CHƯƠNG 44: GẶP QUÂN KHU TRƯỞNG FRANKLIN

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 44: GẶP QUÂN KHU TRƯỞNG FRANKLIN

Sử chờ không lâu, trong ma trận bùng lên hình ảnh một tên phù thuỷ. Áo choàng đen che kín đầu, mắt đỏ, tay cầm gậy đầu lâu, Franklin nhìn hắn chằm chằm, không nói lời nào. Dù biết trước sẽ có Đại nhân vật xuất hiện, Sử cũng bị giật thót mình.

"Hi…" Trấn định lại, hắn vẫy vẫy tay với con ma

"Hừ, Quả Hắc cầu ở Ma trận 50 đâu? Người đã làm gì nó để Đại vương tức giận!?" Franklin cố nén lửa giận gầm gừ hỏi.

Sử làm vẻ mặt ngơ ngác, ngây thơ, mà tức giận hỏi lại:

"Ngươi là ai? Ta không biết ngươi nói gì!? Ma cầu gì a!? Ta…ta tỉnh lại không hiểu cái gì xảy ra cả, ta thấy cô đơn trống vắng quá, ta muốn đi tìm ma nữ…!"

Bây giờ tới lượt Franklin giật mình, nghĩ bụng: "Thì ra nó mới mở linh trí, cái gì cũng không biết, hôm qua không biết xảy ra sự cố gì làm Đại vương tức giận. Nhưng Đại Vương có lẽ là muốn bắt nó về bồi dưỡng thôi, Thiên tài mà, sau này nó sẽ là một Ma vương tung hoành vạn giới. Mình không thể mạnh tay, phải tranh thủ lúc Ma Vương này còn non mà thân thiết nó, sau này biết đâu được nhờ. Đây là một cơ hội tốt à!?"

Hắn bèn nghiêm giọng nói:

"Ta là Quân khu trưởng Franklin, ngươi là Ma dân vừa thức tỉnh của ta. Đại Vương Vĩ Đại của chúng ta có lệnh mang ngươi về gặp Đại vương ngay. Ngươi hãy ngoan ngoản nghe lời theo ta về…"

"Ờ, chừng nào đi!?"

"Ta là một Ma yêu già mến trẻ, không muốn dùng vũ lực bắt ngươi. Ta khuyên ngươi không nên chạy loạn, nghe lời về gặp Đại Vương đi. Ngươi đừng để ta phải… Hả!?" Franklin say sưa khuyên nhũ khựng lại "Moá, cũng quá dễ dãi đi! Tưởng phải tốn hết nước miếng hù doạ, khuyên lơn chứ", hắn hỏi lại:

"Ngươi chịu theo ta đi gặp Đại Vương à!?"

"Giờ ta có biết đi đâu đâu!? Mà ta muốn ăn Ma thạch, ngươi có ma thạch không!? Còn có, ta muốn ăn ma hồn, ngươi có không!? Ta muốn ma nữ!? Không có thì tự ta đi kiếm!"

"Có có, nhiều lắm, muốn ăn bao nhiêu cũng có. Ma nữ thì đầy ra. Bây giờ ngươi ở đó chờ, ta mang ma tới đón ngươi. Một ngày là sẽ tới gặp ngươi."

"Không không, ở đây buồn lắm ta ta không đợi được. Ngươi ở đâu ta tới tìm ngươi."

Franklin khuyên nhũ một hồi không được đành chỉ đường cho Sử đi về hướng Bộ Chỉ Huy quân khu, mà hắn cũng vội điều động Không Kỵ Binh, Kỵ Binh cùng Ma Hồn cấp tốc đuổi qua đón ông trời con.

Hắn báo cáo cho Đại Nhân Tổng Quản, vì cẩn thận Đại Nhân còn lệnh hai quân khu khác mang quân cơ động cao tiến qua hiệp trợ áp giải, toàn bộ hai mươi quân khu từ chỗ Franklin về Tổng Bộ đều được lệnh sẵn sàng điều quân, ma hồn thì đuổi về cho Franklin nuôi ông trời con. Vì theo hắn đó là ý Đại vương căn dặn.

Chuyện xảy ra với Ma Kinh và linh hồn Đại Vương, đó là bí mật của một mình Đại Vương, đâu thể nói cho thuộc hạ. Giờ có muốn nói, Đại Vương cũng không thể. Tai hại chưa!?

…………………

"Báo cáo Sếp, Xong năm đợt: zombie chết 2 triệu 500 ngàn, Pháo binh zombie chết hết ráo. Cái tường chắn em gia cố hai lần rồi, nhưng mà làm một đợt nữa cũng là nát luôn.

Zombie còn ngoài ngoại ô với quốc lộ gần hai triệu. Giờ ý Sếp sao!?" Tiếng Trí Năng gọi trong máy liên lạc.

"Thả mấy máy bay không người lái dụ tụi nó đi, chết được nhiêu thì chết. Hai đứa cưng lẻn qua đầu bên này đón anh, mình qua mỏ linh thạch gom hàng rồi rút." Sử trả lời.

Khi nãy gặp Franklin xong hắn cuốc bộ ra ngoài thành phố tìm nơi vắng vẻ, không khí trong lành, tránh mùi thúi của nồng nặc trong thành phố, nằm miên man suy nghĩ.

Con Quỷ Tông Franklin bảo Sử cứ đi về hướng bắc hai ngàn cây số thì gặp hắn, nhưng hắn biết bọn nó sẽ tới mau thôi chậm thì một ngày nữa sẽ gặp tại thành phố tiếp theo.

Dĩ nhiên là hắn không thật tình muốn sớm về gặp Đại Vương rồi, vì như vậy khác nào sớm đi gặp Diêm Vương. Đừng thấy Con Quỷ đó bị thương mà coi thường, lạc đà gầy con hơn ngựa béo mà. Gặp nó, nó có trăm ngàn cách cầm tù, nô dịch rồi nuốt chửng linh hồn hắn.

Vậy hắn còn đút đầu vào vòng vây đó làm gì?

Trước tiên vì hắn không sợ không trốn ra được. Tiếp theo là hắn muốn vào tìm hiểu tình hình địch, nếu được thì cho chúng một số quấy rối bất ngờ. Cuối cùng là tìm cách trộm ma tinh và ma hồn chứ, hai thứ này hắn cần.

Ma tinh hay ma hạch thì không cần nói về phần ma hồn, con chó Răng với Bulma dạy Sử hấp thu và tu luyện thần hồn rồi, có ma hồn thì cấp tốc tiến bộ.

Tu thần hồn có công pháp riêng, mà kẻ muốn tu luyện phải đạt tới Chiến Tôn đỉnh phong mới bắt đầu nhập môn hoặc là có thiên phú bẩm sinh như Bé Ba mới được. Sau khi tu hồn đạt đến mức độ nhất định kẻ tu luyện mới phá tan rào cản linh hồn thăng hoa đó là điều kiện cần thiết lên cấp Vương, đạt một cấp độ sinh mệnh mới.

Ví dụ như con chó Răng, thân thể nó tiêu tan mà nó vẫn sống chờ tái sinh. Các sinh mệnh hùng mạnh này về sau cũng tiếp tục tu luyện thần hồn song song tu chân nguyên.

Thật là hên, trong ‘trận chiến của Quỷ và Thần’con Quỷ Vương không dám buông hết thần hồn tới đoạt xá Sử vì nó ‘kỹ tính’ với lại không gian ý thức hắn còn nhỏ. Nó đã chặt ra tia tàn hồn mang hồn lực vừa đủ dùng khống chế Ma kinh thôi, Sử nuốt được con Quỷ khi đó là nó hao hết hồn lực, rồi bị nhốt trong địa bàn của hắn.

Hắn chỉ cần vài ngày nữa hấp thu tiêu hoá hết tinh hồn Con Quỷ là đạt tới tiêu chuẩn bắt đầu tu hồn, có điều tu thông thường chậm lắm, nuốt hồn kẻ khác thì nhanh hơn nhiều! Nhưng không phải muốn nuốt hồn người ta chỉ cần chiêu Phệ Hồn Thuật là xong, Phệ Hồn Thuật chỉ đánh tan, hút hồn lực và tinh hồn vào không gian ý thức, còn chắt lọc tạp niệm, oán niệm, sát niệm… và tiêu hoá hồn lực và tinh hồn kẻ khác làm của mình thì là chuyện khác, rất may hắn tu luyện hai tuyệt kỹ phật môn chẳng biết sao trong linh hồn có hạt giống Phật Niệm toả kim quang tinh lọc thần hồn con Quỷ Vương cho hắn hấp thu lớn mạnh Thần hồn mình rất nhanh.

Ban đầu trong thế giới ý thức Sử thấy mình to hơn còn tưởng mình ngon hơn con chó Răng, coi thường nó. Hoá ra sau khi chắc lọc, cô đọng, nuốt chiến lợi phẩm Tinh hồn Quỷ Vương gần hết, Thần hồn hắn chỉ nhỏ bằng bắp đùi con chó. Đó là nó nói nó bị suy kiệt lâu ngày teo nhỏ còn 1/10 đó!

………………..

Suy nghĩ lan man chuyện tu hồn, rồi Sử lại nghĩ tới thái độ Franklin nói chuyện khi nãy có vẻ khá khách sáo với hắn làm hắn cũng bất ngờ.

"Có âm mưu gì ta cũng chả sợ. Giờ phải tính làm sao kéo dài thời gian gặp Đại Đầu Quỷ, cùng gây thiệt hại lớn nhất cho quân đội tụi nó, làm lợi nhất cho mình… Chà chà"

Vừa lẩm bẩm, lim dim hút thuốc, hắn vừa xoay xoay đùa nghịch một con ong liên lạc trong tay, hắn dùng Ma Nguyên (Ma Khí bị hệ huyệt đạo, kinh mạch, Ma Lôi Tâm biến đổi thành Ma Nguyên Lực chứa trong Ma Lôi Tâm chưa chuyển thành lôi điện) tạo thành một viên cầu bọc nó lại bên trong, làm con ong cứ vo ve, loay hoay mất phương hướng, không thoát ra được.

Ma nguyên màu đen, hắn cho lại thêm chân nguyên màu tím, thêm Phật Nguyên màu vàng kim (Tác giả: cái này hắn tự đặt, tui không biết). Chơi một lát không thấy con ong động tĩnh gì, Sử thu Nguyên khí. Con ong bất động, chết máy.

Hắn lắc đầu định vứt đi, chợt mở lớn mắt săm soi nhìn kĩ con ong trong tay. Nó lông tóc không hư hao, chỉ nguyên bản là thân nó màu bạc thì giờ đã trở thành ám tử kim, toả ra hơi lạnh.

"Không bình thường."

Sử nhặt một con ốc vít kim loại rơi dưới chân, cầm lên tay, lần này chỉ dùng ma nguyên rèn luyện. Năm phút sau nó thành con vít thành đèn tuyền. Sử lấy búa pháp khí dùng sức bổ không nó không sứt mẻ gì, phải dùng chân nguyên lực con ốc vít mới mẻ đi. Hắn lại thử bổ con ong, nó còn cứng hơn nhiều, trơ trơ ra.

Bình thường vật liệu, máy móc, vật dụng… mà bị để lâu trong ma khí thì các linh kiện của chúng sẽ có ba dạng: một là nhanh bị ăn mòn tan rã biến chất; Hai là trơ ra và rất lâu vài trăm năm hoặc lâu hơn nữa… sẽ bị ăn mòn tan rã biến chất thành phế phẩm; Ba là (một số ít, thường là xương cốt của sinh vật mạnh, đương nhiên là có ma) sẽ bị ma hoá, nhiễm ma khí dần thành chất liệu khác.

Các thứ này ma quỷ thích dùng chế làm vật dụng và vũ khí của chúng, nhưng tốc độ ma hoá vật liệu tự nhiên rất rất chậm, phải tính đơn vị bằng trăm năm. Nên thông thường những vật liệu như vậy được chúng thu gom về ngâm tẩm trong ma dịch có phương pháp đặc thù bồi dưỡng… nhưng thời gian cũng tính bằng chục năm mới tạm được mang ra mà chế tạo đồ cho tướng tá. Lính Ma thì xài ba cái đồ bỏ ở trường hợp thứ hai. (Cho nên khi nhìn Ma quân, người ta thấy chúng rất rách nát.)

Cái này, Sử có học kiến thức từ hệ thống. Vậy mà giờ ốc vít bình thường lại bị ma hoá rất sâu rồi. Còn con ong rẽ tiền nữa, nó được chế bằng hợp kim thường thôi, sao giờ cứng dữ vậy. Hắn hớn hở cười ngoác miệng:

"Vậy là sao!?"