CHƯƠNG 42: TRẬN KHÔNG CHIẾN ĐẮC ĐỎ.

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 42: TRẬN KHÔNG CHIẾN ĐẮC ĐỎ.

50 ngàn zombie dưới cấp 7, không con nào có thể tiếp cận chiến cơ, toàn bộ bị diệt sạch trong vòng 20 phút. Trình độ khống chế hoả lực súng pháo của con Răng cũng là hạng nhất.

Một trăm rô bốt thu nhặt chiến lợi phẩm mất một giờ. Bọn Sử lại lên đường.

"Chúng ta cũng phải chừa một ít cho đội phía sau chứ. Thôi tăng tốc đi. Lướt qua Trấn nhỏ, thẳng tiến Thành Phố." Sử phất tay, nói với con Răng.

"300 km, hai giờ hành trình. Trong Thành ước tính zombie bốn triệu; một mỏ Hắc Cương Thiết, zombie 100 ngàn. Mỏ linh thạch nhỏ, zombie 500 ngàn. Cấp cao nhất chưa biết." Trí năng báo cáo.

"Tao Luyện công, khi nào tới thì gọi tao. Vào gần thành cho phép đánh trên không. Trí năng ngươi chỉ huy, chó Răng làm xạ thủ. " Sử ra lệnh cho hai đàn em xong, lại ngồi nhắm mắt tiếp tục tu luyện.

Ba viên Lôi Tâm trong đan điền Sử, chúng như những động cơ tự hoạt động tạo ra lôi điện mở rộng không gian đan điền và lắng đọng hình thành Lôi Hải. Hai viên Huyền Lôi và Tử Lôi Tâm chúng là hai siêu động cơ, công suất khủng, nhưng hiện giờ cơ thể hắn còn quá yếu, chúng chỉ hoạt động phần triệu công suất mà thôi. Chỉ cần thời gian, cần hấp thu ma khí và linh khí, Sử càng ngày càng mạnh.

Thần Ma Lôi Kinh (Sử đặt tên thứ hổn hợp công pháp bây giờ trong người hắn) chạy cơ chế tự động, tự vận hành. Bất quá khi Sử ngồi chú tâm tu luyện tốc độ tiến bộ cao gấp bội và hắn cũng dần ngộ ra nhiều huyền ảo của thế giới Lôi Điện.

…………………….

Thung lũng đã kết thúc,Thành phố sắp đến nằm ở vùng cao lưng chừng núi,vẫn dọc theo dãy núi Fairy hùng vĩ, dài thăm thẳm.

Đến gần thành phố có zombie chiếm cứ, lúc nào không khí cũng trở nên âm u, lạnh lẽo, nặng nề. Con người không thể sống lâu dài trong môi trường nồng độ ma khí cao được, nó bào mòn sức sống người ta.

"Còn 20km là tới rồi sếp ơi." Trí năng kêu.

"Ừ" Sử đáp lời. " Trước tiên lượn lên dụ chim đi, kéo chúng ra xa thành phố, mà không chiến."

"Yes, sir." Hai đàn em hô.

Phi cơ xoè cánh, rồi ngóc đầu cất mình lên không. Nó bay lên độ cao 2000m rồi vọt thẳng xuyên qua thành phố, trên đường nã chục phát pháo xuống những nơi tụ tập zombie.

"Chíu… chíu… chíu" " Oành…oành… oành" Mưa lửa đuổi theo đuôi phi cơ, làm một vệt dài kéo dọc thành phố. Pháo binh bắn không trúng phát nào vì kẻ đột kích quá nhanh.

"Rào rào" Zombie chim cất cánh đuổi theo, tiếng quang quát đầy trời.

"Lượn vòng bên trái, giảm tốc độ, giữ khoảng cách 3000m. Chuyển cho ta lái, ngươi xạ kích đi." Trí Năng kêu con Răng. Nó là Trí Năng có thể đồng thời điều khiển chiến cơ và xạ kích, nhưng cùng lúc làm xử lý tốc độ cao nó cũng không nhạy bén được.

Con Răng hú lên một tiếng, xoay ngược bốn nòng pháo bắt đầu bắn, Sử cũng nhảy vào điều khiển bốn súng laze nhả đạn. Bọn họ bay rất chậm kéo đám chim gần 10 ngàn con ra khỏi thành phố 30km rồi lượn vòng bắn tỉa.

"uỳnh uỳnh" "chíu chíu" " quang quát" rung chuyển cả vùng núi hoang.

Một lần hành động này cực kỳ hao tổn thời gian và năng lượng. Một giờ đồng hồ họ bắn rơi 2500 con, dính ba phát đạn, nhưng có lá chắn năng lượng nên không sao.

"Lỗ nặng rồi, kiểu này giết hết bầy chim tốn hơn 15 triệu tiền năng lượng. Súng cấp cao bắn chim cấp thấp không có lời." Sử xót ruột kêu Trí Năng "Kéo về xa lộ, hạ xuống, vừa chạy vừa bắn. giảm chi phí, đỡ đồng nào hay đồng đó."

"Nếu như có trận pháo phòng không mặt đất thì xong lâu rồi." con Răng gừ gừ.

Bulma nãy giờ đã xuất hiện, vừa ăn hột dưa vừa xem đám Sử bắn chim, lúc này nói:

"Là ta sơ xuất, phải làm dàn súng vài chục nòng cấp thấp, bắn bao trùm hiệu quả với chiến tranh lấy thịt đè người. Được rồi, chút đánh xong chị cải tạo cho."

"Thôi tiếp tục đi nhe, chị về ngủ." Bulma khoát tay tạm biệt rồi biến.

Tiếp tục miệt mài bắn chim,

"Mà chắc tụi mình đánh với tụi thấp trí này được thôi. Chứ đánh với Không Kỵ Binh của tụi nó không nổi đâu Sếp ơi." Con Răng gợi chuyện " Tụi nó cấp cao hơn mạnh hơn, khôn hơn nhiều. Còn có kỵ sĩ cưỡi trên con chim, nó phóng lao, bắn nỏ cũng như mình bắn súng vậy đó."

"Thì mình bay nhanh lên, bay cao hơn nó. Nó làm gì được." Sử thắc mắc.

"Lúc đó cũng khó bắn trúng nó lắm, nó cũng biết chạy vậy. Rượt theo thì coi chừng pháo binh. Một ngày bay hết bao nhiêu năng lượng bắn rớt vài con thì làm gì!"

"Ờ ờ cũng phải, Với lại tao cứ thắc mắc, hồi trước người Lam Tinh sao không đánh tên lửa tầm xa, hay dùng phi cơ bỏ bom zombie." Sử hỏi

" Tụi nó cũng có đánh chặn vậy, nó còn lá chắn ma khí nữa. Mà đánh vỡ lá chắn thì bom, pháo nổ trong vùng ma khí đậm đặc sát thương giảm mạnh."

Sử gật đầu:

"Nói vậy, đánh chính diện, đánh tiêu hao là không lại chúng đúng không!?"

"Đúng."

" Thì tao cũng đâu có ngu đi bắn lộn với tụi nó. Tao đánh đặc công, từ trong lòng địch đánh ra, xem ai hao tổn hơn, khà khà."

"Tập trung đi mấy Ba, tụi nó bắn con né thấy bà nội nè." Trí Năng thấy một thằng một chó mãi tán dóc lơ là nhiệm vụ, nó gắt.

"Sorry, sorry." Hai đứa kêu

………………………..

Ngồi dưới gốc cây to trong vườn một căn nhà hoang ven đường, Sử nhai bánh mì heo quay, da bánh mì còn dòn, heo quay còn nóng. Thức ăn này là được tiểu đội làm cho hắn mang theo, đồ đạc thức ăn bỏ vào kho không gian đặc thù thì giữ rất lâu,vài chục năm không biến chất, thậm chí khi lấy ra chúng còn nóng như lúc mới bỏ vào.

Con chó mũi to cứ giương cặp mắt buồn ngủ nhìn miệng hắn, miệng nó nhóp nhép nhai theo.

Kết thúc trận không chiến hơn ba giờ đồng hồ, tổ một Người một Chó với một Trí đã cách thành phố tới 50km. Zombie trong Thành mất dấu họ thành ra cũng không đuổi tới tận đây.

Cái Chiến Đấu Cơ đã chuyển cho Bulma cải tạo, chắc phải mất nửa giờ mới xong, cho nên lúc này Sử ăn uống, nghỉ ngơi ven đường.

"Thèm lắm hả?" Sử cười với con Răng, nó gật đầu lia lịa.

"Ráng đi cưng, hết đợt này tao kiếm một cái thân ngon cho. Lúc đó ăn xương thả cửa."

"Ăn thịt…!" con chó giận dữ hét, nước mắt lưng tròng.

Sử vỗ đầu nó, an ủi:

"Ờ, thì ăn thịt, đầy ra đó.

Bây giờ bàn tiếp chuyện tới. Tao phải vào được trong thành, kiếm cái tụ ma trận, khởi động rồi phá huỷ nó, để bọn quỷ cấp cao thấy tao xuất hiện ở đây mới được. Đồng thời phải diệt bớt zombie cho đám Bé Ba đi sau an toàn hơn."

Hắn tiếp tục nói với hai đệ tử:

"Với hoàn cảnh của thành phố này, là nó chạy dài theo hai trục đường chính song song, nối với nhau gần ngoài thành, rồi chạy về xa lộ. Ngoài xa lộ cách thành phố 10 km, có đoạn đường đèo khúc khuỷu dài 500m bên dưới là vực thẳm, chúng ta phá đi thành chắn an toàn của đường đèo, đắp chắn kiên cố cuối đường đèo, dụ zombie đi đến đi đèo thì chúng sẽ chen lấn, dồn lọt xuống vực mà chết bộn."

" Còn một đoạn đường khe núi gần 1 km, lần này xài bom Napalm không Sếp." Con Răng hỏi, vì lúc trước khi đi Sử có mua cả ngàn trái để dành.

"Ừ, để xem, không cần thiết thì không dùng. Chúng ta không nhất thiết phải diệt sạch chúng đâu."

Thực ra Sử có nghĩ đến chiến thuật đào hào cho zombie lọt hố rồi đánh bom Napalm cho tụi nó chết cháy. Nhưng tính ra vài triệu zombie ùn ùn, đào cái hào to cỡ nào cho xuể.

Bulma gọi (Sau vụ gặp Sử ấy với con Bé ba, lúc này nó không dám nhào ra mà không hỏi rồi), kết nối:

"Hàng có trong kho rồi đó nhe, chị gọi nó là Con Chim Con đó nhe."

Sử vào kho, xuất ra chiến cơ. Nó vẫn vậy, nhưng hai bên hông dưới phần cánh kẹp thêm hai hộp súng. Mở phần nắp đậy, mỗi hộp có tới 50 nòng.

"Bố trí xen kẽ, Cấp Chiến sĩ hai sao tới bốn sao." Bulma nói.

"Không dùng một loại, rồi chỉnh mức năng lượng lớn nhỏ được sao?" Sử hỏi

"Được, nhưng mỗi cấp nòng lớn nhỏ khác, hạch tâm súng cũng khác. Ngươi dùng như vậy cũng không tiết kiệm hơn bao nhiêu năng lượng. Mà dùng súng cao cấp bắn cấp năng lượng nhỏ cũng là một lần bắn, súng nó cũng hao mòn chứ đâu phải xài hoài đâu." Bulma trả lời.

Sử gật gật ra điều đã hiểu, hắn lại khều khều Bulma nói:

"Hồi nãy nghĩ chuyện giết zombie tui có ý này, nói Bulma nghe thử:

Chúng ta có thể làm một bầy hàng triệu con rô bô nhỏ như con ve chó, cho chúng nó bí mật tràn vào bầy zombie, chui vào miệng zombie rồi chui vào óc nó, quấy lên, vậy là zombie chết hết ráo, được không!?"

Bulma cười cười, liếc xéo hắn:

"Chà chà, đó cũng là một ý kiến hay, đáng khen ngợi, nhưng xin thưa không thể thực hiện … Dễ Ăn Quá Hà!"

"Ngươi nhìn mấy con rô bốt lụm rác rồi tưởng dễ hả!? Tụi nó khả năng thao tác đơn giản thôi, còn chỉ lệnh điều khiển xử lý tình huống là con Trí Năng Quản Gia của ngươi lúc nào cũng phải quản tụi nó kìa, quản đông quá nó cũng muốn bể đầu luôn chứ. Nếu không có nó quản, các ngươi phải có người quản, một người như ngươi trông coi được vài con thôi.

Trí năng là Bảo khí sơ kỳ, có linh trí, nó cũng thành một giống loài sinh mệnh rồi mới làm được như vậy. Hạch tâm siêu máy tính cấp Bảo khí nó to như cái sân vận động vì kỹ thuật nén không gian nên ngươi mới có cái đồng hồ.

Mấy con rệp như ngươi muốn còn phức tạp hơn Rô Bốt lụm rác, muốn tự hoạt động chỉ có hạch tâm phải là có trí tuệ là Linh khí, Linh khí a, ha ha ha." Bulma nhìn mặt ngượng ngùng của Sử cười vui vẻ,

" Nói vậy thôi, chứ ý ngươi cũng có thể làm được với quy mô nhỏ. Chị làm cho một trăm con,để Trí Năng Bình Chi của điều khiển đi. Mà nói trước trong ma khí chúng nó hoạt động khoảng cách không được xa, dễ hao mòn, thời gian hoạt động không dài lại phải về nạp năng lượng. Tóm lại làm đồ chơi cũng được, ha ha ha."

Nói xong nàng vỗ vỗ vai Sử rồi biến mất.

………………

Mà lúc này bên phía Ma Quỷ, Tổng quản Bushy mới vừa lên Rồng xương chạy đi liên lạc với Quân khu trưởng Franklin đây.