CHƯƠNG 47: ĐỘI NGÂN BÁO CÙNG THIÊN PHẠT

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 47: ĐỘI NGÂN BÁO CÙNG THIÊN PHẠT

Bulma từng nói nàng là một nhà khoa học thiên tài và cũng là một thám hiểm kỳ cựu.

Thế nên Sử gọi Bulma để nàng làm việc với con Răng về khoa học kỹ thuật, vân… vân… Dù Bulma đã có phỏng đoán kỹ thuật của phi thuyền này lại có lẽ khác với kỹ thuật của Liên Minh sử dụng, nhưng bây giờ tiếp xúc nó, nàng vô cùng hưng phấn. Bulma nói trong thời gian tới kỹ thuật của nàng sẽ lên một tầm cao mới… Nàng sẽ sửa chữa nâng cấp phi thuyền của mình và cả cái phi thuyền này mau thôi.

Ngoài ra cái có giá trị lớn nhất là bản đồ du hành trong phi thuyền. Nó là bản đồ cho phép di chuyển trong hàng nghìn Thiên Hà khác, trong đó có cả tuyến đường dẫn đến lân cận Ngân Hà!

Nên biết đến nay Liên Minh cũng không phát hiện và khai phá được bao nhiêu lỗ sâu, bao nhiêu tuyến đường an toàn dẫn đi càng xa khỏi khu vực. Bởi thế cho nên Bản Đồ Du Hành của Liên Minh chỉ có một góc trong Ngân hà, mà cũng chỉ các nhân vật cao tầng mới có quyền sử dụng. Bình dân thì xin miễn.

"Đây là phát hiện mang tính cách mạng, sự kiện lịch sử của Liên Minh Nhân Loại!" Bulma rống lên.

"A…, bán có được nhiều tiền không!?" Sử cũng hưng phấn hỏi.

"Bán!?"

Bulma chợt ngẩn người ra rồi vội nói:

"Không không, ngươi mà hé lộ sẽ chết ngay, các tập đoàn chúng sẽ thủ tiêu ngươi, vì chúng không thể chia cái lợi khổng lồ hơn hàng ngàn lần giá trị Liên Minh cho con kiến như ngươi được. Không được nói, chờ ta về."

Sử nghe vậy tái mặt, gật đầu lia lịa. Bulma xem bản đồ:

"Đây… đây… qua đây, ta có đường về rồi. Ta sẽ gặp ngươi nhanh thôi."

"Bao lâu nữa?" Sử cũng mừng quá hỏi.

"Chậm nhất là 5 năm!"

"Hả!? Năm năm, lâu quá zậy!? "

"Ài, còn sửa phi thuyền, còn tìm năng lượng nữa… Sớm cũng mất một hai năm à."

……………..

Mãi đến 8 giờ tối, niềm vui lớn cũng lắng xuống. Chuyện lợi lộc gì cũng ở tương lai, hiện tại là chuyện đối mặt đám Ma Quỷ.

"Sao ngươi hẹn với con phù thuỷ rồi mà lại đến chỗ này!? Nó qua đó kiếm không gặp thì rắc rối cho tui Bé Ba à." Bulma hỏi trong lúc nàng với Sử ngồi ăn nem nướng bánh hỏi uống coca, dĩ nhiên là mỗi đứa một nơi.

"Còn sớm mà. Lát xem đám Cơ nhân, với lại lấy cây búa của Lôi thần trong phi thuyền rồi tui đi ra Thành gần đây liên lạc nó."

"Nó kêu đi một nơi ngươi đi một nẻo, nó hỏi ngươi nói sao!?"

"Thì nói đi lạc, mà tui có kế hoạch khác."

"Phì, kế hoạch gì ghê vậy!? Nói tui nghe coi."

Châm điếu thuốc, rít một hơi, Sử nheo mắt mơ màng cười khoái trá:

"Khà khà, kế hoạch (bắt cóc đòi tiền chuộc)."

………………

"Một vạn cơ nhân của mày đây hả!?" Sử nhăn mặt. Trong căn phòng rộng thênh thang tầng áp chót, tập hợp chừng mấy trăm con sinh vật kim loại lớn nhỏ đủ kiểu dáng, xa xa mới tới một vạn.

Thiên thần Răng gải đầu cười hề hề:

"Em nói vậy để hù con quỷ mà Sếp. Nhưng mà đám này lợi hại lắm nhe."

"Lợi hại!? Định lừa tao nữa hả!?" Chỉ chỉ một đám cơ nhân thấp lùn, hắn chì chiết " tụi này nhìn là biết chuyên quét nhà, lau nhà. Tụi này là đầu bếp, còn đám này nhiều chân chắc làm thợ sửa máy hả!?"

"Còn nữa, một đám khuân vác đây phải không? Hừ, coi tới lui cũng chỉ có trăm cơ nhân có cánh đằng kia là có vẻ chiến đấu được hả?"

Sử trước nghe nó nói có đội quân cơ nhân lợi hại, hy vọng chờ mong hết sức, mà giờ như vầy. Đúng là không thể tin tưởng con chó ba xạo này, tin nó có ngày nó hố ông nội luôn chứ đừng nói hố cha.

Con Răng thấy Sử bất mãn vội phân bua:

" Em lúc đó nói với Con Quỷ chứ có nói với Sếp đâu!? Trong chiến hạm có Lôi thần với chín tuỳ tùng tụi em toàn Chiến Vương hết, mang theo quân đội cấp thấp làm gì. Mà lúc đó hắn đi (dê gái) nữa.

Có điều đội một trăm tên mở đường cơ nhân tộc này cũng lợi hại lắm. Nếu không phải em để dành năng lượng sau này còn tìm cơ hội rời đi, thì một trăm con này đủ dọn đám ma ngoài kia rồi."

Cơ nhân tộc là một tộc kỳ lạ. Chúng là một dạng sinh mạng chứ không phải máy móc thông minh nhân tạo. Chúng ăn năng lượng để sống và ăn kim loại, khóang thạch để phát triển lớn mạnh, khi bị thương ăn kim loại chữa thương, kim loại càng quý càng tiến hoá cao. Khi trưởng thành chúng có thể sinh ra hạt giống sinh mạng cơ nhân mới.

Đội cơ nhân lợi hại của con Răng toàn thân kim loại màu bạc. Chúng đứng thẳng thì có dạng hình người lực lưỡng, cao 5 mét, vũ trang đao và khiên to, hai vai hai súng, bụng có một chủ pháo, còn có chín bánh răng sắc bén to cở hai bàn tay xoay tròn bay vòng vèo trong khoảng cách 20m xung quanh chém địch. Chưa hết chúng còn có thể biến hình như con báo hung ác, bò bốn chân cao tới 2m, thân dài 5 mét chưa tính đuôi, chạy nhảy cực nhanh, móng vuốt răng nanh sắc bén, lưng vẫn có súng, chủ pháo nơi miệng; Chúng có hai đôi cánh và đít phun khí giúp bay lượn linh hoạt.

Sử cũng khá hài lòng, không đôi co với con Răng thêm, một trăm thì một trăm. Sức chiến đấu một trăm Chiến tông lúc này cũng là một sự trợ lực lớn.

Trong phi thuyền đúng là năng lượng còn rất ít, thời gian trước đám cơ nhân chỉ có được năng lượng đủ duy trì trạng thái ngủ đông. Nếu con răng không tỉnh lại và tìm cách khác thì sớm muộn toàn bộ sẽ chết hết.

"Bây giờ còn bao nhiêu năng lượng trung cấp ưu tiên cung cấp cho chiến đội cơ nhân. À mà mày gọi đám này là gì!? Sao bọn họ nghe lời mày!?" Sử thắc mắc

"Tụi nó là tù binh của em, em có khế ước chủ tớ. Em gọi là đội Dò Đường." Răng trả lời

"Ha Ha. Vậy tao là chủ của chủ tụi nó. Nó nghe tao không?" Sử cười ghẹo nó

"Không. Nhưng em kêu thì tụi nó nghe lệnh Sếp."

Cười cười lắc đầu, rồi hắn nghiêm túc:

"Thôi khỏi, mày cứ quản đi. Sau này không gọi là dò đường nữa, gọi là Đội Trinh Sát Ngân Báo.

Chúng ta, trước sau cũng không đủ năng lượng cho phi thuyền bay được bao xa. Sắp tới Năng lượng trung cấp cứ cho chúng, trên Lam Tinh hiện tại Đội Trinh Sát mang chiến lực đỉnh cao, nên chúng không phải dò đường mà đóng vai trò chủ chiến tinh anh, mũi nhọn rồi.

Thắng đám Quỷ Ma xong mới tính tiếp, tao nghĩ trên Lam Tinh dù ít thì cũng có linh thạch trung cấp chứ?"

Con Răng cũng tán đồng:

"Có, trong mỏ linh thạch cấp thấp cũng thường có một ít linh thạch trung cấp. Có thời gian chúng ta sẽ kiếm được thôi."

Nghiên cứu đội trinh sát một lúc, Sử quay qua con Răng:

"Được rồi, bây giờ cây búa Lôi Thần đâu!?"

"Híc,… tưởng quên rồi chứ! Có thể không lấy hay không!?" Con Răng trong xác cơ giáp, vẻ mặt kim loại cứng đơ nhưng giọng thì muốn khóc, năn nỉ. Sử nhíu mày gắt:

"Tham cái gì tham,.. Đồ tốt thì phải cho chủ dùng. Không lẽ tao xài đồ cùi, mày xài thánh khí, coi được không!? Mà nói cho cùng cũng không phải của mày. Lấy ra mau, còn lo chuyện khác!

Cứ… lằng nhằng! Sau này tao phải xài Thần khí, thánh khí cho mày hết."

Biết không có chỗ thương lượng, ‘Thần Răng’ đau khổ nhổ ra cây búa. Thì ra nó cất kỹ trong túi không gian của cơ giáp.

Cây Búa màu tím đen hoa văn khắp thân, cán to như cườm tay dài chừng 1m 5; đầu búa là khối chữ nhật to như đầu người, phía trên không có mũi giáo nhọn. Cả cây búa nhìn ảm đạm vô quang, không có vẻ gì là thần kỳ chứng tỏ nó là Thánh Khí có lực lượng hủy thiên diệt địa cả.

"Không lẽ là đồ giả??" Sử hơi thất vọng, tóm lấy cán búa muốn nhất lên. Ai ngờ, mặc hắn kéo giật mấy lần nó vẫn nằm trơ trơ không nhút nhích. Cuối cùng làm hắn mất đà, chúi nhũi muốn té xấp mặt xuống sàn.

"Ế!?"

"Á… há… há…" con Răng ôm bụng cười bò ra, nó còn nhái điệu bộ té của hắn, chới với rồi đập mặt xuống sàn luôn " (Ế!?) Oa,… ha ha…hú … hú… oa hà hà hà…"

Nhìn con chó làm trò hắn càng quê, dùng hết sức thêm chân nguyên mới nhấc được cán búa lên, còn đầu búa vẫn nằm trên sàn:

"Khụ khụ, đủ chưa mậy. Còn nằm đó Đả cẩu cước hầu hạ mày à.

Nói coi nó năng bao nhiêu, mà nặng vầy sao xài!?"

Còn chó lồm cồm ngồi dậy, còn cười khục khục, cũng hơn phút đồng hồ nó mới nhịn cơn khùng xuống, nói:

" Khụ khụ, nó nặng mười tấn. Sếp giờ cầm không nỗi đâu. Trừ khi làm cho nó sinh ra khí linh, nó hút năng lượng rồi tự nhẹ đi dần, có đủ năng lượng nó còn tự bay tới lui được nữa là."

"Ờ, Vậy à, nó có tên không? mà ngoài nặng nề ra tao thấy nó có gì đặc biệt đâu?"

"Nó tên Thiên Phạt. Rèn từ nguyên khối Tử Tinh Kim cực kỳ hiếm trong vũ trụ, tính chất nặng nề, cứng rắn vô địch, có đặc tính dẫn điện mạnh là thường rồi.

Nó quý chủ yến là có khả năng điều khiển và thu sấm sét trong tự nhiên: hút giữ, tích luỹ lôi điện trong tinh không, trong trời đất lớn mạnh bản thân hoặc cũng có thể truyền cho chủ nhân tu luyện, người có nó tu luyện và tinh thông về lôi điện cực mau ; Ngươi còn có thể dùng nó khiển sấm sét trong tự nhiên mà giết địch nữa. Lợi hại không!?"

"Ờ, cũng tạm…vậy cứ thu vào. Rảnh tao luyện hoá, nhanh thôi." Sử thu cây búa vào, không dây dưa đề tài này thêm cho đở quê:

"Bây giờ nghe tao dặn, lát ra ngoài hành động cho đúng. Mày khùng khùng hư chuyện là chết với tao."