Chương 27: Tử Chu Phi Thiên Công.(1/2)

Con Đường Võ Đế

Chương 27: Tử Chu Phi Thiên Công.(1/2)

Vừa bước ra khỏi bí cảnh, đập vào mặt Thạch là một luồng không khí nóng nực, nó không như trong bí cảnh, toàn rừng cây, nên trưa cũng mát lạnh, ngoài đây mọi thứ cây cỏ không thấy, chỉ thấy trên kia rất nhiều người quan sát về phía này, đặc biệt Thạch cũng có một chút, cảm giác thấy một tia sát khí, ác ý,khiên hắn phải quay nhìn trên khu khán giả.
"Á À tên này....ý định không bỏ."
Tia sát ý này nếu hắn đoán không nhầm, sát ý đến từ tên Lữ Thanh Tú, ác ý thì hắn thấy chắc là cái người mang áo đen kia.
"Ê...sao nhiều người vậy."
Bên cạnh tiếng Nàng Phấn vang lên.
Nên Thạch cũng bỏ đi các tia ác ý, nhìn qua trả lời.
"Chắc thấy ai xinh đẹp quá chào đón."
"Ai..."
Nghe thế Phấn nhìn xung quanh tiềm kiếm khuôn mặt hiếu kì.
"ệt....."
Con này ăn gì mà nghu vậy, nói nó mà nó không biết.(Đó là ý nghĩ hiện tại của hắn.)
"Con bé kia xinh đẹp vậy, lại còn như thế dễ thương ah,"
"Ừm ta nhớ hôm bữa vô khảo hạch không có nó mà."
" chắc ngươi không thấy."
Cái này chỉ là các tên đệ tử Nội môn nghị luận thôi.
Còn đệ tử ngoại môn thì khỏi phải nói, có nhiều tên tên còn đòi giảm mình mười năm tuổi thọ để lấy được phấn, chúng nó hùng hổ như sắp chém nhau.
Trên ghế khán giả các thanh niên dê xòm, nghị luận.
Một tên trong đó, đôi mắt hiểm ác liếm nhẹ qua đôi môi mình rồi lẩm bẩm gì đó.
"Thánh nữ tia lực lượng, nếu có thể Cống nó lên cấp trên không phải là địa vị ta sẽ chuyển biến nghiêng trời sao."
"Á...tên đáng gét này."
Linh Nhi thấy mọi người luận, còn tên biến thái (Thạch) kia nói chuyện với con bé kia nhìn rất thân ah.
Còn về tên Thanh Tú lại có vẻ như là lờ đi, Thùy Trang nhìn tới Phấn với đôi mắt tham lam.
...
Chỉ có mấy tên trưởng lão như không có gì tuy đã thấy Phấn.(Ít nhất bọn chúng phải bất nghờ khi thí sinh này bọn chúng không có thấy qua chứ.)
Các trưởng lão nhớ lại.
"Tông chủ triệu tập chúng tôi tới ạ."
Bọn hắn được Tông chủ triệu tập, cái này rất khó hiểu bọn hắn chỉ là một vài tên trưởng lão Quèn trong tông, mà lại được tông chủ triệu tập, cái này làm bọn hắn rất hồi hợp ah.
"Đúng... ta triệu tập các ngươi tới vì có một việc muốn nhờ."
"Tông chủ khách khí, làm việc giúp Tông chủ là vinh hạnh của chúng ta."
" Được ta nói luôn, ta vó một vị sư tỷ năm xưa, nhờ gửi một tên nữ đệ tử của tỷ ấy vào Thanh Vân,nên các ngươi xem hình rồi cẩn thận chăm sóc, theo tỷ nói thì cho vào ngoại môn, còn một cái các ngươi phải chú ý có một tên Ngọc Thạch trong thí sinh cũng cho hắn vào ngoại môn dù hắn thế nào."
"Vâng."
Cái này tông chủ nói rồi chúng hắn còn nói gì được nữa, đành làm theo.
Tông chủ vận một chút linh khí trước mắt các trưởng lão hiện lên một hình cô bé, tóc trắng, môi hồng, mắt to tròn, thân hình nhỏ nhắn, nối chung thằng tác quá chi là ngu không biết tả sao nữa.
Nên khi thấy cô bé một tên trưởng lão bay lại chỗ liền.
"Cháu là phấn hả sư phụ cháu có nói với chúng ta, nên cháu sẽ vào làm ngoại môn đệ tử, đi theo ta."
"Ơ...Dạ Dạ "
Trước mắt Thạch với Phấn lão giả bay lại nói, phân tích một chút Thạch hiểu chuyện gì, Phấn rụt rè, như vô thức nàng nắm tay Thạch lai, nhưng rất nhanh cả hai bỏ tay ra vào mặt đỏ lên.
Những hành động này sao có thể thoát mắt trưởng lão này, hắn đoán một chút cũng đoán ra tên mặt ngu ngu này là Ngọc Thạch rồi, tí phải hảo hảo khiểm tra.
"Phật....."
Tên trưởng lão phất tay một cái, vòng linh lực bao phủ Nàng rồi bay đi, Phấn nhìn lại Thạch đôi mắt có gì đó không mún.
"Yên tâm hắn còn gặp con dài dài."
Như hiểu ý nghĩ của nàng tên trưởng lão nói.
Bị bắt thót, nàng đỏ mặt nhìn xuống vân vê góc áo.
"Chúng ta cần thống kê số yêu thú các ngươi đã giết, Các ngươi lại kia chờ tí gọi tên ai lên đưa lệnh bài, ta làm việc."
Mọi người lục tục đi về một góc khi nhìn di chuyển khá hỗn loạn, Thạch thấy vẫn nhiều người dù bị con rối giết đi một ít.
"Lữ Tài, một yêu thú nhị giai trung kì Hai yêu thú nhất giai sơ kì."
"Thanh Liêm Hai yêu thú nhất giai hậu kỳ, hai yêu thú nhất giai sơ kì."
Tên chủ trì bỏ lệnh bài các thí sinh vào trong cái lỗ vuông trên màn hình hiện lên chỉ số yêu thú săn được,Tuy nhiên có vài người gọi không lên, cái này khảo hạch có ít người chết cũng không phải hiếm, mà năm nay lại nhiều gấp ba bốn lần năm trước cái này thì tên chủ trì nghe các trưởng lão đã biết nguyên nhân từ sớm.
Kêu mãi cho đến cái tên cuối cùng.
" Ngọc Thạch."
Thạch bước đi lên.
"A Ha ha ha cái tên này là tên tư chất thấp kém rới độ kiểm tra không màu ah, hahaha cười chết ta."
Một tiếng nói vang lên khi Thạch chuẩn bị đưa Lệnh bài cho tên chủ trì, không sai đây là của tên Lữ Thanh tú, kế theo là một đống tiếng sỉ vả khinh thường.
"Tư chất không màu mà cũng muốn, vào Thanh vân đùa à."
"..."
Lúc này tên chủ trì nhận ra Thạch, nhìn hắn với ánh mắt khinh thường hỏi.
"Mày liệu có con yêu thú nào không."
Tác Giả: ở tên chương có cái (1/2) ý là cái này sẽ có hai phần để dẫn đến cái kết quả như tên chương.