CHƯƠNG 48: BẮT CÓC ĐÒI TIỀN CHUỘC

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 48: BẮT CÓC ĐÒI TIỀN CHUỘC

Hơn 10 giờ đêm, Sử vòng vèo hết nửa ngày, lúc này ước chừng Franklin đã đi hơn nửa đường tới Forren Gon tìm hắn. Dù chúng có dùng quân chủng thiện tốc độ cũng không thể nhanh hơn, vì hành quân đường dài luôn là điểm yếu của các quân đội lạc hậu, không có tàu, xe, máy bay…; Truyền tống trận chuyển người thì… không phục vụ đại trà được. Chưa nói là ở đây, xin lỗi… không có.

Từ Phi thuyền Thần Tộc tới Trung tâm chỉ huy của quân khu mà Franklin làm tư lệnh chỉ cách nhau 300 km. Nhưng từ thành phố Forren Gon, vị trí phi thuyền hơi lệch về hướng Đông Bắc, nên quân ma đi đón Sử không ngang qua đây.

Phía ngoài vòng năng lượng bảo vệ phi thuyền, đám zombie đã ngưng pháo kích từ lâu, nhưng tiếng gầm gừ ồn ào của vài triệu zombie bao vây vẫn còn, âm thanh kia chưa bao giờ dứt ở vùng này.

Trong đêm tối, một bóng đen chen lấn xô đẩy đồng bạn đi ngược dòng rời xa phi thuyền hướng về thành thị nhỏ cách đó 10 km. Vượt ra khỏi đám zombie hôi thối, hắn tăng tốc và rất mau tới vùng ven thành phố. Đến một căn nhà vắng, hắn dừng lại, yên lặng như chờ đợi một cái gì.

Trong thành phố khá yên tĩnh và ít bóng dáng zombie lang thang hơn nhiều so với đúng lý nó phải có. Vì nơi này có đóng một doanh Lang kỵ binh cùng một doanh Ưng kỵ của Ma quân.

"Gào…" "uỳnh" "uỳnh"… Phía phi thuyền Thần tộc đột ngột sôi trào tạp âm hỗn loạn, tiếng gầm thét cùng tiếng nổ liên tục.

Chưa đầy một phút, mặt đất căn nhà vắng ngoại ô nơi bóng đen của chúng ta đang đứng đã rung rầm rập, kèm theo âm thanh la hét đuổi giết tới gần.

"Cứu … cứu… help me." Bóng đen lao ra đường, vừa kêu cứu chói tai vừa chạy vào thành phố. Trong ánh sáng loé lên của đạn năng lượng bắn đuổi theo hắn, bây giờ có thể lờ mờ nhận ra bóng đen đó là Sử trong bộ dạng ma hoá.

Từ trong thành, ma kỵ nghe động cũng rầm rầm đuổi ra ngoại thành, rồi chạm trán với nhóm truy đuổi Sử. Chúng chỉ liếc qua Sử rồi bỏ qua, hung hăng nhào lên đấu đá với năm mươi con cơ nhân hình người. Lập tức phân nửa cơ nhân biến hình thành thú dang cánh phóng lên không tiếp chiến với ngàn Ma Ưng Kỵ. Trên trời, dưới đất loạn thành một đoàn, đất đá nhà cửa nổ tung vỡ vụn, khói bụi mờ mịt.

Cùng lúc đó, có năm mươi cơ nhân khác đã cắt đuôi bọn chim bao vây quanh phi thuyền. Cả đội phi thật cao trên tầng mây, lặng lẽ cẩn thận hướng về cổng không gian bay đi.

Còn Sử ung dung nhào vào thành phố tìm tới Tụ Ma Trận.

"Đứng lại, khai báo danh tính, đơn vị. Tự tiện tiến vào 50m vùng cấm, chết." Một con quỷ lực lưỡng mặc giáp da rách rưới cưỡi trên con sói khổng lồ, giơ đao hét lên khi Sử mò đến gần trận tế đàn có trận pháp. Xung quanh còn năm con quỷ khác giương mắt đỏ lòm nhìn hắn gầm gừ.

Sử nghe nó nói bằng ngôn ngữ Ma giới, hắn cũng hắng giọng trả lời:

"Nhìn cho kỹ ta là ai. Chẳng lẽ Tư lệnh Franklin không thông báo tới đơn vị các ngươi luôn luôn đón tiếp ta à."

Bọn quỷ hơi ngẩn người nhìn hắn, Sử chậc chậc lắc đầu:

"Tới gần đây, nhìn kỹ. Cả ngươi, ngươi nữa lại đây. Ta là Ma Vương mới nè… nhớ chưa… Không thôi kêu chỉ huy ngươi ra đây, ta có chuyện gấp cần liên lạc Tư lệnh. Địch nhân đang đuổi tới, chậm trể là không xong."

"…"

"Mẹ kiếp, mệt quá, mấy thằng này không nhận ra tao. Ra tay đi" Hắn dùng thần hồn nói với con Răng núp gần đó, đồng thời hai tay tung ra hai tử lôi cầu, hai mắt cũng phóng ra hai tia chớp tím. Ba con Quỷ trúng chiêu cứng đờ cháy khét tại chỗ, nhưng ba con ma sói, vật cưỡi của chúng vẫn chưa chết hẳn. Sử vọt lên tranh thủ bồi mỗi con vài đấm kèm hiệu quả đốt điện vào đầu. Ba con Quỷ còn lại giật mình vừa muốn nhào lên xé xác hắn thì có ba chùm ánh sáng xanh từ bóng đêm đột ngột loé lên bao trùm, cả đám cháy thành tro không tiếng động.

"Phù…" Sử mới bước nữa bước vào cấp Chiến Tướng mà đối đầu ba kỵ binh Ma Tướng, dù là đánh lén hắn cũng khá căng thẳng, chật vật. Con răng thì một giây là xong, chênh lệch quá lớn.

"Mày lợi hại vậy sao không xử luôn sáu thằng, còn chờ tao làm gì?" Sử cằn nhằn.

"Coi ngon vậy chứ tốn kém lắm ông thầy ơi."

"Ừ, thôi nhanh, để đám Trinh Sát bị zombie bao vây chịu không nỗi là tiêu."

………….

Franklin đứng trên đầu con rết ma đen xì, to như toà xe lửa đang lao vùn vụt. Xung quanh rầm rầm tiếng chân đạp đường của kỵ binh thân vệ đội. Phía sau nó trong bụi mù và ma khí, kỵ binh còn kéo hàng dài lô nhô đen nghịt không thấy cuối. Mà trên trời Không Kỵ cũng đông không kém nhưng chúng di chuyển tản rộng vài cây số vừa bay vừa chăm chú để ý từng mục tiêu lạ xuất hiện trước đoàn quân.

Lúc này một tên lính xương trên thân sau con rết chạy lên nói gì đó với Franklin làm hắn hốt hoảng chạy theo nó về giữa thân rết. Trên thân Rết, nơi này có mang một tiểu trận liên lạc, hắn liền nhảy vào trung tâm trận. Lập tức hắn được kết nối với lính thông tin ở trung tâm chỉ huy, hai bên trao đổi một hồi, sau cùng ảo ảnh của hắn muốn khóc xuất hiện tại Tụ Ma Trận số 10, nơi này Sử đang bò trên nền mà phía trên là Thiên Thần Răng dùng chân đạp lên lưng hắn.

Franklin xuất hiện, "Bành", Răng liền giơ chân đập mạnh xuống mông Sử, làm hắn đang bò té xấp, mặt đập mạnh xuống nền trận pháp đúng tư thế chó ăn c*t.

"Bành bành bành" thêm mấy cái đạp Thần Răng ngửa mặt lên trời cười to nói một câu làm Franklin khó hiểu:

"Khà khà khà, cá ăn kiến thì cũng có ngày kiến ăn cá nhe con!"

"Mày… cố ý nặng tay trả thù ta hả!?" Sử nghiến răng truyền tin cho con chó.

"Bình tĩnh, cố gắng lên sếp, kẻo nó nghi ngờ thì hư hết!" Con chó chân thành trả lời "Bành bành."

"Híc, mày… mày…"

"Diễn sâu, diễn sâu vào."

Sử ôm đầu mặt úp xuống đất, cả người run mạnh bần bật. Franklin hốt hoảng la lên:

"Dừng tay… Ngươi là ai!? Muốn chết sao!? Làm gì bắt ma của chúng ta!?"

"Được, ta đâu có dùng tay" "Bành bành" "Ta dùng chân mà, kha kha "

"Dừng chân."

"Được. Tiểu Quỷ, Ta đến từ Đền Thần đằng kia. Vậy ngươi biết ta là ai rồi chứ!? Kêu chủ ngươi nói chuyện với ta."

"Hừ, Trước thả hắn ra, rồi cho người của ngươi ngưng chiến đi, sau đó chúng ta nói chuyện."

"Hà hà, bớt làm bộ làm tịch đi. Thả hắn!? Ngươi tưởng ta không nhìn ra hắn là Ma Vương Thể sao!? Các ngươi đang tìm hắn à nha. Nhưng mà trước ngưng chiến đã." Nói xong, Răng huýt sáo một tiếng, năm mươi cơ nhân lập tức tiếp cận bao vây Ma Trận. Trên thân chúng cũng đã xuất hiện thương tích nhưng không ảnh hưởng nhiều sức chiến đấu. Franklin cũng lệnh bọn Ma Tướng xua zombie lùi lại, mới chiến đấu chưa được nửa giờ hai ngàn Ma Tướng kỵ binh còn gần một ngàn.

Chợt lúc này trong ma trận chớp lên, xuất hiện hình chiếu của Tổng quản Bushy, Franklin cúi đầu lùi lại phía sau. Bushy âm trầm nhìn Răng một lúc, nó cố ổn định ma khí quay cuồng vì lửa giận làm móp méo hình ảnh nó, cất giọng khàn khàn nói:

"Giả Thần giả Thánh! Mấy năm trước, chúng ta hai bên có hiệp ước không xâm phạm. Nay ngươi làm ra việc này là có ý gì!?"

Thần Răng hất đầu mang vẻ bất cần, lại bồi một cú đạp lên cặp mông đáng thương của Sử rồi ngạo mạn nói:

"Ý gì người nhìn không thấy sao!? Ý là (Ta đổi ý)!

Trước đây nói không xâm phạm. Vì bọn ta cũng chẳng thèm chiếm cái nơi nghèo túng này làm gì, bọn ta chỉ muốn sửa chữa phi thuyền, tích luỹ năng lượng rồi rời đi. Mà các ngươi không để chúng ta vào mắt, bao vây giám sát ngày đêm, chúng ta đi bằng cách nào.

Giờ thì tốt rồi. Muốn chiến thì chiến, không đi được thì bọn ông ở lại đây chiến tranh, chiếm đất với các ngươi. Còn con Ma Vương con này, ông giết nó nó để dằn mặt được không!?"

"Bành bành bành…." Liên tiếp một tràng dài. "Híc híc"

"Không được." Hai con Ma Tôn hoảng hốt gào lên.

"Bình tĩnh, đừng manh động. có gì từ từ thương lượng…" Bushy dang tay nhỏ nhẹ "Ngươi nói đi ngươi muốn điều kiện gì thì thả Ma, cứ nói chúng ta từ từ thương lượng. Chúng ta sẽ làm hết sức giúp các ngươi rời đi được chứ!?"

Răng đắc ý rung đùi khề khà nói:

"Khà khà, bây giờ mới nói thương lượng à? Điều kiện thì có, mà thương lượng thì không.

Muốn ta thả nó thì thoả mãn yêu cầu của ta, bất quá đừng lo, ta cũng hứa không giết nó. Sau khi sửa xong phi thuyền và có đủ năng lượng, nhu yếu phẩm ta sẽ trả nó cho các ngươi."

"Không được, sao chúng ta tin ngươi sẽ giữ lời!" Franklin nóng nãy chen vào thì bị Bushy trừng mắt vội rụt đầu lui lại. Bushy ôn tồn nói với Răng:

"Nói thử ngươi muốn gì!?"

"Đơn giản! Dễ nói, dễ nói. Trong ba ngày phải giao:

- Mười trứng rồng còn sống, một con rồng con thuộc tính lôi và một con thuộc tính quang.(Sử trao đổi tinh thần với nó: E hèm, cái này tao không có dặn à – Nó: Hề hề, sẵn dịp mà Sếp)

- Ma hồn tạp binh một mười triệu con(dưới cấp 10)

- Ma hồn Lệ quỷ một triệu (dưới cấp 20)

Trong mỗi một tuần cung cấp chúng ta cho đến khi ta sửa xong phi thuyền:

- Nhân loại: năm vạn tên

- Ma tinh sơ cấp: mười triệu

- Ma tinh trung cấp: một triệu

- Một tỷ viên Linh thạch tạp trên cấp năm (Ê, lấy năng lượng tạp chi mậy!? – Trong phi thuyền chiết suất, tinh chế ra năng lượng sơ cấp được Sếp ơi. - Ờ)

- Một trăm triệu viên Linh thạch sơ cấp

- Một triệu viên Linh thạch trung cấp

- Hắc Tinh thiết, Đồng, Bạc mỗi thứ một vạn tấn.

- Vàng, titan, wolfram, platin, Plutanium, Uranium … mỗi thứ một ngàn tấn.

- Kim cương, Lam Tinh thạch, Xích tinh thạch… mỗi thứ mười tấn (Thạch gì vậy mậy!? – Cùng dạng ngọc đó. - Ờ).

Trước mắt chỉ có vậy, ta muốn gì sẽ thượng lượng thêm với các ngươi."

Hai con Ma vô cùng kích động như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy đổng lên la hét:

"Quá đáng." "Quá tham." "Chúng ta làm nô lệ cho ngươi à!?"