Chương 7: làm vũ khí.
Với kinh nghiệm ở kiếp trước mặc dù chỉ thấy voi ma mút qua phim ảnh nhưng Hùng cũng cảm nhận được nó to và khỏe đến mức độ nào.
Sự xuất hiện của voi ma mút đã làm cho Hùng cảnh giác hơn về thời đại này.
"Dường như đây là thời kỳ cuối
kỷ băng Hà, thời tiết ở đây khắc nghiệt hơn thỉnh thoảng chỉ xuất hiện một chút tia nắng ấm áp. Còn lại là khí hậu lạnh buốt trong thời tiết này."
Đội thợ săn của vùng vừa đi, ở phía bên kia cách chỗ bọn họ khoảng 500m. Trong những bụi cỏ cao 2 mét, xuất hiện một thân hình mang bộ lông màu cam trên thân nó còn xuất hiện những lốm đốm, đôi mắt hung tợn kèm theo đó là cái miệng đỏ như máu, có đôi răng nanh dài 20 cm.
Có vẻ như Hùng vẫn chưa biết rằng bản thân mình mình vừa thoát khỏi nguy hiểm cực lớn.
Còn về phía bên hùng sau khi săn bắt không thành công, hùng quyết định về bắt cá mỗi lần thêm một số bẫy dợp để xung quanh ngôi làng.
Nhằm phòng tránh một số loài thú dữ vào ban đêm tấn công làng của họ.
Gì tới Hùng để một cây dao đá ở trên hông, con dìu đá Hùng vác trên vai, đi cùng Hùng gồm có Vũ và sinh thêm một số người Hùng thấy có triển vọng trong việc chế tạo bẫy.
Một đoàn người bắt đầu đi vào trong rừng tay cầm rìu đá chặt liên tiếp gốc cây. Chỉ Mất một lúc, bọn họ đã chặn đổ xuống hai cây.
Hùng Bắt đầu phân chia công việc, bằng cách tạo ra những cái bẫy đơn giản.
Cậu ta hướng dẫn cho bọn họ cách tạo ra những cái cọc gỗ có đường kính khoảng 30mm và dài 1 mét.
Hùng phân công 2 người ngồi tạo ra những cái cọc gỗ. Những người còn lại thì thì đi theo Hùng những cái hố sâu khoảng 2 mét rộng 1 mét đủ để giết những động vật nhỏ và vừa như sói hay là lợn rừng là được.
Sau khi đào hố xong công đoạn tiếp theo đó chính là làm cho phần đất ở dưới mềm ra một chút để thuận tiện đóng những cái cọc gỗ xuống dưới đất đây cũng là công đoạn mất rất nhiều công sức nhất.
Ở công đoạn này hùng phải đi tìm một chút nước rồi dùng bát gỗ để đựng nước cứ thể bỏ vào trong cái hố mà hùng đã đào ra.
Đợi đến khi đất mềm rồi cắm những cái cọc gỗ mà họ đã làm sẵn xuống đất sao cho đầu nhọn ngửa lên phía trước, để khi con mồi rơi xuống ngay lập tức sẽ bị đâm xuyên qua.
Sau khi làm xong Hùng phải làm thêm một cái nia được tước từ những que giang trên thân tre, rồi cậu ta bắt đầu dan chúng lại với nhau việc làm lấy một cái nia cũng rất dễ dàng.
Bởi vì ở kiếp trước hùng đã từng đi làm thêm cho một nơi chuyên sản xuất những thứ sử dụng que giang.
Mà công dụng của que Giang rất nhiều có thể dùng nó để bộ đồ hoặc treo đồ, có thể đan thành dép để đi cũng được. Tuy nhiên những việc đan thành nhiều đồ khác nhau như vậy cũng rất khó làm mà Hùng cũng chỉ biết làm những cái đơn giản như một tấm nia hay áo khoác mưa của thời xa xưa người việt nam.
Phải mất khoảng 4 đến 5 tiếng Hùng mới đan xong một tấm nia.
Vũ và sinh cùng những người khác cũng đang vây quanh cậu để nhìn xem cậu chế tác ra những đồ vật lạ lùng gì.
Lúc này Vũ mới lên tiếng: Thủ.....Lĩnh.....Thủ....Lĩnh. Cậu đang làm cái gì vậy? Nó.....có tác dụng..... gì trong.... việc săn..... bắt.... này không?
Mặc dù từ ngữ của Vũ vẫn chưa hoàn thiện lắm nhưng cũng có thể giao tiếp nói chuyện để cho mọi người hiểu được. Ngay lúc này Vũ hỏi hùng đó cũng là câu hỏi của mọi người muốn biết.
Sau khi hùng làm xong lúc này trời cũng đã chập tối nên cậu ta chỉ đành làm cho qua loa, Hùng đặt tấm nia lên trên cái hố bẫy cậu ta gom lại một ít lá phủ lên trên đấy nhằm đánh lạc hướng của những con thú.
Làm xong hết hùng đặt một miếng thịt còn tươi nguyên lên trên cái bẫy của mình. Cậu ta còn đổ một ít máu lên nhằm làm cho các con thú dữ đánh hơi được mùi máu tanh lúc đó chúng sẽ kéo lại chỗ này nhiều hơn. Thú càng nặng khả năng chết sẽ càng cao.
Nhìn thấy Hùng tạo ra bẫy Vũ và sinh không khỏi ngạc nhiên.
Bởi vì đây là lần đầu họ thấy một cái bẫy đơn giản như này nên họ có chút thất thần. Trong tâm trí của họ bây giờ xuất hiện nhiều câu hỏi, liệu cái bẫy của thủ lĩnh có săn được gì không?
Xong việc hùng đứng lên xách đồ đi về, nếu như càng ở lại gần đây trước khi trời tối thì càng dễ bị là người bị săn hơn. Nhưng mục tiêu chủ yếu của Hùng vẫn là săn bắt voi ma mút.
Nếu như hùng nhớ không lầm thì ở kiếp trước, cậu ta quá đọc qua một bài báo về cách làm bẫy và săn voi ma mút.
Sắc trời lúc này cũng đã vừa chập tối. Mà nhóm người của Hùng cũng vừa về tới làng, lúc này trong làng cũng đã xuất hiện những ngọn lửa nhỏ kèm theo đó là nơi mà mọi người đang tập trung nướng cá.
Bọn họ lúc này nhìn thấy đội thợ săn về, có người lớn tiếng hét lên: " thủ...lĩnh, Thủ.....Lĩnh về!"
Mặc dù cách phát âm vẫn chưa chuẩn nhưng vẫn có thể hiểu được. Không đợi mọi người kịp phản ứng lại Vũ đã chạy tới lấy một xiên cá đang nướng, cậu ta cầm lên ăn một cách nhanh chóng.
Chứng kiến Vũ Như vậy.
Người trong làng cũng chỉ biết lắc đầu và cười, bởi vì mới mấy tháng trước bọn họ vẫn còn đang lo về cái ăn. Vậy mà mới hơn vài ngày trước, họ không còn lo lắng về ăn uống.
Điều này đã làm cho họ càng thêm tin tưởng về lời nói của Hùng. Lúc này Dũng bước ra trên gương mặt còn mang theo một chút buồn phiền, lão thở dài một tiếng và nói.
"Thủ lĩnh Có vẻ như bộ tộc của chúng ta đang bị những bộ tộc khác theo dõi, khả năng là bọn chúng có âm mưu đánh chiếm bộ lạc của chúng ta."
Nghe thấy vậy Hùng bắt đầu rơi vào trầm tư cậu ta biết rằng chắc chắn những bộ lạc khác sẽ tấn công, bởi vì bộ lạc sói trắng là bộ lạc yếu nhất trong năm bộ lạc. cho Nên cũng là mục tiêu của những bộ lạc khác.
Nhưng điều mà cậu ta không nghĩ đến việc những bộ lạc khác muốn đánh chiếm lại nhanh đến mức độ như vậy.
Suy nghĩ một lúc hùng quyết định lập nên một chiến dịch, vừa tấn công vừa phòng thủ để đảm bảo cho bộ tộc của mình không bị thương vong nặng nề.
Nhưng vấn đề trước mắt cậu ta cần phải an ủi người dân trong bộ tộc. Hùng chỉ ho nhẹ một tiếng rồi nói một câu để trấn An người dân.
" Hụ...hụ... Trước mắt của bộ tộc ta là cần phải nâng cao chiến đấu đặc biệt phòng thủ của chúng ta rất yếu cho nên ta hy vọng mấy ngày nữa mọi người sẽ tập trung theo phân công của ta chuẩn bị tốt để chiến đấu."
Nghe thấy Hùng nói như vậy mọi người trong bộ tộc đều đã an tâm giải tán hết đi ngủ.
Nhưng ngay khi chạy vừa mới lờ mờ sáng khi màn sương sớm vẫn còn đang bao phủ cả khu rừng, trong không khí vẫn còn chuyển đến những đợt gió rét. Trong hang động một bóng người đứng dậy cầm theo một cây đuốc, khoác lên mình một bộ ra của ở heo rừng đang chuẩn bị bước ra ngoài bỗng nhiên một tiếng gọi lại.
"Thủ...... lĩnh! ngài Định đi đâu."
Ngay khi giọng nói vừa hạ xuống bóng người quay đầu lại, hiển nhiên người đó vừa gọi chính là Hùng. Điều này cũng hiến Hùng rất ngạc nhiên, bởi vì cậu ta định dậy sớm chế tạo một vũ khí mới tiện thể suy nghĩ những kế hoạch tiếp theo để bảo vệ bộ tộc của mình.
Cho nên Hùng mới dậy sớm, bởi vì nguyên liệu dùng để chế tạo vũ khí rất nhiều, nếu như không tìm từ sớm, chỉ sợ đến chiều tối cũng không tìm thấy. Mặc dù cậu ta không muốn đánh thức người khác, cho nên hùng đã rất nhẹ nhàng để chuẩn bị đi tìm đồ.
Nhưng Hùng Không ngờ rằng vũ lại thính như vậy. Nếu như vậy chỉ còn cách đưa Vũ đi cùng, không chờ đợi Vũ phản ứng vậy Hùng đã vẫy tay gọi Vũ đi cùng.
Cứ Thế hai người đàn ông tay cầm bó đuốc, lưng đeo rìu phần hông treo một con dao làm bằng đá, Hai người mặc một chiếc áo lông được chế biến từ da lợn rừng.
" Thủ.....Lĩnh.....chúng ta đang.....đi làm gì....theo như cậu nói thì..... Chúng ta đang đi chế tạo vũ khí mới cho bộ tộc. Vậy thì vũ khí thủ lĩnh định chế tạo là gì có thể nói cho tôi biết trước được không?"
Hùng chỉ cười và nói nhẹ: "nói ông cũng không hiểu vậy thì nói làm gì?"
Vũ chỉ biết cái đầu và cười. Hình Như ông ta cũng đã nhận định rằng những cái đồ vật mà Hùng làm ông ta đều không hiểu một tí gì. Không nói gì nhiều không chỉ giải thích cho qua loa.
"Tôi định chế tạo một thứ vũ khí bắn tầm xa, kèm theo đó đó là một cái áo làm bằng đá thêm một cái khiên dùng để đỡ và tránh những chỗ hiểm."
Thời xa xưa khi còn chiến tranh thời phong kiến, cung, giáo và khiên là những thứ vũ khí không thể thiếu trong những cuộc chiến đấu ác liệt.
Mà Cung tên là loại vũ khí tầm xa lâu đời và hiệu quả, khởi từ công cụ săn bắn mưu sinh, bảo vệ mùa màng, nương rẫy, bảo vệ cộng đồng trong những cuộc tranh chấp giữa các bộ lạc, thị tộc; sau trở thành vũ khí chiến đấu tự tồn và đáp ứng nhu cầu chiến tranh.
Con người phát minh ra cung tên từ thời đồ đá và sử dụng trên khắp thế giới cho đến tận thế kỷ thứ 19 khi chúng bị thay thế bởi súng đạn. Cấu tạo cung tên rất đơn giản, gồm cánh cung, dây cung và mũi tên.
Có nhiều loại cung khác nhau như: Cung ngắn, cung trung bình, cung phức hợp và cung dài.