CHƯƠNG 41: RỜI ĐI

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 41: RỜI ĐI

Giải bày xong dự định chạy trốn, Sử nhìn Bulma đang trầm ngâm lại nói tiếp:

"Những việc khác chúng ta còn nhiều thời gian trao đổi, bây giờ Bulma có thể giúp tui cải tạo, chuyển cái kho kết nối của chúng ta vào ba lô mới hay cái đồng hồ đeo tay này được không? Chúng ta sẽ có dự trữ thức ăn chung và có thể trao đổi đồ vật tiện lợi."

"Ok, việc này không có khó gì. Ta sẽ nâng cấp cho cái đồng hồ này luôn, khỏi cần đeo ba lô, cho ngươi một chiếc chiến đấu cơ bỏ vào kho không gian, cũng để làm chỗ trú chân."

Mỹ Nữ khoát tay, không quan trọng. Sử ấp úng một chút nhưng rồi cũng mở lời:

"Cứ nhờ vã Mỹ Nữ hoài, tui ngại quá. Nhưng có chuyện không thể yên tâm, không biết Bulma có cách nào để mấy người Bé Ba có thể chống được ma hồn không!? Làm ơn giúp đỡ…"

"Đối với Ma hồn cấp thấp thì ta có thể cho ngươi một món linh khí giúp họ: nó là Khốn Hồn Kỳ, bảo hộ đoàn đội trong phạm vi 500m, có thể bắt nhốt âm hồn, ma quỷ hồn vào không gian của nó, giết chúng hoặc khống chế làm âm binh cho mình sai khiến. Nhưng cần người có linh hồn mạnh mẽ dùng bí thuật riêng khống chế, mà rất may các ngươi có Bé Ba."

"A, Cám ơn, cám ơn… nhiều."

"Đừng khách sáo, chị đây cũng muốn bồi dưỡng mấy đứa ngươi. Sau này em trai có thể cho chị vào đội chứ, chị cũng không muốn lang thang một mình nữa."

"Hoan nghênh hai tay, còn sợ muốn mà không được đó chứ! Chúng ta sẽ cùng thám hiểm vũ trụ, ha ha."

Bulma cười cười:

"Ta cũng không ngờ ngươi lợi hại như vậy. Chậc chậc… Âm Dương Hổn Độn Thể, không nhìn ra được, thể chất này xưa nay nhiều không quá một bàn tay mà rơi trúng đầu ngươi."

"Gâu, đúng rồi, nhìn mặt nó ngu gần chết … Sợ chỉ phí phạm của trời mất thôi… Ông trời mù mắt rầu…!!!" – Chó hồn đứng kế bên chĩa mồm vào phát biểu.

"Bùm.", "Thiếu ăn đòn!"

"Ẳng … ẳng, em chỉ phát biểu ý kiến thôi...", "Bùm", "Ằng…a, em không dám nữa."

Bulma cũng nhăn mặt:

"Sau này dạy dỗ nó nhiều vào. Thôi chuẩn bị đi, mua món pháp khí dùng đỡ, chị cũng không có món vũ khí nào cho ngươi. Sau này có vật liệu tốt chị chế cho một món Linh khí."

"Được, mà linh khí lợi hại lắm à!?"

"Vũ khí cấp cao thì phải dùng vật liệu cao cấp hơn rồi. Nó bền, chắc, cứng rắn, sắc bén, … hơn ; nó dung hợp và truyền năng lượng tốt hơn; Từ bậc Pháp khí, chúng có khắc pháp trận bên trong; Từ bậc linh khí, chúng bắt đầu có linh tính, có thể nhận chủ, chủ nhân dùng thuận tiện hơn; Bảo khí có thể thu vào cơ thể, ôn dưỡng, sử dụng như tay chân; Thánh khí, trí khôn độc lập như người, có thể tu luyện chiêu thức, có thể hấp thu dự trữ năng lượng, có thể rời xa chủ nhân chém địch ngoài vạn dặm; Thần khí không khác gì Thần chu du trong tinh không, có thể phá vỡ, vượt không gian, thời gian phá huỷ hay tạo dựng một thế giới!" Bulma trả lời.

Sử nghe mà mê mẩn, Bulma trề môi lắc đầu:

"Trở về mặt đất đi em. Đừng mơ mắc công, Thánh khí, Thần khí nó theo chủ nhân hùng mạnh không biết bao lâu mới được vậy. Chủ nó có chết, thì nó tự do sướng hơn, có ngu mà nhận mấy con kiến may mắn làm chủ…"

Sử ngượng ngùng, cười:

"hì hì, mơ chút mà… à mà có đó, con chó này là chó Thần nè, nó còn lợi hại hơn thần khí à."

Bulma, phì một cái, rồi cười sặc sặc:

"Con chó ghẻ, Nhìn là biết lúc sống nó là Chiến Vương hậu kỳ thôi. Nó đi theo Thần Tộc, nên xưng Thần. Mà giờ nó cái gì cũng không phải, cô hồn dã quỷ, không theo ngươi nó cũng chỉ lang thang ở Lam Tinh, Thần… xí."

"Gâu, hứ… nói cho cô biết ta có Thánh khí nghe."

"Thiệt hông!?"

"Thiệt, của Lôi Thần đó."

"Tốt, bây giờ nó là của tao." Sử quyết định, Bulma giật mình rồi cười ha ha.

…………………

Thêm một giờ chia tay thân mật với tập thể người yêu và từng em trong vườn ổi. Dặn dò, hứa hẹn, nước mắt, nụ hôn đều có cả. Đối với Bé Ba, hai người càng mặn nồng thắm thiết. Áo quần đã tơi tả, bay đầy chòi, rèm buông xuống, tiếng thở ồ ồ…

Sau cùng "Á, các ngươi… tiếp tục" Tiếng Bulma hét lớn. Con nhỏ vừa hiện ra, giờ tròn mắt nhìn đăm đăm hai đứa đang xếp hình, nó ôm bộ ngực đồ sộ lùi lại, thở dốc. Thôi, xong… lại chưa kịp dứt điểm.

Sử gom được mười trái ổi cho Bulma phân nửa. Bulma cũng nâng cấp xong cái đồng hồ. Nó là một sản phẩm khoa học kỹ thuật nhưng hạch tâm nó là một bảo khí, nên cũng có chức năng nhận chủ và ẩn hình vào cổ tay Sử khi hắn muốn.

Vật tư, năng lượng, lương thực đã đầy đủ. Lưng tấm thuẫn, giắt xéo cây búa, vai vác ống pháo, hắn chạy vào cổng không gian. Bỏ lại tám người đội viên thút thít sau lưng.

……………………

Ngồi tựa ghế, Sử xem đồ hình 3D trên bàn. Căn phòng khá rộng rải, khoảng 12 m2, ngoài bàn chỉ huy điều khiển, còn có chỗ ăn nằm, wc gọn gàng. Vào cuộc chiến lớn, Bulma cũng cho hắn hẳn một chiến cơ màu đen, tốc độ tối đa lên đến Mach 3. Nó được tích hợp vào đồng hồ, khi gọi ra để dùng nó có hình dáng như chiếc tiềm kích F 15c có điềi to gấp 3 lần, thân nó có các khớp có thế co gấp, xếp cánh, xếp đuôi, biến hình. Nó có thể bay trong bầu khí quyển, hoặc gấp cách vào chạy trên mặt đất, và còn có thể lặn xuống nước.

Chiến cơ được trang bị tháp súng gồm 4 súng laze tự động cấp chiến sĩ năm sao; dưới bụng bốn khẩu phó pháo: linh pháo: chiến tướng hai sao và một khẩu chủ pháo ngay trước mũi: Linh pháo cấp: chiến tướng năm sao, dĩ nhiên chỉ dùng Linh thạch sơ cấp và cực kỳ hao tốn. Sử tính ra bắn một phát phải hao 200k!! Năng lượng và linh thạch trên cấp 10 của hắn chỉ bắn được 20 phát, trên đường phải kiếm thêm mới được! Chiến cơ có trang bị hệ thống rada quét hình bán kính 500km.

Hiện tại nó chạy chầm chậm rời thành phố Nedmal, thành phố đầu tiên bọn Sử biết tại Lam Tinh, nơi mà tiểu đội Nông Dân chiến đấu một tuần nay và đã giải phóng xong.

"Bây giờ mình đi đâu Sếp!?" – Trí năng hỏi.

"Răng, mày dẫn đường về tàu của mày đi, mà không… mày lái chiếc xe này được chứ?" Sử hỏi con chó, nó nhảy ra ngoài, trả lời:

"Chuyện nhỏ, nhưng cái chiến cơ này không có hồn thạch cho em trú hồn, ra ngoài lâu hao hồn lực, Sếp ơi."

"Về tới phi thuyền của mày thì có hồn thạch thôi. Gặp Ma Hồn tao cho mày tẩm bổ."

"Yeah…, chia 5/5."

"Muốn ăn Đả Cẩu Cước hả!?

Bây giờ tao giao cái chiến cơ này cho mày, cứ nhắm về phi thuyền mà đi, qua trấn diệt trấn, qua thành thì diệt thành, nhất là qua Mỏ Linh thạch phải nhất định vào thu linh thạch. Chúng ta không có nhiều năng lượng, không cần thiết thì đừng bay, đừng dùng pháo, rồi còn phải kiếm Linh thạch sơ cấp khởi động một số người máy chiến đấu ở phi thuyền nữa, chà chà, căng à.

Còn mục tiêu chính là quậy lớn cho bọn Ma quỷ biết: tao đã rời đi.

Trí năng chú ý rada 24 / 7, đừng để bị bao vây."

Ra khỏi thành phố là đường cao tốc, chiến cơ chạy tốc độ 30 km/ giờ, luồn lách qua xe cộ máy móc hỏng trên xa lộ. Bốn khẩu súng laze trên tháp súng phía trên liên tục nhả đạn dọn dẹp Zombie rải rác. Sử thì ngồi trên giường, nhắm mắt, tu luyện. Trên giường khắc một đồ hình trận pháp, bố trí hàng trăm viên Ma hạch và Linh thạch từ cấp 5 đến cấp 10, lấp loé phun trào ma khí đen cùng linh khí trắng hoà quyện bị Sử hấp thu vào mạng lưới kinh mạch đen trắng chằng chịt khắp người, những kinh mạch rất nhiều, đầy đủ, hoàn chỉnh nhưng lại rất nhỏ yếu đang dược bồi đắp mở rộng.

"Phía trước 20 km có thị trấn, Zombie 50 ngàn, cao nhất cấp 7." Trí năng báo cáo.

Sử mở mắt, lẩm bẩm:

"Ài, dùng mấy viên Linh thạch cấp thấp tu luyện không đủ dính răng." Rồi hắn hướng con chó Răng đang ngồi trên ghế tài xế la:

"Tăng tốc đi Răng, đậu ngoài thị trấn, bơm Phó pháo, mở lá chắn bảo vệ luôn. Nhớ đánh xong thả, đội lượm rác đi móc bọc nhe mậy, xài hết năng lượng mà có về Phi thuyền cũng chờ chết."

"Biết… nhớ vụ bồi dưỡng ma hồn nhe Pa." Con chó kéo giọng trả lời.

"Thì mày nói thành phố lớn trong quân khu của tụi nó mới có ma hồn, trên đường có qua một Tổng Bộ Quân Khu với năm thành lớn, mày dám chơi không!?"

"Chơi, sợ gì, cùng lắm là phi lên chạy. Tụi nó rượt có kịp đâu."

"Rồi nó dí, bao vây, hết pin, rớt xuống, chạy bộ… xong, đúng hông con chó ghẻ, mày mà lơ mơ hại tao chết thì mày cũng treo."

"Biết rồi… Đâu treo dễ vậy, ta còn muốn về Thần Vực."

"Ừ, bộ có Thần Vực thiệt hả!?"

"Ha ha, đúng là hai lúa!"

"Bốp bốp bốp". "Sau này phải sắm cây gậy chuyên đánh chó, Đả cẩu Bổng, đánh vầy nó không thấm."

"Em lỡ miệng… tha cho em."

"Nói, Thần Vực là sao?"

"Híc, Thần Vực ở Thiên Hà khác xa lắm, ở gần trung tâm Vũ Trụ, không biết cách sẽ không nhìn thấy, không vào được. Ở Thần Vực có hỗn độn khí, là thứ khí mang năng lượng lớn sinh ra từ khi khai sinh vũ trụ, nên các Thiên Thần từ khi sinh ra đã cực kỳ mạnh mẽ, tuổi thọ rất dài, là giống loài đứng trên hết thảy có thể thống trị vũ trụ. Nhưng chẳng nơi nào rộng lớn, xinh đẹp, trù phú bằng Thần Vực nên họ cũng lười đi ra ngoài mà quản nơi khác. Sau này có điều kiện em dẫn Đại ca đi."

"Xì, Giống loài thống trị…! Vậy sao Thiên Thần nào tới tận đây mà nghẻo bỏ mầy bơ vơ."

"Tại Lôi Thần hắn đi Thí Luyện trưởng thành, mà ham của lạ, bị con quỷ lang thang ngoài tinh không, nó biến thành tiên nữ dụ rời Mẫu hạm.

Hắn dùng phi thuyền nhỏ rượt theo yêu đương với con quỷ. Rồi bị nó hấp tinh gần chết, sau đó mới tỉnh hồn cùng chết với con Nữ Quỷ. Phi thuyền hư hỏng, trôi dạt mấy ngàn năm, năng lượng cạn, rồi đụng Lam Tinh đây."

"Va chạm, rớt xuống, vậy chắc ở Lam Tinh cũng bị tận thế chứ!?"

"Đúng rồi, lúc đó ở đây Rồng là chủ. Bị phi thuyền đụng, tuyệt chủng. Sau này ta tỉnh lại phát hiện nơi đây toàn ma quỷ với ít con người, còn Rồng thì thấy Quỷ nó bắt vài con mới nở trứng. Chắc là chúng còn ở đâu đó."

"Tới rồi." Trí năng la lên, cắt đứt câu chuyện của con chó. " Làm việc đi."

"Hú… Hú… Hú." Con chó bấm nút, còi báo động hú vang cả thị trấn. Đèn tín hiệu chớp tắc, đèn pha rọi sáng bốn phía, sáng một vùng giữa màn đêm.

"Gào… ú " Zombie trong thị trấn kêu gào hưởng ứng, chen lấn chạy về chiến cơ đang đợi ngoài thị trấn.