Chương 551: Nghìn dặm mộ nhân tài

Vô Địch Gian Thương

Chương 551: Nghìn dặm mộ nhân tài

Chương 551: Nghìn dặm mộ nhân tài


Trong kế hoạch "Nghìn dặm mộ nhân tài" của Bạch Hạc, ngoài giải thưởng Bạch Hạc Future, bộ nhận nhân lực còn tiến hành song song chương trình cấp học bổng và liên kết đào tạo với các trường đại học kỹ thuật lớn trong cả nước.

Sinh viên tài năng được lựa chọn tham gia sẽ được Bạch Hạc trao cơ hội học tập theo các chương trình tiên tiến của nước ngoài, được thực nghiệm sớm tại các nhà máy đối tác của tập đoàn, điều kiện duy nhất là đầu ra sẽ do Bạch Hạc bố trí sắp xếp.

Bạch Hạc là tập đoàn danh tiếng trong nước, thực lực hùng hậu, hấp dẫn rất nhiều sinh viên đăng ký tham gia. Trải qua sàng lọc, từ Bắc chí Nam, lứa sinh viên đầu tiên được chọn gần 500 người.

Bạch Hạc thiết lập hai trung tâm đào tạo ở Hà Đô và Sài Thành, thỉnh giảng các giáo sư hàng đầu trong và ngoài nước đến đào tạo. Ngoài ra mỗi năm sẽ có các chương trình du học ngắn ngày, do các giáo sư kết nối với trường đại học nước ngoài của họ.

Toàn bộ chi phí sinh hoạt và học tập, hoàn toàn do Bạch Hạc phụ trách, tất nhiên mỗi năm sinh viên đều phải vượt qua kỳ thi khảo hạch đánh giá chất lượng ngặt nghèo, nếu không đạt sẽ bị thải loại, điều đó cũng tạo áp lực cho người tham gia, luôn phải nỗ lực học tập đạt thành tích tốt.

Khóa tân sinh đầu tiên được mời đến tham quan khu công nghiệp Bạch Hạc, hầu hết bọn họ đều tới từ các vùng nông thôn hoặc thành thị chưa phát triển, cho nên vừa nhìn thấy từng tòa nhà văn phòng hiện đại cùng nhà máy công nghiệp nặng san sát nối tiếp nhau ngút tầm mắt, ai nấy đều choáng ngợp nhưng đồng thời cũng đầy tin tưởng vào tương lai của bản thân.

Những gương mặt trẻ trung trở nên đầy hào hứng cùng quyết tâm, cảm nhiễm tinh thần của bọn họ, tại buổi lễ chào mừng, Cường vậy mà trực tiếp lên phát biểu úy lạo đội ngũ:

"Xin chào mọi người!

Thay mặt tập đoàn Bạch Hạc, tôi chủ tịch tập đoàn Đỗ Bá Cường xin giành những tình cảm nồng ấm nhất chào đón gần 500 sinh viên, những thành viên sẽ trở thành tương lai của Bạch Hạc, chào mừng những chàng trai phong độ tài năng, những cô gái thông minh xinh đẹp, những người đang ở độ tuổi đôi mươi đã vượt qua nhiều rất khó khăn, vất vả và trăn trở để đến với ngôi nhà chung này.

Bắt đầu từ ngày hôm nay các bạn chính thức là một phần không thể thiếu trong lịch sử hình thành và phát triển của Bạch Hạc, cùng với sự cố gắng của các bạn, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng, bồi đắp và viết lên trang sử hào hùng của tập đoàn, đưa Bạch Hạc trở thành một tập đoàn hùng mạnh cả trong và ngoài nước"

Cường xuất hiện phát biểu, cả khán trường liền sôi trào, tất cả các ánh mắt đều hướng về phía hắn.

Đã nghe đến Bạch Hạc nhưng không mấy ai biết đến chủ nhân chân chính của nó Đỗ Bá Cường, sự xuất hiện của hắn khiến tất cả sinh viên ngồi dưới kia bị chấn động không nhỏ.

Ai cũng chẳng thể tưởng tượng được chàng trai trẻ tuổi đứng trên kia lại là chủ tịch của tập đoàn, là vị thuyền trưởng lèo lái gây dựng nên cả một đế chế khổng lồ như Bạch Hạc.

Thực sự quá mức trẻ tuổi, nhưng chính sự trẻ tuổi đó lại khiến tất cả sinh viên phía dưới cảm thấy gần gũi hơn.

Đúng! Thời đại này chính là của bọn họ, thế giới này phải do bọn họ xây dựng nên.

Từ trong sự kinh ngạc, những ánh mắt theo đó liền trở nên cuồng nhiệt hơn, Cường đứng ở trên quan sát từng gương mặt, lại ôn tồn tiếp lời:

"Chúng ta đến đây từ rất nhiều các miền quê khác nhau, tôi biết khi chương trình liên kết được đưa ra, có bạn đã lựa chọn Bạch Hạc ngay từ đầu nhưng cũng có bạn xem Bạch Hạc chỉ là một sự cân nhắc, còn nhiều băn khoăn về con đường đi tiếp theo của cuộc đời mình.

Nhưng hôm nay, nếu tất cả chúng ta đã cùng hội tụ ở đây, tôi dám lấy danh nghĩa cá nhân ra đảm bảo rằng, các bạn đã làm ra quyết định đúng đắn nhất cho cuộc đời mình. Tại Bạch Hạc, các bạn sẽ chỉ càng tiến xa hơn trên con đường sự nghiệp, Bạch Hạc sẽ cùng các bạn hiện thực những giấc mơ.

Những gì các bạn đang thấy hiện tại trong khu công nghiệp, kỳ thực chỉ là một phần nổi nhỏ của tập đoàn, sức mạnh nội tại phía sau lớn đến bao nhiêu, tôi còn không tiện chia sẻ ở đây vì bí mật thương nghiệp.

Nhưng mọi thứ sẽ dần dần được hé lộ, sẽ có rất nhiều thú vị và bất ngờ tôi muốn để cho các bạn tiếp tục khám phá, tiếp tục cảm nhận.

Tôi muốn khẳng định với các bạn rằng, chỉ cần các bạn đồng ý nỗ lực, các bạn có thể ngẩng cao đầu bước tiếp, có thể tự hào là một thành viên, là một phần của Bạch Hạc trong tương lai.

Tuy nhiên, thành công sẽ không tự đến, cuộc sống không phải lúc nào cũng là màu hồng. Bạch Hạc trao cho các bạn cơ hội nhưng thành công vẫn phải do các bạn phấn đấu giành lấy.

Vì vậy, mỗi người hãy cố gắng học tập thật tốt, hãy tận dụng cơ hội một cách hợp lý nhất, hãy sống một cuộc đời đầy ý nghĩa để không phải phí hoài tuổi trẻ.

Lời cuối cùng tôi xin chúc các bạn:

"Không phụ thịnh thế"

"Không phụ bản thân"

"Không phụ thời đại"

"Chúc mọi người"

"Thuận buồm xuôi gió!"

"Hẹn gặp lại trên đỉnh vinh quang"

"Bay lên bầu trời!"

Lời của Cường văng vẳng, âm thanh thông qua loa phóng thanh vang dội khắp toàn trường, cổ vũ nhân tâm, chấn động lòng người, phía dưới kích động như ong vỡ tổ, ồn ào hết cả lên, bầu không khí một mảnh sục sôi, tiếng vỗ tay ầm ầm phấn khích.

Đan Linh đứng ở trong góc nhìn Cường một mảnh si mê, kỳ thực cũng không riêng gì cô, những ai có mặt ở hội trường đều như ngây dại.

Đan Linh đã quen với vẻ cợt nhả của Cường, lại không ngờ lúc hắn nghiêm túc lên lại có sức hút như thế.

Thật sự quá mức để lòng người rung động! Không hổ là kỳ nhân đứng đầu một thế hệ tuổi trẻ.

Đan Linh hôm nay ở đây trên vai trò trợ lý. Kể từ ngày tới chơi nhà Cường dịp tết, bà Mai vẫn thường sang nhà cô, chẳng hiểu cùng gia đình mình trao đổi cái gì, thế là mẹ cô gọi điện nói muốn Đan Linh về Đông Thành làm việc.

Mặc dù mẹ lấy cớ là gần nhà, nhưng từ việc bà thông báo vị trí mới của cô là tại Khối Văn phòng Chủ tịch Bạch Hạc, công việc này là do chú út của Cường, Đỗ Bá Lâm sắp xếp, Đan Linh liền biết lý do phía sau.

Có điều, cho dù là mẹ tự ý nhưng Đan Linh lại chẳng hề phản đối. Có lẽ tự bản thân mình, cô cũng muốn như thế đi.

"Anh ấy vẫn luôn khiến người ta ngưỡng mộ như thế!"

Bên cạnh vang lên tiếng than thở của Huỳnh Ức My, thư ký trưởng của Cường.

Đan Linh quay sang bắt gặp ánh mắt mê li của cô ấy, khẽ lắc đầu cười, có lẽ mọi người còn chưa thấy được một mặt ngông cuồng cùng vô lại của hắn, nhưng giữa hai cá tính khác biệt đó, Đan Linh tự hỏi không biết mình ưa thích cái nào hơn.

Cường phát biểu xong thì cũng liền đi xuống, nhường lại sân khấu cho người dẫn chương trình, Đan Linh đi tới đưa cho hắn một chai nước lọc, trêu đùa:

"Không nghĩ cậu ngoài biết trêu chọc các cô gái xinh đẹp, còn hiểu cổ động lòng người đâu đấy"

Cường nhận lấy chai nước uống một chút, dùng lại những lời vừa mới phát biểu, bắt đầu ba hoa:

"Ha ha, đừng bất ngờ. Con người tôi có rất nhiều ưu điểm, chỉ cần cậu đồng ý nỗ lực, sẽ có rất nhiều thú vị cùng bất ngờ để cậu tiếp tục khám phá, tiếp tục cảm nhận"

"Lại nữa rồi..."

Đan Linh nghe xong, chính là bất lực đưa tay ôm đầu!