hàng sẽ thấp và các công ty khác sẽ không mua hàng chúng ta nữa, lần đầu thấy tên này đọc hợp đồng ta thấy nghi nghi nhưng chưa tìm ra được điều gì, không ngờ hố này tụi mình nhảy lại sâu như vậy, Lý Hạo có đứa con trai tốt a.

Hàn Vân giải thích cho Lâm Khôi với Trương Hạo nghe xong nói tiếp:

- Kèo này chúng ta thua thiệt, nhưng mà hắn cũng phải bỏ ra giá thảm trọng, đừng quên cành đứt nhưng cây vẫn còn gốc, các người đưa tai lại đây.

Lý Hạo nói xong Trương Hạo với Lâm Khôi ghé tai vào, nghe mục đích của Hàn Vân thì hai người bật cười thật to, nụ cười chứa đầy sự thâm độc và thủ đoạn, cười đến nếu có người thứ tư ở đây chắc sẽ phát run người.