Chương 33: Săn Yêu Thú

Con Đường Võ Đế

Chương 33: Săn Yêu Thú

Ánh ban mai nhẹ nhàng xuyên lên các tầng mây, Ánh mắt tên Thanh niên nhìn về phía đó, rồi thở ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm.
"Nên về thôi, nay đi nhiệm vụ ah, Nàng chắc không tới sớm ah."
"Bảo Ngọc về."
Một nhỏ nhắn cô bé bay về phía tên Thanh niên, thả trên tay con đom đóm, rồi bay vào nhẫn trữ vật.
Thạch thấy Bảo Ngọc rất đặc biệt, sao nghe hệ thống nói vậy sống không bỏ vào được nhẫn vậy mà Bảo Ngọc lại bỏ vào được ah.
"Tử Chu Phi Thiên Công." Động tác tay Thạch nhanh chóng, giơ tay lên từ trong tay hắn một tia màu tím linh được phóng ra, chỉ thấy một sợi dây bay về phía một cái cây to.
"Vù."
Chân Thạch hiện lên tầng quang mang màu tím búng lên, kéo lại sợi dây bay về phía cành cây, rồi nhanh nhẹn tay kia hắn lại phất ra, chân lại một tầng quang mang, bay về cây khác, động tác điêu luyện, dường như không thể chê được, đây là thành quả của hắn tu luyện hai tháng nay ah.
Thoăn thoắt vừa búng vừa chạy bộ hắn cũng về tới nhà, hắn giờ thấy cái giày này có chút nhẹ, chứ không như lúc đầu mang nặng thấy mẹ nữa, nên cũng đề nghị hệ thống tăng độ nặng, nên giờ chân hắn cảm giác nhưng là rất chi là nặng trĩu.
Về tới phòng vứt vài bộ đồ vào nhẫn trữ vật, cây kiếm KaTaNa Tinh Thần Long Sĩ, xong hành trang chỉ nhiu đó
Trong thời gian chờ phấn tới,hắn luyện thân thể bằng các bài tập, hít đât, hít xì dầu,... đủ loại.
"Ngươi chuẩn bị xong chưa."
Đang hăng say tập luyện, trước phòng hắn âm thanh trong trẻo vang lên.
" Gì đang ngủ..."
Hắn bật ngay lên giường, nằm co lại.
"Á xì... giờ còn ngủ, nay còn đi làm nhiệm vụ í, ngươi... ngươi."
Phấn đẩy cửa vào, vì cửa Thạch hắn không khóa, nàng chỉ thử đẩy vào thôi ai nghờ lại không khóa.
Nàng thấy hắn còn co ro trên giường, thì không biết nói gì.
"...."Nàng nhìn nhìn thấy chân hắn vẫn mang giày, quần áo rất chỉnh tề, chỉ có nằm co ro lại thui.
Thế là nàng rón rén đi lại gần xem sao.
Chỉ thấy tên này co vào nhưng miệng lại nhếch lên, bực mình nàng xách tai hắn lên.
"Á Á.... Tha mạng em không dám nữa ah."
"Dám lừa bổn cô nương hứ mau mau đứng dậy đi... mọi người đang chờ."
"á á... bỏ tay ra."Cái này Thạch đều nhanh muốn hư rồi, đau rất đau tai ah, nàng nắm tai xách lên rồi lắc lắc qua lại, cái này nó thốn kinh khủng ah.
Phấn bỏ tay ra, Thạch ngồi đó xoa tai, rồi nàng đi ra khỏi cửa, miệng nàng khẻ cười lên, như làm được cái gì chiến tích vậy.
"A chờ chút..."
Thấy Phấn đi xa Thạch cũng chạy theo sau, đi ngang nàng hai bên chỉ im lặng không nói gì, đơn giản vì mới sáng nên hai bên không biết nói.
Ra tới cổng Thanh Vân, cái cổng này làm Thạch nhớ tới thông qua hệ thống hắn biết đây là Cổng Quỷ ah, cũng là cái cổng hắn bước vào Thanh Vân Ah.
Nhìn ngó một chút, thấy chỗ kia một nhóm người Phấn cũng chạy lại theo, Thạch cũng chạy theo sau nhưng cách cũng có chút xa.
"Bụppp..."
Thạch va vào ai đó vì chạy theo Phấn hắn làm gì để ý xung quanh.
"Ah xin lổi... xin lổi...Vương trưởng lão "
Thạch nhìn lên Thấy...đây là Vương trưởng lão người cứu hắn đưa vào Thanh Vân chứ đâu.
"Ơ... ngươi ah, tên ta cứu."Vương trưởng lão nhìn từ trên xuống dưới Thạch rồi nói.
"Đê tử ngoại môn rồi à."
"Ơ sao ngài biết."
Thạch vừa đở Vũ trưởng lão đứng lên vừa hỏi, dù sao cũng là người có ơn với hắn, hắn sẽ tôn trọng lễ phép hơn ah.
Thà ở trong khu ngoại môn biết hắn không nói gì, vì các loại đệ tử đều phân khu riêng, nhưng ra đây, thì ngoại môn tạp dịch nội môn đều pha lẩn ah.
"Linh Cảm nói ta vậy."
"Linh cảm....giác quan đặc biệt."
"Cái gì đặc biệt."
"Không gì."
"Con quên mang theo bộ đồ rồi nên khi nào con trả cho ngài ạ."
"Ừ..ta hay ngồi bên kia " Vũ trưởng lão chỉ tay vào phía bộ bàn ghế gần cổng nơi đó cũng có một vài ông lão gác cổng ah.
"Vâng...con có việc gấp xin đi."
Thạch nói xong rồi chạy qua bên Phấn.
Vũ trưởng lão nhìn hắn rồi, lại đi tiếp.
"Ngươi làm gì mà lâu thế."
"ta..."
Phấn hỏi Thạch nhưng hắn chưa trả lời lại có tên nói lên câu mỉa mai.
"Không tu vi làm sao chả chậm ai..."
"Phấn sao nàng tìm ra tên này đi làm nhiệm vụ chỉ vướng chân ta."Hai tên nam tử kẻ hô người hào.
Thạch làm sao không hiểu ý hai tên này nhìn một chút, Phấn Đang đứng với nhóm,sáu người ba nữ hai nam, tính thêm hắn là ba nam.
" Ai Phấn ngươi lại mời tên rác rưởi này à... xem khí tức không có... chứng tỏ không tu vi... hừ phế vật...làm sao mà lại được ngươi xem trọng ah."
Một tên nữ tử nói ra nhìn Phấn, Phấn tính nói gì Thạch lại nắm tay nàng lại.
"Ah ta rất ngu dốt mong các ngươi giúp ah... có công việc gì bưng bê cho ta làm cũng được."
Thạch nói, bưng bê đường dài như tập thể lực vậy, với lại hắn cũng chả sợ bị vũ nhục, sợ méo gì khi ta bộc phát lên các ngươi chỉ sợ tè ra quần, còn sỉ nhục với hắn là vứt ra tai.
"Keng Thông tin "
"Trần Mất Trinh (nữ)
Tuvi:Linh Sĩ cấp bốn.
Tin thêm: Bám đít Lanh Dâm "(á à... con sỉ nhục mình ah tu vi có chút mà cũng lớn lối... nhưng cái tên này mất trinh, hahaha tên Hại não, thấy cũng hay nhưng mà thôi cũng kệ.)(Thạch nghĩ trong đầu)
"Lung Thanh Linh (nữ)
Tuvi:Linh Sĩ Cấp năm
Tin thêm: không có."(Xinh đó... nhưng im thế)
"Lanh Dâm
Tuvi:Linh Sĩ Cấp Bốn
Tin Thêm: Con trai đại trưởng Lão gia tộc Lanh "(Hai mập vãi ra...phải nói hắn rất mập... nhưng miệng mồm đủa ác.)
"Thanh Điếm "
"Tuvi:linh sĩ cấp Sáu
Tin thêm: không đáng nói "(Thanh điếm... đù tên đủ chất ah.. kệ mày đủ làm tao gét... tuy tuvi cao nhất trong bốn đứa, nhưng sao qua ta được Linh Tướng Cấp Ba, bọn ngoại môn sao có được ah.)
Thạch dùng hệ thống tra thông tin rồi, chửi trong đầu, hắn nghĩ kĩ rồi ra ngoài cho tụi này đở đạn cũng được miễn sao đưa hắn ra ngoài để hắn săn yêu thú.
"ĐÂY đồ đây mang đi đừng cản bọn ta săn cấp ba yêu thú, Móc Xích."
Một bao to đồ đạc đưa Thạch Cầm, hắn cũng ôm, bọn kia đã xuất phát.
Phấn nhìn Thạch nhưng chỉ thấy hắn ra hiệu cho đi lên, nên nàng đành đi lên ngang hàng bọn kia.
"Êk chúng ta tăng tốc độ lên, xem tên nhà quê kia làm sao theo kiệp."
Tên Lanh Dâm nói ra khi hắn vẫn thấy Thạch chạy theo kiệp bọn hắn.
Ý kiến vừa ra nhất thời bọn người cùng đồng ý, chỉ có Phấn nhăn nhó nhìn bọn chúng, nàng dường như đã biết khuôn mặt thật của bọn này, khi dễ kẻ yếu.
Vận linh lực xuống chân chúng nó chạy nhanh hơn, Thạch nhìn rồi cũng đoán ra được, cũng tặng tốc một chút, với tốc độ linh tướng của hắn thì bọn này tính là gì.
Đi Tầm 3 giờ. Khung cảnh thay đổi Thành rừng cây, âm u.
"Ta mệt.... hộc hộc... nghĩ một chút."
Lúc này tên Lanh Dâm lại đề nghị nghỉ ngơi vì với bọn chúng hiện tại, Linh khí chả còn bao nhiêu, mệt là phải.
Hắn nhìn lại Thạch, cũng chỉ thấy mặt không biểu cảm chạy phía sau.
"Tên này sao chạy nhanh vậy được, không có tu vi mà."
Mất Trinh nói với cô ta tên này chỉ là một tên ngu xuẩn, yếu đuối không có tu vi làm gì được.
Mặt Mọi người nhìn Thạch xong biểu cảm âm trầm.
"Chắc tư chất ngu dốt, nên chỉ luyện thể chạy được vậy ah "
Thanh điếm nói ra, được mọi người đồng tình, rồi bọn chúng lại nghỉ ngơi.
"Ta đi vệ sinh chút."
Thạch chạy lại vứt bao đồ đó, rồi nói một câu lại chạy đi vào rừng cây.
"Hệ thống mẹ yêu thú nhiều vậy sao."
"Ừm mau đi chúng nó sắp giải tán."
Thạch chả nói gì xuyên bộ qua rừng cây, rút sẵn ra cây kiếm, qua hệ thống mách bảo hắn biết khu vực này có nhiều con yêu thú lắm đang tụ thành đàn ah, nên hắn chạy qua đây xem yêu thú cấp mấy để chơi chút chứ, có bản đồ hệ thống đưa cho, rất nhanh hắn tới gần đám yêu thú.
Tới gần chỗ yêu thú, Thạch dùng Tử Chu Và Hồng Hạnh Bay lên một cái cây, bám ở đó, nhìn về phía yêu thú.
"Dò xét một chút thì đa số Nhất giai, chỉ có vài con Nhị giai ah... hê hê trúng mánh."
Thạch nhìn đàn này yêu thú hình sói có ít nhất ba đến bốn mươi con.
Hắn vẻ ra cách tấn công, hắn sẻ, áp dụng Tử chu vào việc này.
Phóng ra Sợi dây bám vào mặt đất giữa đám yêu thú, chân Thạch hiện lên vầng sáng, hắn bay về giữa đám yêu thú với tốc độ cực nhanh chỉ nghe tiếng xé gió,giơ lên cây kiếm, hắn chém một đường.
xấu số cho hai con yêu thú bị hắn cắt đôi, bọn chúng đâu biết gì chỉ nghe tiếng xé gió sau đó thì một cái gì đó lướt qua bọn chúng ah... sau đó thì không có vì chúng đã chết.
"Keng...Keng "
"Chúc mừng... "
Âm thanh hệ thống nhẹ vang lên.
Nhanh Tay Thạch phóng ra sợi dây khác bay lên cây.
Các con yêu thú trong đàn thấy đồng loại bị chết thì đều chăm chú lên, sau đó cảnh giác nhìn về phía Thạch, chúng nó xếp lại, như là trận hình, rồi hống to lên.
Thạch chả để ý cái này mình lại sợ ah bay qua xẹt xẹt cái rơi đầu chứ mấy.
"Oa oa... yêu thú con trai... ta lại tới, cống cho ta kinh nghiệm và tích lũy... sau này ta lên đỉnh phong các ngươi sẻ được truyền đời ghi công."
Thạch nói xong, các con yêu thú nghơ mặt nhìn hắn, bọn nó linh trí không cao, nói sao bọn chúng hiểu được.
" Graoooo "
Chúng nó lại gầm lên giận dữ.
"Aizzzz... không có hảo cảm ah... đáng buồn ta thế nhưng muốn cho bọn mi ghi danh mà... ai thôi thì đi hết đi vậy."
Phóng ra sợi dây lại vài con yêu thú bay đầu.
Hăng say giết chóc, áo hắn bị nhuộm máu, cây kiếm léo lên tia sáng, ánh mắt hắn tránh ra quang mang lạnh lùng.
Nhưng hắn đâu biết Âm Thanh của các con yêu thú này lại vang đến tận chỗ Phấn và tụi kia nghỉ ngơi cơ chứ.
Tác: Tỷ lệ ra chương hiện nay là 1-2 ngày một chương nếu qua ba ngày ta sẻ báo ạ, mong mn cho cái nguyệt phiếu, bình luận, ta thật rất buồn ah.