Chương 534: Khởi động Bạch Hạc Auto
Thái độ của Bạch Hạc rất có tính xây dựng, nhóm Trịnh Đình Đăng sau đó rất nhanh đạt được thống nhất, đồng ý tiến hành kiểm toán toàn diện, về phần cơ cấu sở hữu lẫn quyền lực kiểm soát thế nào, về sau sẽ tiếp tục bàn bạc.
Dù sao, ngay từ đầu Trịnh Đình Đăng cũng không hi vọng sẽ lấy được quyền điều hành từ tay Bạch Hạc, nhưng có thể tranh thủ tới mức nào vẫn là tốt đến mức ấy.
Bạch Hạc thực lực mạnh, quan hệ rộng, có thể hợp tác với bọn họ đã là chuyện rất may mắn, có thể được một chân thường trực trong Hội đồng quản trị hoặc một cái chức Phó Tổng, đối với Trịnh Đình Đăng đã là đạt yêu cầu rồi.
Dù sao, tuy cũng là một loại hình doanh nghiệp, nhưng ngân hàng vẫn là một cái gì đó để người ta mê muội truy cầu. Đặc biệt, có thể làm thành viên sáng lập ra một ngân hàng với vốn điều lệ cả tỷ USD đối với Trịnh Đình Đăng tới nói, sự nghiệp cũng là đi đến điểm trọn vẹn.
Buổi trưa, đôi bên dùng cơm chung tại một nhà hàng trong tỉnh. Đến tầm 2h chiều, Cường cùng phái đoàn lên xe trở lại Đông Thành, chỉ có vị Kiểm toán trưởng Hồ Tuấn Kiệt ở lại Nam Ninh phối hợp công tác cùng với người của Quỹ Tín dụng Nhân Ái.
**************
Tháng 7 năm 2002,
Rốt cuộc sau rất nhiều công tác chuẩn bị, Facebook Inc đã được Ủy ban chứng khoán Mỹ cấp phép chính thức chào sàn.
Facebook Inc lần này công khai phát hành 50 triệu cổ phiếu mới trên sàn giao dịch Nasdaq, giá phát hành công khai được công ty kiểm toán đề nghị là 34 USD/cổ.
Chỉ là, có vẻ như ngay cả công ty tư vấn cũng đang đánh giá thấp kỳ vọng của nhà đầu tư với Facebook bởi ngay khi vừa chào sàn, giá mở cửa đã ngay lập tức nhảy vọt lên 56 USD/cổ để tiếp 3 phút sau đó giá mỗi cổ phiếu lại vọt lên 72 USD.
Trong một tiếng tiếp theo, giá lên tới mức cao nhất là 83 USD/cổ, rồi ổn định ở mức trên 79 USD/cổ.
Giá trị này không chỉ hơn xa giá phát hành 34 USD, cũng cao hơn cả giá thỏa thuận ngầm, mặc dù rất nhiều nhà tư vấn chuyên nghiệp biết cùng với bong bóng internet nở ra, giá cổ phiếu của Facebook Inc sẽ còn tăng lên, nhưng giá này đủ khiến sản nghiệp internet toàn cầu nổ tung trong vui sướng rồi.
Facebook Inc là công ty internet nước ngoài đầu tiên lên sàn giao dịch Nasdaq, Facebook Inc có thành công hay không, sẽ trực tiếp thể hiện mức độ hữu hảo của thị trường vốn Mỹ với xí nghiệp công nghệ dán mác hải ngoại.
Nếu Facebook Inc thành công, có nghĩa là sẽ có thêm nhiều nhà đầu tư mạo hiểm móc túi đổ vào sản nghiệp internet, cũng có nghĩa là sản nghiệp internet toàn cầu có thêm tài chính phát triển.
Nếu Facebook Inc thất bại, có nghĩa là lòng tin vào sản nghiệp internet sẽ sụt giảm nghiêm trọng, nhưng cũng có nghĩa là thị trường chứng khoán sẽ phần nào an toàn với bong bóng internet.
Tại thời điểm Facebook Inc lên sàn, Cường không có qua Mỹ, chỉ để Tạ Thành cùng Lý Hoàng Dung ở đó chủ trì. Lần này, Facebook Inc thành công, trên danh nghĩa bọn họ sẽ thành anh hùng của sản nghiệp internet, được giới truyền thông tâng bốc.
Cường ở trong nước nhận được điện thoại của Tạ Thành, liền lên tiếng chúc mừng anh ta cùng đội ngũ, hứa hẹn đoàn đội sau khi về Hồng Kông sẽ mở tiệc chúc mừng.
Lần này, Facebook Inc bán ra 30% cổ phần, thu về tổng cộng hơn 3,5 tỷ USD đồng nghĩa với định giá công ty đã là mười mấy tỷ USD.
Mức giá này đối với một công ty non trẻ mới được vận doanh gần hai năm mà nói, thật sự là quá không thể tưởng tưởng.
Nhưng là, đó cũng là sự đánh giá vô cùng xứng đáng với những sách lược vận doanh bài bản và vô cùng thông minh của đội ngũ vận hành Facebook. Có thể nói trước khi Facebook xuất hiện, cho dù là những bộ óc thông minh nhất của giới công nghệ cũng chẳng thể hình dung được hóa ra internet có thể còn chơi đến được như thế.
Cường đối với Facebook Inc vốn là quá thạo đường đi nước bước, hơn nữa đội ngũ Lý Hoàng Dung kinh qua những giai đoạn phát triển thần kỳ của YY tại Đại lục, lại càng dễ dàng thao tác sách lược của Cường bày ra, cho nên Facebook không thành công mới là chuyện kỳ lạ.
Facebook thu được 3,5 tỷ USD, Cường là nhà phát triển sáng lập, ngay lập tức có thể bộ hiện 40% tương đương 1,5 tỷ USD. Số tiền này, Cường thông qua cơ cấu tài chính hải ngoại, chuyển về Hồng Kông Venture sau đó lại trung gian qua một quỹ đầu tư tại Singapore tiến hành hợp tác với Bạch Hạc Auto.
Sau khi thỏa thuận ký kết, Cường cuối cùng mới thấy được nụ cười trên mặt Trần Bá Dương.
Bạch Hạc Auto thành lập từ tháng 3 năm 2002 nhưng bao lâu nay hoạt động như công ty ma, chỉ có cái vỏ. Tới tận bây giờ, trong tài khoản có tiền, Trần Bá Dương trong lòng mới vững vàng lên được.
Chuyến đi Đức thời gian trước, kết quả xem như cũng tốt, nhưng đối tác đồng ý xem xét chuyển giao công nghệ rồi hắn lại không dám làm rầm rộ lên.
Căn bản trong túi không có tiền, mở miệng thương thảo cái gì cũng khó nói, Trần Bá Dương không chắc khả năng sẵn sàng về mặt tài chính của Bạch Hạc là tới đâu cho nên rất khó để đưa ra một mức giá cho đối tác.
Lần này, tiền cũng đã có, Trần Bá Dương có đủ lực lượng rồi, thế là lập tức liên hệ với BMW, muốn trong thời gian ngắn nhất, tranh thủ đến cái gật đầu chuyển giao công nghệ động cơ của mẫu Z4.
Z4 tuy là mẫu xe lỗi thời của BMW thế nhưng với Bạch Hạc Auto như vậy là đủ. Định vị thị trường của Bạch Hạc Auto là các mẫu xe giá rẻ nhưng bền bỉ, phục vụ nhu cầu kinh doanh vận tải hoặc nhu cầu của khách thuộc tầng lớp trung lưu.
Với công nghệ của một hãng xe Đức, đặc biệt lại danh tiếng như BMV thì Bạch Hạc hoàn toàn có thể yên tâm sử dụng mẫu thiết kế của họ, vấn đề cần xử lý chỉ là làm thế nào sản xuất ra được trong điều kiện hoàn cảnh trong nước.
Trước khi một lần nữa đi Đức, Trần Bá Dương gặp Cường thảo luận.
Nguyên liệu, linh kiện phụ trợ thậm chí là cả hợp kim dùng sản xuất lốc máy và thân vỏ xe, Việt Nam hiện tại gần như không có nhà cung ứng, những đơn vị sản xuất cho các hãng ô tô nước ngoài hiện có đa phần chỉ làm được những phần đơn giản.
Trước vấn đề này, Trần Bá Dương đề nghị Cường, trong lúc chờ thời gian bồi dưỡng các nhà sản xuất trong nước, Bạch Hạc có thể thông qua các bạn hàng sản xuất công nghiệp Trung Quốc đang hoạt động ở Đông Thành, đưa ra chính sách ưu đãi mời đến những đơn vị sản xuất từ đại lục, bù khuyết trước một phần thiếu hụt, số lượng còn lại có thể nhập khẩu.
Đối với đề nghị của Trần Bá Dương, Cường rất ủng hộ. Dù sao Điện tử Đông Thành mở nhà máy ở Việt Nam đã lôi kéo được không ít đơn vị sản xuất cung ứng linh kiện điện tử đi theo.
Bọn họ ở trong giới, chắc chắn là có nhiều mối liên hệ phong phú, nếu có thể tận dụng lôi kéo đến một số đối tác, vậy trước mắt khó khăn sẽ giảm đi nhiều.
Đối với vấn đề nhân sự, Cường cũng đặc biệt lưu ý căn dặn Trần Bá Dương trong lúc đàm phán với BMV, phải thêm vào điều khoản đào tạo chuyển giao công nghệ, đặc biệt thời gian đầu sản xuất, BMV cần cử kỹ sư qua giám sát đảm bảo chất lượng sản phẩm tạo ra giống như nguyên bản.
Hắn cũng yêu cầu Trần Bá Dương song song với việc đề xuất BMV chuyển giao công nghệ thì đồng thời thuê một đơn vị chuyên nghiệp đi cùng nghiên cứu kiến thiết nhà máy.
Trần Bá Dương từng là một nhà công nghiệp, hơn ai hết hắn hiểu muốn dựng lên một nhà máy sản xuất cần có những gì, cho nên đối với đề nghị của Cường, hắn rất đồng ý.
Thế là, mang theo mộng tưởng cùng trách nhiệm lớn lao, Trần Bá Dương cùng đoàn đội một lần nữa bay sang Đức. Hắn rất kỳ vọng, khi một lần nữa trở về, Việt Nam sẽ chính thức có được một thương hiệu xe ô tô nội địa.