CHƯƠNG 49: RĂN ĐE VÀ HỢP TÁC

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 49: RĂN ĐE VÀ HỢP TÁC

Thiên Thần bỗng nghiêm mặt:

"Tưởng ta không biết sao hả!? Nếu không phải Đại Vương các ngươi hôn mê gần chết thì mấy tiểu quỷ các ngươi có tư cách ở đây thương lượng với ta à. Dù ta cũng bị tổn thương chưa khỏi nhưng một Chiến Vương như ta làm được nhiều cái hơn các ngươi tưởng. Ví dụ như…"

Nói tới đó, nó vươn tay hướng về đám kỵ binh cách đó một trăm mét. Từ lòng bàn tay cơ giáp bắn ra một luồng sáng trắng chói mắt hình quạt, tới trước đám Quỷ luồng sáng quét ngang tới 20m, càng xa càng xoè rộng. Từ con kỵ sĩ đứng đầu mãi tới con zombie 500m sau nó, chùm sáng chớp loé lên không tới 0,1s xuyên qua tất cả rồi tắt nhanh như chưa từng xuất hiện.

"Rào rào…" gần một kỵ binh, năm vạn zombie nửa người trên bị cắt ngang phẳng lì, bổ nhào xuống đất, lăn lộn kêu khóc rùm trời. Công trình cây cối trong vùng ảnh hưởng lúc này cũng ngã đỗ ầm ầm.

"Lợi hại." Hai con Ma Tôn rúm người, giết bao nhiêu đó chúng cũng làm được nhưng chỉ một chiêu nhẹ nhàng như vậy thì chúng kém xa.

Sử cũng hết sức giật mình giao lưu với Răng: " mày lợi hại vậy, còn bày trò chi mệt. Cứ gặp đâu giết đó là xong."

"Cái này ăn thua gì! Nhưng em giờ là Thần hồn, ra chiêu lớn tổn lắm sếp ơi, vã lại năng lượng xài là cao cấp đó. Xài bao nhiêu là mất bấy nhiêu, không có đâu mà bù. Ài… nhớ năm xưa…"

"Thôi thôi, nói sau đi. Tập trung làm việc."

"Dạ" "Bành bành." "Á… mày…"

Thần Răng tảng lơ Sử, hất hàm với Bushy:

"Thấy rõ rồi nhé. Ta nói lại cho rõ ràng: chúng ta không có hứng thú đôi co với các ngươi ở nơi này, mới làm cho các ngươi hiểu lầm là chúng ta yếu thế. Bây giờ có hai lựa chọn:

Một là: ta giết tên này, sau đó hai bên chúng ta chiến tranh. Bọn ta sẽ cướp đi Linh thạch và những thứ mình cần. Rồi ta có rảnh còn đi thăm Đại Vương bệnh hoạn đang hôn mê của các ngươi, tặng nó món quà lớn (bùm).

Thứ hai: Ta sẽ chăm sóc thằng này thay các ngươi. Chúng ta vui vẽ sống với nhau, mà các ngươi chỉ cần sai đám quân đông như kiến đi lao động cho bọn ta nhiều lắm là ba tháng. Có mất mát gì đâu, đúng không!? Sau đó ta trả thằng này lại và chúng ta sẽ mãi mãi ra đi.

Các ngươi nói không tin ta thì ta biết làm sao!? Thôi thì các ngươi cứ lựa chọn đi. Ta cho ngươi mười giây."

"Nhưng… nhưng…" Bushy hơi rối cứ lắp bắp " Nhưng ngươi cần ma hồn rồi ma tinh, còn cả nhân loại làm gì!? Còn trứng rồng…"

"Hừ, còn ba giây." Thiên Thần lạnh lùng.

Bushy vội vàng:

"Ta đồng ý hợp tác. Nhưng ngài giải thích được không!? Sau này Đai Vương hỏi ta còn bàn giao được."

Răng gật gật đầu:

"Ta có việc cần dùng một ít. Nhưng chủ yếu vẫn là thay các ngươi chăm sóc cho Ma Vương Con này. Tên là Ma Vương mới sinh trong cả giới ma quỷ của các ngươi cũng coi là ngàn năm có một: là tiềm năng trở thành Ma Thần thống lĩnh chứ đâu phải như (Đại Ma Vương) tự xưng của các ngươi. Các ngươi cứ ngu ngơ có biết cách chăm sóc, bồi dưỡng nó không!? Ngươi nhìn, nhìn đi, nhìn nó vầy chứ giờ nó đang suy kiệt lắm rồi. Nó mới sinh cần lượng lớn ma hồn, ma tinh cùng máu thịt nhân loại tẩm bổ, nếu không sẽ sớm chết đi thôi."

"Bành". Con Răng sút cho Sử đang giả chết một phát, rồi nói thầm: "Biểu diễn đi pa, diễn sâu vào…"

Sử nước mắt lưng tròng, người run rẩy, giật giật vì đau đớn và giân tím gan ruột. Nhưng trong mắt hai con Quỷ tôn đúng là nó đang nguy kịch:

"Ợ ợ… tao… tao… đau… không, đói đói… quá "

Răng gật đầu hài lòng, hướng về hai con ma nói tiếp:

"Các ngươi thấy không, khi đã lựa chọn hợp tác ta cân nhắc kỹ lợi ích hai bên à. Ta cũng muốn cho con tin khoẻ mạnh để giữ cho sự hợp tác hai bên vui vẻ đấy nhé."

Bushy gật đầu, nó giờ cũng chưa nghĩ ra được chủ ý gì hay, nên đành gật đầu. Giờ Ma nằm trong tay người ta rồi, tạm thời đồng ý về có thời gian sẽ cân nhắc lại.

Trước khi chia tay, Răng còn chân thành dặn dò:

"Nè, các ngươi phải giao hàng hằng ngày đấy nhé. Không phải nói hạn một tuần là một tuần mới giao đâu. Còn các món trên cũng vậy mai có hàng thì cứ giao ngay đi, không phải đợi đến ba ngày sau đâu à."

"Được rồi, được rồi. Chúng ta sẽ cố gắng."

"Hú…" Răng hú dài một tiếng, xách cổ Sử như con chó chết, cùng với năm mươi cơ nhân Ngân Báo vọt lên trời bay mất.

Đội quân Thần tộc vừa đi, Bushy giương tay cho thằng Franklin một tát, thế nhưng chỉ làm hình hiếu của nó chớp lên. Hắn giận run người nhìn nó:

"Thằng ăn hại, thành sự không thấy bại sự có thừa, giao cho ngươi cái chuyện gì cũng hỏng. Bây giờ trở về mà vây lấy cái phi thuyền cho ta, đồng thời huy động tất cả lực lượng zombie cấp thấp đi gom góp, khai thác tài nguyên trong địa bàn đi. Ta sẽ điều thằng Vandodo cùng lực lượng tinh nhuệ ba quân khu khác tới đó, năm quân đoàn các ngươi thống nhất theo nó chỉ huy nghe chưa."

"Dạ hức hức" Franklin cũng run rẩy vâng dạ nhưng hắn run vì vừa sợ vừa tủi thân, sao mà mình mang số con rệp, xui xẻo quá nè ma thần ơi.

……………

"A… Sếp tha cho em. Em cũng vì việc chung mà, a a." Giờ thì con Răng đang nằm ôm đầu nằm bẹp dưới sàn một căn phòng trong phi thuyền rên rĩ xin tha. Còn Sử thì nắm xích chó vừa xiết vừa đá thần hồn nó, vừa mắng:

"Hừ, giờ tới cá ăn kiến lại chứ con. Mày lợi dụng đánh tao sướng quá mà, nè, nè…"

Một lát sau, Thiên thần Răng bưng ly cà phê sữa mới pha cung kính đưa Sử:

"Mời Sếp uống cà phê."

"Ừ, để đó rồi đi lo sửa tàu đi." Sử ngồi trên sô pha, hai chân gác lên bàn, đăm chiêu hút thuốc.

Vậy lả kế hoạch trì hoãn với ma quân bước đầu ổn rồi, tiếp theo là lợi dụng chúng được càng nhiều càng tốt mà tranh thủ nâng cao thực lực của bản thân và đồng đội. Chuyện sửa phi thuyền thì đã có con Răng với Bulma lo, hắn muốn cũng chả biết gì mà tham gia.

Chỉ còn cái vụ cứu người làm hắn hơi khó nghĩ. Không sẵn dịp đòi hỏi người từ tay ma quỷ thì không nỡ, đây là dịp tốt để cứu người. Mà bây giờ đòi số lượng lớn vậy, hắn cũng không ngờ hai con quỷ cũng không trả giá xuống liền đáp ứng, Phi thuyền không đủ lớn để chứa được vài trăm ngàn người, còn thức ăn thức uống nữa chứ. Vậy thì chắc phải đòi thêm ít thú thịt, tạm thời cho họ sống, rồi tính tiếp. Hắn phải tìm ra cách để đưa họ qua cho bọn Bé Ba tiếp nhận.

Lúc tối khi đội cơ nhân đột phá vòng vây zombie vào thành phố diễn kịch, Sử đã phái phân nữa Ngân Báo gồm 50 tên cầm thư của Sử đi tìm tiểu đội Nông Dân rồi. Có chúng giúp tiểu đội, mọi người sẽ đánh zombie hiệu quả mà lại an toàn hơn hẳn. Sử cũng biết, bọn Quỷ sẽ dồn lực lượng tinh nhuệ xung quanh tới (Đền Thần) này, cùng với việc hắn muốn số lớn ma hồn, như vậy chỉ cần cần cẩn thận Bọn Bé Ba cứ thu hoạch zombie cấp thấp như gặt lúa. Vã lại ngày mai hệ thống thông tin liên lạc của phi thuyền sẽ được sửa chữa cải tao xong, Sử khơi thông liên lạc với tiểu đội, có chuyện gì hai bên đều nắm bắt rõ tình hình mà phối hợp hổ trợ tác chiến.

"Còn chưa xong đâu, tao sẽ dành cho bọn mày thêm nhiều bất ngờ." Sử nhấm nháp cà phê, lẩm bẩm.

……………..

Trời gần sáng, tất cả các quân khu ma quân trên toàn Lam Tinh được lệnh tổng động viên. Các quân đòan di chuyển rầm rộ về hai hướng, thứ nhất là về tăng cường bảo vệ Đại Vương đang dưỡng thương, thứ hai là đến lập trận bao vây Đền Thần.

Mà cùng với ma quân chủ lực tập trung di chuyển về Đền Thần, trên toàn Lam Tinh cũng xảy ra cảnh tượng từng đoàn đen nghịt ma thú và cả zombie to nhỏ lưng thồ từng núi hàng chậm rãi di chuyển về đó. Trong đoàn hàng thồ có cả các lồng giam nhét đầy người được kéo theo. Tù binh nhân loại ngoài đa số chết lặng, thờ ơ, một số ngơ ngác nhìn cảnh tượng lạ mà rụt rè bàn tán. Họ bàn nhau có lẽ bọn họ bị kéo đi cống nạp cho cấp trên hoặc là mang đi huyết tế ma thần gì đó. Cuối cùng cũng là chết, bị uống máu, ăn thịt thôi.

Còn có các mõ quặng linh thạch cùng kim loại cỡ lớn… bỏ hoang khắp nơi không ma nào ngó, nay xuất hiện các bầy ‘đốc công’ lùa zombie cấp thấp vào gom hàng và một số nơi chúng còn dọn dẹp chuẩn bị khai thác. Có điều tụi zombie cấp thấp khoẻ thì có khoẻ, mà chúng đầu óc đần, để chúng đào khoáng thôi cũng khá là vất vã.

…………..