Chương 32: Nhiệm Vụ

Con Đường Võ Đế

Chương 32: Nhiệm Vụ

"Gay cái này mẹ nó đủ sợ hãi ah, tưởng bên này lấy tu luyện làm chính chắc không sanh gay nay lại ra tên gay, cái này ta thật không biết nói gì cho phải..."Thạch triệt để hư mẹ nó rồi, tưởng ở bên trái đất mới có gay, vậy mà qua đây cũng có thật đủ sợ hãi.
Tên Lão sư gay nói một chút cái gì giới thiệu, xong đi lên bụt giảng giảng bài, Thạch nhìn qua nhìn lại, tưởng tụi nó nằm hết, vậy mà chúng nó vẫn nhìn lên trên bụt, nghe say mê.
Thạch chỉ biết lôi ra cái mp3 của mình nằm lên bàn nghe nhạc ngủ, bên cạnh hắn Phấn thấy vậy phì má hồng lên rồi cũng bảo hắn nghe giảng, nhưng được vài lần khuyên hắn vẫn chả nghe, nên nàng cũng kệ lun, mà nàng cũng thấy thắc mắc, cái tên này đeo trên tai là gì.
Thời gian trôi qua nhẹ nhàng, nhưng đó là đối với Thạch còn tụi kia thì đó là cực hình ah, đặc biệt là tụi con trai, cái tiếng nói nữa nam nữ, cứ vang bên tai làm bọn chúng, làm chúng rợn cả da gà.
"Tới đây là hết ngày mai các ngươi lại tới, lão sư ta sẽ chỉ dạy thêm."
Tiếng nói gay vang lên trong lớp, tụi kia như được giải thoát, thở dài xong đi ra khỏi phòng, ngồi từ sáng tới trưa cuối cùng cũng thoát ra ah
Phấn vũng vậy đứng dậy nhưng nàng nhìn thấy tên này chư tỉnh ngủ, thế là kêu hắn dậy.
"về phòng thôi kết thúc học rồi."
Nàng vừa lay hắn vừa, nói vào tai hắn.
"Này Nàng tên Phấn Hả."
Một tên thanh niên đến trước Phấn hỏi, phía sau hắn còn có một cô gái nhìn đầy đặn và xinh đẹp.
"Ơ Vâng ngươi là."
"Không cần hỏi ta tên Lữ Thanh Tú, nàng cần gì kêu loại người này, hay nàng cùng với ta đi ăn chút gì."
"Im mẹ đi, ngứa cả mông ta."
Lúc này méo biết làm sao Tên nằm trên bàn lại tỉnh dậy nói được, làm cả đám giật mình.
Thạch đứng dậy, mẹ nó mình dậy lâu rồi mà thấy phấn lay nên tính để nàng lay lâu thêm chút, vậy mà cái thằng mắc dịch này ám quài không tha.
Hắn nắm tay phấn kéo đi ngang qua mặt tên Tú rồi đi ra khỏi phòng.
Tên Tú khóe miệng co giật đứng đơ ra đó, hắn sao biết tên này là Thạch cơ chứ, hắn tưởng tên này mặc đồng phục hoặc là áo cũ, nào nghĩ hắn lại mặc một bộ áo choàng trắng nhìn rất phong cách ah, còn đầu tóc kia cái này cũng quá khác bọn hắn ah.
Cái ánh nắng chói chan chiếu trên đầu Thạch, tay hắn vẫn nắm tay Phấn đi, Phấn có chút cố giật ra nhưng không được.
"Ngươi Ngươi...tên dâm tặc bỏ tay ta ra."
"Nắm chút có mất gì đâu mà la."
Nói xong Thạch thả tay ra.
Phấn lon ton chạy đi.
Thạch nhìn theo cười cười rồi, lại để tay lên đầu đi bộ về.
"Ah...tên này đúng dâm tặc....hứ sau này ta không quan tâm hắn nữa."
Phấn Về phòng, rồi đủ loại cảm xúc xuất hiện trong tâm hồn nàng, quyết tâm, phân vân, các loại.
"+1 Exp "
"+1 Exp "
Âm Thanh Hệ thống vang liên tục trong đầu hắn.
Hắn có kế hoạch, là Sáng lên lớp ngủ, trưa tu kinh nghiệm, tối tu Công Pháp, Tinh Mơ tu thân thể.
Ban Đêm hắn thả Bảo Ngọc ra cô nàng giận dỗi chạy đi lung tung, hắn chỉ cười cười rồi tiếp tục tu luyện công pháp, chứ thả Bảo Ngọc Ra Hắn sợ sẽ có người thấy con bé.
Thời gian cứ vậy trôi qua, thoăn thoắt đã hai tháng.
Tu vi của hắn cũng đã lên "Linh Tướng Cấp Ba.(4400/512.000.000 Kinh Nghiệm.)"Cái này con số mẹ nó đủ giật mình.
"Luyện Thể Quyết (4exp/1s) " Hắn tu luyện lên cấp hai rồi sử dụng thẻ giờ đã lên cấp ba (2007/400.000)
Trải qua khoản thời gian này hắn cũng buồn chán, nhưng nhờ có Phấn nên hắn cũng vui hơn nhiều, nàng và hắn thân thiết nhau hơn, nhiều đôi khi tên Lữ Thanh Tú cũng có nói chuyện với Phấn nhưng mà, đều bị Thạch cắt Ngang ah.
Nàng như đã quen Thêm nhiều bạn hơn, hắn hay thấy nàng tụ tập với đám con gái khác.
Hắn rất thích nghe nhạc Phan Mạnh Quỳnh, vì nghe theo buồn nhưng khi nghe xong lại phấn chấn phấn hơn nhiều.
Hệ thống lại rất im lặng, đôi khi hắn cũng hiếu kì về hệ thống hắn không moi được gì cả.
Hắn dùng một chút 600 lam tinh tệ đi làm ra vài bộ đồ y như mẫu áo choàng của hắn, hắn cũng cắt tóc thời hai tháng tóc hắn cũng dài ra.
Sử dụng may đồ cắt tóc hết 500 lam tinh tệ, giờ hắn chỉ còn 100 lam tinh tệ.
Công Pháp Tử Chu Phi Thiên Công giờ hắn đã tu luyện ổn định, hắn có thể bám dính, duy chuyển rồi bay đi, tấn công chớp mắt như phóng dây rồi bay lại chém, kết hợp với Hồng Hạnh Vượt Rào phải nói là hoàn hảo..
Nhưng hắn phải liên tục thay đổi khu luyện tập vì có lần hắn bị người phát hiện nhưng may hắn mê hoặc rồi chạy nhanh, không phải vậy thì Thảm.
.Đôi khi trước phòng hắn rột roạt như ai nhìn trộm, nhưng hắn có cảm giác chắc chắn có người nhìn trộm.
Sáng nay cũng như mọi ngày, hắn đem thân xác khoác áo choàng trắng đi đến Phòng học, vào lớp Phấn vẫn ngồi hàn huyên với những người bạn của nàng.
Hắn lại về bàn của mình nhắm lại đôi mắt khò khò.
Thời gian lại nhẹ nhàng trôi qua, lúc về theo như thói quen hắn tự dậy tính đi về, vừa đi ra khỏi cửa được một đoạn...
"Thạch Thạch,..."
Phía sau hắn vang lên tiếng nàng,hắn đưa tay ra phía sau.
"Bépppp.."
Nàng đập vào tay hắn nói "Đưa tay làm gì."
"Nàng nắm..."
"xế ta mà nắm á..."
Phấn bon chen lên đi ngang hắn.
"Hê hê..."
Thạch cười gian rồi đi tiếp.
"Này..."
"Gì..."
"Mai đi làm nhiệm vụ không ngươi ở trong phòng miết không chán à."
"...Nhiệm vụ..."suy nghĩ một chút hắn nói " có chán nhưng nhiệm vụ gì...nàng bảo vệ ta à..."
"Ơ tự lo cho bản thân đi...thế có đi không... ta nói với nhóm..."
"Ừm... đi nhiệm vụ có thể lấy điểm cống hiến đổi vật phẩm ah...." Thạch nghĩ trong đầu.
"Đi."
"Ừm để ta nói với nhóm... mai ta qua đón."
Nói xong nàng lại lon ton chạy đi.. về phòng hắn lại tu luyện.
Tác giả:cấp tốc ra chương ah