Chương 167: Vị Diện Chi Tử

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 167: Vị Diện Chi Tử

Chương 167: Vị Diện Chi Tử


Rầm… Rầm… Rầm…

Lại trải qua một hồi kịch chiến…

Song quyền nan địch tứ thủ…

Mặc dù thực lực của Đường Hạo vô cùng cường hãn, thế nhưng cũng không thể nào định lại đám người Thiên Tầm Tật của Vũ Hồn Điện.

Cuối cùng, Đường Hạo chỉ còn đủ sức để ngồi một đống dưới đất, hoàn toàn không có một chút cơ hội để phản kháng…

Thanh âm của Thiên Tầm Tật vang lên: "Đường Hạo, nếu như ngươi đã ngoan cố như vậy, ta cũng không cần nể mặt Hạo Thiên Tông nữa…"

Nói xong, hắn lập tức vận chuyển hồn lực, chuẩn bị tung ra một kích tất sát…

"Đệ Bát Hồn Kỹ - Thiên Sứ Phán Quyết!!!"

"Chết…"

Ầm… Ầm… Ầm…

Một thanh cự kiếm được tạo từ quang minh chi lực lập tức xuất hiện, nhắm thẳng vào vị trí của Đường Hạo mà lao xuống…

Vốn tưởng rằng đã hết hy vọng, một thanh âm thanh thúy liền vang lên…

"Thiên Tầm Tật, ta sẽ đi cùng ngươi…"

"A Ngân…" Đường Hạo gào lên một tiếng.

Nói xong, A Ngân xoay người về phía Đường Hạo, đưa đứa bé trên tay cho hắn, chậm rãi nói: "Đời này, gặp được ngươi, chính là điều may mắn nhất của ta!!!"

Lời của A Ngân vừa dứt, vô số Lam Ngân Hoàng từ dưới đất trồi lên, đem Đường Hạo chế trụ, làm cho hắn không thể cử động được.

Một bước…

Hai bước…



A Ngân cúi cùng đã đi đến trước mặt của Thiên Tầm Tật.

"Hừ, nếu như ban đầu thì có phải đã tốt hơn rồi không…" Thiên Tầm Tật cười khinh thường một tiếng.

Bất quá, còn chưa kịp hắn thu hồi nụ cười, trong mắt của A Ngân liền lóe lên một tia quyết tâm, hồn lực trong cơ thể của nàng liền bắt đầu chuyển động.

"Ngươi muốn làm gì…???" Thiên Tầm Tật sợ hãi hét lên.

"Muốn làm gì? Ngươi cũng hiểu mà…"

"Không…" Đường Hạo tuyệt vọng gào lên.

"Ngăn nàng lại cho ta!" Thiên Tầm Tật ra lệnh.

Ngay lập tức, một đám Phong Hào Đấu La cùng Hồn Đấu La lập tức lao vào, ý định muốn đem A Ngân ngăn lại. Bất quá, căn bản là phí công…

Dù sao thì, trong lúc một hồn thú 10 vạn năm hiến tế, nếu như không có thần xuất hiện ngăn cản, e rằng trên dưới toàn bộ Đấu La Đại Lục, căn là không có một ai có thể đem quá trình này cắt đứt.

"Là hiến tế sao? Không ngờ lại đi đến bước đường này…" Mục ở phía trên cao, lẩm bẩm một tiếng.

Vừa nói, hai mắt của Mục đảo xuống vị trí của Đường Hạo. Hắn thấy được sự phẫn nộ, không cam lòng, đau đớn cùng tuyệt vọng bên trong hai mắt của Đường Hạo.

Nói trắng ra thì, Mục hoàn toàn hiểu được cảm thụ của Đường Hạo ngay lúc này. Dù sao thì cái cảnh phải tận mắt thấy nữ nhân của mình chết đi nhưng bản thân lại bất lực, hắn cũng đã trải qua rồi.

Bất quá, đồng cảm cũng chỉ là đồng cảm, Mục cũng sẽ không ra tay cứu trợ.

Bởi vì, từ cái ngày Đường Thần cùng Thiên Đạo Lưu đồ sát Hạo Thiên Tông, Mục và Hạo Thiên Tông căn bản là tử địch với nhau.

Quay trở lại bên dưới…

Ầm… Ầm… Ầm…

Cuối cùng, A Ngân cũng đã hiến tế thành công, hoàn toàn đem toàn bộ tu vi của bản thân hóa thành một cái hồn hoàn 10 vạn năm đỏ rực ở dưới chân của Đường Hạo.

Bởi vì Đường Hạo lúc trước đã là 89 cấp Hồn Đấu La, chỉ còn cách cấp bậc Phong Hào Đấu La không xa, chính vì thế mà sau khi được A Ngân hiến tế, tu vi của Đường Hạo lập tức bay vọt lên 95 cấp Phong Hào Đấu La.

Vù… Vù… Vù…

Ở phía dưới, một tay cầm lấy Hạo Thiên Chùy, một tay ôm lấy nhi tử, Đường Hạo không nói một lời nào, chỉ có điều, hai mắt của hắn đã chuyển sang màu đỏ, nhìn Thiên Tầm Tật như một cái xác chết.

Thiên Tầm Tật sau khi bắt gặp cái ánh mắt giết người kia của Đường Hạo, hắn lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, lập tức hô lên: "Hắn còn chưa thích ứng được với tu vi của Phong Hào Đấu La đâu, tất cả cùng lên đi, đem Đường Hạo giết chết, đoạt lấy khối hồn cốt 10 vạn năm kia."

"Vâng, Giáo Hoàng điện hạ!!!" Một đám người của Vũ Hồn Điện vang lên.

"Giết…!!!"

"Đại Tu Di Chùy Áo Nghĩa - Tạc Hoàn!!!"

"Loạn Phi Phong Chuy Pháp!!!"

Ầm… Ầm… Ầm…

Ngay lập tức, lần lượt chín cái hồn hoàn dưới chân Đường Hạo lập tức bị nổ tung, bao gồm cả cái hồn hoàn 10 vạn năm đỏ rực kia.

Tạc Hoàn vừa thi triển, thực lực của Đường Hạo lập tức tăng lên một cấp bậc hoàn toàn mới, đám người Vũ Hồn Điện căn bản không thể nào đánh lại, toàn bị một búa của hắn đánh bay.

Đùng… Đùng… Đùng…

Đúng vào lúc này, bầu trời liền xuất hiện mây đen, trong nháy mắt đã có vô số tia sét đánh xuống, một trận mưa cực lớn liền nhanh chóng rơi xuống.

Mặc dù một màn này thay đổi vô cùng lớn, thế nhưng đám người Đường Hạo cùng Thiên Tầm Tật lại không để ý điều đó, hoàn toàn tập trung vào trận chiến.

Bất quá, đám người kia không chú ý không có nghĩa là Mục không chú ý…

Chỉ thấy hắn lúc này hai mắt nhìn về phía Đường Hạo… không, nói chính xác hơn là đứa bé trong tay của Đường Hạo.

"Thiên Tầm Tật, đi chết đi." Đường Hạo hô lên, Hạo Thiên Chùy lập tức xuất hiện trước mặt hắn, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể đem Thiên Tầm Tật đánh bay ra xa.

Đúng vào lúc này…

Đùng…

Một tia sét liền xuất hiện, bay ngang qua hai người Đường Hạo và Thiên Tầm Tật…

Rầm…

Thiên Tầm Tật bị một búa của Đường Hạo đánh bay ra xa…

Bởi vì đang tập trung vào trận chiến, cho lên Đường Hạo không có cảm nhận được biến hóa trên người của nhi tử. Bất quá…

"Cái này là…" Ở trên trời, Mục lập tức hô lớn, hai tròng mắt lập tức co rụt lại.

Quay trở lại một khắc trước, ngay khi tia sét kia xuất hiện, đột nhiên, hơi thở của đứa bé trên tay của Đường Hạo lập tức biến mất, sinh mệnh lực của nó cũng hoàn toàn tan biến, nói chính xác thì đã bị dư lực của trận chiến này làm cho chết đi.

Bất quá, ngay sau khi tia sét kia bay ngang qua hai người Đường Hạo và Thiên Tầm Tật, trên người của đứa bé kia liền lập tức xuất hiện một ba động, mặc dù rất khó nhận ra, nhưng chính cỗ lực lượng đó đã khiến cho sinh mệnh lực một lần nữa hội tụ lên trên người đứa bé này.

Có điều, cỗ lực lượng ba động kia không phải là hồn lực, cũng không phải là linh lực, mà chính là khí vận.

"Thiên địa dị tượng, khí vận quấn thân… Đây là… Vị Diện Chi Tử!!!" Mục lẩm bẩm một tiếng, hai mắt không ngừng tập trung vào thân thể của đứa bé kia.

Mục hiện tại đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ, mặc dù hắn còn cách Bán Thần không xa, nhưng cũng được xem là một trong những tồn tại mạnh nhất tại Đấu La Đại Lục.

Chính vì như vậy mà Mục có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng thần bí tại Đấu La Đại Lục, khí vận chính là một trong số đó.

Ở bất kỳ nơi nào, khi một sinh linh được sinh ra, trên người nó sẽ không hề có khí vận tồn tại. Mà chỉ khi sau này, trải qua lựa chọn cùng hành động của nó, khí vận sẽ tự gia tăng hoặc giảm xuống.

Chẳng hạn như có ngươi giúp đỡ một vị quan trong triều đình khi hắn gặp khó khăn, sau này người đó sẽ được vị quan đó giúp đỡ, từ đó mà có cơ hội luyện võ, trở thành một mãnh tướng.

Thế nhưng, cũng là một người đó, nếu như hắn lựa chọn không cứu giúp vị quan kia, toàn bộ tương lai sau này của hắn xem như phế đi, chỉ là một cái nô bộc của một tiểu gia tộc mà thôi.

Bất quá, cái gì cũng có ngoại trừ… Vị Diện Chi Tử chính là một trong số đó.

Mỗi thời đại, mỗi một vị diện đều sẽ có một Vị Diện Chi Tử.

Người này khi sinh ra thì sẽ có dị tượng, khí vận bám thân, con đường về sau vô cùng chông gai, gặp rất nhiều thử thách. Bất quá, nếu như người này vượt qua thử thách đó, hắn sẽ nhận lại rất nhiều lợi ích.

Ngày trước, khi còn tu vi Độ Kiếp Kỳ, Mục cũng có dạo qua mấy cái vị diện cấp thấp, tự nhiên là nhìn thấy được vài cái Vị Diện Chi Tử.

Có người thì nhảy núi không chết, nhặt được truyền thừa, từ đó tu vi tăng lên chóng mặt.

Có người thì tìm được bí tịch trong đống đồ bỏ đi của môn phái, từ đó âm thầm tu luyện, trở thành một trong những cường giả đứng đầu vị diện.

Bất quá, cũng có một số người không vượt qua được, hoàn toàn bỏ mạng.

Mặc dù có thất bại, có thành công, thế nhưng chung quy lại, đám người này đều có một đặc điểm, đó chính là được vị diện bảo hộ.

Nói đơn giản thì nếu như có người dám gây bất lợi lên Vị Diện Chi Tử, thì kẻ đó sẽ bị vị diện lấy đi vận khí, gặp vô số chuyện không may, ngoài ý muốn, thậm chí còn tử vọng.

Tóm lại, chỉ cần đối địch với Vị Diện Chi Tử, kết cục nhận lại không hề tốt.