Chương 12: Sửa chữa Tàn Tích Ánh Sáng, chuẩn bị cho hành trình sắp tới
Chương 12: Sửa chữa Tàn Tích Ánh Sáng, chuẩn bị cho hành trình sắp tới
[Cảm giác dường như cơn đau đã biến mất]
[Cơ bắp của bạn được cường hóa tạm thời]
[Giác quan cùng độ nhạy cảm của bạn được gia tăng tạm thời]
[Khát vọng muốn sống đã khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn]
[Tốc độ hồi phục vết thương đã được gia tăng]
[Thể lực của bạn đã hồi max]
[Giờ đây chiến được rồi]
Một loạt những thông báo từ hệ thống vang lên trong đầu Alex, hắn khẽ nắm chặt bàn tay cảm nhậm từng thớ cơ siết chặt lại, trong miệng lẩm bẩm:
- Cảm giác cứ như chơi thuốc lắc vậy! Dù mình chưa chơi bao giờ! Sức mạnh này là?
Lúc này hắn trông giống như một huyết nhân cả người nhuộm đỏ bởi máu tươi, Alex liếc nhìn tên Kỵ Sĩ khóe miệng khẽ mỉm cười ngón tay ngoắc ngoắc, nói:
- Đến chiến! Để xem bây giờ ai làm bố nào?
Không chần chừ, Alex nhún người, khẽ bật mạnh lao về phía tên Kỵ Sĩ, thấy vậy tên kỵ Sĩ chỉ lùi lại hai bước, hai tay nắm chặt cây chùy thép, vung mạnh mộng đường ngang như đánh bóng chày, chùy sắt mạnh mẽ lao vụt về chỗ Alex.
Alex không nhanh không chậm gập vội người xuống, tránh thoát được lưỡi chùy, chớp mắt chùy sắt vừa sượt qua đầu hắn vội bật ngay người lên, thân thể tạo thế móc mạnh một cú đấm thẳng vào cằm tên kỵ sĩ.
Kỵ Sĩ hơi mất đà loạng choạng lùi lại vài bước, mặc dù có mũ giáp tán đi phần lớn sát thương nhưng hắn vẫn không tránh khỏi một chút choáng váng, mắt thấy thời cơ Alex vụt lên, chân phải sút mạnh vào khủy chân của đối phương, tên kỵ Sĩ nhanh chóng khuỵu xuống.
Một chân quỳ một chân vẫn còn chống đỡ, một tay cây chùy vẫn còn vung loạn xạ, hắn cười gắn nói:
- Xem như ta coi thường ngươi thằng nhóc! Nhưng muốn hạ bệ ta còn khuya!
Nói rồi hắn bật người lên không một đoạn ba đến bốn mét, trên tay cây chùy quang mang hơi lóe, chớp mắt hướng phía Alex bổ xuống, Alex sắc mặt nghiêm túc, bật lùi ra sau vài mét.
Rầm Rầm Rầm!
Cây chùy vừa chỉ mới va đập vào mặt đất thế nhưng xung quanh mặt đất nứt toác ra, đang hướng phía Alex không ngừng mở rộng, thấy vậy Alex bõng biến sắc.
Rắc Rắc!
Từ dưới mặt đất một đoàn nham thạch sắc nhọn, thi nhau đâm lên, giống như một con rắn nhanh chóng hướng phía về chỗ Alex đang đứng, xoay người một góc vuông, Alex gắng hết sức bật mình sang một bên hòng tránh thoát những tấm nham thạch.
Nhưng hắn vẫn chậm mất một nhịp, một tảng nham thạch như mũi gai xuyên thủng qua phần eo của hắn, máu tươi theo mũi nhọn từ trên chảy xuống.
[Bạn đã bị thương do công kích, vết thương nhanh chóng được cầm máu nhờ khả năng hồi phục gia tăng]
[HP: 29.3/141.5]
- Tuyệt thật! Không có cảm giác đau chút nào!
Alex như con thiêu thân băng qua những cái gai nhọn, hướng thẳng tên Kỵ Sĩ mà đi, chu vi xung quanh như lấy tên Kỵ Sĩ làm trung tâm, những miếng nham thạc không ngừng ở xung quang mọc lên, những cài này khiến cho Alex ăn không ít khổ, cả người vết thương chồng chất, trong lòng còn đang hơi lo lắng:
- Nếu những cái này thạch nhọn dưới chân mình mọc lên thì...!
Gã Kỵ Sĩ lúc này một chân quỳ dưới đất, hai tay vẫn nắm chặt cây chùy, đầu chùy cắm thẳng vào mặt đất, dường như sau chiêu vừa rồi thể lực của hắn tiêu hao lấy một lượng lớn bây giờ cần cấp tốc hồi phục.
Thấy cơ hội, Alex lao ngay đến chỗ hắn, chớp mắt hắn phanh gấp lại, chân phải giơ cao, xoay người mượn nhờ quá tính mà tung một cú đá thật mạnh vào đầu gã Kỵ Sĩ.
Ầm Ầm!
Một thanh âm trầm đục vang lên, chẳng biết từ bao giờ tên Kỵ Sĩ bàn tay đã đưa lên chặn lại công kích, phản chấn khiến hai bên bật ra một đoạn nhỏ, tay hắn hơi run run, Alex bên tay cũng không khá hơn được chân hắn cũng đang run rẩy.
- Hừ! Hôm nay chỉ có một người trong số chúng ta còn sống mà qua nơi này!
Whosh!
Trên tay Kỵ Sĩ cây chùy xé gió, móc một dường lên trên mặt Alex, thấy vậy Alex nhanh chóng lui lại hai bước, chùy thép lướt qua mặt hắn vừa kịp thời.
Chớp mắt nhân lúc đối phương chưa kịp thu lực,, Alex tung ra liên tục hai cú đá mạnh vào mũ giáp của đối phương, chỉ thấy gã Kỵ Sĩ gầm lớn, lại vung trên tay cây chùy, Alex lần này không tránh mà tung ra nắm đấm cứng đối cứng.
Nhưng chớp mắt thấy hai bên chạm nhau thì Alex cánh tay lại chuyển hướng, mượn quán tính chếch người tránh thoát lưỡi chùy, chẳng mấy chốc hắn đã xuất hiện sau lưng tên Kỵ Sĩ, vội vàng leo lên người hắn.
Hai chân quắp chặt vào hông, hai tay nắm chặt mũ giáp mà vặn, cả thân thể từng múi cơ như siết chặt lại ra sức vặn, nhưng cánh tay có khỏe thì cũng không có bẻ được bắp đùi.
- Cút xuống!
Tên Kỵ Sĩ vung chùy đánh ra sau lưng, thấy vậy Alex nghiêng người thả một bên tay để cả thân thể đu qua thuận theo với quỹ đạo của cây chùy.
Ầm!
Cây chùy đập mạnh vào vai tên Kỵ Sĩ, hắn hét lên một tiếng đau đớn:
- Đồ chuột nhắt! Chết đi!
Nói rồi hắn lao lưng về phía sau hòng va lưng vào đống nham thạch sắc nhọn.
Rầm!
Xung quanh một mảng bụi mù, gã kỵ sĩ đã húc đúng vào một mảng nham thạch nhưng đấy là hắn húc phải, còn Alex lúc này đã đáp xuống ngay dưới chân hắn.
Alex mắt thấy tên Kỵ Sĩ mất đà vội túm lấy cánh tay của hắn, vặn mạnh một vòng.
Răng Rắc!
Cánh tay gã Kỵ Sĩ đứt lìa do liên tục vung chùy cùng với va đập cánh tay hắn cũng trở lên vô cùng yếu mềm, nhưng gã không hề chảy máu trái lại trên miệng vết thương có những vết sần sùi như đá, thấy vậy Alex chỉ cười nói:
- Mày là tượng đá mà phải không?
Nụ cười mang đầy vè diễu cợt cùng tự tin, vứt đi cánh tay bằng đá đã cứng ngắc của tên Kỵ Sĩ, hắn vẫn lao vụt tới, vẫn như cũ tiếp đón hắn lại là một đường vung chùy, nhưng Alex dễ dàng tránh được.
Tên Kỵ Sĩ một cánh tay đã không còn, mất thăng bằng theo man lực lao về phía trước, thấy vậy Alex đằng sau nhanh chóng nắm được cánh tay còn lại mạnh mẽ bẻ ngược ra đằng sau.
Răng Rắc!
- Bây giờ không còn tay rồi đúng không?
Alex quơ quơ cánh tay bị gã của tên Kỵ Sĩ trào phúng nói, vứt nó sang một bên hắn nhanh chóng nhặt lên cây chùy thép:
[Vật phẩm: Chùy Thép
Sát Thương: 46.4~50.4
Cấp bậc: Thường
Yêu cầu STR: 9
Độ bền: 45/100]
- Độ nặng không sai!
Cầm lên cây chùy thép vung vẩy một hồi, cảm thấy độ nặng vừa sức Alex liền đánh giá một câu, chỉ thấy tên Kỵ Sị gầm lên giận giữ lạo thẳng về phía hắn.
Bành!
Alex nghiêng người qua một bên tránh thoát công kích, còn không quên tặng kèm một cú đánh mạnh vào chân đối phương.
Rầm!
Gã Kỵ Sĩ ngã sầm xuống mặt đất, hắn run run nói:
- Vậy là chấm hết rồi! Kẻ ngoại lai trước khi chết ta không muốn bị kết liễu bởi kẻ vô danh!
- Alex!
Bành!
Vừa nói xong Alex nện một chùy thật mạnh vào đầu tên Kỵ Sĩ, nháy mắt mũ giáp vỡ tan, thân thể hắn chớp mắt hóa thành đá rồi vỡ vụn.
Một quang cầu chậm rãi từ đống đất đá trôi nổi ở bên trên.
[Bạn thu được Bùa Phép không xác định]
[Bạn thu được Sách Phép Thuật]
[Bạn thu được bụi mana]
- Tsk! Mệt chết ta rồi!
Alex thở dài một hơi, lê lết thân thể toàn máu, cầm theo một đống vật phẩm chạy men theo mép tường một vòng, cuối cùng hắn dừng lại trước một tấm cửa thép đã mở, bên trong thông đến một căn phòng, chính giữa căn phòng có một bệ đá.
Alex yên lặng tới gần, chỉ thấy bên trên bệ đá đặt một phiến đá hình vuông, chậm rãi hắn cầm phiến đá lên.
[Bóng tối dần được xua tan khi bạn nhặt lên Bảng Ánh Sáng]
[Hiệu ứng buff đã hết hiệu lực]
- Uhh!
Một cơn đau đớn truyền tới Alex tầm mắt tối sầm lại, hắn dường như ngất đi.