Chương 95: Nữ Trợ Lý

Tiêu Dao Lục

Chương 95: Nữ Trợ Lý

Chương 95: Nữ Trợ Lý

Chu Minh Hạo giật mình, vội xoay người lại đáp:

- Diệp Thiên, ta không có…

Nhìn thấy bộ dạng nén cười của tên này, Chu Minh Hạo liền biết hắn không thực sự tức giận nên mới thầm thở ra một hơi. Chỉ là những gì Chu Minh Hạo vừa nói đều là sự thật, hắn cảm thấy Chu Tử Uyển và Diệp Thiên chỉ nên dừng lại ở mức bằng hữu. Nhân cách này tên không tệ, nhưng không phải đối tượng tốt để yêu đương, ít nhất là không phù hợp với Chu Tử Uyển. Hơn nữa Chu Tử Uyển đang là ở thời kỳ đỉnh cao, một tin đồn như thế này có ảnh hưởng rất lớn đối với nàng.

"Nữ nhân đẹp nhất khi không thuộc về ai", câu nói này thật ra rất chính xác. Nếu Chu Tử Uyển dính dáng đến tin đồn tình ái sẽ có rất nhiều người hâm mộ quay lưng với nàng. Đây là nổi khổ mà một minh tinh nữ phải chịu. So với các nàng, minh tinh nam ít khắt khe về vấn đề này hơn. Dù sao người hâm mộ nam luôn có tính chiếm hữu tương đối cao.

Chu Minh Hạo không cấm cản Chu Tử Uyển yêu đương, nhưng giai đoạn này nhất định không được, Diệp Thiên lại càng không được. Trong giới giải trí hiện tại còn có ai đen hơn hắn sao?

Diệp Thiên cười đáp:

- Minh Hạo ca, ngươi nghĩ nhiều, ta cùng nàng quả thật không có gì.

Nghe được Diệp Thiên xác nhận, Chu Minh Hạo cũng thầm thở ra một hơi. Một trong những điểm hắn ưa thích nhất ở Diệp Thiên là tên này có sao nói vậy, không bao giờ dối trá. Cũng không hẳn là do Diệp Thiên thật thà, chủ yếu là hắn cảm thấy những chuyện nhỏ nhặt này không đáng để nói dối mà thôi.

- Vậy thì tốt. Diệp Thiên, không phải ta cấm cản chuyện của các ngươi, chỉ là giai đoạn này không thích hợp…

- Ngươi cũng không cần giải thích, ta và nàng quả thật không có gì. Nhưng nếu thật sự có, những thứ như thời điểm, người hâm mộ gì đó đều không có ý nghĩa. Ngươi cũng nên hiểu con người của ta.

Con người Diệp Thiên chính là kẻ không quan tâm người khác nói gì, chỉ làm điều mình thích. Nhìn đám phóng viên chen chúc và người hâm mộ bao vây chửi bới ngoài kia liền biết, Diệp Thiên còn chẳng buồn nói với đối phương câu nào. Tất nhiên đây là chuyện tốt, nếu hắn để tâm liền có đại sự. Chu Minh Hạo vẫn nhớ bức ảnh trên bài báo sáng nay ghi lại cảnh tượng Diệp Thiên "tiễn" Vũ Lâm và hai đồng bọn của hắn vào viện. Tên này chính là kiểu người không cố kỵ bất kỳ ai. Một phần do hắn có chỗ dựa lớn, một phần là thực lực hắn đủ mạnh.

Đột nhiên Chu Minh Hạo rất cảm thông cho Vương Lỗi. Vị người đại diện kiêm quản lý kia từng làm việc với hắn một thời gian, tính cách cũng rất tốt. Hiện tại trở thành người đại diện của Diệp Thiên, áp lực hẳn là rất lớn, đặc biệt là mấy ngày vừa qua. Diệp Thiên đã đen đến mức không thể tẩy trắng, Vương Lỗi nhất định sẽ bị phía trên trách phạt. Sự việc xảy ra phải có kẻ đứng ra nhận lỗi, cao tầng Quang Minh không dám làm gì Diệp Thiên, chỉ có Vương Lỗi đứng ra chịu tội mà thôi.

Phải mất nửa giờ sau các diễn viên của phân cảnh hôm nay mới đến đủ, Lý Kinh Hồng lập tức mở máy bắt đầu quay. Tuy hắn oán trách Diệp Thiên nhưng cũng hết cách, đều là Lý Hiện tự làm tự chịu. Chẳng mấy ngày nữa điều tra xong, danh tiếng còn chưa kịp gây dựng của Lý Hiện sẽ sụp đổ, trong thời gian ngắn sẽ không có nhà đầu tư nào tìm đến hắn làm phim. Trừ khi Diệp Thiên bỏ qua, không công bố chuyện này ra ngoài…

Những cảnh quay ngày hôm nay cũng rất thuật lợi, đa phần là nói đến việc Vô Trần tiếp nhận thân phận mới nhưng từ chối việc dẫn quân làm phản hay gì đó, muốn mặc kệ những chuyện này tiếp tục chu du thiên hạ tìm ra phần còn thiếu. Tuyết Tử một mực ở bên cạnh hắn, kiên trì khuyên nhủ, thậm chí dẫn Vô Trần đi xem cảnh dân chúng lầm than dưới sự cai trị của hoàng đế.

Đóng máy kết thúc ngày quay phim, Lý Kinh Hồng gọi Diệp Thiên đến phòng nghỉ ngơi nói chuyện:

- Diệp Thiên, chuyện này là Lý Hiện làm sai, ta thay mặt hắn xin lỗi ngươi. Nhưng Lý Hiện còn rất trẻ, người trẻ khó tránh khỏi sai lầm. Hi vọng ngươi cho hắn cơ hội để làm lại từ đầu.

Diệp Thiên nhíu mày:

- Ta có nói sẽ làm khó dễ hắn sao?

Lý Kinh Hồng cười khổ:

- Diệp Thiên, ở đây không có người ngoài, ngươi cũng không cần giả vờ. Những vị cảnh sát kia không phải là ngươi tìm đến sao? Lúc đầu nhìn thấy nữ cảnh sát kia ta còn thấy hơi quen mắt, không ngờ lại là Lý Mộ Vũ nổi danh. Ta từng nhìn thấy nàng một lần trên truyền hình. Nữ nhân này ngươi cũng mời đến được…lợi hại.

Diệp Thiên khẽ lắc đầu:

- Ta không phủ nhận chuyện mình mời Lý Mộ Vũ hỗ trợ, nhưng ta đúng là chưa từng có ý định tính toán với Lý Hiện. Có điều Lỗi ca dường như rất bất mãn với chuyện này, ta giúp hắn ổn định cảm xúc mà thôi. Ừm, tóm lại việc này ta sẽ không quản, ngươi muốn thế nào đều nói với Lỗi ca đi.

- Vương Lỗi?

- Đúng.

Lý Kinh Hồng ngẩn ra. Vương Lỗi tại giải trí Quang Minh là người đại diện hàng đầu, địa vị không sai nhưng còn kém xa đạo diễn lừng danh như Lý Kinh Hồng. Từ khi nào tên này có thể ra lệnh cho Diệp Thiên? Cũng không đúng, Diệp Thiên vừa nói ổn định cảm xúc là có ý gì?

Diệp Thiên rời đi, Lý Kinh Hồng mang theo bộ mặt khó hiểu nhấc điện thoại lên gọi cho Vương Lỗi. Lúc này Vương Lỗi vừa mới từ chỗ bác sĩ về, nhận được giấy chuẩn đoán có dấu hiệu căng thẳng nặng, tâm lý không ổn định. Nhìn thấy tên của Lý Kinh Hồng hiện ra trên màn hình điện thoại, cánh tay hắn không ngừng run rẩy. Không phải tên Diệp Thiên này lại gây ra chuyện nữa rồi chứ?

Những ngày tiếp theo, Diệp Thiên vẫn theo thói quen gửi xe gần đó rồi âm thầm tiến vào. Nhóm phóng viên cũng người hâm mộ đợi mãi không được nên dần thưa thớt. Bộ phim đã hoàn thành được một phần ba tiến độ, Lý Kinh Hồng bắt đầu tổ chức những chuyến đi quay ở ngoại cảnh, mỗi lần có thể kéo dài vài ngày.

Phân cảnh tiếp theo có sự xuất hiện nhân vật nữ chính số hai của Ninh Tố Vân, dự định sẽ đi quay ngoại cảnh hơn ba tuần. Buổi chiều trước ngày khởi hành, đoàn làm phim được nghỉ sớm để trở về chuẩn bị. Vương Lỗi cũng thông báo đã tuyển được trợ lý mới, sẽ để nàng đến gặp Diệp Thiên, sáng mai lên đường cùng với hắn.

Nghe Vương Lỗi nói trợ lý này là một đại mỹ nữ, Diệp Thiên cũng không quá để tâm. Cái gọi là đại mỹ nữ của Diệp Thiên và Vương Lỗi khác biệt. Ít nhất tiêu chuẩn thẩm mỹ của Diệp Thiên cao hơn. Thậm chí trong đoàn làm phim Nhất Thế Vô Song, tập trung toàn diễn viên danh tiếng với giá trị nhan sắc cao nhưng Diệp Thiên vẫn chỉ vừa mắt với hai người, Chu Tử Uyển cùng Ninh Tố Vân. Những người khác cũng không tệ nhưng so với hai nàng vẫn còn kém một chút.

Bất quá mỹ nữ cũng tốt, ít nhất dễ nhìn, làm việc lâu ngày không khó chịu lại tốt cho mắt. Hi vọng tố chất tâm lý của nàng mạnh một chút. Diệp Thiên cũng không cần nhiều, khá hơn Vương Lỗi là được.

Vương Lỗi nói nữ trợ lý sẽ đến gặp Diệp Thiên vào lúc bốn giờ chiều, dặn hắn ở nhà đừng đi ra ngoài. Rảnh rỗi không làm gì, Diệp Thiên định tiến vào Vùng Đất Thần Thánh rèn luyện kỹ năng một chút. Mấy ngày qua thời gian hắn chơi game ngày càng ít, không phải đã hết hứng thú mà là có nhiều việc phải để tâm hơn. Đi ngang qua phòng chứa đồ, Diệp Thiên chợt thấy một vật phát ra ánh sáng. Hắn hơi ngạc nhiên rồi bật cười:

- Suýt chút nữa liền quên mất thứ này.