Chương 545: Tháo ngòi nổ
Ngày 01 tháng 11, Điện tử Đông Thành tuyên bố phương án chia sẻ kỹ thuật chi tiết, về cơ bản việc này sẽ do các bên có liên quan thành lập một hiệp hội xúc tiến kỹ thuật điện thoại di động phụ trách toàn diện, chỉ cần hiệp hội không đi trái điều ước đã thỏa thuận, Điện tử Đông Thành sẽ mãi mãi đem kỹ thuật liên quan chia sẻ cho hiệp hội.
Trong hiệp hội xúc tiến này có bảy đại biểu có quyền bỏ phiếu, Điện tử Đông Thành chỉ được tính một phiếu, có thể nói kỹ thuật di động Điện tử Đông Thành tốn bao công sức tiền bạc có được đã đem ra cống hiến toàn bộ rồi.
Trong sáu đại biểu kia, ngoài Điện tử Đông Thành còn có Liên Tấn, Đông Tấn, Hoa Nghị, Hoàng Phổ cùng với Tinh Hà.
Tinh Hà có được toàn bộ kỹ thuật đã là niềm vui bất ngờ, sau đó còn được đưa vào hiệp hội, tới khi công bố phương án Trần Tĩnh mới được cho biết, lần này thì nói bất ngờ cũng chưa đủ để hình dung.
Trần Ái Liên khi đó đã hết sức nghiêm túc nói đùa một câu "Được thế này có hiến thân cũng đáng!"
Trần Tĩnh không có ý định hiến thân, gọi điện cho Cường, hi vọng hắn có thể bỏ thời gian ra cùng ăn cơm, để cô cám ơn trước mặt.
Đối với lời đề nghị của Trần Tĩnh, Cường nhận lời đồng thời còn nói cô không oán trách hắn lấy các cô làm quân cờ là hắn đã phải tạ ơn trời đất rồi.
Trần Tĩnh không hiểu Cường nói quân cờ là sao, nhưng cũng không có đi truy cứu trong điện thoại.
Tinh Hà gần như chẳng có căn cơ nào, đột nhiên có địa vị vượt trội trong hiệp hội tất nhiên cũng có áp lực cực lớn, cho dù Trần Tĩnh có liên lạc gấp với cha cô huy động tinh binh dũng tướng tới giúp cũng bận tối tăm mặt mũi, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi.
Trần Tĩnh vì thế cũng chẳng có cơ hội gặp mặt Cường, cho tới tận ngày mùng 10, hiệp hội xúc tiến kỹ thuật điện thoại di động chính thức thành lập hai người mới gặp nhau, đáng tiếc bên cạnh hắn còn xuất hiện giai nhân khiến lòng người thảng thốt đó.
Điện tử Đông Thành chính thức công bố phương án kỹ thuật công khai, cùng thành lập hiệp hội xúc tiến kỹ thuật đã đánh tan hoàn toàn mọi nghi ngờ của xí nghiệp trong nước, người dân bình thường có lẽ không mấy quan tâm tới chuyện này, nhưng ánh mắt người trong nghề đổ dồn hết về Thâm Quyến.
Gần như tất cả doanh nghiệp điện tử có ý đính chen chân vào sản nghiệp di động đều phái đại biểu tới tham gia. Ngoài ra doanh nghiệp di động nước ngoài ngửi thấy uy hiếp từ Điện tử Đông Thành cũng tới Thâm Quyến quan sát tình thế.
Điện tử Đông Thành mượn khách sạn lớn nhất Thâm Quyến để tổ chức hoạt động, đem cả một tầng lầu hơn 800 mét vuông sử dụng cho ngày quan trọng này.
Như thường lệ, vẫn là Hồ Gia Tín ra mặt điều phối hội nghị, Cường chỉ âm thầm đứng phía sau lẳng lặng quan sát.
Xuyên suốt buổi lễ, Trần Tĩnh đều kín đáo nhìn Cường, thấy hắn giống như không quá chú ý tới không khí tưng bừng trên sân khấu, đôi lúc còn thoải mái cười đùa với cô gái bên cạnh. Đến chừng nửa buổi, còn thấy Cường kéo tay cô gái kia đi ra ngoài, bất giác trong lòng dâng lên một cảm giác trống trải.
Cường tại trong hội trường, nghe các bên tham gia hiệp hội thảo luận chẳng cảm thấy có gì thú vị, thế là mới đề nghị Vân Giang ra ngoài đi dạo.
Khách sạn có khuôn viên rất thoáng đãng, mùa thu ở Thâm Quyến rất ngắn, lúc này trong cơn gió lạnh đã có hơi thở của mùa đông. Lại gặp luồng khí lạnh nam hạ vừa mới thổi qua, trên con đường trải đá đã phủ một tầng lá cây ngô đồng, lá cây khô vàng thổi xào xạc theo gió.
Đi bên hồ, gió rất lớn, thổi tung mái tóc. Cường xỏ tay trong túi áo, lưng hứng gió, tầm mắt dừng ở một tầng mây nhạt ở nơi xa xa phía chân trời. Trên mặt hồ, gió thổi làm mặt nước gợn sóng lăn tăn, hàng cây sồi bên bờ hồ dưới ánh mặt trời chiếu rọi càng có vẻ sặc sỡ hơn
"Căn cơ của Điện tử Đông Thành vốn là xây trên cát. Hiện tại, mặc dù có Tống Gia chống lưng nhưng bố cục chính trị ở đại lục phức tạp, Bắc Kinh sẽ không cho phép ai độc quyền đâu"
Vân Giang là người mà Cường có thể chia sẻ mọi điều, bao gồm cả tình hình của Điện tử Đông Thành hiện tại.
Vân Giang vừa sóng vai bước đi cùng Cường, vừa đáp lại:
"Đúng là không thể đem hi vọng gửi hết vào Tống Gia, nếu tình hình trở nên ác liệt, bọn họ cũng chưa chắc sống chết vì chúng ta ra mặt. Điện tử Đông Thành muốn cắm rễ lâu dài ở đại lục, có lẽ còn phải làm rất nhiều chuyện"
"Ừ... nhìn từ góc độ quan trường, tôi không thấy cơ sở chắc chắn nào, lúc nào cũng có thể xuất hiện tấm lưới vây bắt chúng ta"
"Nếu có một tấm lưới như thế tồn tại, cậu có hạ quyết tâm xé rách nó không?"
"Không phá bỏ không lập nên được cái mới. Tôi sẽ không để cho nhân tố uy hiếp tiềm tàng nằm sau lưng chờ thời cơ. Quyết định chia sẻ kỹ thuật cũng là một bước đi ngăn cản chuyện đó"
"Haizzz... Thương trường đúng là quá mức phức tạp"
Vân Giang khẽ than:
"Điện tử Đông Thành càng lớn mạnh sẽ càng có thêm tấm lưới dầy hơn..."
Thấy Vân Giang có chút không yên lòng, Cường xiết nhẹ vòng eo cô, cười nói:
"Hì hì, Điện tử Đông Thành muốn phát triển tự chủ, sau này sẽ càng ngày càng gặp nhiều cản trở. Có điều bọn chúng kết lưới thì tôi cũng kết lưới, giống hai con nhện cần cù, xem ai kết lưới nhanh hơn, chắc hơn. Ở đại lục, chúng ta căn cơ khong đủ vững nhưng lại nắm được chiếc kéo sắc có khả năng xé lưới của bọn họ... Những kỹ thuật tân tiến kia là điều có nằm mơ bọn họ cũng không nghĩ tới"
***************
Sau hội nghị thành lập Hiệp hội kỹ thuật di động, ngày 20 tháng 11, Điện tử Đông Thành tiếp tục tiến hành triển lãm sản phẩm mới, đây là dòng sản phẩm sẽ được đưa ra tiêu thụ vào nửa đầu năm 2003.
Vì vừa công bố quyết định chuyển giao kỹ thuật trước đó, cho nên giới chuyên môn cùng truyền thông rất quan tâm tới bước đi tiếp theo của Điện tử Đông Thành, hi vọng có thể từ những thiết kế tiếp của Sphone thế hệ mới mà lần ra chút manh mối.
Chỉ là, trong triển lãm, Điện tử Đông Thành không có mẫu di động tạo sự đột biến như giới truyền thông chờ mong, hoặc là loại hình sản phẩm điện tử hoàn toàn khác.
Mặc dù khách tham quan vô cùng náo nhiệt, nhưng trong mắt của nhóm người chuyên gia như Kim Chính Nhật thì đã có chút thất vọng, cũng không thấy được Điện tử Đông Thành có sản phẩm mới, kỹ thuật mới khiến người kinh ngạc, thầm nghĩ phải chăng Điện tử Đông Thành đã đạt đến điểm tới hạn rồi không?
Kỳ thực, không một ai hiểu đây là Cường đang tận lực áp chế lại. Không quản bên ngoài phản ứng thế nào, những ngày này, cao tầng Điện tử Đông Thành đều rất ít lộ diện, như triển lãm sản phẩm này cũng vậy, đều là do Phòng Marketing đi thực hiện, Tổng Giám đốc Hồ Gia Tín cũng chỉ lộ mặt một chút liền biến mất không thấy đâu.
Lúc này, nhóm Cường cùng lãnh đạo Điện tử Đông Thành đang có chuyến nghỉ ngơi ngắn ở khu nghỉ dưỡng vườn mai tại trấn Huệ Sơn. Ánh mắt của người khác đều bị hấp dẫn bởi cảnh náo nhiệt trong nội thành, ở đây tựa như thế ngoại đào viên, thuận tiện trốn đi để thảo luận về đại kế phát triển tương lai của Điện tử Đông Thành.
Ngày 26, theo triển lãm kết thục, không khí náo nhiệt suốt một tuần cũng từ từ bình tĩnh trở lại, Cường âm thầm lên đường trở về Việt Nam. Cứ như vậy, áp lực từ Bắc Kinh đối với Điện tử Đông Thành cũng dần chìm xuống trong yên lặng.