Chương 4: Lão Tử Chạy

Tiên Lộ Độc Tôn

Chương 4: Lão Tử Chạy

-" Phàm sư đệ, có phải ngươi hay không thấy quá bá đạo? "

Nghe Ngũ Luân hỏi, Tử PHàm hắn chẳng biết nói gì ngoài gật đầu lia lịa như gà gỗ. Sợ rằng, ai mà nhìn thấy cảnh này thì sẽ đều phản ứng như vậy thôi.

-" Cái này chẳng là gì cả, chúng ta huynh đệ Phát Đan Phòng đã có sư thúc chống lưng, kẻ nào dám đắc tội chúng ta. Sau này đệ cũng sẽ là thành viên ở nơi này, đương nhiên đãi ngộ là không thể thiếu... HaHa " Ngũ Luân vừa cười nói vui vẻ, đây hắn chính là người phụ trách nơi này. Ở đây nói đến to nhất chính là hắn...

...

Sau một hồi nói chuyện, Tử Phàm hắn thấy bản thân với Ngũ Luân tính cách cũng rất hợp. Điều này cũng làm tốt hơn tinh thần hắn đang căng thẳng. Mà sau dừng không nói chuyện phiến, hắn lại được Ngũ Luân dẫn đến chỗ đứng của huynh đệ Phát Đan phòng. Chú ý một chút có thể thấy, người phòng này không quá nhiều, chỉ có sáu người nếu thêm Ngũ Luân nữa là bảy. Gặp họ, Tử Phàm hắn đều khách khí chào hỏi. Cái này vừa gặp hắn đã khiến những người kia rất có hảo ý.

-" Sư đệ, sau này chúng ta chính là người một nhà, ngươi cũng không cần phải quá khách khí a." Đây là một trung niên trên mặt có nhiều tàn nhang nói.

-" Đúng, cái này sư đệ từ nay về sau chính là người Phát Đan phòng chúng ta. Sau này sư đệ sẽ gọi là Bát đệ... HaHa " Đế vào là một nam tử, người này béo vô cùng. Giống như từng lớp mỡ trên người bất cứ lúc nào cũng có thể chảy ra, hắn chính là tứ sư huynh.

Cứ thế, mọi người đứng nói chuyện vô cùng vui vẻ, mặc kệ những đệ tử bên ngoài đang chờ đợi. Mà bọn chúng cũng không dám vọng động gì ở đây. Bỗng cái trung niên được gọi là nhị ca trong bát huynh đệ lên tiếng:

-" Được rồi sư đệ, từ giờ ai mà gây sự với ngươi chính là gây sự với cả Phát Đan Phòng chúng ta. Mà Nhị ca cũng có một chút ngươi nhắc nhở, những tên ngoại môn hay tạp dịch thì không sao. Nhưng phải nhớ tránh xa cái bọn Nội môn cùng hạch tâm bọn chúng gây sự. Động vào bọn chúng thì rất khó giải quyết a! "

Cái này lời nói vừa đến tai tử Phàm hắn liền quyết đoán trong lòng: " Ta đâu có bị điên, tu vi bọn chúng cao như vậy động vào để cái mạng nhỏ này nguy hiểm sao. ". Bề ngoài thì vỗ ngực chắc chắn bản thân sẽ an phận, không hành sự lỗ mãng.

Biểu hiện này làm cho bảy huynh đệ Phát Đan phòng nhìn nhau mỉm cười hài lòng. Còn Ngũ Luân vừa cười vừa tiến lại gần đưa cho Tử phàm 5 viên đan dược.

-" Cái này sư đệ ngươi vừa mới đến, mấy viên đan dược này chính là quà gặp mặt. Chúc sư đệ nhanh chóng tiến triển trong tu luyện... ".

Ngũ Luân cùng sáu người khác cười to chúc mừng hắn, sau đó ai lại về làm việc đấy. Còn Tử Phàm hắn được cho trở về phòng, đây là do chưa có việc cần tới hắn. Hôm nay đến đây chỉ là làm quen cùng thăm hỏi thăm. Mà điều này cũng đúng ý của hắn, từ lúc nhận được đan dược hắn đã muốn về phòng tu luyện rồi.

...

Ra khỏi Đan Phòng, Tử Phàm hắn lập tức trở về phòng mình đóng cửa tu luyện. Lấy năm viên đan dược trong người ra, sơ qua những đan dược này Tử Phàm hắn đều biết rất rõ thông qua nghiên cứu thảo dược. Trong đó hai viên màu xanh chính là tuần hoàn đan giúp việc vận chuyển linh lực trở nên dễ dàng thành thục hơn, hai viên màu trắng nữa lại là thối cốt đan giúp việc tu luyện tiến triển nhanh chóng. Còn một viên cuối cùng lại có mầu tím, đây cũng là thối cốt đan nhưng chính là loại trung phẩm đan dược cực kỳ trân quý. Chỉ riêng năm viên này thôi cũng đủ cho Tử Phàm tu luyện đến tầng hai, còn may mắn hơn sẽ đạt tầng ba.

...

Một tháng trôi qua, trong những ngày này, hắn ngoài tu luyện cùng nghiên cứu thảo dược ra còn đi làm các việc vặt khác của phát đan phòng. Bản thân tu vi của hắn đã đạt tới luyện thể tầng ba, đã có tư cách tham gia thí luyện tấn thăng đệ tử ngoại môn. Về phần thảo dược, hắn đã hoàn toàn thuộc lòng quyển một, bắt đầu học quyển thứ hai vào mười ngày trước rồi. Hôm nay, khi hắn đang tu luyện bỗng dưng nhận được thông báo của của Ngũ Luân thông qua ngọc bội thân phận. Trong thông báo, Ngũ Luân bảo hắn đi đến linh điền ở chân núi hái thảo dược. Mà những thảo dược được trồng ở chân núi thì chẳng có loại nào quý hiếm cả, điều này cũng khiến Tử Phàm không có mấy hứng thú.

-" Mà thôi, ta lâu rồi cũng không có xuống núi đi dạo. Hôm nay xuống coi như là một lần thả lỏng vậy. "

Cầm theo mộc kiếm, Tử Phàm hắn thong thả ta khỏi phòng xuống núi. Vừa đi hai mắt không ngừng ngắm nhìn hai bên rồi cảm thán:

-" Nơi này vẫn đẹp và trong lành như vậy... "

Khi đến lưng núi, bỗng hắn thấy ba đệ tử mặc áo đen tạp dịch đi từ chân núi lên ngang qua bản thân. Vừa nhìn hắn liền cảm thấy vô cùng quen mắt, ba tên kia dừng lại cũng nhìn lại phía hắn.

- " Chu Bát, ngươi nhìn tên tiểu tử này có thấy chút quen mắt không? " Đây là một nam tử mặt dài hỏi chuyện. Nam tử ở giữa cũng gật đầu suy nghĩ, ngay lúc này tên đệ tử tạp dịch bên cạnh nghe hai người này nói vậy thì ánh mắt biến đổi, hình như hắn nhớ ra thứ gì đó.

-" Hắn... Hắn... Chính là tên tiểu tử ở Phát Đan Phòng lần trước trơ trẽn ăn quỵt đan dược của chúng ta. " Tên này vừa nói to vừa kích động đến người run lên, hai tên kia nghe vậy thì mắt cũng đỏ lên chằng chịt tơ máu nhìn Tử Phàm.

Cách đó một đoạn, Tử Phàm đang định bước đi bỗng dưng toàn thân cứng lại, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Răng hắn run lên va vào nhau, trong lòng thì nguyền rủa " Thôi xong... Thôi xong rồi. Lần này không biết tên Ngũ Luân sai ta xuống núi làm gì không biết, lại để lão tử gặp phải mấy cái ác sát này. Phải nhanh chóng chuồn thôi, nếu không sợ rằng cái mạng nhỏ này khó giữ... "

Nghĩ đến đây, Tử Phàm hắn lập tức quay mặt, dơ tay lên vẫy chào hỏi cùng làm ra bộ mặt tươi cười:

-" A... Hóa ra là mấy vị sư huynh, thảo nào lại trông quen mắt như vậy. Mà cũng thật ngại quá, sư đệ lúc này đang có việc gấp cần rời đi làm ngay, lúc khác có dịp nhất định huynh đệ chúng ta sẽ uống rượu hàn huyên tâm sự sau! "

Vừa nói, tử Phàm hắn liền vận chuyển tu vi, tụ linh lực vào hai chân. Toàn thân bộc phát tốc độ nhanh nhất chạy xuống núi, ba tên kia đằng sau thì ngơ ngác một lúc mới tỉnh lại.

-" Con mẹ nó! Mau đuổi theo, đừng để hắn chạy thoát... " Nam tử mặt dài là người đầu tiên tỉnh lại hô lên.

Cả ba tên lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, bốn người trước sau đều chạy hểt tốc lực. Đằng trước, không hiểu Tử Phàm hắn ăn phải cái gì mà chạy nhanh vô cùng, bỏ lại ba tên kia một đoạn xa.

-" Tiểu tử thối, mau đứng lại cho ta... " Chu Bát vừa chạy vừa gào to. Tốc độ của hắn nhanh thứ hai trong ba người...

-" Trời ạ, não của ngươi có phải có vấn rồi hay không. Bảo ta dừng lại là sẽ dừng lại sao, nếu có dừng lại đợi đến Đan Dược các đi. " Tử Phàm hắn mỉa mai...

-" Ngươi... " Chu Bát tức đến đầu bốc lên khói trắng, bản thân tốc độ càng nhanh hơn. Mặt dài cũng không im lặng mà cũng mở miệng nói.

-" Sư đệ dừng lại chúng ta nói chuyện được không, chúng sư huynh hứa sẽ không làm gì ngươi đâu! "

- " Quỷ mới tin ngươi, nếu có giỏi thì từng người vào một đi, chỉ biết lấy đông hiếp ít. Đợi lão tử về Phát Đang phòng rồi nhất định sẽ gọi các huynh đệ đến dạy cho các ngươi một trận. Mà sau đó lão tử sẽ cởi hết y phục các người rồi cho các ngươi treo lên cây. " Đây là tử Phàm hắn bất mãn trả lời, mà lời hắn nói thì khiến ba tên kia đều điên tiết lên.

Cả ba tên kia vừa tức giận vừa sợ hãi, lập tức tốc độ càng nhanh hơn.