Chương 26: Muốn Đi?

Tiên Lộ Độc Tôn

Chương 26: Muốn Đi?

U ám Sơn Lâm, một nơi mà quanh năm được hắc khí bao phủ, giống như cửu u địa ngục.

Tử Phàm hắn lúc này khoác lên mình một chiếc áo choàng phủ kín người đi lại trong rừng. Nhưng hắn không dám đi sâu vào trong, nếu gặp phải yêu thú có thực lực như hắc xà thì hắn sợ rằng bản thân khó có thể tiếp tục đối phó.

- " Hắc U Thảo thật sự là khó kiếm, nếu một hai ngày nữa không tìm được có lẽ ta nên dừng lại. "

Ba ngày trôi qua, hắn không biết đã tìm rất nhiều nhiều nơi nhưng vẫn chưa thấy dấu hiệu của Hắc U Thảo. Thế thôi trong khoảng thời gian này hắn cũng hái được một ít linh dược, mà Tử Phàm hắn lại không có ý định dùng những thảo dược đó để luyện đan. Mà hắn dùng để tu luyện, đặc điểm của " Phá Pháp Thông Thiên Quyết " chính là thôn phệ, cắn nuốt sinh cơ, tinh hoa, linh khí... để tăng tốc tu luyện. Giống như dị thạch Tử Phàm dùng hấp thụ lúc đột phá luyện thể tầng bốn, năm.

Nơi này im lặng đến lạ thường, không có một chút âm thanh nào cả. Làm người ta tưởng tượng đến một khu rừng chết, với những tà vật ghê rợn.

Bỗng đằng xa vang lên những tiếng sắt thép va chạm, rồi cả tiếng cây đổ.

Tử Phàm tò mò lại gần, hắn thấy chỗ đang giao chiến kia có sáu người trẻ tuổi, trong đó nam anh tuấn nữ xinh đẹp nhìn qua thì mới 17, 18 đều có tu vi luyện thể tầng bảy đến tầng tám. Bọn họ ở đây đang vây công một con hỏa tê cấp một tương đương với luyện thể tầng tám, đương nhiên với sức mạnh của nó nhóm nam nữ kia muốn chiến thắng cũng không phải dễ dàng.

Hỏa nham tê thân đầy hỏa khí, da nó cứng rắn vô cùng cộng thêm việc có thể phun ra hỏa diễm thì nó là một đối thủ vô cùng đáng sợ cùng cấp. Nhưng cái Tử Phàm chú ý nhất không phải là những thứ này mà là cây linh dược con yêu thú này canh dữ, đó chính là hắc U Thảo. Nhóm nam nữ kia chắc cũng đã nhắm tới linh thảo này, tuy nhiên còn gặp khó khăn ở hỏa nhan tê.

- " Cứ tiếp tục như thế này thì không ổn? Tiểu Thanh, Tiểu Trúc! Hai muội mau đi hái linh dược, yêu thú này cứ để bọn huynh cầm chân."

Một tên nam tử trông có vẻ là kẻ cầm đầu của nhóm người này gầm lên nói, ba nam tử khác cũng gật đầu cùng vẻ mặt quyết liệt. Một đạo ánh sáng chói mắt hiện ra, trên tay nam tử kia đã có thêm một thanh hạ phẩm linh khí. Hạ phẩm linh khí này là một thanh đại đao màu vàng, với bên trên thân được khắc linh văn dày đặc.

Nam tử hét lên một tiếng tay cầm đại đao chém tới, ba người khác cũng lập tức xông lên yểm trợ. Ánh đao chói mắt lướt cực nhanh, chỉ chớp mắt đã tới trước mắt Hỏa nham tê. Hỏa nham tê theo bản năng sử dụng độc giác của mình húc tới, đây là bộ phận cứng rắn nhất trên người nó.

Keng

Chỉ nghe thấy tiếng vang do va chạm, sau đó một bóng người bay vụt ra ngoài. Nam tử kia ho khan một tiếng miệng phun máu tươi, tuy hạ phẩm linh khí mạnh mẽ nhưng xét về phương diện sức mạnh nhục thân thì hắn kém hơn hỏa nham tê cho nên mới bị va chạm vừa rồi tổn thương.

Hỏa nham tê sau lần va chạm chỉ bị choáng nhẹ nhưng sau đó lập tức điên cuồng, miệng nó liên tục phun ra hỏa diễn. Ba nam tử kia vừa mới xông vào đã phải hứng chịu cơn thịnh nộ của nó, mỗi người đều hét lên những tiếng đau đớn. Hỏa diễn bao trùm bốc cháy, một vùng nhỏ tăm tối như được thắp sáng lên.
Đằng xa, hai tỷ muội Tiểu Thanh, Tiểu Trúc đã đến gần Hắc U Thảo. Bọn họ nhìn nhau rồi cùng vươn tay tranh thủ hái lấy, bỗng hai tỉ muội cảm thấy có cái gì đó không ổn lập tức nhìn lại đằng sau, phía sau lúc này vậy mà đứng một nam tử cao lớn. Hai người giật mình sợ hãi, thần kinh như căng ra. Với tu vi của bọn họ vậy mà lại để một người khác đứng sau lưng từ lúc nào không phát hiện ra, cái này trừ khi là kẻ có tu vi cao hơn bọn họ cũng như có kỹ năng ám sát thuần thục.

Thoắt, hai tỉ muội đã kéo ra khoảng cách, ngay cả Hắc U Thảo cũng chưa kịp hái lấy. Bọn họ vừa lui lại thì nam tử kia đưa tay hái Hắc U Thảo sau đó lập tức xoay người rời đi, tốc độ nhanh vô cùng. Cả hai ngẩn người đứng nhìn bóng người rời đi rồi mới kịp phản ứng...

Cương Liệt đằng xa thấy như vậy lập tức gầm lên tức giận, bọn họ ở đây cầm chân yêu thú vậy mà để kẻ khác hớt tay trên. Hắn muốn đuổi theo nhưng nhìn thấy huynh đệ bị yêu thú làm trọng thương thì không đành lòng bỏ mặc.

- " Khốn kiếp! "

Chửi một tiếng, Cương Liệt lấy trong túi trữ vật ra một tờ phù lục dán vào ngực. Ngay sau đó cơ thể hắn bỗng nhiên bành trướng, cơ bắp toàn thân cuộn lên ngay cả y phục cũng bị xé rách. Hắn khí lực lúc này tăng lên gấp mười lần, tay phải nhấc lên đại đao. Ánh sáng chói mắt lại tiếp tục bắn tới, lần này hỏa Nham tê trực tiếp bị bổ ra làm hai không có một chút chống chả.

Dốc ra vài viên đan dược, Cương Liệt cho ba người kia nuốt vào trị thương. Rồi lúc này mới gỡ bỏ phù lục trên người ra, phù lục sau khi gỡ ra thì trận văn trên nó đã ảm đạm hơn trước. Tưởng như bình thường nhưng khi Cương Liệt nhìn thấy thì lại đau lòng vô cùng, bởi giá của một tờ phù lục bổ trợ quá đắt. Với bọn hắn võ giả cấp thấp này thì vật này vô cùng quý giá, có thể giúp bảo vệ mạng sống lúc nguy cấp.

- " Tên khốn kia đừng để lão tử gặp lại bằng không... Hừ...hừ... "

Hắn vẫn không quên hắc U Thảo, nếu không có tên kia đoạt mất thì có lẽ hắn cũng kiếm được kha khá sau khi bán ra. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai tỉ muội tiểu Thanh, Tiểu Trúc, một giọng nói lạnh lẽo từ cổ họng hắn vang lên:

- " Hai người làm cái gì vậy, linh dược ngay trước mặt còn để kẻ khác đoạt mất, thật sự là vô dụng! "

Nghe vậy hai tỉ muội chỉ biết im lặng, thật sự là trong tình thế lúc đó các nàng cảm nhận được sự nguy hiểm nên mới theo bản năng tránh đi, nhưng lại không ngờ rằng mục tiêu của tên kia lại là hắc U Thảo. Điều này khiến hai người trong lòng có chút căm tức, thề rằng nếu gặp lại tên kia chắc chắn phanh thây vạn mảnh.

- " Hừ, lần này ta tạm bỏ qua, nếu có lần sau thì đừng trách. Bây giờ hai ngươi ở lại hộ pháp cho bọn họ chữa thương, ta sẽ đuổi theo tên kia. "

Dứt lời, hắn lập tức chạy hết tốc lực theo hướng người mặc áo choàng đen rời đi, chỉ chớp mắt đã biến mất trong khu rừng tối tăm.

...

Trên một ngọn cây cổ thụ, lúc này đang có một bóng người mặc áo choàng đen ngồi đó, trên tay người này đang cầm một cây linh dược phát ra ánh quang màu xanh giống như u hồn quỷ dị vô cùng.

- " Đã có được hắc U Thảo trong tay coi như nhiệm vụ đã hoàn thành, mà cuộc tuyển chọn linh sư còn tới hai tháng nữa. Cho nên ta chưa cần về tông môn vội, ở lại nơi này có khi lại đạt được một ít kì ngộ. "

Thu hắc U Thảo lại, Tử Phàm hắn đứng lên tiếp tục di chuyển, lần này hắn quyết định đi sâu vào trong hơn một đoạn. Dù sao bên ngoài đồ tốt gần như đã bị đoạt hết rồi, chỉ có mạo hiểm thì mới đạt được thứ tốt hơn.

Hắn đứng dậy muốn rời đi, bỗng nhiên một đạo ánh sáng màu vàng từ sau bắn tới, gốc cổ thụ hắn đang đứng lập tức bị bổ làm hai.

Ngay sau đó một giọng nói lạnh lùng vang lên:

- " Muốn đi? "