Chương 13: Một Tháng

Tiên Lộ Độc Tôn

Chương 13: Một Tháng


Ở trong phòng cũng đã vài ngày, Tử Phàm cái này hắn cũng thấy hơi chút buồn chán. Bản thân là một người thích náo nhiệt, sinh ra cảm giác như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng Tử Phảm hắn không nhận ra rằng, từ lúc hắn tu luyện Phá Pháp Thông Thiên Quyết này thì tính cách của hắn đã bị thay đổi sang một hướng khác rồi.

Cầm theo mộc kiếm, hắn nhẹ nhàng bước ra khỏi cửa với tư thế chắp tay sau lưng ngẩng cao đầu vô cùng phong thái. Đây chính là hắn tự tin, từ tầng năm trở xuống tất cả đều không sợ. Còn tầng sáu trở lên chính là nội môn đệ tử, mà đệ tử loại này rất ít khi gặp. Bọn họ thường ở trong động phủ tu luyện đột phá hay ra ngoài làm Tông môn nhiệm vụ.

Thế nên cái này Tử Phàm hắn mới tự tin như vậy ra ngoài, dù sao bình thường cũng chẳng có ai động đến hắn làm gì. Bởi vì hắn chính là người Đan Dược các....

-" Ưu tú cũng thật là khổ quá đi! "

Vừa đi vừa cảm thán, tử phàm hướng hắn đi chính là Đệ Tứ Đường chi nhánh núi nam này. Đây chính là nơi tham gia tuyển chọn, tấn thăng đệ tử từ tạp dịch lên ngoại môn mà từ ngoại môn sẽ lên nội môn. Còn nếu muốn cao hơn hạch tâm, chính là thành tịu nửa bước Trúc Cơ. Nếu đạt được Trúc Cơ thì không còn nghi ngờ, bản thân sẽ được phong tặng trưởng lão chức danh cao cao tại thượng. Nhưng những thứ này với hắn còn quá xa vời, bản thân tu vi lúc này mới chỉ có Luyện thể tầng 3 mà thôi đối với Trúc Cơ còn rất xa.

Đệ tứ đường, Tử Phàm đây là lần đầu tiên tiên hắn đến. Nhìn bề ngoài khá lớn, với kiến trúc theo kiểu cao tầng. Đương nhiên tầng một là dành cho tạp dịch đệ tử thí luyện, tầng hai không khác cho ngoại môn... Phóng mắt ra xung quanh, Tử Phàm hắn thấy bên ngoài có rất nhiều đệ tử đứng chờ đợi vô cùng sắc mặt biến hóa.

-" Có lẽ bọn chúng cũng giống ta đơn giản thí luyện! "

Bước vào tầng một, thấy hắn rất nhiều người đều tự động tránh xa. Cái này chính là sự việc ác danh của hắn khiến bọn người kia sợ hãi. Tử Phàm cười cười vui vẻ, bởi vì cảnh tượng này làm hắn không khó chịu mà thay vào đó là đắc ý. Bộ dáng bản thân lại càng nghênh ngang hơn đi lại, trước mắt là một cái lão giả ngồi bàn ghi sổ sách. Tuy râu tóc chưa bạc nhưng cũng thuộc hàng lớn tuổi nhất nơi này, đây chính là một vị trưởng lão Trúc Cơ nơi này quản lý thí luyện tấn thăng đệ tử.

Lão đã ở đây rất nhiều năm, không phải là không muốn rời đi nhưng vì bản thân khả năng có hạn. Mấy trăm năm không thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ nên mới bị Tông môn an bài nơi này. Một người thành tịu Trúc Cơ, tuổi thọ ít nhất cũng phải sống tám trăm tuổi. Có người lại có thể sống tới nghìn tuổi, cái này chính là phụ thuộc vào cách người đó đột phá thế nào... Tu vi mắc kẹt, mãi mãi cũng chỉ như thế suy nghĩ không tích cực.

- " Thiếu niên trẻ, ngươi tới đây là để tấn thăng thí luyện đệ tử sao? "

- " Thưa trưởng lão, đệ tử đến đây chính là muốn tham gia tấn thăng ngoại môn đệ tử. "

Lão giả ngẩng đầu lên, ánh mắt khẽ đảo qua Tử Phàm một cái khẽ gật đầu. Đây là ý nói hắn Luyện thể tầng ba đã có đủ tư cách tham gia: -" Một tháng sau hãy đến, thí luyện lúc đó mở...! "

Nói xong lão giả hai mắt nhắm lại không quan tâm hắn nữa, Tử Phàm biết ý liền cúi đầu một cái đi ra ngoài. Trong ngực tim vẫn còn đập nhanh, lưng áo cũng thế ướt mồ hôi. Đây là vừa nãy ánh mắt lão giả đảo ra dò xét khiến hắn vừa áp lực vừa hoảng sợ, hắn sợ bản thân bí mật sẽ bị lão giả kia phát hiện. Đến lúc đó nếu có nổi lòng tham giết người cướp của thì không ổn: - " Trong người cất tiền tài cũng là một tội... "

Nhưng theo tình hình hắn quan sát, lão giả kia hình như không phát hiện được gì. Cái này chắc chắn là bảo tháp cùng kim kinh không phải vật phàm, có thể tự trốn tránh dò xét.

- " Thôi thôi, không nên nghĩ nhiều nữa, càng nghĩ càng thấy rối. Ta vẫn là có một tháng thời gian chờ đợi, có lẽ trong lúc đó ngồi học mấy cái kia thảo dược vậy. Như thế sau này muốn là có thể chế đan dược mình dùng... HaHaHa "

Cảm thấy bản thân một công đôi việc, Tử Phản vui vẻ nhanh chóng đi về Đan Dược các. Nhưng trước khi về phòng hắn nghĩ bản thân cần đến Phát Đan Phòng sơ múi một ít đan dược, sau này sẽ dùng đến khi tu luyện.

...

Trong Phát Đan phòng, các huynh đệ kia của Tử Phàm ai cũng đang bận rộn công việc chia phát đan dược của mình. Thấy hắn đi vào cả bọn đều vô cùng vui vẻ:

-" Bát đệ ngươi khỏe rồi sao? "

-" Nhị ca đệ thương thế đã ổn rồi, hôm nay đến trước tiên là thăm hỏi sau là xem có việc gì để giúp... "

Câu nói này của hắn thật sự rất là khách khí a, nói là đến giúp đỡ nhưng thực chất trong lòng rất nhiều suy tính.

Mà cách đó không xa Ngũ Luân đang uống trà lập tức phun ra, bản thân dù chưa ở cùng Tử Phàm bao lâu nhưng hắn rất rõ tên tiểu tử này. Bảo giúp đỡ nhưng chắc chắn đến đây là kiếm gì đó lợi ích.

-" Bát đệ ngươi không nên đi lung tung, đại ca rất hiểu ngươi. Lại đây ta cho mấy viên đan dược rồi nhanh chóng về phòng tu luyện đi, chẳng phải ngươi muốn tấn thăng ngoại môn đệ tử sao! "

-" A... Cái này chỉ có đại ca là hiểu đệ nhất. Thôi đệ về phòng, các huynh làm tốt... "

Tử Phàm không chút khách khí nhận đan dược của Ngũ Luân đưa cho, trong lòng vui vẻ nhanh chóng rời đi. Các cái kia từ nhị đến thất đều cười cười lắc đầu, còn bọn người xung quanh thì khác. Ai nấy đều vô cùng ghen tị, bọn họ thì phải mỗi tháng mới được lĩnh đan dược, còn tên này cứ như muốn là có vây.

-" Các ngươi nói xem, ở đời thật sự là không có công bằng a! "

Từng cái bàn tán làm phòng này ồn ào hơn rất nhiều, cuộc sống sẽ không có công bằng nếu bản thân không có được thực lực áp đảo người khác. Đây chính là chân lý:

- Thực Lực Vi Tôn.

Tiếp tục cái này cắm dễ trong phòng, Tử Phàm bản thân cố gắng trong thời gian một tháng sẽ phải học thên hai quyển trên năm quyển thảo dược, trong đó quyển thứ nhất hắn đã thuộc lòng. Giờ chỉ còn 2,3,4,5 mà thôi, đây vẫn là còn chưa tính 5 quyển cái kia yêu thú.

...

Một ngày, hai ngày, ba ngày.... đến bảy ngày thời gian. Cuối cùng hắn cũng học thuộc xong quyển thứ hai, bắt đầu nghiên học quyển thứ ba. Nhưng mà cái này cách học của hắn vô cùng đặc biệt, chính là lấy tên đặc điểm của từng loại thảo dược ghi ra giấy. Sau đó bốc thăm, nhặt được cái nào chính là học thuộc cái đấy. Đây nhìn ngắn dễ thuộc, đâu có giống học sinh bây giờ dài là nản, nhìn thôi đã kinh không muốn học rồi.

Quyển thứ ba, Tử Phàm thời gian học thuộc chính xác là mười sáu ngày, tương đương hai tuần. Lúc này nếu ai mà thấy hắn nhất định sẽ giật mình, bởi vì thân thể hắn thực sự biến hóa. Mắt tơ máu chằng chịt, thần sắc bơ phờ, thân thể gầy rợp đi vô cùng đáng thương. Nếu không biết nhất định sẽ tưởng hắn là một tên phàm nhân vừa bệnh nặng khỏi.

Nuốt lấy hai viên đan dược Ngũ Luân đưa cho, Tử Phàm bản thân lúc này mới khá hơn. Cơ thể đã có thể sinh long hoạt hổ vô cùng tốt. Chỉ thiếu bản thân tấn thăng ngoại môn đệ tử nữa thôi là hắn sẽ cái này xuống núi vui chơi.

-" Thật sự là mong chờ a! "