Chương 16: Bích Thủy Thành

Tiên Lộ Độc Tôn

Chương 16: Bích Thủy Thành

Bị cưỡng ép chuyền tống ra đại sảnh Đệ Tứ Đường, tất cả mọi người đầu óc đều bị choáng váng do chưa có chuẩn bị, ngay cả Tử Phàm hắn cũng vậy.

Nhưng những cái này chẳng ai dám phàn nàn, đùa à đó chính là Trúc Cơ tu sĩ. Cả phòng đang ồn ào bỗng giọng vị trưởng lão kia ồm ồm vang lên:

-" Tất cả ai chưa tấn thăng thành công thì ra khỏi Đệ Tứ Đường, không có gì phải buồn chán tháng sau các ngươi lại đến. Còn ba người thành công thí luyện lần này ở lại... "

Ào ào, bọn người kia bước ra khỏi đường như kiến vỡ tổ, ai nấy vẻ mặt đều buồn chán. Trong đó có tên Lý Hổ kia bị Tử Phàm đánh thì trông rất thảm, hiển trong lòng hận ý đã rất sâu.

Lúc này, trong phòng chỉ còn lại bốn người đối mặt, nhưng bầu không khí chẳng có chút căng thẳng mà thay vào đó là hào hứng. Nhất là Tử Phàm, hắn đã mong chờ ngày tấn thăng đệ tử ngoại môn để xuống núi vui chơi lâu rồi.

- " Các ngươi lại đây... "

Lão giả Trúc Cơ trưởng lão gọi ba người bọn Tử Phàm lại gần, ai nấy cũng ngoan ngoãn nghe theo lời lão đi tới. Phất tay một cái, trên tay ba người bọn họ bất ngờ xuất hiện một cái túi trữ vật. Cái này chính là đồ vật đặc biệt được bố trí không gian trận pháp có thể cất đồ vào bên trong vô cùng tiện lợi. Nhưng cũng chỉ là một cái cấp thấp mà thôi, như thế cũng đủ làm cho bọn Tử Phàm vui sướng rồi.

- " Bên trong túi trữ vật có để hai bộ y phục đệ tử ngoại môn, một cái lệnh bài các ngươi thân phận mới còn có một ít tinh thạch phần thưởng. Được rồi, các ngươi có thể đi ra... "

Ba người vui sướng cúi đầu một cái với lão giả rồi tất cả đều nhanh chân đi ra khỏi Đệ Tứ Đường. Tử Phàm trong lòng nghĩ, hôm nay chính là ngày hắn phát tài, tinh thạch cứ như nước chảy vào túi mình.

- " Chu Nhược sư muội, có gì lần sau gặp lạipl... Rất có thể tối nay ta sẽ mất ngủ vì muội a! "

Đây là Tử Phàm trước khi ra về lời nói đùa với cái kia quyến rũ sư muội. Nàng ta nghe lời Tử Phàm nói thì hừ lạnh khinh thường không trả lời... Cái này Tử Phàm hắn cũng không chấp nhất nữ tử.

...

Sau khi thành công tấn thăng ngoại môn, chỗ ở của hắn cũng đã được đổi. Trở về phòng ở cũ lấy hết các đồ vật quan trọng Tử Phàm mới lững thững đi tới lưng núi chỗ ở đệ tử ngoại môn.

Vừa bước tới nơi đầu tiên hắn cảm nhận được chính là linh khí nồng đậm vượt xa chỗ ở Tạp Dịch, tuy nhiên lượng người ở đây lại không thể so sánh. Chỉ bằng một phần ba Tạp Dịch đệ tử mà thôi, điều này cũng chứng tỏ Ngoại môn đã là có chút uy hiếp.

- " Thế mà thôi, hồi còn tạp dịch đệ tử ta đây còn là tùy ý quát tháo ngoại môn đây này... "

Tự đắc ý một phen, Tử Phàm chắp tay sau mông nghênh ngang đi về phía trước. Tên ngoại môn nào nhìn thấy cũng đều tránh xa ra, bọn họ sợ bản thân cũng sẽ chung cảnh ngộ với bọn người Chu Bát.

Biểu hiện từng người đều được Tử Phàm thu vào mắt, thế nhưng hắn không lấy làm tức giận mà thay vào đó là một tiếng cười cho qua. Tùy tiện chọn một căn phòng trống bước vào, Tử Phàm nhẹ nhàng đặt mông ngồi xuống giường. Ánh mắt thì nhìn xung quanh đánh giá: - " Cái này cũng không khác tạp dịch chỗ ở là mấy a. "

Vẫn chỉ là những cái kia đồ vật, giường, bàn và một cái bồ đoàn. Thấy vậy thôi hắn cũng mệt mỏi quá độ do dạo này không được nghỉ ngơi, dù sao cũng chỉ là một cái luyện Thể không phải Trúc Cơ a.

Bịch

Tủ Phàm thân thể đổ xuống giường đánh một giấc lấy lại sức ngày mai còn có hắn dự định xuống núi chơi.

Cứ thế một giấc lấy sức của hắn chính là đến sáng, mắt vẫn nhắm mơ lấy bản thân xung quanh đều là mỹ nữ hầu hạ. Cười tươi không ngớt bỗng Từ Phàm hắn thấy từ xa bước đến một bóng hồng, dáng người uyển chuyển cùng làn da nõn nà. Tim đập mạnh, đứng phắt lên Tử Phàm bước lại cái kia mỹ nhân vừa đến. Hắn hai tay đặt lên gỡ tấm khăn che mặt của nàng ra, nhưng vừa gỡ ra sắc mặt lập tức thay đổi. Bởi vì dung mạo của nữ tử này thật sự quá xấu khiến người ngoài nhìn vào buồn nôn khó áp chế.

Đương nhiên Tử Phàm hắn cũng là như vậy hành động quay đầu chạy chốn...

Lật mình tỉnh dậy, thân thể đã ướt đẫm mồ hôi của Tử Phàm vẫn còn run, đây chính là ác mộng đáng sợ nhất mà hắn từng gặp.

- " Dọa chết lão tử rồi! "

Trong khi miệng còn lẩm bẩm, hắn tranh thủ giơ cánh tay vẫn còn đang run rẩy của mình lau thấm từng giọt mồ hôi còn đọng trên chán. Miệng lại không ngừng thở dốc giống như hắn đã trải một vòng Tứ Trạch Tông.

Tắm rửa sạch sẽ, thay đổi y phục Tử phàm hắn khoác lên mình một bộ bạch y bình thường không thuộc Tông Môn. Hiển nhiên mục đích của việc mặc trang phục tầm thường này chính là xuống núi hưởng thụ cái được gọi là chín tầng mây.

Vui vẻ bước ra khỏi phòng, hắn hướng đi chính là chân núi. Vừa đi hắn lại không ngừng đánh mắt ngắm phong cảnh xung quanh. Tâm tình hết sức thả lỏng...

...

Cách Tứ Trạch Tông ba trăm dặm về phía bắc, nơi đây là chỗ tọa lạc của Bích Thủy Thành. Sở dĩ có tên như vậy là do thành chủ của thành này họ Bích, bên cạnh như vậy tồn tại một con sông.

Cổng thành ra vào vô cùng náo nhiệt, người nơi đây giống như vậy kiến đồng dạng. Không thể không nói cái này đông đúc lạ thường, mà cảnh này đập vào mắt Tử Phàm chính là làm hắn há hốc mồm. Bởi đây chính là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người như vậy.

- " Ở ta thôn cũng chỉ có trên trăm đầu mà thôi... Nơi này đông đúc như vậy ít nhất cũng phải gấp trăm lần a! "

Nhìn bộ dáng nhà quê của hắn, mọi người xung quanh ai nấy đều không nhìn được cười chế diễu. Đương nhiên như vậy Tử Phàm hắn cũng nhận ra, mặt bất chợt đỏ lại vì ngượng. Bước đi thật nhanh, Tử Phàm hắn đi tới cổng thành. Nhìn đằng trước từng người xếp hàng ngay ngắn trải qua binh lính kiểm tra mới được bước vào thành, Tử Phàm hắn cũng như vậy làm theo xếp hàng.

Phải qua hai ba chục người thì mới tới hắn lượt, sờ soạn một chút xem có vật gì khả nghi. Rồi giao ít lượng bạc là có được tư cách vào thành, may mắn Tử Phàm hắn cũng đã đổi một chút phí trước khi đến.

Đi vào bên trong, cảnh tượng còn khiến hắn kinh ngạc hơn bên ngoài. Người qua lại như mắc cửi, tiếng giao bán, mời chào rộn ràng.

- " Suy nghĩ một chút ta cũng đang đói bụng, trước tiên đến tửu lâu ăn uống vậy. "

Chắp tay sau mông, đầu ngẩng cao lúc này cảm thấy có chút phong thái hắn mới bước đi. Nơi đặt chân qua, chính là để vô số thiếu nữ hò reo ái mộ. Điều này cũng khiến Tử Phàm hắn đắc ý hơn sự anh tuấn của bản thân.

Đi một vòng, Tử Phàm hắn cũng dừng trước một cái tửu lâu. Tửu lâu này phi thường to lớn ba tầng gồm rộng chí ít cũng phải trăm mét vuông cùng trang trí xa hoa vô cùng. Nhìn qua thôi cũng biết nơi này chỉ dành cho người có tiền.

Bước vào bên trong, ngay lập tức một tên tiểu nhị chạy ra chào đón Tử Phàm. Hắn không ngừng tươi cười dẫn tử phàm đến một chiếc bàn mời hắn ngồi xuống. Vừa đặt mông, bỗng bên ngoài bước vào bốn, năm thiếu niên trẻ tuổi. Tử Phàm hắn lập tức cảm nhận được khí tức võ giả, rõ ràng năm thiếu niên này cũng là người tu tiên đạo.

- " Một luyện thể tầng 4, ba tên luyện thể tầng 3. Phàm thiếu gia ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể trấn áp. "

Tựa như những thiếu niên kia cũng nghe được hắn nói, lập tức quay đầu lại nhìn.