Chương 37: Cái Này Phải Về Thanh Vân (Phấn Dính Câu Không)

Con Đường Võ Đế

Chương 37: Cái Này Phải Về Thanh Vân (Phấn Dính Câu Không)

Cái này đùa hắn chắc, chưa ra trận mà gặp con hệ thống này nói hắn cân được con yêu thú này không, cái này hỏi hắn sao không bực được.
"Ngươi nói lúc trước ai bị yêu thú cấp ba hành hạ gần chết...."
"Im "
"Còn phải nhờ thần đan ah."
"Im "
Thạch thật mẹ không muốn nghe nữa rồi, nói ít đi làm nhiều hơn có vẻ tốt hơn.
Phấn và Thanh Linh nhìn Thạch với đôi mắt lo lắng, Thanh Linh nàng tu vi còn cao hơn hắn thế mà còn bị yêu thú này hù chết lên, chết xuống....
Vậy mà tên này lại đi về phía trước chắn trước hai nàng.
"Tử Chu Phi Thiên....."
Hắn la lớn, nàng chỉ thấy một sợi dây màu tím phóng ra, bay với tốc độ cực nhanh.
Bám vào trên bộ áo sắt của yêu thú.
Rồi tên trước nàng tự nhiên lại lao nhanh về phía con yêu thú,hắn phóng lên cao, tay hắn xuất ra một cây kiếm, vì khá xâ nên nàng không phân biệt được loại kiếm, nhưng ngoại hình nó rất lạ lẩm.
"Con yêu thú, tiếp trym "
"Cuồng chém "
Thạch hét to, khi lao vào người con yêu thú.
Hắn liền sử dụng cuồng chém, nhưng chưa được ba giây thì cánh tay con yêu thú lại đập về phía ngực nó, nơi mà Thạch đang bám vào.
"Tử chu "
Thạch nhảy xuống né kịp con yêu thú, hắn nhìn vào giáp con yêu thú, thật mẹ nó khó phá giáp, dù là vũ khí huyền cấp cũng chỉ làm nó có vài đường rãnh sâu mà thôi.
Con yêu thú nhìn Thạch, nó giơ tay nhanh chóng lên đập về phía mặt đất.
Thạch nhảy lên cao, để né rồi một cái móc xích kéo từ bên trái qua, muốn chém vào hắn, nhưng hắn kiệp rút ra cây Tinh Thần Long Sĩ đở đòn, tay hắn tê dại, muốn rớt cả cây kiếm xuống.
"Ngươi bỏ thêm dị hỏa của ngươi vào ta đảm bảo chơi xong."
Hệ thống vang lên một câu.
".... Dị hỏa truyền vào kiếm rồi chém nghe hay."
Nắm lại cây kiếm Thạch truyền vào một lượng linh lực mang theo tia dị hỏa, lên cây kiếm.
Một đốm lửa nhỏ màu xanh hiện ra trên thân kiếm, rồi dần lan ra cả thân kiếm, làm thân kiếm bốc cháy lên ánh sáng màu xanh.
Thấy điều này Con yêu thú như sợ, đứng đó nhìn Thạch.
"Chết đi xem nào "
"Sáng tạo tên mới U Minh Cuồng Chém....thấy sao hệ thống."
"Như sẹt "
"Đm... ngươi thật không thể khen ta chỉ một lần ah."
"Méo "
Thạch thật không muốn nói với cái hệ thống rồi.
"Tử chu "
Một sợi dây lại bám lên ngực con yêu thú, Thạch Bay lên, đáp trên ngực nó.
Nhưng con yêu thú phản ứng cũng không chậm, nó gào to rồi lại đập về phía ngực nó,Thạch búng ra lên vai nó.
"U Minh Cuồng Chém "
Cây kiếm mang ánh lửa xanh, chém qua lại, bằng mắt thường chỉ thấy một đường lại một đường sáng màu xanh.
Chỉ phát đầu tiên lớp giáp con yêu thú đã bị Thạch đánh xuyên,chém vào lớp thịt của nó.
Mổi nhát đều để lại một tia lửa ở trên, nó như ăn mòn sức sống của yêu thú.
Con yêu thú la hét, rồi té xuốn đất lăn qua lại.
Xong một trăm nhát Thạch nhảy ra xa.
Con yêu thú lăn qua lại một tí nữa rồi chết đi.
Thạch nhìn trong tay cây kiếm lửa, rồi nghĩ.
"Phải hảo hảo nghiên cứu loại dị hỏa này "
Mẹ chém vậy thôi mà nó đã giết được con khó chơi yêu thú này, hắn cũng lười suy nghĩ nên bỏ đó đi về phía Phấn.
"Keng chúc mừng người chơi giết yêu thú Tam Giai."
"Cộng 32000 exp, 300 tích lũy, một Trăm Lam tinh tệ."
"Nhận một Vẫn Thiết Hp."
Phấn nhìn Thạch không chớp mắt,Lúc trước nàng thật không biết Thạch lấy cam đảm đâu ra mà giúp nàng chạy thoát, tâm nàng muốn lại giúp Thạch tấn công con yêu thú, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của hắn nàng thật không cưởng nổi mà nghe lời, nhưng giờ nàng nhìn hắn lạ lẫm, một người mà hay nhốt mình khi ở trong phòng, hoặc hay lên lớp nghủ như hắn mà bây giờ lại có thể giết được cả con yêu thú mà tu vi Linh Sĩ cấp chín như nàng, nếu nói về lạ, thì nàng Cảm giác hắn thật lạ lẩm, tu vi gì nàng không biết,vũ khí hắn dùng cũng lạ mắt, Công Pháp lại càng lạ hơn.
Nàng nhìn Thạch an toàn trở về, mắt long lanh ngấn lệ, Thạch đi đến bên nàng.
"Xong về thôi."
Nói xong, không kiệp Phấn Làm gì, Thạch nâng lên Phấn ẵm đi bộ về Phía Thanh Vân Tông.
"Ê thu xác yêu thú về chứ."
Thanh Linh vội vả nói theo.
Thạch nhìn nàng rồi đi lại chổ con yêu thú, Phất cái tay lên xác con yêu thú được thu vào nhẫn trử vật.
"Này Bỏ ta xuống "
Phấn lấy nhẹ tay đấm vào người Thạch, mặt nàng đỏ lên như có thể nặng ra nước ah.
Thạch nhìn qua Thanh Linh chỉ thấy cô nàng nhìn Phấn rồi khúc khích cười.
Thấy thế Thạch càng ôm chặt Phấn Vào hơn.
"Không bỏ đi về nào."
Thạch vẫn vậy đi về phía Thanh Vân.
Tác Giả:Xong chương này...... ok 1:00 h này ta đăng ah.
Khung giờ đăng sau này 12:00-13:00 hoặc 24:00-01:00. nha mọi người, ủng hộ giúp ta ta đang cải thiện lại truyện ah.
Mong mọi người ủng hộ hơn ạ, và thật chương 38 ra sẻ rất chậm ạ, vì bộ này là đầu tay nên ta đã nghĩ kỉ lại sẽ cải thiện hơn, vè miêu tả nội tâm nhân vật, hình dáng nhân vật cảm xúc ah.