Chương 4: Hợp Đồng

Cực Hạn Nhân Sinh

Chương 4: Hợp Đồng

Sáng hôm sau, Vân Khương mặc bộ đồ vest lịch sự, Lý Mục mặc quần dài áo sơ mi trắng thêm cà vạt đen làm nổi bật thân hình của Lý Mục, hai người một trước một sau đi ra khỏi nhà bước vào xe, Vân Khương chủ động lái xe đưa tiễn Lý Mục đến công ty.

- Khương ca, ca biết lái xe hồi nào vậy, đệ nhớ ca đâu có biết chạy xe đâu nhỉ.

Lý Mục cười nói lách sang chủ đề về xe, Vân Khương trả lời:

- Trời, tôi biết chạy xe trước có học lớm đại ca nên biết chút ít.

Vừa chạy vừa trò chuyện mấy chốc hai người đến bãi đậu xe của công ty, Lý Mục ra xe cùng với Vân Khương bước vào phòng hợp của công ty, trong phòng có tám ghế sắp xếp theo hàng dọc đối chiếu với nhau, có khoảng sáu người, ba người chủ công ty, ba người thư ký đi theo giám đốc.

Lý Mục đi thẳng ngồi vào ghế của mình, Vân Khương cũng đi theo đứng bên Lý Mục không ngồi vào ghế.

- Ba vị hẳn là chủ của các công ty, Phúc lợi, Tịnh nam và Trịnh đức tôi là Lý Mục hôm nay tôi phụ trách ba tôi, tham gia cuộc hợp này.

Lý Mục cười cười giọng lạnh lùng khiến ba người nghe xong nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.

- Tôi tên là Hàn Vân hai người kế bên tôi là Trương Hạo và Lâm Khôi, là chủ ba công ty Phúc lợi, Tịnh nam, Trịnh đức cậu là con thừa kế của Lý Hạo nhỉ.

Hàn Vân đứng lên giới thiệu rồi đưa bàn tay về phía hai người còn lại nói tiếp. Ba người tướng tá cũng gần sáu mươi tuổi mặc bộ đồ vest đen.

- Hôm nay là công ty của ba tôi, có đợt hàng nhập từ ba công ty các chú, số lượng một bốn mươi con.

Lý Mục nói thẳng vào vấn đề chính để tiết kiệm thời gian.

Hàn Vân đáp trả lời Lý Mục:
- Đúng vậy, theo hợp đồng là trong vòng hai mươi ngày, ba chúng ta sẽ đưa bốn chục con, nếu không có gì giải tán cuộc hợp.

Nói xong Hàn Vân định đứng dậy bắt tay Lý Mục, thì Lý Mục trả lời.

- Theo điều kiện của hợp đồng trong vòng ba ngày, bò sữa đến công ty của tôi chất lượng đầy đủ theo tiêu chuẩn và không bị nhiễm phóng xạ, da bò lẫn thịt bò đều tốt như trong hợp đồng chứ.

Lý Mục nói đến đây thì dừng lại nhìn xem Hàn Vân ba người bọn họ, Hàn Vân bọn người khi nghe đến điều khoảng hợp đồng thì hơi thắc mắc, không biết Lý Mục nhắc lại làm gì, nhưng nghi hoặc quy về nguy hoặc.

Ba người liết nhau, suy nghĩ vấn đề gì đó kĩ càng và cảm thấy không sai sót gì lắm thì ba người không hẹn cùng nhau gật đầu, Lâm Khôi chủ công ty Trịnh đức trả lời thay cho Hàn Vân: " Đúng vậy, chẳng lẽ cậu còn chúng tôi nhắc lại hay sao." Nói xong Hàn Vân khịt mũi coi thường nhìn lấy Lý Mục, Nhưng trong đầu vẫn cảm thấy bất an, do bản năng kinh doanh ba người bọn họ cảm thấy đây là âm mưu kinh khủng, nhưng không biết là âm mưu gì vì hợp đồng đều lệ rất rõ ràng.

Kết thúc cuộc hợp, Lý Mục cùng Vân Khương ra phòng, trong phòng còn sáu người vẫn ở lại.

Lâm Khôi nhìn hai người rồi nói: " Tôi cảm thấy không đúng lắm, nhưng về cái gì thì lại không rõ, mấy ông thấy sao. " cả hai im lặng thì Hàn Vân trả lời: " Tôi cũng thấy lạ lạ, nhưng kệ mình làm đúng hợp đồng là được, với lại cổ phiếu của công ty đó đang giảm cuối cùng cũng phá sản thôi, các xí nghiệp Lý Hạo ba người mình quản lý hahha." Càng nói Hàn Vân nụ cười càng nộng đậm, hai người kia bắt đầu cười theo.

Một tuần sau….

Lý Mục đang trên bàn làm việc thì trong túi quần chiếc điện thoại đổ chuông " Reng Reng ", Lý Mục bắt máy thì bên kia đầu dây nói trước:

- Alo, Hôm nay có đợt chuyển hàng, như hợp đồng thì đủ chất lượng, ba ngày sau cậu có thể kiểm chứng lại rồi chuyển tiền cho công ty chúng tôi. Lý Mục mĩm cười:

- Được ba ngày sau tôi sẽ chuyển tiền và cổ phiếu cho chú.

Sau năm phút nói chuyện thì Lý Mục tắt điện thoại, suy nghĩ chốc lát đứng dậy đi ra đến khu chăn nuôi bò, những công nhân khi thấy Lý Mục đều chào, Lý Mục gật đầu biểu thị đáp trả lại, đi đến khu vừa nhập hàng thì có quản lý đang ghi số lượng kiểm kê, Lý Mục đi đến tên quản lý đó, quản lý quay lại nhìn thấy thẻ trước ngực Lý Mục thì cúi đầu chào.

- Giám đốc đến đây có việc gì không

Quản lý này vừa nói giọng điệu vừa sợ vừa lo lắng,thường ngày nhập hàng kiểm kê giám đốc cũ cũng không xuống đây xem, nên khi thấy giám đốc mới đến quản lý hồi hộp không biết mình làm gì sai sót hay không.

- Cậu đem bốn mươi con bò này phơi ra nắng hết, trong vòng ba ngày không cho ăn, chỉ cho uống nước đến ngày thứ ba cho bò ăn lót dạ tránh tình trạng chết đói

Lý Mục nói đến đây thì hơi chút nhìn quản lý mĩm cười xong xoay người rời đi, để lại quản lý ngơ ngác không biết làm gì tiếp theo. Vài phút sau quản lý kêu công nhân đem tất cả bò sữa phơi ra nắng và không cho ăn, coi đồng hồ lên cho công nhân ra về, quản lý cũng quay về nhà nghĩ ngơi.