Chương 402: Lưu Sa Vô Song
"Là A Long " một tên tộc nhân gần đó nói
Thiếu Vũ nghe được tiếp tục hỏi " hắn đâu rồi"
Tên tộc nhân tiếp tục trả lời: "từ nãy đến giờ, chẳng nhìn thấy hắn đâu cả, theo lý mà nói, thì hắn ở chổ này mới đúng chứ"
Đột nhiên một đạo bóng người được ném mạnh đến chổ đám người này, kèm theo đó là một thanh âm to lớn " Các ngươi tìm người này phải không"
" Là A Long" tên tộc nhân Hạng thị khác lập tức kinh hô lên, khi nhìn phía dưới mặt đất nhân ảnh đả triệt để chết đi.
" A Long bị giết rồi"
" Có địch nhân, mọi người cẩn thận"
Thiếu Vũ ánh mắt xoay chuyển nhìn xung quanh lạnh rên nói " kẻ nào, cút ra đây cho ta"
"Hống" một tiếng rống to vang lên, âm thanh lớn làm cho đám chim trong rừng cây xung quanh nhao nhao ở những cây gần đó bay tán loạn đi.
"Đùng" một tiếng rơi trên mặt đất, mặt đất tựa hồ cũng run rẩy.
Người đến thân cao đến gần ba mét, trên người khoác đen nhánh vẩy cá giáp, bảo vệ trong lòng chờ chỗ yếu, hai cái cánh tay tráng kiện bắp thịt củ kết, trên cổ tay mang bao cổ tay, mặt trên còn khảm nạm sắc bén răng cưa, một viên dữ tợn trên đầu diện thốn thảo hoàn toàn không có, chiếu rọi ánh trăng hoàn toàn sáng rực.
"Cẩn thận phía sau."Lời còn chưa dứt, thân ảnh to lớn này đả nhảy qua đám người.
"A Căn, A Lượng" Thiếu Vũ kinh hô lên khi thấy hai thân ảnh bên cạnh Thiên Minh trong chớp mắt đả ngã xuống mặt đất.Mà Thiên Minh căn bản liền không để ý đến hai người này lẫn tên to con kia, liền chạy đến gần con chim nướng gần đó, hay tay phủi lấy bụi đất bám lên.
Làm cho tất cả mọi người đều không nghĩ tới chính là, con này cự nhân trời sinh chính là cái kẻ tham ăn, trọc lốc đầu theo gà nướng mùi thơm nhìn tới. Thân ảnh lập tức cúi người xuống trong gang tấc kề sát lấy Thiên Minh.
Chỉ thấy miệng rộng há ra đem gà nướng một miệng ngậm, hai cái ba thanh nuốt vào trong bụng, thậm chí ngay cả xương gà đều không phun ra.
"Giời ạ, đem gà nướng trả lại ta." Thiên Minh ngẩn ngơ khi nhìn trên tay còn sót lại xương gà, trong nháy mắt giận dữ, giơ tay một quyền đã nghĩ cự nhân chân then chốt đánh tới.
Thân ảnh to lớn này chỉ hời hợt đưa ra nấm đấm hướng về Thiên Minh quả đấm nhỏ nghênh đi.Không có một chút nào nghi vấn, Thiên Minh thân thể trong nháy mắt bay lên trời, bộp một tiếng nện ở trên cây, theo thân cây rơi xuống.
Thân ảnh to lớn này là một trong tứ đại thiên vương của Lưu Sa, được Vệ Trang phát hiện ở chiến trường Nam Cương sau đó thu nhận về dưới trướng của mình. Việc này Thiên An cũng đậu đen rau muống, vốn Vô Song Quỷ đả bị hắn đào đi trở thành mãnh tướng của Lục Quân ĐạiViệt.
Không ngờ Vệ Trang lại có thể tìm lấy một Vô Song Quỷ khác thân hình to lớn không kém cạnh gì Vô Song Quỷ có điều nếu muốn choảng nhau thì tên này xác định lên bàn thờ sớm.
Vô Song Quỷ dưới trường Thiên An một thân mình đồng da sắt lại thêm mấy năm nay không chỉ có luyện thể mà Thiên An cũng đầu tư cho hắn, thiên đại địa bảo để tăng tiến công lực. Nhất là trên tay hắn một đôi song kích trầm trọng nặng có hơn không kém Cự Khuyết phối với hình thể to lớn của hắn, trên chiến trường chính là thần cản đồ thần phật ngăn diệt phật. Là cổ xe tăng càn quét trên chiến trường, đừng nói hiện giờ Vệ Trang muốn hạ Vô Song Quỷ mà nói căn bản là không dể gì.
Chỉ cần song kích múa lên liền tạo thành một vòng tròn bảo hộ lốc xoáy khí kình chưa nói, lại thêm bất cẩn ăn một đập của Vô Song Quỷ cũng trọng thương. Chưa kể còn được kết hợp cơ quan thuật có thể tổ hợp lại thành trường kích, đả từng Thắng Thất cùng hắn giao thủ cũng phải ăn mệt với Vô Song Quỷ khi mà khí lực ngàn cân ưu thế của Cự Khuyết lại đụng trúng con trâu rừng này.
Mà lúc này Quỷ Vô Song hình thể to lớn hay tay không ngừng vung quyền đem những tên tộc dân Hạng thị này ngạnh sanh đấm chết đi. Sau đó hùng hổ dọa người chạy đến gần Phạm Tăng đang cầm trên Uyên Hồng gần đó, nhiệm vụ của hắn chính là đem người nắm thanh kiếm này giết đi.
Về phần Thiên Minh sau khi bị văng xa thì tỉnh dậy chạy đến nhặt lấy đầu gà nướng còn sót lại, gặm lấy một cái chẳng hề quan tâm đến nguy hiểm xung quanh thế nào.
" Phạm sư phụ ông đả từng dạy ta, chủ tướng mà vứt bỏ quân đội ắt cũng sẻ bị quân đội mình vứt bỏ, ta không muốn trở thành người như vậy"
Thiếu Vũ cất lời, thân ảnh chặn trước Phạm Tăng ánh mắt nhìn về thân hình to lớn gần như gấp ba thân hình của hắn, vừa rồi Phạm Tăng đả muốn tự sát khi tên trâu chó này chạy đến có điều may Thiếu Vũ chạy đến kịp.
" binh binh binh binh"
Chỉ thấy Thiếu Vũ nhanh chóng tiến đến gần Vô Song, quyền cước không ngừng đá lên thân hình to con này, có điều hắn trời sinh thần lực nhưng đối phương sức mạnh cũng không kém gì hắn nhất thời không chiếm được ưu thế.
Thiếu Vũ cả kinh lên khi mà thân ảnh to lớn này mặc cho hắn tay đấm chân đá vẫn không ảnh hưởng mảy may gì cả, đôi bàn tay huy quyền lao đến ở hai đầu cỏ tay chính là đeo lấy hai thanh vòng kim loại xung quanh là những lưới dao sắc bén như lưỡi cưa một dạng, chỉ cần đập trúng nhất định bị trọng thương, thân hình nhanh chóng né tránh.
Có điều hắn hiện giờ tuổi nhỏ vỏ công chỉ tầm trung mà thôi, liên tục tránh né cuối cùng bị một quyền của tên này uy đến, thân hình lảo đảo lùi xa mười mấy bước sao đó ngã xuống mặt đất bên dưới.
Cách xa đó Thiên Minh một bên gặm gà nhìn đang giao chiến hai người mà quan sát, ánh mắt có chút kinh ngạc lên khi nhìn về trong sân giao chiến một hồi Thiếu Vũ nga xuống mặt đất nhanh chóng đứng dậy cùng với Vô Song tiếp tục quyền cước, để rồi lâm vào giằng co đọ sức khi gắng gượng chống lấy hai quyền của Vô Song.
" Thiếu Vũ" Phạm Tăng hoảng sợ lên tiếng khi nhìn thấy Thiếu Vũ nắm tay nhỏ bị bàn tay to lớn của Vô Song bắt lấy, sau đó bắt lên không trung cả người nằm ngửa bị hắn không ngừng xoay tròn lấy.
" Con gấu ngốc xem kiếm" Thiên Minh hét lên, đem Uyên Hồng gần đó ném mạnh về Vô Song, có điều đối phương đả kịp phát hiện ra một tay đánh bật Uyên Hồng đi văng đến thân ảnh Cái Nhiếp đang nằm xuống mặt đất gần đó, có điều vòng tay kim loại trên tay cũng bị nứt vỡ.
" ầm ầm ầm"
Mặt đất có phần rung chuyển khi mà Vô Song một tay nắm lấy cổ áo Thiếu Vũ chạy ầm ầm đến Thiên Minh, làm cho tên này đồng tử co rút hoảng sợ thân hình nằm trên mặt đất không ngừng thụt lui về sau.
" Đồ không biết sống chết, còn không mau chạy mau" Thiếu Vũ vẫn còn choáng lấy đầu óc khi mà bị Vô Song xoay quanh đi.
" Không được qua đây xem ta ám khí" Thiên Minh hét lên, trên tay nắm lấy đầu gà nướng quăng mạnh đến thân ảnh phía trước.
" Thằng ngốc này" Thiếu Vũ lên tiếng, có điều hắn không ngờ một màn phía sau phát sinh, khi mà tên to lớn tham ăn này lại há miệng nuốt lấy đầu gà nướng này để rồi mắc nghẹn lấy hai tay ôm lấy cổ của mình đem Thiếu Vũ thả xuống bên dưới.
Chỉ thấy thân hình Vô Song không ngừng lảo đảo hai tay bóp lấy cổ của mình, há to miệng muốn đem đầu gà nướng này nhổ ra, lần này hắn quả thật bị tật tham ăn của mình hại chết, lay hoay một hồi thành công đem đầu gà nướng nhổ ra.
" Bùm"
Một thanh âm vang dội vang lên, thì ra trong con gà nướng kia Thiên Minh đã nhét lấy một thanh pháo hoa trong đó. Khi Vô Song nuốt lấy pháo hoa đả kịp đốt đi nếu hắn không thành công nhổ ra chính là bị pháo hoa bên trong oanh chết đây.
" Dám cướp gà của ta này,sao hả mùi vị pháo gà rừng nướng thế nào" Thiên Minh nhảy lên thân hình to lớn này ngả xuống không ngừng đạp lên hắn " đồ gấu điên bây giờ đả thành gấu nướng, là ta đánh bại hắn"
" Mau tránh ra" Thiếu Vũ thân ảnh đứng lên mở miệng nhắc nhở cho Thiên Minh, lại nghe hắn lải nhải một hồi nhịn không được một cước đá văng hắn rời khỏi thân ảnh Vô Song Quỷ.
Thiên Minh sao có thể chịu thiệt như vậy được thân ảnh đứng dậy, ngay lập tức hướng về Thiếu Vũ quyền đấm chân đá lên Thiếu Vũ nhưng bị hắn ngăn trở, cả người lập tức nhảy lên Thiếu Vũ hay tay oanh lấy, có điều bị đối phương hất văng xuống té ngã.
Đôi mắt xoay chuyển khi thấy Thiếu Vũ đi đến đưa một tay ra kéo hắn lên, ngay khi thân hình có chút đứng lên hai chân đạp lấy chân trụ hắn sau đó mượn sức mình ngã xuống, đem Thiếu Vũ cả người đẩy bổ nhào ra sau.
Ngay lập tức nhảy đè lên hai tay loạn quyền đánh xuống, nhưng đều bị hay tay của Thiếu Vũ ngăn đở, đột nhiên hay người dừng lại đem ánh mắt quăng về một phía, chỉ thấy thân ảnh Vô Song từ dưới mặt đất đứng dậy, hung tợn nhìn về hai người.
" Không xong rồi gấu mập biến thành ma về đòi mạng" Thiên Minh sợ hải nói
Thiếu Vũ chịu thua với tên này, "lắm lời thiệt đó"
Hai người nhanh chóng thoát ly, thân ảnh nhanh chóng đứng dậy chạy đi có điều chạy được mấy bước đả bị Vô Song nhún chân dậm nhảy chặn lấy.
" Đừng có tìm ta, hỏa lưu tinh là nhà hắn đó" Thiên Minh ngả người dưới mặt đất một tay chỉ về Thiếu Vũ lên tiếng.
Vô Song cũng chẳng thèm nghe lấy, một quyền oanh xuống thân hình Thiên Minh hắn hiện giờ đả tức giận không thôi, đường đường là Lưu Sa tứ đại thiên vương lại xém chút nửa đi bán muối chỉ vì hai tên mao đầu tiểu tử này rồi.
Mà lúc này vốn bất tỉnh từ lâu Cái Nhiếp thân ảnh đứng dậy, nắm lấy Uyên Hồng bất chấp thương thế lần nửa thi triển Bách Bộ Phi Kiếm hướng về sau lưng Vô Song mà đến, Uyên Hồng vẻ lên không trung một đườn quang mang xanh rờn như nỏ tiển một dạng lao nhanh đi.
Vốn một quyền oanh xuống Thiên Minh, Vô Song ngừng lại khi cảm nhận được một mối nguy hiểm đáng sợ ập đến, thân ảnh xoay người đồng tử mở to ra khi thấy được Uyên Hồng nhanh như thiểm điện một dạng lao nhanh đến hắn.
" phốc"
Máu tươi lập tức vẩy ra, yết hầu đả bị Uyên Hồng lạnh lùng cắt đứt, thân kiếm lao nhanh đi sau đó cắm xuyên qua thân cây gần đó. Về phần Vô Song thân ảnh cũng nhanh chóng đổ ập xuống mặt đất khí tuyệt bỏ mình trước một kiếm bất ngờ như vậy.