Chương 11: Lão bản cho một tô cháo nhiều hành!
- Ăn lone rồi!
Alex cười khổ một tiếng, hắn vẫn không rời mắt khỏi con Boss, chỉ thấy con Boss cất lên âm thanh khàn khàn:
- Tới đi anh hùng! Để ta xem ngươi có gì mà được những đấng bề trên lựa chọn!
Nói rồi không đợi Alex đáp lời, hắn liền bật tung người lên, xé gió lao nhanh về phía Alex.
Thấy vậy Alex sắc mặt đại biến, cũng đồng thời bật người chạy sang một bên, cả hai bên sắp sửa đụng chạm, chỉ thấy tên kỵ sĩ trên tay chùy vung mạnh một vòng lưỡi liềm về phía ngực Alex.
Những mũi gai nhọn, xé gió tạo ra âm thanh ù ù, đương lúc này Alex vội đột ngột dừng lại, khẽ gập người xuống, mặc cho quán tính hất tung thân thể về phía trước, hắn lăn một vòng dài trên mặt đất, nhẹ nhõm tránh thoát lưỡi chùy.
Nhưng Alex cũng nhận phải cái giá không nhỏ cho hành động liều lĩnh vừa rồi, chân hắn dường như bị lệch đi một chút, thỉnh thoảng còn thêm chút nhói đau.
Mắt thấy công kích của mình đánh vào không khí, tên kỵ sĩ không chút nào luống cuống, vội chuyển hướng cây chùy, đập mạnh xuống dưới đất, lưỡi chùy cứng rắn va mạnh vào mặt đất, tạo ra những vết nứt chằng chịt như mạng nhện, không ngừng từ trung tâm lan rộng ra ngoài.
Một Lượng những mảnh đá trên sàn nhà bị hất tung ra tứ phía, khoảng cách giữa alex và tên kỵ sĩ không tính là an toàn bởi vậy hắn vội đừa tay ra trước người hòng chắn bớt phi thạch bay vào đầu và ngực.
Chỉ trong chớp mắt đợt công kích đầu tiên đã hoàn tất, xung quanh một mảng bụi mù cũng dần tán đi, Alex lộ ra vẻ vô vùng chật vật, trên người không ít vết rách cùng những địa phương bầm tím, đặc biệt trên tay vẫn còn ghim, lấy vài miếng đá nhỏ sắc nhọn.
Khẽ rên một tiếng, đưa tay phủi sạch những vết thương còn có phi thạch cắm vào, thấy vậy tên kỵ sĩ chỉ cười lạnh một tiếng vội xoay người, trên tay chùy gai lại vung tới, một đường móc thẳng từ dưới lên nhắm ngay đầu Alex mà đi.
Hít một hơi khí lạnh, Alex vội buông trên tay cay dduocs, hai tay mặc kệ chảy máu, nắm chặt cây rìu bổ mạnh xuống đối diện với quỹ đạo cảu chùy sắt.
Ầm ầm!
[Bạn bị va đập, bạn vướng vào hiệu ứng choáng váng]
Thanh âm trầm đục vang lên ngay khi hai bên va chạm, cả người Alex bị hất tung, bay ra một hai mét rồi mạnh mẽ va vào vách tường, hai tay hắn run run, dường như tê bai tới nỗi mấy cảm giác, sặc ra một ngụm nước vừa hồng hộc thở vừa lẩm bẩm:
- Man lực khủng khiếp quá!
lại nhìn trên tay lưỡi rìu, lúc này đã sứt đến một mảng lớn, suy cho cùng chất liệu của chùy sắt bỏ xa trên tay hắn cái này phá rìu đá tới mấy cây số, nhìn vào thanh máu hắn mới an tâm được một hơi.
[HP: 102/ 141.5]
Nhưng trước mắt hắn tên kỵ sĩ vác áo giáp nặng nề đang chậm rãi tiến lại gần, đừng nhìn hắn toàn thân giáp trụ đen bóng như hắc thạch tạo thành, nhìn sơ qua có một vẻ cứng ngắc nguyên thủy nhưng thấy tên kỵ sĩ di chuyển lại vô cùng linh hoạt không có lấy một chút nào trì độn.
Nháy mắt trạng thái bất lợi đã hết thân thể dần có được cảm giác, nhưng cũng là lúc, lưỡi chùy lần nữa ghim vào hắn mà đến, tận lực nhào người xuống mặt đất, một tay cầm chắc cây rìu, một tay ôm đầu.
Chùy sắt mạnh mẽ va vào bức tường đá dày cứng nhưng không chút nào có dấu hiệu dừng lại, lưỡi Chùy như đập vào đậu hũ một dạng, xuyên qua bức tường tạo lên một đường cong sần sùi trên bề mặt.
Bạch quang lóe lên, lưỡi chùy chợt chuyển hướng đập xuống phía Alex, thấy vậy hắn vội đạp chân vào dường mượn lực đẩy bật người, lăn một vòng trên mặt đất.
- Hahh!
[HP: 90.4/141.5]
Hét lên một tiếng đau đớn, mặc dù lưỡi chùy không đánh chúng người hắn nhưng cũng tạo được trên người Alex một đường máu dài trên lưng, máu tươi lần nữa nhuộm đỏ băng gạc cuốn trên người.
- Ngươi chỉ có vậy thôi sao Anh Hùng?
Trong mũ giáp kín bưng tên kỵ sĩ không khỏi toát ra một chút ý cười cùng chế nhạo, hắn lại tiếp tục nói:
- Thật thất vọng làm sao! Có vẻ như ngươi chính là kẻ kém cỏi nhất được thượng đế lựa chọn! Cũng phải thôi bằng không làm sao ngươi có thể đến vùng đất bị ruồng bỏ này!
Vừa nói hết câu, tên kỵ sĩ sút mạnh vào bụng Alex, Alex lại sặc ra thêm một ngụm nước, cả thân thể cong ngư con tôm bắn ra ngoài, lê lết vài vòng trên mặt đất cuối cùng nằm im tại giữa căn phòng.
[HP: 70.5/141.5]
- Đúng là sự thất bại của chúa! Mày không biết tao đã kỳ vọng tới mức nào đâu?
Vừa lẩm bẩm tên kỵ sĩ vừa chậm rãi bước về phía Alex.
- Mày có biết không? Trước đây ta từng là một thánh kỵ sĩ! Vinh dự có vinh dự, tiền bạc có tiền bạc nhưng vì sao tao lại ra nông nỗi này!
Hắn giơ tay bóp lấy cổ Alex nhẹ nhõm nhấc bổng hắn lên, Alex ra sức dãy dụa nhưng căn bản là không có tác dụng, liên tục cào mạnh vào áp giáp bên ngoài của tên kỵ sĩ, mặc cho móng tay có bục, mặc cho bàn tay giờ này be bét máu.
- Cút đi! Cũng chỉ vì đám chúng mày!
Ngữ khí có phần âm lãnh cùng tức giận, một tay ném Alex ra xa.
- Khục... Khục!
Vừa ôm cổ Alex vừa run run, thân thể đau đớn vô lực, nằm im một chỗ, thấy vậy tên kỵ sĩ chỉ cười lạnh nói:
- Tại sao? Tại sao? Một kẻ sùng đạo như tao lại không được những đấng bề trên lựa chọn mà lại là lũ ngoại lai chúng mày? Vì cái gì lại nguyền rủa tao để tao thành ra như thế này? Mày có biết hàng ngàn năm qua ngày nào cũng phải chịu đựng đau đớn dằn vặt!
Càng nói, hắn càng lộ ra vẻ căm phẫn, lại nắm lấy cổ Alex vừa kéo lê vừa đấm mạnh vào người, tung người lên đá mạnh vào người Alex, khiến hắn văng ra đập mạnh vào tường đá.
- Khục... ọe!
[Hp: 34.3/141.5]
Alex nôn ra một ngụm máu, thân thể run run, cố gắng đứng dậy nhưng thân thể hắn đã chạm móc giới hạn, nửa ngồi nửa quỳ, thân thể hợi gục xuống, tên kỵ sĩ kéo cây chùy sắt lê trên mặt đất, từ từ tiếp cận, yên nặng hai tay hắn nắm chặt cây chùy giờ lên cao quá đâu, toan định một chùy đập nát đầu của Alex.
- Kết thúc rồi! Được chết dưới tay ta là một loại vinh dự! Tên của ta là Rolin Whichzacht! Hãy nhớ lấy kẻ kết liễu ngươi ngày hôm nay thánh kỵ sĩ Rolin cao quý này!
Alex chỉ cười thảm một tiếng, cố nén đau đớn khàn khàn nói:
- Này! Mày biết vì sao mấy tên phản diện luôn thua chứ?
- Vì nói nhiều?
Tên kỵ sĩ nghi hoặc trả lời, Alex cũng chỉ cười nhạt nói:
- Vỉ mày cho tao thời gian để hồi phục thể lực!
Nói rồi hắn vội vàng bật người dậy, chân phải hơi cong cong, sút mạnh vào chân tên kỵ sĩ, nhưng vừa va phải chân tên kỵ sị cả người hắn chấn động, chân hắn suy cho cùng cũng chỉ là da với thịt không đọ lại với sắt thép.
Thế rồi nắm lấy một nắm đất ném về phía đầu tên kỵ sĩ hòng che khuất tầm nhìn, thấy vậy tên kỵ sĩ chỉ hừ lạnh một tiếng, trên tay chùy sắt vẫn đập xuống:
- Hừ! Trò mèo!
Nhưng ngay tức khắc đối phương mất đi thị lực trong chốc lát, Alex vội lẩn vào trong bóng tối, hắn vội vã tìm kiếm cây rìu của mình, lê lết thân thể đau đớn, cố nén đau hai mắt nhanh chóng đảo quanh tìm kiếm:
- Đây rồi!
Vội vàng, nắm chặt cây rìu, nhưng chẳng biết từ bao giờ tên kỵ sĩ lại lần nữa xuất hiện bên canh hắn, kình lực bổ xuống, Alex cắn răng cũng vung rìu cứng đối cứng.
Răng Rắc! Cạch!
[Rìu đá của bạn đã hỏng]
Cuồng phong thổi mạnh, một lần nữa Alex lại văng người ra xa, nhưng lần này hắn còn thảm hơn, trực tiếp ăn một chùy, dù uy lực đã được hạ xuống nhờ đòn chặn của cây rìu nhưng cũng không ăn thua.
[Bạn bị gãy xương]
[HP: 12.2/141.5]
[Kỹ năng bị động: Bản Năng Sinh Tồn được kích hoạt]