Chương 5: Hầm Ngục Đáng Ngờ
Chương 5: Hầm Ngục Đáng Ngờ
[Vết thương của bạn đang chảy máu]
[Hiệu ứng choáng váng khiến bạn mất khả năng di chuyển trong 10s]
Một con lợn rừng to lớn từng bước tiến gần tới chỗ Alex, hắn toàn thân run rẩy cố gắng vùng dậy nhưng hai chân tê cứng không có dấu hiệu di chuyển, sắc mặt trắng bệch.
Vừa mới đứng dậy bỗng thấy con lợn rừng một chân trước cào cào xuống mặt đất, miệng thở phì phò.
Thế rồi.
Nó lao tới húc mạnh bào Alex, trong lúc debuff vẫn còn Alex khó mà tránh thoát được, thân thể hắn bị kéo lê đi đập mạnh vào những gốc cây khiến những mảnh vụn văng tung tóe.
Một số thì găm vào lưng, một số khác thì văng về phía con lợn, nó chẳng những không thèm quan tâm thậm chí càng hung hăng, nó liên tục húc đầu vào những thân cây.
Alex như một thứ keo dính chặt lấy phần đầu của nó khiến cho hắn nhận phải lượng lớn sát thương, hắn không ngừng nôn ra máu.
[Bạn đã gãy xương]
Hắn cảm thấy trời đất quay cuồng, trong thân thể không ngừng truyền tới âm thanh xương cốt vỡ nát, cắn răng, Alex lúc này không khác gì một huyết nhân trên dưới đã nhuộm máu tươi khắp người.
Con lợn rừng sau những lần va đập trên thân thể cũng chi chít vết thương, nhưng nó có lớp da vô cùng dày và cứng cáp những vết thương này dường như không là gì với nó, Alex tuyệt vọng nắm lấy cây rìu liên tục bổ mạnh vào một điểm trên đầu nó, hắn vừa nện vừa hét lớn:
- Chết tiệt! Thế giới chết tiệt!
Thân thể bị ghìm chặt vào một tảng đá, máu tươi cùng xương vỡ không ngừng cắm và lá phổi, cẩm giá giống như bị đuối nước, mỗi lân hít thở là ngực hắn đều đau nhức, hít thở không thông khiến hắn càng thêm hoảng loạn.
Có người từng nói chết ngạt do máu tràn vào phổi mới chính là một trong những cách chết đau đớn nhất, bây giờ hắn mới thực sự cảm nhận được cái thế giới này tàn khốc nhưng cũng là quá muộn, cây rìu nắm chặt trên tay văng ra, hắn chỉ còn biết chờ chết.
Bỗng.
Một cảm cỗ cảm giác hưng phấn nổi lên, thân thể hắn hơi run nhẹ, thế rồi Alex bỗng đưa tay nắm lấy hai cái răng nanh lớn của con lợn, hai cái răng như cái kìm kẹp chặt lấy hắn, hắn chợt lách người một vòng tạo ra một khe hở, lấy hai cái răng làm tay vịn bật người lên trên.
Rầm! Răng Rắc!
Con lợn lao mạnh vào tảng đá, tránh thoát được lúc này Alex sắc mặt lạnh lùng, tầm mắt hắn lúc này chỉ toàn màu đỏ của máu, con lợn để tuột mất con mồi càng trở nên hung hăng.
Nó chưa từng để kẻ nào tránh thoát được khỏi gọng kìm của mình, nhưng hôm nay kẻ ngoại lai này lại có thể tránh thoát được, đìu này không khác gì sỉ nhục với nó, trong lòng quết tâm phải giết bằng dược kẻ trước mắt, nó liền dùng hết sức lao tới.
Con lợn lực bộc phát vô cùng mạnh, nhưng nơi nó đi qua cây cỏ đều nát bấy, còn có thể nghe thấy tiếng không khí bị xé toạc.
Vù Vù.
Chẳng mấy chốc nói đã tiếp cận tới gần Alex, trong lòng vui sướng thầm nhủ kẻ này chắc chắn là sợ tới ngây người, màn vừa rồi chỉ là may mắn, đương lúc nó đang khoái trá thì bông Alex mở miệng giọng hắn khàn khàn:
- Tao không biết mày có hiểu lời tao nói hay không! Nhưng mà thôi quên đi! Tao từng đọc được một cuốn sách nói về một người lính! Nó nói khi con người đứng trước cái chết cũng là lúc các giác quan cùng cơ bắp được thăng hoa tới cực hạn, bản năng chiến đấu sẽ trỗi dậy!
Bỗng.
Chẳng biết từ bao giờ hắn đã nắm chặt lấy hai cái răng nanh của con lợn, thân dưới tạo thế hòng ngăn lại cú húc, dù vậy nhưng trênh lệch về hạng cân cũng như sức mạnh là không thể bù đắp, hắn bị đẩy lui ra sau vài mét, cắn chặt răng, gầm lên một tiếng, Alex dồn lực vào cánh tay.
Phập Phập!
- Gréccc!
Máu tươi văng tung tóe, trên tay Alex còn nắm chặt lấy hai cái răng nanh to như bàn tay của hắn, hai cái răng nanh từ lúc nào đã bị nhổ ra bên trên vẫn còn lưu lại thịt cùng máu tươi.
Con lợn rừng răng nanh đã mất, khoang miệng không ngừng cố máu tươi rỉ ra, nó hét một tiếng đau đớn, định lùi ra sau, nhưng Alex nào cho nó cơ hội, hắn bật người lên tay nắm chặt hai cái răng nanh nhọn hoắt, cắm mạnh vào hai hốc mắt của con lợn, chưa dừng lại hắn tiếp tục dùng lực đâm vào thật sâu.
Răng Rắc.
Máu tươi như thác nước từ hai hốc mắt con lợn trào ra, nó vùng vẫy hất Alex ra, hắn lúc này bàn tay đã be bét thịt nát liền giữ cũng không chắc bèn buông tay, vội lùi ra xa.
Con lợn điên loạn húc mạnh vào khắp nơi cuối cùng kiệt sức mà chết, tràng cảnh xung quanh vô cùng thê thảm, khắp nơi đều là máu thịt be bét, mắt thấy mình là kẻ chiến thắng hắn chỉ cười nhạt một hơi liền gục xuống ngất đi.
[Hp: 4.4/140]....
Thời gian vẫn không ngừng trôi chẳng mấy chốc cũng đã là nửa đêm, trời lúc này đã bắt đầu đổ mưa, Alex lúc này được nước mưa làm cho tỉnh táo hắn chợt mở mắt, miệng đắng lưỡi khô đang tham lam không ngừng uống nước mưa.
[Thể Lực của bạn khôi phục sau giấc ngủ]
Hắn chợt liếc thanh máu:
[Hp: 39.04/ 140]
Nhẹ thở ra một hơi nhẹ nhõm, vội động đậy thân thể, một cảm giác đau đớn truyền tới, sắc mặt hắn méo mó, dù hơi chút hồi phục nhưng xương gãy không thể hồi phục ngay được, thấy vậy hắn chỉ còn biết nằm im tại chỗ.
Cơn mưa tới nhanh đi cũng nhanh trả lại cho nơi đây một không khí yên tĩnh, liếc nhìn bầu trời sao không một đám mây hắn chỉ biết thở dài, khắp nơi mật đất đều được ánh trăng soi sáng, mãi đến hôm nay hắn mới để ý nơi này liền có ba mặt trăng, trong lòng cảm khái hắn liền nhắm mắt tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh lại trời cũng gần sáng, hắn lúc này đã có thể miễn cưỡng đứng dậy, kiếm một cành cây tạo thành cây gậy, Alex vừa chống gậy vừa khập khiễng bước đi.
Nhưng lúc này dị biến lại phát sinh, dưới cái bóng của hắn một vòng xoáy chợt xuất hiện, từ bên trong vòng xoáy một bóng đen lao vụt tới bám chặt vào cổ Alex.
Đồng tử bỗng chốc co rụt lại, toàn thân bị siết chặt thân thể mất cân bằng ngã xuống mặt đất, đưa tay giữ chặt cổ họng, sinh vật hóa thành một dải màu đen kịt siết chặt lấy cổ hắn.
Cố gồng sức thoát khỏi sinh vật này nhưng dù làm gì thì cũng chỉ tốn công, sinh vật này có lẽ là quái vật mạnh nhất trong thế giới The Wild Darkness, không phải bởi sức mạnh của nó mà ở vật chủ nó sinh ra, vật chủ càng mạnh Bóng Ma lại càng đáng sợ, ngươi và nó như hình với bóng ngươi càng mạnh nó càng mạnh.
Nhưng.
Điểm yếu cảu Bóng Ma cũng rất rõ ràng đó là ánh sáng, giống như một cái bóng ánh sáng càng chiếu mạnh nó lại càng nhỏ dần và Bóng Ma cũng vậy.
Alex trên người cũng không có thứ gì có thể chiếu sáng, hắn chỉ còn biết nằm đấy chờ chết, không khí dần bị tước hết, tầm mắt cũng mờ dần thì một tia nắng bỗng chiếu lên thân thể của Bóng Ma.
Nó gào thét đau đớn, vội buông Alex ra nhanh chóng chạy đến nơi có bóng tối, nhưng nào dễ dàng tới như vật, Alex đã tóm được nó, hắn ôm chặt nó vào không cho đối phương chạy trốn.
Bóng Ma chỉ kịp thét lên vài tiếng đau đớn rồi thân thể nó bắt đầu bốc cháy, từng luồng khói bay lên kèm theo âm thanh xèo xèo, chẳng mấy chốc đối phương đã bị thiêu rụi.
Alex ngồi dậy thở dài một hơi, trông lòng thầm than thế giới này thật nguy hiểm chỉ cần sơ ý một chút là liền táng thân nơi đây, tiếp tục đứng dậy di chuyển.
Chẳng bao lâu Alxe dừng lại trước một căn phòng nhỏ bằng đá trồi lên trên mặt đất
[Bạn đã tìm thấy Hầm Ngục]