Chương 89: Bắt Đi

Tiêu Dao Lục

Chương 89: Bắt Đi

Chương 89: Bắt Đi

Sau sự kiện tối qua, hôm nay không khí của đoàn làm phim có phần căng thẳng. Lý Kinh Hồng đích thân xin lỗi Diệp Thiên, tự nhận trách nhiệm về phía mình. Hắn có nói thêm vài câu mang ẩn ý gì đó nhưng Diệp Thiên không mấy để tâm, dù sao cũng không phải chuyện đáng để ở trong lòng.

Diệp Thiên tỏ ra khá thoải mái khiến không khí của đoàn làm phim dễ thở hơn không ít. Mọi người nhanh chóng bắt tay vào việc của mình, dựng bối cảnh chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo. Hôm nay là cảnh phim có sự góp mặt của Chu Tử Uyển. Nàng đến từ rất sớm, thay một bộ y phục cổ trang màu đen bó sát người, phối hợp với một thanh dao găm ngắn trên tay, có cảm giác rất giống một sát thủ chuyên nghiệp.

Diệp Thiên nhìn Chu Tử Uyển, gật đầu hài lòng:

- Không tệ, rất hấp dẫn.

- Hấp dẫn?

Đây là lần đầu tiên Diệp Thiên dùng hai từ này, Chu Tử Uyển không hiểu hắn muốn nói hấp dẫn theo nghĩa nào.

Diệp Thiên cười đáp:

- Nữ nhân khi giết người là hấp dẫn nhất. Ừm, đừng hiểu nhầm, đây là câu nói của phụ thân ta. Sở thích của hắn có chút đặc biệt.

- Phụ thân ngươi?

Diệp Thiên chưa từng nhắc về gia đình hắn. Chu Tử Uyển cũng rất tò mò rốt cuộc phụ mẫu Diệp Thiên là loại đại nhân vật nào mới nuôi dưỡng ra một nhi tử khủng bố như hắn.

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, từ chối giải thích thêm. Vừa rồi hắn nhìn thấy hình ảnh của mẫu thân trên người Chu Tử Uyển nên mới vô tình nhắc đến phụ thân. Tần Khuynh Mộng mỗi lần giết người đều sẽ mặc một bộ y phục màu đen bó sát, Diệp Chấn từng khen nàng ở trong bộ dạng đó là hấp dẫn nhất. Trên thực tế, lần đầu tiên Diệp Chấn gặp Tần Khuynh Mộng chính là trong tình cảnh như vậy, hắn bị nàng truy sát. Đây cũng là một đoạn cố sự khá bi thương nhưng lãng mạn mà Diệp Chấn hiếm khi nhắc lại. Phụ mẫu không còn, có đôi khi Diệp Thiên vẫn tưởng niệm bọn hắn.

Bối cảnh nhanh chóng thiết lập xong, Diệp Thiên cùng Chu Tử Uyển bắt đầu. Vô Trần xuyên qua, nhập lên người Vô Trần tướng quân. Bản thân Vô Trần ngẩn ra trong vài giây ngắn ngủi, mái tóc đã điểm trắng của Vô Trần tướng quân chuyển sang màu đen, râu cũng rụng hết trong ánh mắt kinh hãi của đám người Chu Khả.

Dường như phát hiện ra chuyện gì, Chu Khả vội hét lớn:

- Hắn sắp đột phá Vô Vi Chí Cảnh, mau ra tay trước khi quá muộn.

Theo tiếng hét này, từng mũi tên được cường hóa bởi nội lực từ hai bên vách núi phóng xuống. Những người vây công Vô Trần đều là cao thủ bậc nhất của triều đình. Để diệt trừ Vô Trần, Lý Tổ Hiền bất chấp điều động cả lực lượng bí mật mạnh mẽ nhất của hắn.

Vô Trần vừa mới xuyên qua, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị một đám cung tiễn bắn đến. Đúng vào lúc này, Tuyết Tử đeo khăn che mặt đột nhiên từ một nơi vắng người nhảy ra. Nàng dùng một dải lụa dài quấn lấy người Vô Trần, kéo hắn về một nơi khác. Vô Trần vẫn đang trong quá trình tiêu hóa tin tức, tạm thời không làm ra phản ứng gì, để mặc Tuyết Tử kéo mình rời đi. Truy binh do Chu Khả đuổi theo, mỗi người đều là cao thủ nên nhanh chóng khiến Tuyết Tử trọng thương, trên người cắm đến hai mũi tên có tẩm chất độc.

Trong lúc tuyệt vọng nhất, khi Tuyết Tử có ý nghĩ bỏ lại Vô Trần để trốn thoát, hắn kịp thời tiêu hóa xong tin tức. Vô Trần dùng ánh mắt bình thản, một chưởng giết hơn mười tên cao thủ, trọng thương Chu Khả, ép đối phương rút lui.

Những cảnh phim này chủ yếu đòi hỏi kỹ xảo cùng võ thuật, Diệp Thiên chỉ cần giữ vẻ mặt lạnh nhạt quen thuộc. Về phần diễn xuất những người khác đều làm rất tốt, đặc biệt là Chu Tử Uyển, nàng thể hiện cảm xúc của nhân vật Tuyết Tử vô cùng chân thật. Vô Trần là kẻ duy nhất có năng lực giúp Tuyết Tử báo thù, nàng liều mạng cứu lấy hắn nhưng khi đối diện với cái chết vẫn nổi lên suy nghĩ từ bỏ. Phân cảnh này diễn biến nội tâm nhân vật tương đối phức tạp, Chu Tử Uyển chỉ dùng một ánh mắt, một nụ cười liền thể hiện rõ tất cả. Diễn kỹ của nàng chỉ có thể nói là kinh người, Lý Kinh Hồng cũng phải vỗ tay khen không ngớt lời.

Thời gian cũng đã không còn sớm, Lý Kinh Hồng đang muốn đứng lên tuyên bố kết thúc công việc thì một nhóm cảnh sát bất ngờ ập vào trường quay. Lý Mộ Vũ dẫn đầu, chủ động đưa huy hiệu cảnh sát ra trước mặt Lý Kinh Hồng và Lý Hiện rồi nói:

- Bọn ta nhận được tin tức phó đạo diễn Lý Hiện của đoàn làm phim Nhất Thế Vô Song phạm tội tham ô công quỹ, gây sự đánh nhau trong quán bar, gây tai nạn giao thông. Mời ngươi theo chúng ta về đồn cảnh sát làm việc.

- Ngươi bắt nhầm người, ta rõ ràng không có làm qua những việc này.

Lý Hiện kinh hãi. Hắn vừa mới về nước chưa được bao lâu, cũng vừa mới vào đoàn làm phim Nhất Thế Vô Song, làm gì có thời gian tham ô công quỹ. Tai nạn giao thông và gây sự trong quán bar thì đúng là có, nhưng đó là chuyện của hai tuần trước. Đánh nhau và tai nạn chỉ trầy xước nhẹ, đôi bên bồi thường chút tiền rồi giảng hòa liền thôi. Tại sao lúc này lại có cảnh sát tìm đến.

Lý Kinh Hồng đã nghe qua danh Lý Mộ Vũ nhưng không biết mặt nàng. Hắn là đạo diễn, quan hệ rộng nhưng cũng chỉ trong ngành, không có phủ sóng toàn bộ như Vương Lỗi. Tên kia là người đại diện, chuyên về ngoại giao, cần biết càng nhiều người càng tốt.

Lý Kinh Hồng lo lắng nói:

- Đồng chí cảnh sát, có phải có hiểu nhầm gì hay không. Lý Hiện mới về nước được vài ngày, không thể gây ra nhiều sự tình như vậy.

Lý Mộ Vũ lạnh nhạt đáp:

- Có người trình báo kèm theo chứng cứ, chúng ta có trách nhiệm bắt hắn về lấy lời khai. Ở đây có lệnh bắt, nếu người còn có ý kiến gì liền đến sở cảnh sát Kiến Minh Thành để khiếu nại.

Lý Kinh Hồng im lặng thở dài. Người ta đến lệnh bắt cũng đã cầm đến, hắn phản đối thì có lợi ích gì. Lý Kinh Hồng lui ra, để Lý Hiện bị cảnh sát kéo đi trong âm thanh kêu gào oan uổng. Hắn âm thầm lấy điện thoại ra liên lạc với bằng hữu. Làm trong giới này quan hệ rất rộng, Lý Kinh Hồng có quen biết vài vị luật sư không tệ, muốn nhờ bọn hắn bảo lãnh cháu mình ra.

Nhưng Lý Kinh Hồng còn chưa kịp tìm xong tên của bằng hữu trong danh bạ thì đã trợn trừng mắt. Hắn thấy Lý Mộ Vũ chủ động đi đến chỗ Diệp Thiên:

- Ngươi cũng theo ta đến đồn cảnh sát một chuyến.

Diệp Thiên hỏi lại:

- Không phải hẹn gặp ở quán cà phê sao?

- Theo thủ tục ghi chép một ít, bọn ta nhân đó giúp ngươi tra hỏi chuyện để lộ đoạn phim trên mạng.

- Tốt.

Diệp Thiên quay sang vẫy tay chào Chu Tử Uyển cùng những người khác của đoàn làm phim rồi cùng Lý Mộ Vũ rời đi. Điện thoại trên tay Lý Kinh Hồng rơi xuống, hắn có một loại cảm giác nghẹn khuất không nói nên lời. Tên Diệp Thiên này buổi sáng còn vui vẻ đồng ý với hắn sẽ không truy cứu chuyện này, buổi chiều đã dựa vào quan hệ với cảnh sát bắt Lý Hiện đi. Đã như vậy hắn còn nói thẳng ra, không cần che giấu, rõ ràng là không xem Lý Kinh Hồng ra gì.

Thật ra Lý Kinh Hồng đã nghĩ nhiều. Buổi sáng Diệp Thiên chỉ đáp lại qua loa cho xong chuyện chứ cũng không biết Lý Kinh Hồng có nhờ hắn bỏ qua cho Lý Hiện. Diệp Thiên vốn không có ý định truy cứu, hắn làm những chuyện này đều là vì Vương Lỗi mà thôi.

Những người khác trong đoàn làm phim bàn tán xôn xao. Đa phần đều đã biết chuyện, cảm thán cho Lý Hiện chọc sai người. Chu Tử Uyển chỉ biết lắc đầu thở dài, tên Diệp Thiên này đúng là làm việc không nể mặt ai. Chẳng qua thực lực hắn đủ cường, chỗ dựa sau lưng lại mạnh, cho dù quá đáng hơn nữa Lý Kinh Hồng cũng phải cắn răng cho qua.

Còn Lý Hiện, sự nghiệp đạo diễn của hắn đến đây là chấm dứt, chắc chắn sẽ bị giải trí Quang Minh cùng tập đoàn Quang Diệu phong sát. Nhẹ thì năm năm, nặng thì cả đời đừng mong quay lại con đường này.