Siêu Nhân Ở Huyền Huyễn Thế Giới

Chương 26: lộ tẩy

Chương 26: lộ tẩy

"Thiên sinh Thần lực sao" Hàn Thiên Vũ tấm tắc khen"

Khi Hà Tập đi qua cầu gỗ của thuyền hàng, đám người còn nghe được tiếng miếng gỗ nhỏ làm cầu phát ra âm thanh kẽo kẹt như "hung thú" gào thét, không ít kẻ nhao nhao tỏ vẻ hâm mộ, phải biết hắn khuân hàng còn nhiều hơn người bình năm chuyến, mang ý nghĩa tiền công của hắn so với phu khuân vác bình thường cao hơn gấp năm lần.

Hàn Thiên Vũ thấy thế cũng không nhìn được cảm khái, quả nhiên thế gian này không chỉ là đọc sách tập võ, bất kể làm gì cũng phải có thiên phú, tên Hà Tập này nếu mà có cơ duyên học võ thì nhất định sẽ trở thành một phương cường giả.

Những kẻ như Giải bang chủ,Trương Tam Phong không nhìn ra được viên ngọc thu Hà Tập nhưng với một kẻ già đời như Hàn Thiên Vũ thì chỉ cần nhìn thoáng qua cũng ra thiên phú võ học của người khác mạnh yếu.

Chủ yếu là phải xem Hà Tập có gặp được cơ duyên hay không

Hàn Thiên Vũ giúp mấy người khuân vác đưa túi ngô lên vai, được một lúc là đến lượt của hắn, đúng yên để 2 người khác đưa túi ngô trên lưng, chờ túi ngô đưa lên lưng thì hắn cất bước, vừa đến gần cái ván gỗ thì kẻ đi trước hắn bị trượt chân trên ván gõ, hai cái túi ngô trên lưng hắn bị tuột ra, cả người và ngô giường như sắp rơi xuống nước.

Hai túi ngô mà rơi xuống nước thì chắc chắn tên phu khuân vác này mất đi một tháng tiền công, không đanh lòng, Hàn Thiên Vũ đẩy túi ngô trên lưng xuống thuyền, nhanh tay tóm lấy hai túi ngô đang chuẩn bị rơi xuống nước.

"bộp" " tủm"

Nghe thấy tiếng độc lạ, đám phu khuân vác cũng ngoái đầu lại, thì thấy Hàn Thiên Vũ hai tay nhẹ nhàng ôm vào hai túi ngô, còn tên phu khuân vác xấu số thì rơi tõm xuống nước, mệt mỏi mò lên trên bờ.

Đám phu khuân vác thì trợn tròn mắt nhìn Hàn Thiên Vũ, một kẻ thường hay thể hiện là yếu nhược nay lại dễ dàng tóm hai túi ngô nhấc lên, mỗi túi ngô cũng phải bốn năm chục cân a, muốn nâng lên cao thì cũng phải có hai người,

Hàn Thiên Vũ thất thố ném hai túi ngô về sau khoang thuyền, mấy tên khuân vác đằng sau còn tưởng là lá trà, chạy đến nâng thử.

Nhận thấy mình điệu thấp bị lộ tẩy, Hàn Thiên Vũ đành tiếp tục công việc, lần này hắn nhấc lên cái giỏ trúc, nhét 6 túi ngô vào giỏ rồi nhấc lên vai, chạy ra khỏi khoang thuyền để lại đám phu khuân vác trợn tròn mắt.

Đã bại lộ rồi thì hắn cũng chẳng giấu nữa, Hàn Thiên Vũ vượt qua kẻ đi trước hắn là Hà Tập, rồi vượt qua thêm 7-8 tên phu khuân vác nữa thằng tắp một đường đến lúc trước mặt hắn không còn ai, Hàn Thiên Vũ bước chân vẫn như cũ không ngừng nghỉ, đém 6 túi ngô đến một tiệm gạo ở thành tây.

Hàn Thiên Vũ còn có thể đi nhanh hơn nữa, nhưng hắn nghĩ làm vậy thì thật dọa người, nếu ai hỏi sao hắn khỏe thế thì có thể đổ cho Trương Tam Phong dạy hắn nội công.

Ngay lúc này một vị Thanh Trúc bang đốc công đang đứng bên người tiệm gạo, vừa ngáp vừa cầm quyển sổ chấm công, chỉ là vị đốc công mặc áo nâu, để chòm râu ngắn hiển nhiên không nghĩ tới có phu khuân vác đi nhanh như vậy, nhất là khi hắn nhìn thấy lục cảnh trên vai chồng chất túi ngô thì mắt trợn tròn, đến mức hắn còn tường Hàn Thiên Vũ đi nhầm đến tiệm trà.

Thế là Hàn Thiên Vũ đành mở miệng nhắc nhở đốc công, " 6 túi ngô"

"mấy túi?" áo nâu đốc công mặc dù đã đếm rõ, nhưng vẫn nhịn không được hỏi..

" sáu túi"

" sáu túi gì?"

"ngô a"

Hàn Thiên Vũ buồn bực vì tên tiên sinh này thích hỏi ngu, cũng may tên đốc công cũng biết mình lỡ lời, hắn đương nhiên biết Hàn Thiên Vũ mang đến là ngô, chỉ là không tin vào hai mắt mình.

Sáu túi ngô, lại có thể một đường từ bến tàu khiêng đến thành tây, hơn nữa nhìn Hàn Thiên Vũ bộ dáng, mặt không đỏ, tim không nhảy, cũng chẳng có thở gấp, cái này thật là phá vỡ hắn thế giới quan.

Nhưng mà hắn biết rõ hỏi cũng không ra việc gì, bèn thu hồi trong tay sổ sách, trực tiếp duỗi tay chụp vào túi ngô trên lưng Hàn Thiên Vũ.

"Cẩn thận nặng" Hàn Thiên Vũ nhắc nhở.

Nhưng tên đốc công hiển nhiên không tin là nặng, hắn nghi ngờ Hàn Thiên Vũ đùa nghịch mình, nửa đường thay thế hàng hóa, nếu đúng là như vậy thì hắn sẽ sử theo bang quy.

Kết quả là hắn một tay rút không ra được túi ngô trên lưng Hàn Thiên Vũ. đốc công không tin, lần thứ hai phát lực, suýt thì bong gân, hắn che cổ tay, vẻ mặt như thấy ngạc nhiên như gặp ma, đành lấy tiền công đưa cho Hàn Thiên Vũ.

Đốc công thừa nhận Hàn Thiên Vũ khuân 6 cái túi ngô tới, nhưng vẫn không thể hiểu sao hắn lại làm được.

"chẳng lẽ hắn là người học võ?" đốc công thầm nghĩ

Hàn Thiên Vũ đem ngô trên lưng đi vào tiệm gạo, sau đó cũng không có nghỉ ngơi, liền lại chạy ra thẳng bến tàu, Hàn Thiên Vũ cảm thấy mình không còn điệu thấp thì thật là sảng khoái.

Nếu nhìn từ góc độ kiếm tiền thì bây giờ là cực kỳ tốt, tối nay phải đãi Hoa muội nhà bên con gà nướng nha.

Hàn Thiên Vũ bèn bước nhanh hơn, một đường chạy chậm hướng về phía bến tàu phóng đi.

Hàn Thiên Vũ không nghĩ chính mình có ngày trầm mê ở khuân vác, một chuyện chạy xong rồi như phản xạ có điều kiện liền bắt đầu chuyến sau, thậm chí bước nhân càng nhanh,

Nhưng sau vài chuyến thì hắn đành dừng bước vì khi hắn đi hết chuyến thứ mười thì con thuyền chở túi ngô đậu ở bến đã chống không.

Nhìn qua trống rống khoang thuyền làm Hàn Thiên Vũ chỉ thấy một lúc thất vọng, mất mát, một lúc sau hắn lục túi tiền thì phát hiện tiền mình kiếm được bằng mấy nửa tháng cộng lại.

Mấy cái phu khuân vác đều dùng ánh mắt nhìn quái vật đánh giá Hàn Thiên Vũ, đây là bởi vì trong bọn họ đa số chỉ đi được 4-5 chuyến, hơn nữa mỗi lần cũng chỉ là 1 hoặc 2 túi ngô, dù cho như thế cũng cực kỳ mệt mỏi, rất nhiều người mồ hôi đã vã ra như tắm. lúc này một là ngồi hai là nằm, lúc nước giếng tu ừng ực.

Hà Tập cũng thế, hắn còn đang nghỉ ngơi đây, Hà tập thiên sinh thần lực, cho đến nay vẫn là đệ nhất khuân vác, nhìn thấy Hàn Thiên Vũ khiêng 6 túi ngô liên lục làm hắn trợn tròn mắt.

Hắn lúc bị Hàn Thiên Vũ vượt qua trong đoàn người cũng thử đuổi theo, nhưng càng đi hắn càng mệt, càng bị Hàn Thiên Vũ bỏ xa.

Lúc này Hà Tập trừng mắt nhìn chằm chằm Hàn Thiên Vũ, tự hỏi tại sao hắn có thể làm được như vậy.

Hàn Thiên Vũ thì ngược lại không có tâm tư cùng Hà Tập tranh đấu, giờ phút này bến tàu vẫn như cũ có thuyền buôn cần người chở hàng, nhưng mà Hàn Thiên Vũ cùng đám khuân vác cũng không mặn mà lắm, định nghỉ đến chiều mới tiếp tục làm việc, Hàn Thiên Vũ do dự một lát, quyết định nghỉ sớm.

Vừa rồi vận chuyển ngô vẫn bằng hắn nửa tháng tiền công, đi về mua con gà đã Hoa muội có phải là tốt hơn không.

Thế là hắn chạy đến trà lâu, nơi Tần đầu mục nghỉ ngơi để xin về sớm.

Hàn Thiên Vũ hắn nghĩ ra lý do mình bị bệnh để xin nghỉ

Kết quả là khi hắn đến, Tần đầu mục cổ quái nhìn hắn.
"ngươi có bệnh? Lúc nào?"

"ây…. Sáng nay"

"vậy sao con đến bến tàu đi làm?"

"kiếm tiền chữa bệnh a"

"nhưng ta nghe nói ngươi một mình khiêng 6 túi ngô, hơn nữa đi còn rất nhanh" Tần đầu mục tiếp tục nói

Hàn Thiên Vũ không nghĩ đến chuyện này truyền đến được tai Tần Đầu mục., nói như vậy Tần Đầu mục sáng sớm có đi tuần tra bên tàu 1 vòng, rồi quay về trà lâu ngồi chơi a