CHƯƠNG 35: SỰ CỐ

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 35: SỰ CỐ

Sử với Út Lé ngồi dưới gốc cây uống bia, hắn mới nhớ mấy hôm trước có mua mấy cái Tuyệt Kỹ của ông ăn xin. Thực ra phần lớn mấy môn đó là thích hợp với Út Lé, Hắn mới nói với nó:
"Ê, mày cạo đầu đi, tao cho mày làm cao thủ Thiếu Lâm."
Nó trợn mắt:
"Cao thủ! Mày tự làm đi, tao không thèm."
Sử cười hê hê:
"Nói chơi, tối nay tao cho mày mấy Tuyệt Kỹ đảm bảo mày thành cao thủ. Chứ con Tám giờ tao thấy nó luyện Giáng Long Thập Bát Chưởng lợi hại hơn mày rồi à."
Thằng Út nghe cũng rụt rịt, gật đầu lia lịa, trở qua năn nỉ:
"Ờ, mày giúp đở tao đi. Chứ bây giờ trong Đội tao thành yếu nhứt rồi."
Mà đúng nó yếu nhất, Sử mấy hôm nhờ trái Ổi với thuốc ‘Hoá Thần’, hôm qua đã lên cấp 8.
Bé Ba thì cấp 7, nó có kỹ năng 1: Bảo Táp Tinh Thần làm một nhóm địch nhân trong một vùng bị thất thần trong giây lát, kẻ quá yếu còn tinh thần tan vỡ mà thành điên hoặc chết luôn; Kỹ năng 2: Khống Chế Tinh Thần, có thể khống chế một hai kẻ địch yếu một thời gian; Kỹ năng 3: Niệm lực có thể cách không điều khiển vật thể, dùng điều khiển phi đao, phi kiếm lợi hại hơn người khác hoặc niệm lực trói buột địch nhân.
Út Điệu cấp 6 trung kỳ, kỹ năng 1: Vầng Sáng Thiên Sứ, toả ra vòng sáng trong khoảng cách 20 m, giúp đồng đội tăng cao và làm địch nhân giảm sút sức chiến đấu; Kỹ năng hai: Khúc xạ, nó nhìn chằm chằm ai thì ánh sáng quanh kẻ đó bị vặn vẹo, khiến hắn ta nhìn lệch mục tiêu, đánh đấm trật lất; Kỹ năng 3: Chùm Sáng Huỷ Diệt, dùng tay hay vũ khí phát ra chùm sáng công phá mục tiêu.
Bé Đẹp cấp 6 trung kỳ, Kỹ năng 1: Truy Phong, là nhờ gió mà người nhẹ như không di chuyển nhanh chóng, linh hoạt; Kỹ năng 2: Đao gió, hình thành nhiều lưỡi dao gió bay loạn cắt chém kẽ địch; Kỹ năng 3: Lốc xoáy, dĩ nhiên là chưởng ra cơn lốc không khí xoáy xoắn quật bay kẻ địch rồi.
Bé Xinh cũng cấp 6 trung kỳ, Kỹ năng 1: Băng Tiển (hay Băng Chuỳ cũng vậy) bắn ra một mũi tên băng hay nhiều mũi tên băng sát thương địch nhân; Kỹ năng 2: Đóng Băng, chưởng hay chém ra làn khí lạnh đóng băng một vùng và địch nhân trước mặt, nhất là những nơi ẩm ướt thì chiêu này uy lưc càng lớn. Chỉ với chiêu này thôi mà nó múa kiếm tới đâu đóng băng tới đó, rất lợi hại.
Tám Hương cũng cấp 6 trung kỳ, Kỹ năng 1: Hoả Cầu, như Lôi Cầu của Sử, nhưng mà phải nói thêm, mấy chiêu cầu cầu này khi cấp thấp thì người dùng chỉ tạo ra được hình cầu, sau nâng cao lợi hại lên người ta tạo thành hình rồng hình phượng cho nó oai gọi là Hoả long, Hoả Phượng…, cơ bản là chất lượng Hoả, của Lôi khi đó đã tăng nên uy lưc lớn. Lửa hay Lôi tăng lên từ màu đỏ, cam, vàng, lục, lam chàm, tím; Kỹ năng 2: Roi Lửa, từ tay nó hay vũ khí tạo một dây lửa dài có thể quất qua quất lại; Kỹ năng 3: Biển Lửa, từ thân bùng nổ sóng lửa lan rộng ra xung quanh đốt cháy mọi thứ.
Cùng với có các kỹ năng này tụi con gái còn học các bài võ thuật binh khí, múa mai rất đẹp, rất lợi hại. Ví dụ: Tám Hương học Giáng Long Thập Bát Chưởng, nó chưởng ra hỏa cầu hay mấy con rồng ốm nhom bay vù vù đốt địch thủ. Nó nói luyện lên cao chưởng một chiêu mười mấy con bay đầy trời lúc đó mới đáng sợ.
Chỉ có Út Lé giờ hơi bèo, cấp 6 trung kỳ luôn, Kỹ năng 1: Thiết thể, gồng lên làn da sắt thép, chịu đòn cao, tay chân cứng rắn đấm kẻ địch; Kỹ năng 2: Bão kim loại, bắn ra lưa thưa gai kim loại, đâm kẻ địch. Thực ra hai kỹ năng nó đều có tiềm năng đáng sợ, chỉ là bây giờ chưa được. Chứ thử tưởng tượng một thân nó cho người ta đánh không hao tổn gì thì đủ rồi, còn Bão Kim Loại thật bắn hàng triệu mũi ám khí vận tốc mấy chục lần vận tốc âm thanh thì địch nhân biến thành con nhím.
Riêng bản thân Sử nếu không phải cấp 8 thì bây giờ chưa chắc bằng tụi con gái, nên bây giờ Sử mới thấy cần cải thiện tình hình của hai thằng. Chỉ mong sao Lão đầu trọc kia không phải là kẻ lừa gạt.
…………………..
" Ôi, thịt nướng thật thơm, ăn quá ngon." – Lena gặm một cánh gà nướng tẩm mật ong, trầm trồ.
Trên đống lửa còn đang nướng một con rắn và một mớ ốc ướp tiêu, mùi thơm ngào ngạt. Sử vừa gặm đùi ếch, vừa nói:
" Đây là đặc sản quê hương anh. Bên chỗ em thì sao? Có đặc sản gì?"
"Có, ngày xưa có, nhưng giờ chắc hiếm lắm rồi. Chỉ ở biển thì còn tôm cá, chúng không bị biến thành zombie. Còn trên núi cao nữa, nhân sâm, linh chi, tuyết liên chắc có nhiều."
" Ồ, vậy Bruny có biển không?"
"Có, nó ở sườn bên kia dãy núi của chúng ta đấy."
Bé Đẹp reo lên:
"Ha ha, tiếp tới tụi minh phải làm bữa hải sản mới được, em thích ăn hải sản."
Sử cười:
"Ha ha, sớm thôi, sớm thôi."
Rồi hắn nghiêm trang, giơ tay nói:
"Tối nay, tui tuyên bố kết nạp Lena và Linda làm thành viên dự bị của Tiểu Đội. Từ ngay tối nay, hai người sẽ bắt đầu báo danh huấn luyện Tân Binh."
Hắn đứng nghiêm, hai cô gái cũng đứng trước mặt hắn, dập chân, giơ tay chào theo kiểu quân đội, nhưng trên tay còn cầm cánh gà ăn dở không nỡ bỏ đi. Hắn cũng chào lại mà khá hơn là đổi đùi ếch qua tay khác. Sau đó hắn nói tiếp:
"Tối nay anh sẽ báo danh cho hai em, hai em nhận ba lô xong thì bắt đầu đi chiến đấu huấn luyện luôn trong bán kính 3km xung quanh Trụ Sở, Trí Năng sẽ để ý yểm hộ. Sáng ra thì quay về đây, chúng ta sáng phải qua bên kia tiếp tục công việc.
Cả Tiểu Đội ngày mai, trừ hai người dự bị, chúng ta bắt đầu cận chiến với zombie."
Mấy đứa con gái không có vẻ gì lo sợ, còn cười ha ha, con Tám nói:
"Ngày mai mọi người sẽ thấy bản lĩnh thật sự của tui, khà khà khà. Ông Út, nhớ đi sát sau lưng tui."
Thằng Út gật gật, buồn buồn. Sử vỗ vai nó, rồi nói với cả đội:
"Thật ra chúng ta có Mai Rùa yểm trợ, sẽ không có nguy hiểm gặp zombie quá đông. Mà cả nhóm đi cùng nhau chưa ai được tách ra hết."
Rồi cả đám tiếp tục ăn và uống bia, còn sắm dàn karaoke mang ra ngoài hát hò, nào là ‘Chiếc áo bà ba’, ‘Tình đẹp mùa chôm chôm’, ‘duyên phận’… Tui nó xung lên giành nhau hát, uống bia xả láng. Hai đứa dự bị ham vui, chạy vô học cấp tốc Tiếng Liên Minh với Tiếng Việt hết cả hai tiếng rồi ra đòi hát, quên đi huấn luyện luôn.
……………
Sáng ra sáu giờ, Sử thức dậy thấy mình ở trong phòng, người trần như nhộng. Mà trên ba cái giường đôi không biết kê sát lại lúc nào, một đống bùng nhùng toàn con gái. Tụi nó cũng trống trơn, khắp phòng quần áo nằm tứ tung trên giường, dưới đất đều có. Chết rồi, hắn định thần cố lấy lại tỉnh táo, kiểm tra lại từng đứa thì thấy có đúng năm đứa bồ mình. Hắn rón rén lấy quần áo mặc vào rồi chạy vô Vườn, lúc này hắn mới hỏi Trí Năng:
"Hôm qua ngươi thấy hết rồi. Nói đi, tao có làm gì không, hết… mấy người?"
Trí Năng e hèm một lát, nó cũng nói giọng thiếu nữ thẹn thùng:
"Ngài có làm hết năm người. nhưng mà nếu theo định nghĩa thì là chưa có làm ai."
Sử bực bội:
"Lằng nhằng khó hiểu. Tóm lại ra sao kể rõ coi."
Trí năng kể, hoá ra cả đám cũng chưa làm được gì vì không có kinh nghiệm. Chỉ có Lena, là cố gắng hướng dẫn nhưng cô ta cũng không rành, thành ra sau đó cũng thua… rồi cả đám xỉn ngủ lúc nào không biết. Sử ngồi bó gối núp trong bụi lúa, mặt mày tiếc nuối, nhưng mà nghĩ lại vậy thì tốt hơn vì có gì rồi say xỉn cũng biết gì đâu mà tiếc.
"Ài, phải kiếm ngày lành tháng tốt sớm cưới cho rồi, để hoài không ổn."
Chợt hắn nghe loạt xoạt, rồi thấy thằng Út vạch lúa chui qua, Sư kêu lại:
"Ê, sáng sớm chui đâu vô đây, đi ăn trộm hả mậy?"
Nó hoảng hồn, quay ngoắt qua, thấy Sử ngồi nó mới bớt hoảng, lấy tay làm dấu, miệng kêu xuỵt xuỵt, nó nói nhỏ:
" Đừng la, tao trốn vợ tao. Mà sao mày ở đây?"
Sử chợt hiểu, hoàn cảnh nó chắc cũng giống mình, mới nói:
"Tao đi cầu, mày có gì khai ra. Không tao kêu con Tám."
Nó méo mặt:
"Có gì nữa mà khai, sáng nay tao dậy thấy ngủ chung với hai đứa: con Tám với con Linda luôn. Mà giờ hai đứa nó còn ôm nhau ngủ, tao mới trốn ra đây."
Sử hỏi:
"Hôm qua mày có làm gì không?"
Nó đang mặt méo mà cũng tươi lên:
"Có sao hông mậy, bộ tao là thầy chùa sao mà hông làm, hí hí!?"
Nó cứ hí hí một mình hoài làm Sử gục đầu giấu mặt vào hai gối bật khóc hức hức.