Chương 30: Sao Tự Nhiên Lại Ngứa Tai Ah

Con Đường Võ Đế

Chương 30: Sao Tự Nhiên Lại Ngứa Tai Ah

"Cuồng chém..."
Thạch hét to,lao về phía ba tên kia, trên tay xuất hiện cây kiếm nhật cũ sứt mẻ.
"Xoẹt...xoẹt."
"A."
Cây kiếm sứt mẻ của hắn chém liên tục vào ba tên chúng nó, làm cho áo quần chúng nó rách ra.
"Ha ha... sau này đừng làm oai trước mặt gái, đặc biệt đừng chọc gái...Nếu không ta cho các ngươi tuyệt tử tuyệt tôn ah."
"Vâng Vâng, Ạ "
"Cút."
Chúng nó run cầm cập, dạ vâng, rồi chạy đi.
Còn Thạch đứng đó mặt ngạo nghễ ngước lên trời, xung quanh có không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn hắn, tụi con gái cuồng loạn hô to tính chạy lại, nhưng trước mặt hắn đã có, một mái tóc màu trắng, màu áo xanh lá.
Nàng nhìn hắn mặt triều mến xong giang tay ra.
"Oa tính ôm à,,... oa "
Thạch cũng giang hai tay ra theo.
"Bépppp..."
***************
"Ưm...cái này ai tát mình ah."
Thạch mở mắt ra.
Chỉ thấy trước mắt lớn gỗ, nhìn nhìn chút ah hóa ra là trần nhà ah, khuôn mặt có chút cảm giác đau rát truyền đến.
"Ah ui tên méo nào tát đau thế..."
Ớ mà cái này có chút sai, rõ ràng lúc nãy mình đang chuẩn bị được Nàng ôm mà, sao lại ở đây.
"Á...mẹ ơi con ma."
Xoa xoa mặt theo vô thức hắn nhìn qua phía cái bàn, bên cạnh hắn Phấn ngồi trên chiếc ghế nhìn hắn, cánh tay kia còn giơ lên, khuôn mặt căm thù.
Thạch chỉ kiệp la lên.
"Bépppp..."
Lại một bạt tai nữa đến với hắn.
Hắn chỉ có cảm giác đầu óc xoay quần, tai ù đi, trước khi bất tỉnh nhân sự hắn nói câu cuối...
"Đậu xanh Rau má "
"ÊK ngươi có sao không.😭"
Phấn lay lay Thạch, hồi nãy nhìn mặt hắn ngủ ngây thơ nhưng khi hắn giở nụ cười điếm thúi kia lên, nàng lại không tự chủ được cho hắn tới vài cái tát.
"Á xí lại nằm rồi... kệ ngồi chờ chút nữa."
Tuy trời đã khuya nhưng nàng thấy hơi lo cho tên này nên ngồi lại đây chờ hắn tỉnh rồi đi về phòng.
"Ưm... "
Thạch tỉnh dậy, tay mò lên bàn.
"Cái mợ gì mềm mềm."
Nắn bóp một chút, hắn chả nghĩ ra cái gì nhìn qua nhìn lại tối thui, lại lấy tay còn lại mò trên đầu giường, Cấy nến vào tay, bật lên cát quẹt lửa, ánh sáng chiếu rọi.
(Ae nào nghĩ bậy ₫oạn này để cmt ở dưới.)
"Cái tay, trời ạ."
Sao nó không phải cái kia,hắn mở đèn sau khi thấy tay mình đặt trên chỗ mềm mềm hóa ra là cái tay của Nàng ah, trong đầu buồn vì nó không trúng vào chỗ đó đó.
Phấn cự quậy, tỉnh dậy, nhìn nhìn qua tay mình.
"Á... "
"Béppppp...."
Mặt nàng đỏ lên, cho Thạch một tát rồi chạy về.
Thạch lại ngã lăn ra, nhưng hắn không bị ngất, một lúc sau hết đau rát, hắn đứng dậy.
"Hệ thống vụ gì vậy ta mới cứu nàng khỏi ba tên kia vậy mà chưa ôm nàng, ta lại nằm trong đây là sao."
" Cứu nàng, mi bị ngu à, rõ ràng ngươi nói xong câu Kia, bị tên nào ở đằng sau đánh lén, ngất xong ba tên hội đồng đến bầm tím, không phải nàng cứu ngươi, sợ giờ ngươi sắp chết rồi."
"...Ế"
Tính toán suy nghĩ một chút nhìn lại bản thân.
Cái đù,vậy cái kia chỉ là mơ.
Mất hình tượng quá.Mất Hình tượng quá.
Nếu Hồi nãy nàng không đi mà còn ở lại không khéo hắn nói ra việc mình mơ kia, không phải bị cười chết sao, còn ba tên kia, có người ở sau đánh ngất mình, vậy bọn này chắc là con ông cháu cha, thui kệ mịa đi sau này không chạm tới chúng nó là được.
"Ai nha nha thôi ta đi tu luyện công pháp mới."
Nói xong hắn tắt cây đèn, rón rén ra đóng cửa, rồi đi về cái rừng cây kia.
"Ai tên này như vậy dâm tặc..."
Phấn nàng trong phòng cánh tay trái xoa cánh tay phải chỗ Thạch sờ vào,xong lại lăn ra úp mặt lên gối.
Trong đầu hiện lên khuôn mặt tên dâm tặc kia.
"Bụpppp"
"Ah như thế này đau...hư mất bản mặt đập chai của ta."
Suy nghĩ dễ làm khó, hắn ra đây tu luyện công pháp Tử Chu Phi Thiên Công, tưởng dễ ai nghờ rất khó giữ thăng bằng tuy hắn phanh được nhưng vẫn bị ụp mặt xuống đất, không thì lao toàn thân vào cây.
"Cẩn Thận...cẩn thận hơn.."
Đứng ra ngoài chuẩn bị thực hiện lại, sử dụng linh lực phóng ra sợi dây, vì linh lực của hắn màu tím nên sợi dây cũng ra màu tím theo, hắn chỉ cần giơ tay ra điều tiết linh lực phóng theo đường thẳng là sợi dây bay theo đường thẳng bám vào trong cây.
Tuy nhiên khi kéo về, hắn lại bị úp mặt xuống đất, rất đau rát ah tuy có công pháp Thôn Phệ trợ giúp hồi phục nhưng cái cảm giác này mẹ nó rất khó chịu.
"Ngươi nên tập luyện cơ thể, cơ thể càng mạnh, ngươi càng có tốc độ hồi phục nhanh, chịu đòn cũng tốt, nói chung rất nhiều lợi ích, chứ không phải mới té như giờ đã la đau...."
"À luyện thân thể như, hít đất, chạy bộ á..."
"Ừ...."
"Mai tập kệ nó... phóng"
"Ùm..."
Mặt hắn lại ụp vào cây.
Cả đêm hắn ăn không biết bao nhiu là đau, nhưng vẫn cứ chai lì tập luyện, sáng ra theo như luật của Thanh Vân Tông sáng nay hắn phải đến lớp.
Về Phòng chuẩn bị một chút,chạy bộ, hít đất theo trên trái đất vài cái rồi lại xem bản đồ tìm lớp học ah.
"Linh Nhi sư muội... vườn cây này ta chuẩn bị rất lâu...nay ta mang muội đến đây để ngắm phong cảnh ah."
Một tên thanh niên anh tuấn, nhìn qua là biết phi phàm, khoác trên mình áo bào màu vàng, tóc dài tung bay, răng hắn tuy có chút đen nhưng hắn vẫn cười rất tươi.
Vì sao? Vì hắn là con trai của huynh đệ với tông chủ Thanh Vân Tông, Cha hắn cũng được làm trưởng lão Thanh Vân Tông... nhưng vì cha hắn và tông chủ là huynh đệ nên hắn, được qua chơi với con gái của tông chủ tự nhiên.
Hai người ngang ngang tuổi nhau, từ nhỏ hắn đả để ý con gái tông chủ, hắn muốn lấy nàng về làm người vợ.
Nên hắn tán tỉnh nàng mà tán tỉnh lâu rồi không có kết quả gì, nhưng hắn vẫn kiên trì.
Trước Linh Nhi, con gái tông chủ khoác trên thân bộ áo màu trắng, đi theo Trần Bàn về phía rừng cây.Tên Trần Bàn đôi khi muốn nắm lấy tay nàng nhưng nàng lại né lùi ra.
Đến rừng cây.
Tên Trần Bàn hô to.nở nụ cười với hàm răng đen đen.
"Tới rồi nàng nhìn xem."
"A đẹp đẹp."
Mặt Linh Nhi co giật, nhìn về phía rừng cậy, cái này gọi là nơi đẹp ư, cây cối đổ nát, không có một bông hoa, cái gì đẹp.
Lúc này tên Trần Bàn cười hài lòng nhìn qua, mặt hắn tái lại, la lớn.
"Thằng chó nào làm cho vườn cây của ta ra vầy."
Hắn thề không bắt tên làm cho vườn cây hắn hãy hoa rụng, đánh cho tới chết, hắn nhận thiên khiển.
Lời thề lập ra Trong đất trời một tia năng lượng nhập vào hắn.
"Mau tìm cho ta kẻ nào làm ra thế này, bắt về tra tấn..."
"Vâng vâng "
Phía sau hắn, các tên mang áo trắng nhảy đi.
"Nàng đi qua chỗ khác chỗ này ta nhầm."
Hắn nói xong cùng Linh Nhi đi, mặt hắn nhìn lại rừng cây mắt vằn vệt tia máu.
"Ai nha sao lại có cảm giác ngứa tai ah."
Thạch đi tìm lớp học, tự nhiên tai lại ngứa dữ dội ah.
TÁC GIẢ:Xin nói một chút chỉnh sửa một chút cách đăng, từ chương 30, sau này cứ 5 chương ta đăng một lần, Số chữ chương này có vẽ rất ít nhưng mà thật xin lổi các người đọc ah.
Ta đang trong quá trình đọc lại truyện của mình nên mọi người tha lổi ạ,trong thời gian chờ chương của ta, có thể các bạn sẽ thích khi đọc các bộ sau ạ.
1: Vô Địch Thật Tịch Mịch
2: Hạt Giống Tiến Hóa
3:Tối Cường Hệ Thống
4:Tối Cường Thăng Cấp Hệ Thống
5: Lăng Thiên Truyền Thuyết