Chương 97: Không Tệ

Tiêu Dao Lục

Chương 97: Không Tệ

Chương 97: Không Tệ

Tiểu Băng mua khá nhiều đồ, đựng trong hai chiếc túi lớn. Nàng nhanh chóng đi vào nhà bếp, bắt tay vào việc nấu nướng. Diệp Thiên thấy Tiểu Băng nhiệt tình như vậy không quên nhắc nhở:

- Nếu ngươi muốn hạ độc liền chọn loại nào không mùi không vị, đừng để ảnh hưởng đến hương vị món ăn.

- Hừ…

Tiểu Băng hừ khẽ, nàng quả thật có ý định này. Nhưng Diệp Thiên đã nói thẳng như vậy chứng tỏ hắn không sợ bị hạ độc, Tiểu Băng còn ra tay được sao? Sát thủ bị đối phương bắt bài cũng chỉ còn cách hủy bỏ kế hoạch.

Tiểu Băng cũng không trẻ con đến mức vì Diệp Thiên không sợ chất độc của mình mà cố ý tiếp cận, dùng độc của mình giết hắn để chứng minh bản thân. Mấy ngày qua nàng một mực đi thăm dò những tin tức liên quan đến Diệp Thiên. Càng biết được nhiều, Tiểu Băng càng kinh hãi. Giống với Ám Dạ, Diệp Thiên đã vượt qua phạm trù của một nhân loại. Trước nay Tần Khinh Tuyết làm việc thận trọng, sẽ không mắc phải những sai lầm cơ bản. Nếu như nàng đã cố ý tiết lộ tin tức về Diệp Thiên mà không che giấu, như vậy đáp án chỉ có một, Tần Khinh Tuyết tin rằng Diệp Thiên có đủ sức đối kháng với Ám Dạ.

Nhận định của Tần Khinh Tuyết có thể sai nhưng sẽ không khác nhiều với thực tế. Trước nay nàng vẫn luôn nhận định vấn đề vô cùng chính xác, mà những tư liệu liên quan đến Diệp Thiên gần đây cũng đã chứng minh điều này. Là sát thủ thân cận nhất dưới trướng ám dạ, Tiểu Băng có nhiệm vụ thay hắn diệt trừ mọi mối nguy hiểm, đặc biệt là phải thực hiện xong trước khi Tiểu Niệm tỉnh lại. Thời gian không nhiều mà đối tượng lại quá lợi hại, sau cùng Tiểu Băng đành làm ra hạ sách này.

Loại biện pháp ám sát nhưng sớm bị đối phương nhận ra thân phận quả thực rất ngu ngốc, trong mắt sát thủ thông thường chính là trò cười. Nhưng Tiểu Băng đã nghiên cứu kỹ, nó quả thực rất phù hợp với Diệp Thiên. Tên này có một loại kiêu ngạo, đối mặt với mọi chuyện đều bình thản, tựa như tin chắc rằng không ai có thể làm gì được hắn. Hơn nữa tên này tương đối dễ dãi, chỉ cần có quen biết, dù chỉ là sơ giao, chỉ cần không quá phiền phức hắn đều sẽ ra tay giúp đỡ. Đây là lý do Tiểu Băng tin chắc Diệp Thiên sẽ đồng ý cho nàng ở cùng. Theo thời gian, khi quan hệ của cả hai tốt hơn, Diệp Thiên sẽ buông bỏ mọi đề phòng, khi đó Tiểu Băng sẽ có rất nhiều cơ hội ra tay. Giống như Diệp Thiên đã nói, nàng muốn làm gì cũng được, chỉ cần đừng phá hoại đồ đạc trong nhà và tạo thành quá nhiều rắc rối cho hắn.

Thật ra Tiểu Băng cũng có hơi cẩn thận quá mức, Diệp Thiên thực sự không đề phòng nàng. Lời thật có thể mất lòng, nhưng Diệp Thiên chỉ cần nằm đó, cho dù Tiểu Băng dốc hết sức bình sinh ra cũng không thể khiến hắn trầy xước mảy may.

Bữa tối làm xong, Tiểu Băng đã dùng hết năng lực làm những món ngon nhất, cũng không động tay động chân chút nào. Nhìn bàn ăn thịnh soạn, Diệp Thiên khẽ lắc đầu cảm thán, quả nhiên chuyện phòng bếp vẫn phù hợp với nữ nhân hơn.

Thức ăn đẹp mắt, hương vị thơm ngon, hoàn hảo là từ mà Diệp Thiên có thể sử dụng trong trường hợp này. Bữa ăn diễn ra khá vui vẻ, Tiểu Băng hỏi rất nhiều vấn đề, tất cả đều được Diệp Thiên thành thật đáp lại, tất nhiên không bao gồm chuyện xuất thân của hắn. Diệp Thiên tự thấy mình rất chân thành, nhưng nhìn biểu cảm của Tiểu Băng liền thấy rõ hai chữ không tin. Hết cách, nàng tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, hằng ngày nấu đồ ăn ngon cho hắn là đủ rồi.

Dùng xong bữa ăn, Tiểu Băng nhanh chóng dọn dẹp, đồng thời mang trái cây tráng miệng lên. Diệp Thiên rất hài lòng, hắn đột nhiên cảm thấy lần này Vương Lỗi đã làm một việc rất đúng đắn. Sớm biết như vậy liên yêu cầu một vị thiếp thân trợ lý ngay từ đầu mới đúng.

Cắn một miếng dưa nhỏ, Diệp Thiên đột nhiên nhớ ra một việc quan trọng:

- Phải rồi, ngày mai ta sẽ đoàn làm phim đi quay ngoại cảnh, ước chừng mất đến ba tuần. Ngươi có đi cùng hay không?

Tiểu Băng tỏ vẻ đương nhiên:

- Ta là thiếp thân trợ lý, ngươi ở nơi nào ta liền ở nơi đó.

- Tốt.

Diệp Thiên rất dứt khoát, có Tiểu Băng rất tốt, ít nhất sẽ có đồ ăn ngon. Diệp Thiên nhớ đến những lần quay ngoại cảnh trước, tuy chỉ có vài ba ngày nhưng phần lớn bữa ăn đều là cơm hộp, thứ này đối với kẻ đã quen ăn món ngon như hắn tương đối khó nuốt. Nhấc điện thoại lên gọi cho Lý Kinh Hồng thông báo một tiếng. Mang theo trợ lý là chuyện rất bình thường của mỗi diễn viên, Lý Kinh Hồng đương nhiên không có ý kiến gì.

Gọi điện xong, Diệp Thiên nhìn qua Tiểu Băng:

- Ngươi chuẩn bị nhiều đồ một chút, lần này chúng ta quay phim ở một ngọn núi, sẽ thiếu thốn khá nhiều vật tư. Phải rồi, ta có kiến nghị thuê một chiếc xe riêng chở theo thực phẩm tươi sống. Ngươi cần thứ gì cứ lên danh sách, bọn hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ.

Tiểu Băng rốt cuộc cũng hiểu vì sao tên này đột nhiên nhiệt tình như vậy, thì ra là nhìn trúng tay nghề nấu ăn của nàng. Đây là chuyện tốt, không hiểu sao Tiểu Băng lại không vui nổi. Diệp Thiên biết Tiểu Băng là sát thủ, cũng biết nàng đến đây để ám sát hắn. Lý do khiến tên này thoải mái như vậy chỉ có một, Diệp Thiên tin chắc Tiểu Băng không làm gì được hắn. Trên thế giới này có thể khinh thường sát thủ Tiểu Băng không quá một lòng bàn tay. Rất không may thực lực của Diệp Thiên có tư cách nằm trong số đó.

Hai mắt Tiểu Băng quét qua người Diệp Thiên, đột nhiên dừng lại ở cái dây đeo làm từ ngọc quý sặc sỡ trên tay hắn:

- Thứ này…

Diệp Thiên nâng dây đeo lên:

- À, đây là một món Hồn Khí ta vừa luyện chế ra. Thế nào, rất đẹp mắt phải không. Ta thấy nó không tệ, chẳng qua hơi lòe loẹt, phù hợp với nữ nhân hơn.

- Ngươi vừa nói cái gì? Ngươi luyện chế được Hồn Khí?

Tại Thiên Lang Tinh, Hồn Khí là bảo vật hình thành từ những danh nhân, do quá trình thờ cúng cùng tín ngưỡng lâu đời. Đây là thứ hình thành tự nhiên, không thể luyện chế hay mô phỏng ra được. Khoa học kỹ thuật tại Thiên Lang Tinh tuy rất mạnh nhưng vẫn trong giai đoạn tìm hiểu về khái niệm linh hồn, việc luyện chế ra hồn khí là chuyện gì đó rất xa vời.

Nhìn biểu cảm kinh ngạc của Tiểu Băng, Diệp Thiên chỉ muốn vỗ miệng mình một cái. Hắn lại quên mất trình độ tu luyện rách nát của thế giới này. Bọn hắn đến thức tỉnh Hồn Khí còn không biết thì nói gì đến luyện chế. Tâm trạng thoải mái dễ buông lời thiếu suy nghĩ, Diệp Thiên nghiêm túc kiểm điểm bản thân về vấn đề này. Nhưng cũng đã lỡ tiết lộ, Diệp Thiên đương nhiên sẽ không nói dối:

- Ừm, nói đúng hơn là tế luyện lại. Dùng một món Hồn Khí có sẵn phối hợp với vài tài liệu thích hợp để nâng cao đẳng cấp. Thường sử dụng những món chưa thức tỉnh sẽ dễ luyện chế hơn. Ừm, tu luyện giả bình thường có lẽ không được, nhưng Dị Năng Giả hệ tinh thần như ngươi có thể học một chút.

Võ Giả không cách nào luyện chế Hồn Khí, chỉ có Tu Đạo Giả cao cấp hoặc Dị Năng Giả hệ tinh thần làm được. Tất nhiên nếu bọn hắn đạt đến Đại Tông Sư, tức là tương đương với Anh Hồn Kỳ cũng có thể thử.

- Dạy ta.

Vẻ mặt Tiểu Băng hiện lên sự hưng phấn rõ ràng. Ám Dạ Quân Vương có rất nhiều Hồn Khí còn chưa thức tỉnh, nếu có thể tế luyện nâng cao uy lực, sức mạnh của tổ chức sẽ nâng cao rất nhiều. Chẳng qua Tiểu Băng không quan tâm đến địa vị hay ban thưởng gì đó, nàng chỉ muốn giúp Ám Dạ mà thôi.