Chương 25: Huyết Chiến

Tiên Lộ Độc Tôn

Chương 25: Huyết Chiến


Tính cách lạnh lùng Tử Phàm hắn quyết định rời đi, dù sao hắn với bọn Thiết Đầu cũng chỉ có quan hệ hợp tác đến một chút tình cảm cũng không có. Hắn lấy lý do gì mà liều mạng ở lại giúp bọn họ, đây cũng chỉ là hậu quả do lòng tham gây nên mà thôi.

Sau một lúc hẳn rời đi, từng tiếng hét thảm liên tục vang lên nhưng chỉ một lúc sau đã trở lại yên tĩnh. Thay vào đó sau lưng Tử Phàm lại có những tiếng lá cây va chạm, một cặp con mắt âm độc hiện ra nhìn chằm chằm hắn. Điều này làm Tử Phàm cả kinh, hắc xà không có ý tha mà lại đuổi theo hắn.

Tốc độ của nó thật sự là quá nhanh, cho dù Tử Phàm dùng hết sức cũng không có khả năng chạy thoát. Hai mắt bỗng nhiên hiện lên tơ máu, hắn thật sự tức giận.

- " hừ, hiêu chết vẫn chưa biết về tay ai đâu. "

Tử Phàm không chạy nữa mà đứng lại, trên tay hắn lúc này cũng xuất hiện thêm một thanh kiếm nóng bỏng.

Hắc Xà từ trong đằng sau lao đến, theo đó đuôi dài quất tới. Đuôi xà chớp mắt đã đến trước mắt Tử Phàm, hắn không chần chừ mà cũng giơ kiếm lên đón đỡ. Nhưng kết quả vẫn như bọn Thiết Đầu bị một quật đánh bay, thế nhưng trên miệng hắn lại nở một nụ cười yêu dị. Bởi một kiếm vừa rồi Hỏa kiếm cũng đã làm cho hắc xà vảy tróc lên vô số, thậm chí còn có máu huyết chảy ra. Nó đau đớn kèm theo giận dữ giống lên tiếp tục lao tới Tử Phàm, trong đầu nó chỉ có một khái niệm chính là nhân tộc chỉ là một loài thấp kém. Một loài mà từ khi sinh ra đã kém yêu thú bọn nó rồi, không có khả năng mà nó lại thua nhân tộc được. Cho nên khi bị tổn thương thì nó đã không còn một chút ý nghĩ, chỉ còn bản năng.

Tử Phàm đứng tại chỗ cười lên những tiếng hắc hắc, ngay sau đó con mắt hắn biến thành màu xanh cùng toàn thân ánh quang tử sắc bao bọc. Đây chính là hắn vận chuyển thiên quyết...

Cảm nhận sức mạnh dâng trào, Tử Phàm hắn không nhịn được mà rên nhẹ một tiếng. Tuy nhiên linh lực vẫn như cũ không chút thay đổi, chỉ có sức mạnh nhục thân tăng lên cũng như sức phòng ngự mạnh mẽ. Thế thôi cũng đủ cho Tử Phàm quyét ngang luyện thể kỳ, hay nói cách khác chính là cùng cấp vô địch.

Nhìn thấy Tử Phàm thay đổi, hắc xà bỗng cảm nhận được sự nguy hiểm từ trên người thiếu niên này phát ra. Cái cảm giác ấy làm nó cẩn trọng, cả thân hình to lớn từ từ được thu lại. Cặp mắt không một phút rời khỏi Tử Phàm, giống như đang chờ đợi một cơ hội.

- " Muốn giết ta? Hừ! Quả thật không biết sống chết, đừng cho là ta sợ ngươi. "

Dứt lời, hắn huy động hỏa kiếm, hỏa kiếm lúc này được hắn linh lực cuồn cuộn truyền vào làm hỏa diễm bùng lên dữ dội. Tiếng hỏa điểu thét chói tai từ kiếm chấn động ra càng làm hỏa nóng bỏng hơn.

Hắc xà trong mắt nổi lên một tia buốt lạnh, nó gầm lên rồi mở cái miệng đỏ au như chậu máu cắn về phía Tử Phàm. Kiếm cùng hắc xà va chạm, chỉ thấy hắc xà bị văng ra phía xa một đoạn cùng Tử Phàm giống nhau. Hắn cũng bị dư chấn hất lui một đoạn, trong con mắt màu xanh kia lại có thêm vài tia tử sắc.

Hắn kiêu ngạo đứng đó, huyết khí tỏa từ thân thể lúc này vẫn cuồn cuộn đến sôi trào, giống như một con yêu thú hung tàn chứ không phải là con người nữa.

Rítt...

Đối diện Tử Phàm, hắc xà mới là yêu thú cấp một cho nên linh trí chưa được khai mở, phải đạt tới cấp hai tương đương Trúc Cơ kỳ thì mới có thể mở ra. Vậy nên sau khi bị đánh bay, nó theo bản năng hung mãnh, cuồng bạo của yêu thú lại điên cuồng lao lên.

Hắc xà cùng Tử Phàm lại tiếp tục giao chiến, hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt. Thậm chí hắc xà còn phun ra kịch độc nhưng lại không thể xâm nhập qua lớp hào quang tử sắc đang bao bọc lấy Tử Phàm.

Đến lúc này Tử Phàm hắn đã thật sự giận dữ, hai con ngươi hoàn toàn hóa thành tử sắc. Ý thức của hắn cũng gần như mất đi, lúc này hắn chỉ biết điên cuồng. Giống như bản năng, Tử Phàm hai tai cầm hỏa kiếm chĩa lên trời. Linh lực từ đan điền cuồn cuộn dồn vào, theo đó tử sắc ánh sáng cũng nhanh chóng di vào kiếm giống như có ý thức.

Hắn thân thể trở lại bình thường, không có tử quang bao bọc, không có huyết khí cuồng bạo nhưng có một thứ vẫn còn đó chính là đôi mắt màu tím kia. Đôi mắt của một con quái vật hung bạo, vô tình, lạnh lẽo chỉ có sự chết chóc.

Trên tay hắn, hỏa kiếm sau khi hấp thụ tử sắc quang lập tức ngọn lửa trên nó cũng biến thành màu tử sắc, ngọn lửa âm trầm không có chút nóng bỏng vốn có.

- " C.H.Ế.T! "

Tử Phàm hét lên một tiếng, hai tay huy động kiếm chém xuống, bóng kiếm bỗng dưng biến lớn lên trăm lần. Nhìn một kiếm đang tới, hắc xà vẫn không biết khi một kiếm này hạ xuống chính là tính mạng của nó sẽ bị chấm dứt. Nó chỉ biết lao về phía trước với ý định chống trả nhưng khi thân thể của nó chạm vào ngọn lửa màu tử sắc thì bất ngờ, thân thể nó tan biến.

Chỉ cần là nơi Tử diễm đi qua, chỗ đó ngay lập tức tan ra hóa thành đốm sáng màu tử sắc bay lên rồi biến mất. Nháy mắt, thân thể hắc xà đã bị ngọn lửa ngập tràn hủy diệt xóa bỏ, hỏa kiếm vậy mà lại bất ngờ tan biến theo.

Trận chiến cứ như vậy kết thúc, hắc xà chết, Tử Phàm hắn cũng không khá hơn là bao. Thân thể lúc này đã bị máu tươi nhuộm đỏ, miệng vết thương vẫn còn tiếp tục chảy máu. Hắn hai con ngươi đã trở lại bình thường, theo đó là những cảm giác đau đớn bắt đầu lan đến thần kinh của hắn.

Ahh

Một tiếng hét dài từ miệng Tử Phàm phát ra rồi hắn ngay lập tức lấy lọ đan dược chữa thương được Thiết Đầu đưa cho nuốt vào. Hai chân đan lại ngồi xếp bằng điều tức, để hấp thụ dược lực.

Một dòng khí mát lạnh chạy trong cơ thể hẳn, nơi dòng khí này đi qua Tử Phàm cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái. Vết thương trên thân thể theo đó nhanh chóng dừng chảy máu, dược lực cộng thêm khả năng hồi phục của võ giả cũng làm cho vết thương chậm dãi khép lại. Nhưng khả năng khôi phục này vô cùng chậm, nó ứng với tu vi của võ giả.

Nhìn lại đan điền, nơi đó đã bị tiêu hao hết sạch linh lực, hắn thở dài một tiếng đứng lên. Nghĩ lại một kiếm vừa rồi cả lông tơ đều dựng ngược, dù một kiếm đó không phải hắn ý thức phát ra nhưng vẫn thuộc về bản thân hắn.

- " Quả nhiên không hổ danh là vô thượng công pháp, nếu ta có thể tu luyện đại thành nắm giữ toàn bộ sức mạnh này thì... "

Hắn đứng dậy, thay lại y phục trên người dù thương thế chưa khỏi hắn, linh lực cũng mới khôi phục được năm phần.

Cước bộ chậm dãi, Tử Phàm trở lại chỗ tử thần thảo, nơi này tràn ngập mùi máu tanh. Ba người Thiết Đầu thực sự chết rất thảm nhưng điều này đối với Tử Phàm hắn lại không có một chút cảm giác gì cả.

Hắn quay lại đây chỉ để hái Tử thần thảo, tiện thể nhặt lấy túi trữ vật của ba người kia. Làm xong lập tức rời đi, tốc độ còn nhanh hơn lúc đầu. Khoác lên một bị áo choàng, cộng lên hắc khia xung quanh hắn giống như hào vào khung cảnh xung đột trở thành một bóng mờ di chuyển trong rừng.

...

Sau khi hắn rời đi, nơi chỗ Tử thần thảo lại xuất hiện một đám người, đám người này gồm bảy người. Bao gồm cả nam lẫn nữ, mỗi người đều vô cùng trẻ tuổi.

Một nam tử trẻ tuổi trong đó bỗng nhiên bước lại chỗ tử thần thảo bị hái đi nhìn một lúc rồi lên tiếng: - " Một gốc tử thần thảo! "

Đám người nghe vậy lại nhìn xung quanh rồi khảng định nơi này đã diễn ra một trận chiến đấu tranh đẫm máu, chỉ vì một cây thảo dược như thế có đáng. Một vài nữ tử nhìn cảnh máu me như vậy thì có cảm giác buồn nôn, các nàng che miệng thúc giục bọn người rời đi.

Chương mới hơn