Chương 92: Giải Trí Tinh Thần

Tiêu Dao Lục

Chương 92: Giải Trí Tinh Thần

Chương 92: Giải Trí Tinh Thần

Diệp Thiên chậm rãi đi đến. Ba nam nhân đồng loạt quay sang Diệp Thiên với ánh mắt hung dữ. Nhất là tên đứng giữa, có cảm giác như muốn lập tức động thủ.

- Ngươi là ai? Chuyện không liên quan đến mình thì lập tức cút sang một bên cho ta.

Diệp Thiên bật cười:

- Thật ra là có. Ta và Tố Vân tỷ tại đoàn làm phim quan hệ không tệ.

Ninh Tố Vân dùng ánh mắt cảm kích nhìn Diệp Thiên. Cái gì gọi là quan hệ không tệ? Hai người rõ ràng chỉ mới nói qua vài câu xã giao, Diệp Thiên vì giúp nàng nên mới nói như vậy.

Nam nhân gầm gừ:

- Tiểu tử, nếu cũng là người làm trong ngành giải trí thì phải biết có những người ngươi không thể động đến. Chỉ cần một câu nói của ta cũng có thể khiến ngươi không thể lăn lộn trong ngành này.

Diệp Thiên không đáp lại nam nhân mà quay sang Ninh Tố Vân:

- Hắn rất lợi hại sao?

- Hắn là Vũ Lâm, con trai của tổng giám đốc giải trí Tinh Thần, đối thủ cạnh tranh lớn của của giải trí Quang Minh tại Kiến Minh Thành.

Ninh Tố Vân không ngại nói ra. Đối diện với thân phận của Vũ Lâm, Ninh Tố Vân hoàn toàn không có lực chống cự. Nhưng Diệp Thiên thì khác, hắn có Tần Khinh Tuyết làm chỗ dựa. Giải trí Tinh Thần tuy mạnh nhưng chỉ sánh ngang với Quang Minh, so với con quái vật khổng lồ như tập đoàn Quang Diệu quả thực không đáng nhắc đến. Quang Minh cũng chỉ là một trong rất nhiều công ty con của Quang Diệu mà thôi.

Diệp Thiên giả vờ bất ngờ:

- Giải trí Tinh Thần, dường như rất lợi hại a.

Vũ Lâm đã sớm uống rất nhiều rượu, thần trí không còn minh mẫn. Hai nam nhân đi cùng hắn cũng vậy nên không nghe ra được giọng điệu châm chọc của Diệp Thiên:

- Cút đi, ta không rảnh ở đây nói nhảm cùng ngươi.

Diệp Thiên gật gù:

- Địa vị cao như vậy, khó trách ngươi dám ở chỗ này mắng chửi một nữ nhân. Ta nghe nói kẻ ở địa vị càng cao da mặt càng dày, quả nhiên không sai.

Vũ Lâm trợn mắt:

- Ngươi dám mắng ta?

- Không phải mắng, ta đang nói sự thật.

Vũ Lâm tựa như một dòng nước đã nghẹn lâu, hiện tại liền bộc phát:

- Ngươi thì hiểu cái gì. Ta và nàng quen biết nhau từ khi còn ở đại học, tình cảm gắn bó nhiều năm. Khi đó ta bỏ nhà lập nghiệp thất bại, rơi vào cảnh nghèo túng, nàng lại bỏ rơi ta để theo đuổi sự nghiệp minh tinh của mình. Hiện tại ta trở về tiếp quản cơ nghiệp của phụ thân, nàng liền tìm đến ta cầu tài nguyên phát triển. Ngươi nói loại nữ nhân này không đáng bị như vậy sao?

Ninh Tố Vân nghe vậy liền tức giận nói:

- Vũ Lâm, năm đó ta chia tay ngươi là vì chúng ta không hợp. Cho dù hiện tại ngươi nắm trong tay quyền lực, ta cũng không có ý định tái hợp với ngươi. Ta là nghệ nhân của giải trí Tinh Thần, đã ký hợp đồng mới hơn nửa năm vẫn chưa nhận được chút tài nguyên bồi dưỡng nào. Hiện tại khó khăn lắm mới nhận được vai diễn trong Nhất Thế Vô Song, đến gặp ngươi yêu cầu một ít hỗ trợ từ công ty có gì là sai? Đều là do ngươi công báo tư thù, cố ý lừa ta ký một hợp đồng quản cáo trùng với thời gian quay phim, rõ ràng là muốn phá hoại vai diễn của ta.

- Ha ha, ta phá ngươi thì thế nào? Ninh Tố Vân, ta nói cho ngươi biết, công ty quản lý cũ của ngươi cũng là do ta nhúng tay vào nên mới tuyết tàng ngươi nửa năm. Cũng là ta âm thầm sắp xếp cho ngươi gia nhập giải trí Tinh Thần. Ngươi nhìn lại xem nửa năm qua ngươi đã làm được những gì, từ minh tinh tuyến một rơi xuống tuyến hai. Nếu không phải được Lý Kinh Hồng nhìn trúng, ngươi có tư cách tìm ta đòi tài nguyên sao?

- Vũ Lâm, ngươi thật bỉ ổi.

- Bỉ ổi? Chút chuyện này có đáng là gì so với những đau khổ ta đã chịu năm xưa. Ngươi có biết lúc đó ta sự nghiệp sụp đổ, mất hết mặt mũi với gia đình. Thế giới của ta khi đó chỉ có một mình ngươi, ngươi cũng rời bỏ ta mà đi…

Diệp Thiên nghe đến đây liền không chịu nổi, đường đường một đại nam nhân, uống rượu xong liền khóc lóc kể khổ còn ra thể thống gì? Trước tiên chưa nói ai đúng ai sai, hành động của Vũ Lâm đã khiến Diệp Thiên khinh thường.

- Dừng, ta không quan tâm trong chuyện này ai đúng ai sai, chẳng qua rất ngứa mắt hành động của ngươi. Cho nên mọi việc hôm nay kết thúc ở đây. Về sau ngươi cũng đừng tìm nàng gây rắc rối, ít nhất cũng phải sau khi Nhất Thế Vô Song đóng máy.

- Một nam nhân không nên nhỏ mọn như vậy. Từ khi nào người chia tay trước bị mặc định là sai? Hết yêu muốn chia tay là sai sao? Đừng dùng tư tưởng thất bại đó áp đặt lên mọi chuyện. Nó sẽ chỉ làm ngươi trở nên càng đáng thương hơn mà thôi.

Vũ Lâm đã triệt để bạo phát:

- Ngươi nghĩ mình là ai mà dám nói chuyện với ta như vậy. Đại Nguyên, Tiêu La, hai người các ngươi cùng lên, mọi hậu quả có ta gánh vác.

Uống rượu khiến người ta mất đi sự tỉnh táo cần thiết. Nếu là thông thường, với thân phận của Vũ Lâm sẽ không đứng tại đây hô to những việc xấu mình đã làm, cũng không thể tùy tiện động tay động chân. May mắn nhà hàng này khá cao cấp, bảo vệ nghiêm ngặt nên không có phóng viên. Tầng khách quý hiện tại cũng chỉ có hai phòng được Diệp Thiên và Vũ Lâm sử dụng, không còn bên thứ ba để phát tán chuyện này ra bên ngoài.

Vốn dĩ Diệp Thiên không muốn làm lớn chuyện, hắn đang nghĩ cho Vương Lỗi. Chẳng qua đối phương đã muốn động thủ, Diệp Thiên cũng không thể nương tay.

Mắt thấy tình thế diễn biến quá nhanh, Lý Mộ Vũ sợ có xảy ra án mạng nên lập tức lao lên. Nàng biết thực lực của Diệp Thiên, giết ba người này đối với hắn còn dễ hơn trở bàn tay.

Nhưng tất cả đã chậm, chỉ nghe thấy vài âm thanh va chạm, kèm theo đó là ba thân ảnh bay ngược vào tường. Ba người Vũ Lâm trực tiếp bất tỉnh. Lý Mộ Uyển vội kiểm tra tình hình, xác nhận cả ba chỉ bị gãy tay và chân liền thở phào nhẹ nhõm. Mức độ này nàng vẫn có thể xử lý được.

Ninh Tố Vân cũng bị kinh hãi không nhẹ. Nàng nghe nói Diệp Thiên biết võ thuật nhưng đây cũng là lần đầu được chứng kiến. Động tác của Diệp Thiên quá nhanh, Ninh Tố Vân còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã thấy ba người Vũ Lâm bị hắn đánh bay.

Diệp Thiên hoàn toàn không để chuyện này vào lòng. Đối với Diệp Thiên, chuyện có thể giải quyết bằng vũ lực là dễ dàng nhất. Còn hơn cùng với ba tên say rượu này cãi lý.

- Tố Vân tỷ, nếu không còn chuyện gì ta liền đi trước.

Người cũng đã đánh bất tỉnh, hẳn là không còn nguy hiểm gì. Lý Mộ Vũ cũng đã lấy điện thoại ra gọi người đến dọn dẹp, Diệp Thiên cũng không cần lo lắng về hậu quả. Ninh Tố Vân vẫn còn hơi sợ hãi, vốn dĩ nàng muốn mời Diệp Thiên đến một quán cà phê để cảm tạ thì phát hiện Lý Mộ Vũ đang dùng ánh mắt bất thiện nhìn mình. Lý Mộ Vũ không làm trong ngành giải trí, Ninh Tố Vân cũng chỉ nghe qua tên chứ không biết dung mạo của nàng. Chẳng qua trước đó nghe nói Diệp Thiên có quan hệ với Tần Khinh Tuyết, trong đoàn làm phim thường đưa đẩy với Chu Tử Uyển, hiện tại lại đi cùng với một vị mỹ nữ khác, quan hệ của người này thực sự có chút loạn.

Ninh Tố Vân biết điều cảm tạ Diệp Thiên sau đó chủ động rời đi trước. Nhân viên của nhà hàng được gọi lên ngay sau đó để đưa ba người đến bệnh viện, Lý Mộ Vũ còn cẩn thận sắp xếp vài người để giải quyết mọi việc ổn thỏa khi bọn hắn tỉnh lại.

Xong xuôi, Lý Mộ Vũ cùng Diệp Thiên rời khỏi nhà hàng. Thời điểm này tiếp tục hẹn đi đâu đó thì rất giống với một đôi tình lữ. Da mặt của Lý Mộ Vũ tương đối mỏng mà Diệp Thiên thì ngu ngơ không nhận ra vấn đề. Hai bên cứ như vậy tạm biệt.

Nhìn Diệp Thiên khuất bóng giữa đám đông, Lý Mộ Vũ chỉ biết dậm chân:

- Nam nhân ngu ngốc.