Chương 16: Tự Đức là người xuyên không?

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 16: Tự Đức là người xuyên không?

Chương 16: Tự Đức là người xuyên không?

Chương 16: Tự Đức là người xuyên không?

Mấy khi suy nghĩ, chúng ta hay thường xem các bộ truyện tranh hay là truyện chữ mà có liên quan đến xuyên không, đến lịch sử thời cổ đại, nhân vật chính với bộ óc thông minh và sáng suốt, tài năng sẽ xây dựng thế lực, chinh phục thế giới, lập dàn hậu cung, cải cách kinh tế và bá chủ thế giới.

Thật ra là đúng, rất hay đấy, rất thu hút người xem đấy cho tới khi nếu nó được áp dụng vào đời thật thì thật sự không như tưởng tượng, sự thật vẫn quá là phũ phàng.

Nếu xuyên không, chúng ta sẽ là ai, 1 thằng nông dân, 1 nô lệ, 1 quý tộc, 1 vị vua, tùy địa vị thì mới quyết định được tương lai, chưa nói tới việc tư tưởng và văn hóa dân cư thời nay cũng là 1 vấn đề, và khi chúng ta xuyên không, thế mạnh của chúng ta là gì, chỉ biết trước tương lai cũng là 1 lợi thế đấy nhưng chỉ cần bạn thay đổi 1 chút lịch sử chẳng hạn như giết vị vua ấy hay cứu 1 người nào đó thôi thì bánh xe lịch sử ấy sẽ bị trật khỏi con đường mà nó đang đi.

Nói là xuyên không thế nhưng nếu nó thật sự diễn ra thì tôi không dám chắc bạn sẽ sống nổi quá 3 ngày, nếu thế thì ai cũng đều đã tự tử với nhau cả rồi chứ sống ở cái thế giới này làm cái gì.

Kiên cũng như vậy, cậu ta xuyên không, không giống như những nhân vật chính trong mấy bộ truyện xuyên không nhưng khác biệt 1 trời 1 vực là kiến thức của cậu ta có hạn, 1 học sinh lớp 9 nếu giỏi lắm thì chỉ có toán, văn, tiếng anh, lịch sử, GDCD hay mấy môn học khác, chứ nói đến chính trị hay kinh tế thì phải bó tay rồi, cậu ta không phải là dân trong ngành, thế mạnh của Kiên chỉ là Sử và Địa Lí chứ không phải là Công Nghệ hay Hóa Học.

Nhưng cũng may cho Kiên là cậu ta lại xuyên không vào 1 gia đình khá giả, không quá mức khốn đốn hay thiếu ăn, cậu cũng không càn phải lo về mấy cái việc như bá chủ thế giới hay lập dàn mỹ nữ, đó là suy nghĩ của mấy ông tác giả ảo tưởng khi viết về thời cổ đại mà thôi. Kiên xuyên về cuối thế kỉ 19 đầu thế kỉ 20.

Đây là thời điểm mà cách mạng công nghiệp đang diễn ra, cái thế biết chế tạo vũ khí nóng đã không còn được ưu thế của nó nữa vì thời này đã chiến tranh bằng vũ khí nóng với nhau rồi, chưa kể tới cho dù có lợi thế về hóa hay công nghệ thì cũng chỉ giúp cải tiến trước vượt thời đại mà thôi chứ cũng không thay đổi được gì nhiều, cùng lắm thì sẽ chỉ có ưu thế trước các trận chiến về tư duy quân sự, các chiến thuật khi người xuyên không đem tới mà thôi.

Nói tóm lại, Kiên là người xuyên không, cậu chả cần phải lo về việc mình có nên làm bá chủ thế giới hay không vì thời này là thời kì sơ khai phát triển công nghiệp và khoa học lần thứ nhất, sẽ còn thứ hai, thứ ba hay thứ tư sau vài chục năm nữa nên là thôi.

Đấy, rất đơn giản, xuyên không cũng đâu có dễ mà cũng đâu có khó, đi gặp Truck - kun là cho liền và luôn, nên đừng có mà có mấy cái suy nghĩ đầy ngu ngốc và ảo tưởng đấy, kẻo bị kéo vào viện tâm thần ngay và luôn.

Ấy thế nhưng mà Kiên đã để ý kĩ các cuộc cải cách kinh tế, các cuộc vận động cải cách, tỉnh thành hay đường xá đều có 1 đặc điểm chung là đều.........TRÙNG HỢP?

Thật sự quá mức trùng hợp đi, như thể là Tự Đức là người xuyên không vậy?

Thật ra bản thân Kiên cũng đã nghi ngờ về việc Vua Tự Đức là người xuyên không thông qua các cuộc cải cách kinh tế hay luật lệ 1 cách khó tin khi vừa mới lên ngôi. Điều này càng củng cố hơn khi phân cấp hành chính mà Tự Đức tự chỉnh sửa lại càng nghi ngờ hơn nữa

Những địa danh thời kỳ nào thì có lúc quen có lúc không nhưng dễ nhận thấy nhất là tên gọi.

Có lẽ nếu không để ý thì khó có thể mà biết được, dù suy đoán như thế nào đi chăng nữa thì thông tin vẫn rất mô hồ, có lẽ nó vẫn sẽ là những suy đoán đầy viễn vong của Kiên.

" Kiên, con đang nghĩ gì vậy? " Tiên

" Dạ, không có gì ạ, tại con đang nghĩ sắp được vào trường rồi nên con đang nghĩ sẽ được gặp ai ạ " Kiên trả lời

" Vậy à, thôi con cứ ăn đi, nhớ là vào trường thì tuân theo luật lệ của trường, con nhớ không nên quy phạm nghe chưa " Tiên

" Dạ "

" À mà nếu có ai ăn hiếp con thì con cứ gọi cô giáo hay thầy giáo, hoặc gọi mẹ cũng được "

" Vâng ạ "

" À còn nữa là........ " Tiên

Nghe được cái cảnh trước mắt này, Tuân lên tiếng.

" Thôi 2 mẹ con cứ ăn đi, muốn nói gì thì cứ để sao đi, mà em à, cứ ăn xong đi nghỉ ngơi đi, để anh làm cho, tốt cho con của chúng ta " Tuân

" Vâng "

" Tốt cho con của chúng ta "?, thật ra là mẹ của Kiên đã mang bầu được 3 tháng nên mới có câu nói này, kể từ hồi tháng 5 thì trong quá trình cả 2 người tạo ra " em bé " thì cũng đã qua tháng 8 rồi, sắp tới có lẽ gia đình Kiên sẽ chào đón 1 thành viên mới trong vài tháng nữa, mà Kiên cũng không có quá quan tâm về việc này, không có cũng không sao mà có thêm 1 người em trai hay em gái nữa thì cậu cũng vui.

" Vậy em nghĩ nó sẽ là trai hay gái? " Tuân

" Anh này, con chưa ra mà mà trai với gái cái gì, đợi khi nó chào đời rồi hẵng biết " Tiên

" Nhưng anh muốn biết a, thật là mong chờ, mà Bính à, con cố học thêm về Toán đi nhá, học thuộc bảng cổ chương thêm đi, lát nữa ba sẽ kiểm tra " Tuân

" Dạ vâng, con sẽ học thuộc " Kiên

Gì chứ, cái bảng cổ chương mà lũ trẻ con hay thường học á, đừng bảo thuộc mà nếu có hỏi thêm nếu nó nằm trong chương trình học cấp 1 và cấp 2 thì cậu sẽ trả lời liền.

Không hẳn là Kiên học giỏi nhưng cũng ở mức khá, chưa giống mấy thằng học sinh mà học lực chỉ ở mức trung bình hay yếu thế mà tụi nó lại học lực khá nếu được kiểm tra đấy, giáo dục cũng quá tệ đi.

Nhưng Kiên cũng thắc mắc là chương trình giáo dục thời này nó có khác xa hay là vẫn giống thời hiện đại hay không chứ cậu vẫn chưa bao giờ tìm hiểu về giáo dục thời này nó như thế nào.

" Vậy thì con vào phòng đây, con ăn xong rồi " Kiên lấy lí do đi khỏi bàn ăn

" Được, con đi đi, nhớ ôn bài đấy " Tiên

" Dạ " Kiên nói xong thì đi thẳng về phòng luôn

Khi Kiên đi về phòng, 2 vợ chồng Tiên và Tuân trò chuyện với nhau.

" Anh à, em thấy Bính nó lạ lắm, nó cũng lúc nào ngẩn ngơ không thôi, em thấy lo quá " Tiên

" Em lo cái gì, nó chắc cũng đang nghĩ sẽ vào học lớp nào hay gặp bạn nó thôi, em lo xa rồi " Tuân trả lời

" Vâng, chắc em hơi lo lắng quá "

" Mà cố đừng vận động nhiều, mẹ anh hay nói ăn uống điều đặn vào, đừng quá làm việc nặng, nghe lời anh " Tuân

" Ừ, em cũng đang làm những gì mà mẹ anh dặn đây " Tiên

" Haha, thế mới là vợ anh chứ, y như cái tên em vậy, đẹp như Tiên mà cũng hiền như Tiên, hahaha " Tuân

" Hahaha " Tiên cũng cười theo

Hai vợ chồng trò chuyện rất hòa đồng và vui vẻ nhưng cách xa gần cả ngàn km, tại Phủ Hải Phòng, vào thời điểm của 7 giờ tối này, Phủ Hải Phòng thật sự vẫn rất là nhộn nhịp và phát triển, sau gần 20 năm phát triển, nó đã trở thành 1 thành phố phát triển, là 1 mũi nhọn đầu tàu của cả Trấn Bắc nhưng chỉ thua sau Phủ Hà Nội.

Lúc này đây, tại 1 ngôi nhà giữa trong lòng thành phố này, 1 nhóm người gồm 7 người, cả 7 đều không thể nhìn mặt với nhau, chỉ có 1 căn phòng đơn sơ, 1 cái bàn tròn, 7 cái ghế và 1 cái đèn treo, ta chỉ thấy cả 7 người này đang làm 1 hành động, 1 cuộc trò chuyện với nhau.

" Hàng đã được chuyển vào chưa " 1 người đàn ông, chắc là trùm hay là người chỉ huy của nhóm người này.

" Rồi, hàng còn rất mới, hợp tác mấy thằng Italia khá ổn, cung cấp rất là chất lượng " 1 người khác trả lời

" Tốt, thế bên Gia Định thì sao rồi " ông ta hỏi người khác

" Rất tốt thưa ông chủ, mấy tay này đưa hàng tốt, chất lượng khá, không bị bên cục Bảo An phát hiện " người kia trả lời theo.

" Rất tốt, tiếp tục làm việc, nếu năm nay không bị bọn Liên Bang bắt thì chúng ta năm nay giàu to, cứ tiếp tục, mau giải tán đi, tránh bị phát hiện "

" RÕ " cả 6 người còn lại đồng loạt trả lời.