Chương 99: Chu Tử Uyển Thăm Dò

Tiêu Dao Lục

Chương 99: Chu Tử Uyển Thăm Dò

Chương 99: Chu Tử Uyển Thăm Dò

Theo như thông báo, mọi người sẽ tập trung điểm danh, sau đó chia nhau ra đi theo những hướng khác biệt. Sắp xếp này tương đối kỳ lạ, nguyên nhân chính là do Lý Kinh Hồng sợ một đám minh tinh nổi tiếng đi cùng nhau sẽ tạo ra những phiền phức không đáng có. Ban đầu hắn đề xuất tất cả thuê một chiếc xe lớn đi chung, nhưng đa phần mọi người đều không đồng ý. Đặc biệt là Diệp Thiên, tên này cảm thấy đi xe riêng mới có chỗ mang theo nhiều vật dụng, đặc biệt là nguyên liệu nấu ăn. Nghe nói lần này sẽ quay ở một nơi khá xa thành thị, cơ sở vật chất hơi thiếu thốn. Diệp Thiên không lo những thứ khác, hắn chỉ sợ không được ăn ngon mà thôi.

Sau sự việc của Lý Hiện, Lý Kinh Hồng tương đối cảnh giác Diệp Thiên. Trước giờ hắn vẫn rất cẩn thận, chỉ là hiện tại không còn thân thiết như xưa, thay vào đó là giữ khoảng cách nhất định. Nhưng dù thế nào, Lý Kinh Hồng vẫn theo ý Diệp Thiên quyết định những chuyện thế này. Bộ phim này từ đầu đến cuối là vì Diệp Thiên mà có, hắn muốn thế nào cứ chiều theo như vậy cho xong việc.

Diệp Thiên đến rất đúng giờ, không sớm không muộn, chào hỏi mọi người như thường lệ. Có vài người dò hỏi vài câu về Tiểu Băng, biết nàng là trợ lý của Diệp Thiên liền thôi. Minh tinh nổi tiếng ai chẳng có trợ lý, trước đây Vương Lỗi kiêm luôn chức vụ này, hiện tại rốt cuộc cũng tìm một người đến. Về phần nhan sắc xinh đẹp của Tiểu Băng cũng không có quá nhiều người để ý. Làm trong ngành này không thiếu mỹ nam mỹ nữ, với thân phận của Diệp Thiên có cả tập đoàn Quang Diệu chống lưng, tìm một đại mỹ nữ làm trợ lý là chuyện rất bình thường.

Chu Tử Uyển chủ động đến chào hỏi Diệp Thiên. Từ sau vụ tai tiếng kia, Chu Tử Uyển vẫn luôn tránh né Diệp Thiên. Đây là cảm giác của hắn, không có bằng chứng cụ thể. Lần này nàng chủ động bắt chuyện hẳn là có vấn đề gì đó. Chu Tử Uyển trực tiếp vào đề:

- Nàng là trợ lý mới của ngươi, vậy còn Vương Lỗi?

Nhắc đến Vương Lỗi, Diệp Thiên có chút ái ngại:

- Áp lực của Vương Lỗi quá lớn, nghe nói gần đây còn phải đi điều trị tâm lý. Nàng được tuyển dụng đến thay hắn san sẻ công việc.

Chu Tử Uyển bật cười:

- Làm người đại diện của ngươi đúng là rất áp lực. Đáng thương cho Vương Lỗi, hắn trong giới đại diện cũng rất có tiếng tăm, từng đại diện cho rất nhiều minh tinh nổi tiếng. Nhưng chưa từng có người nào đen như ngươi. Hiện tại ngươi đã bị xem là người đen nhất trong giới giải trí, số lượng anti nhiều gấp hàng trăm lần người hâm mộ.

Diệp Thiên giật mình:

- Ta cũng có người hâm mộ sao?

Chu Tử Uyển câm nín mất vài giây, tên này luôn có lối tư duy khác người. Đây là trọng điểm mà ngươi cần quan tâm sao?

- Hẳn là có. Một vài kẻ ưa thích phong cách của ngươi. Dù sao người hâm mộ đa dạng nhiều tầng lớp, sở thích cũng rất đa dạng.

Diệp Thiên gật gù:

- Vậy thì tốt. Ta không để tâm nhiều đến người hâm mộ, nhưng có vài người thấu hiểu kể cũng không tệ.

Chu Tử Uyển không tiếp tục đề tài này, nàng cảm thấy lối tư duy của hắn thật chẳng giống ai. Giả vờ đánh mắt qua Tiểu Băng đang đứng cách đó không xa, Chu Tử Uyển giả vờ dò hỏi:

- Nàng cũng là Võ Giả?

Diệp Thiên lắc đầu:

- Không phải.

- Thật sự không phải? Ta có cảm giác nàng không giống người bình thường.

- Là Dị Năng Giả, không phải Võ Giả.

Chu Tử Uyển có hệ thống, sớm muộn gì cũng biết được. Diệp Thiên tranh thủ giải thích cho nàng rõ hơn một chút để tiết kiệm thời gian. Vẻ mặt của Chu Tử Uyển hiện lên nét kinh ngạc nhưng không quá nhiều. Từ sau khi có được hệ thống, năng lực thích nghi của nàng đã tăng đến một cấp độ rất cao.

- Nếu so sánh giữa ta và nàng thì thế nào?

Diệp Thiên suy nghĩ vài giây rồi lắc đầu:

- Nếu là đồng cấp hẳn là có chút phần thắng. Tiếc là ngươi yếu hơn quá nhiều, nàng lại là Dị Năng Giả hệ tinh thần, khác chế Võ Giả như ngươi. Tất nhiên nếu ngươi trở thành Dị Năng Giả hay Tu Đạo Giả, đồng tu nhiều loại lực lượng, khả năng chiến thắng sẽ cao hơn.

Chu Tử Uyển vẫn chỉ là trung cấp Võ Giả, còn Tiểu Băng đã sớm đạt đến Dị Năng Giả cấp S. Chênh lệch quá lớn, hoàn toàn không có phần thắng. Hơn nữa Võ Giả của thế giới này quả thực yếu thế hơn Dị Năng Giả và Tu Đạo Giả, từ Tông Sư trở lên có lẽ sẽ có ưu thế. Nhưng Dị Năng Giả hệ tinh thần như Tiểu Băng vẫn có tính áp chế rất lớn với Võ Giả, những kẻ mạnh về thân thể nhưng linh hồn vẫn yếu ớt như người bình thường.

Nói thẳng như vậy nhưng Dương Thiên vẫn không quên an ủi Chu Tử Uyển một câu:

- Trước mắt là vậy, có điều tương lai ngươi chắc chắn sẽ vượt qua nàng. Bởi vì người có một thứ mà nàng không có.

Ánh mắt Chu Tử Uyển hiện lên vẻ cảnh giác:

- Ngươi nói như vậy là có ý gì?

- Trực giác.

Diệp Thiên cũng không nói thẳng ra về hệ thống trong người Chu Tử Uyển, như vậy chỉ khiến đôi bên khó xử. Dù sao cũng không ảnh hưởng gì đến hắn, cứ mắt nhắm mắt mở xem như không biết là được.

Diệp Thiên rời đi, Chu Tử Uyển lập tức truyền ý niệm vào bên trong hệ thống:

- Hệ thống, ta từ bỏ nhiệm vụ khiêu chiến Thời Niệm Băng…



Mọi người chỉ tập hợp điểm danh sau đó chia ra đi theo từng hướng khác nhau. Địa điểm quay ngoại cảnh tính theo tuyến đường chính cách trường quay này tám giờ đồng hồ. Ngoài ra còn các lối khác, dao động từ mười đến mười hai giờ. Trước đó mọi người có thể dừng chân mua sẵm, vui chơi tại vài địa điểm du lịch trên đường đi, miễn sao chín giờ sáng ngày mai có mặt đông đủ tại điểm hẹn. Đây là lần bố trí quay ngoại cảnh "thoáng" nhất trong sự nghiệp đạo diễn của Lý Kinh Hồng, tất cả đều vì Diệp Thiên…

Diệp Thiên cùng Tiểu Băng ngồi chung một xe, nàng là trợ lý kiêm tài xế. Thời Niệm Băng chọn một con đường khá đặc biệt, đi vòng qua một ngọn núi, băng qua thêm một cánh rừng. Ưu điểm duy nhất của con đường này chính là vắng người, trừ khi có trường hợp đặc biệt, chẳng ai lại chọn con đường như vậy. Diệp Thiên cũng chẳng để tâm, dù sao người lái xe cũng không phải hắn, có khó đi cũng là Tiểu Băng tự mình gánh lấy.

Hai người còn lượng qua siêu thị mua sắm ít đồ, Tiểu Băng cần vài dụng cụ còn Diệp Thiên muốn bổ sung thêm chút lương thực. Khi mang đồ từ trên siêu thị xuống chỗ để xe, Diệp Thiên nheo mắt một cái rồi quay sang Tiểu Băng:

- Ta biết ngươi rất muốn giết ta, nhưng sẽ không đến mức đánh đổi cả tính mạng chứ?

Tiểu Băng cau mày hỏi lại:

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Diệp Thiên im lặng ba giây rồi đáp:

- Tổng cộng ba mươi hai gói thuốc nổ, đã bao gồm cả một gói gắn dưới gầm xe của chúng ta. Số lượng cỡ này đoán chừng sẽ nổ tung cả siêu thị, ngươi muốn đem tất cả những người ở đây chôn cùng sao?

Tiểu Băng khẽ giật mình, thấp giọng nói khẽ:

- Hắn đã hành động? Làm đến mức này không sợ bị chính phủ điều tra ra manh mối của tổ chức sao?

Diệp Thiên có chút hiếu kỳ:

- Hắn? Là đồng bọn của ngươi sao?

Tiểu Băng lắc đầu:

- Ta không biết hắn là ai, nhưng người này dám tiếp nhận nhiệm vụ cấp SSS ta đưa ra trên trang web của tổ chức, nếu không phải kẻ ngu ngốc thì thực lực chắc chắn rất mạnh.