Chương 23: Trương Tam Phong

Siêu Nhân Ở Huyền Huyễn Thế Giới

Chương 23: Trương Tam Phong

Chương 23: Trương Tam Phong

Hàn Thiên Vũ mới vừa đến bến tàu khiêng hàng nửa ngày, cảm giác thân thể đều thoải mái, lúc này ngối dưới gốc cây quế, trừng trừng nhìn qua cách đó không xa hàng nước.

Các quán hàng nước đều bán đồ uống, phối phương hoàn toàn giống nhau, nhưng cơ bản đều là dùng các loại thảo dược rẻ tiền, thêm chút trái cây hoa quả tươi các loại, nấu theo một tỷ lệ nhất định mà thành, hương vị nha, uống cũng không quá ngon, nhưng đối với nhưng người vựa vận động xong uống đến một bình, vẫn rất là thoải mái.

Giá tiền uống nước cũng không đắt lắm, nên quán nước mát sinh ý vẫn cứ là thịnh vượng, từ sáng sớm đã vây quanh không ít người, nhưng lục cảnh cũng không nỡ cái này 2 đồng tiền.

Lại nói, thời gian Hàn Thiên Vũ đến đây đã là 6 tháng, lúc trước sau khi đứa cô nhóc quận chúa của Ma Tộc đến gặp Trần quốc công bên kia quốc gia, người ta mời hắn rượu thịt linh đình còn mời hắn ở lại Trần Phủ, nhưng Hàn Thiên Vũ cũng chẳng mặn mà, sau khi ăn xong thì phủi đít bỏ đi.

Vừa ra khỏi cửa Phủ của Trần Quốc Công thì đúng lúc này hắn đụng phải một thân ảnh quen thuộc

"Hàn công tử. nhiều năm không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ" giọng nói là từ trong bóng tối phát ra, nhưng cảnh tượng trước mắt đều bị Hàn Thiên Vũ thu hết vào mắt, bời vì thị lực của hắn bây giờ quá khủng bố, nhìn trong đêm rõ ràng như ban ngày.

Hàn Thiên Vũ nhìn thấy một lão giả, lưng tựa dưới gốc cây, vẫn cử chỉ mỉm cười nhìn hắn, Hắn làm sao mà quên được thân hình này, kẻ đã giúp hắn "sống sót"

"Không ngờ ông lại tìm được ta, không ngờ thật đấy," Hàn Thiên Vũ cười đáp.

"không cần lòng vòng nữa, kẻ tên Tống Khuyết cũng sắp xuất hiện rồi, bây giờ ta mong cậu đến được Ổ Giang Thành rồi đợi ở đó" Lão giả không nói nhiều, chỉ bảo vài câu rồi thoắt cái biến mất, ngay cả Hàn Thiên Vũ cũng nhìn không ra hành tung

"Thật Mạnh" Hàn Thiên Vũ tấm tắc khen.

Thế là không có việc gì làm, Hàn Thiên Vũ lại mò đến Ổ giang Thành, chở thành 1 phu khuân vác, chờ đợi kẻ có tên là Tống Khuyết xuất hiện.

Hàn Thiên Vũ ngược lại cũng chẳng quá bận tâm, dù sao hắn đi chỗ nào làm cũng thế.

Các khu khuân vác trên bến tàu, đều bất buộc phải gia nhập thanh trúc bang, thanh trúc bang thành viên mỗi người đều có một khối lệnh bài, trước mặt khắc lấy tên bọn hắn, mặt sau là thanh trúc bang con dấu, xem như là thứ để chứng minh thân phận.

Mà có thứ này, người liền có thể… tại Ổ giang thành bến tàu, thoải mái đi tới những thuyền buôn để dỡ hàng chuyển hàng.

Đúng vậy, thanh trúc bang trên bản chất chính là một khu khuân vác bang, bang chúng phần lớn là trong thành phu khuân vác, dựa vào trong thành 12 bên tàu để kiếm ăn, mà Ổ giang thành cũng là Nhân tộc vương triều cửa ngõ giao thương, là phương nam đường thủy dầu muối then chốt, trên sông trên biển thuyền nối đuôi nhau như rồng rắn, đối với phu khuân vác nhu cầu cũng cực kỳ lớn.

Người ngày càng nhiều, tự nhiên cũng hình thanh bang phái, lại bởi vì phu khuân vác rất nhiều kẻ lấy sọt đi đến vác hàng, cái sọt thì làm bằng trục, từ đó thành ra tên gọi là thanh trúc bang.

Hàn Thiên Vũ hồi trước tý thì bị cái danh tự có chút lịch sự tao nhã này lừa gạt, còn tưởng rằng bên trong đều là một nhóm yêu quý nghề làm vừa văn nhân nhàn nhã, ai ngờ đến lúc người ta phát cho mình cái sọt mới hiểu được bọn họ làm cái gì, nhưng mà sau khi Hàn Thiên Vũ biết được chân tương, do dự gần nửa ngày sau vẫn là quyết định gia nhập Thanh Trúc Bang.

Sở dĩ hắn chọn công việc này là để Điệu Thấp chờ đợi tống khuyết xuất hiện ạ.

Chỉ là nghề này thật sự vất vả, đi sớm về tối, kiếm lại ít, chẳng đủ cho hắn kiếm đùi gà ăn, nhưng được cái điệu thấp bằng nghe này thì thật quá là hoàn hảo

Lại nói, trong thanh trúc bang cũng có người biết võ công, tuy rằng chỉ là luyện ra nội lực.

Hàn Thiên Vũ ngày đầu tiên đi làm liền có cơ hội may mắn nhìn tới vở kịch, Thanh Trúc Bang Bang chủ dẫn người đến nghênh đón người của Tào Bang, nghe nói là đàm luận về việc nâng lên phí chuyên chở, không nghĩ Tào Bang quản sự thế mà không nói hai lời, trực tiếp nhảy một đoạn dài, đáp xuống bờ.

Phải biết hắn chỗ ngồi ở đầu bên kia truyền chở hàng cũng chưa hoàn toàn cập bờ, khoảng cách đến bờ cũng phải hai ba chục mét, kết quả là tên quản sự kia điểm nhẹ mũi chân ở đầu thuyền, sau đó giống như phi ưng giương cánh, nhẹ nhàng liền rơi vào trước mặt mọi người, nhìn trên bến tàu thanh trúc bang sắc mặt đều thay đổi.

Cũng may về sau Thanh Trúc Bang bang chủ mới nhận chức cũng kịp thời xuất thủ, hít sau một hơi, hướng ở phía trước phóng ra nửa bước, làm bộ đi thẳng, mà tảng đá xanh ở sau lưng hắn xuất hiện một dấu chân in hằn lên.

Tào Bang quản sự nhìn thấy dấu chân thì cũng thu liễm lại nụ cười trên mặt, vừa chắp tay khen " Giải bang chủ công phu nội lực thật mạnh"

"cứ đùa, Lâm quản sự khinh công mới là để cho chúng ta mở mang tầm mắt" Giải bang chủ cũng vội vòng trả lời, ngữ khí không kiêu ngạo, không tự ti

"Nghe nói quý bang tại cũng lâu mở tiệc rượu, đúng lúc này lão hủ bụng cũng đói a, đi thôi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện," Tào bang quản sự đã sớm nhận được lời mời, nhưng vẫn không tỏ thái độ, đến bây giờ mới dám nói lên truyện này.

Mà nghe được hắn câu nói này, đám người của Thanh Trúc Bang đều nhẹ nhàng thở ra, vui mừng nhướng mày, cùng một chỗ vây quanh vị kia tào bang quản sự hướng củng lâu đi đến.

Còn Hàn Thiên Vũ, tay nâng kiện hàng, ánh mắt như nhìn xiếc khỉ

….

Lại nói, sau khi Hàn Thiên Vũ gia nhập Thanh Trúc bang thì hắn dược cử đến làm thuộc hạ cho một vị trưởng lão

Vị trưởng lão này tên Trương Tam phong, Trương lão gia từ đương nhiên cũng không có như Giải bang chủ một thân "kinh thế hãi tục thần côn tu vi" lúc trước hắn kỳ thật cũng không phải phu khuân vác, mà là một tiêu tục tiêu sư, vào nam ra bắt, đi qua không ít địa phương, cũng được xưng tục là một thân trải qua trăm trận.

Nhưng mà từ khi đã có tuổi thì đi đứng không còn lanh lẹ như xưa, đánh không được người ta cũng chỉ là phụ, chủ yếu là nếu còn tiếp tục làm tiêu sư có ngày lại đụng phải lục lâm cường giả thì chỉ có con đường chết, thế là ông ta giã từ sự nghiệp khi còn đang trên đỉnh vinh quan, rời đi tiêu cục.

Về già không có lương hưu, Trương Tam Phong nhi tử cũng đến lúc lây vợ, cho nên Trương lão gia 50 tuổi còn phải cân nhắc lại cách kiếm tiền.

Đúng lúc gặp đời trước Thanh Trúc bang bang chủ nhiệt tình mời mọc, mấy lần về sau, Trương Tam phong nhìn ra đối phương là chân thành mời hắn, cũng không đành thoái thác, trở thành Thanh Trúc Bang một vị trưởng lão.

Nói tóm lại, Trương lão gia trong Ổ giang thành cũng được coi là thư thái, Thanh Trúc bang mua cho hắn một ngôi nhà khá rộng, để hắn một nhà đều ở bên trong, mặt khác mỗi tháng đều đưa cho hắn lương bổng, xem như hồi báo, Trương Tam Phong chỉ cần ở lại, Thanh Trúc bang gặp phải phiền phức thì xuất thủ tương trợ là đủ.

Hơn nữa từ khi Giải bang chủ quật khởi mạnh mẹ, Trương lão gia cho Thanh Trúc bang chống đỡ công năng cũng không còn cần thiết, có lẽ là vì xấu hổ ngồi không ăn lương, thế là đại khái 2 năm trước, Trương trưởng lão đề nghị cho bang chúng đến chỗ hắn để học võ.