Chương 15: Khu Rừng Kỳ Lạ (2)
- Thôi kệ! Bây giờ có thịt ăn rồi!
Vừa kịp nói hết một câu, bỗng dưng con thỏ một sừng hóa thành một đạo tàn ảnh, lao nhanh về phía Alex, giật mình hắn vội khom người tránh thoát.
Sưu Sưu!
Tàn ảnh bay sượt qua đầu hắn, kèm theo một cỗ cuồng phong làm cho xung quang cây cỏ không ngưng đong đưa, tàn ảnh không dừng lại mà lao thẳng vào thân cây lớn sau lưng hắn.
Xung quanh từng mảnh vụn gỗ văng ra tứ phía, Alex đưa tay che mặt, thần sắc ngưng trọng, đập vào mắt hắn lúc này là thân cây to nháy mắt bị khoét thành một lỗ lớn thông sang cả đầu bên kia.
Trấn tĩnh lại tinh thần, sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu trong lòng hắn thầm kinh hãi sinh vật tưởng như vô hại lại có sức mạnh kinh người tới như vậy.
- Không sao một con vậy mình có thể xử đẹp!
Trong lòng thầm nhủ, trên tay hỏa cầu nhanh chóng vừa hình thành, giữa rừng cây mát mẻ trong chớp mắt trở nên nóng rực, bỗng chốc, từ nơi nào hơn ba đạo tàn ảnh phóng về phía hắn.
Alex sắc mặt kịch biến, trên tay hỏa cầu ném ra, nháy mắt cầu lửa nổ tung, khiến cho xung quanh một mảng bụi mù, nhân cơ hội, hắn liền vắt giò lên chạy.
Bụi bặm dần tán đi để lại xung quanh ba con thỏ sừng, ánh mắt chúng đỏ hồng chắm chú nhìn về phương hướng Alex chạy trốn, ánh mắt thoáng lên vẻ do dự xong cuối cùng cũng lựa chọn đuổi theo.
- Hộc hộc! Chúng không theo mình chứ?
Alex vừa chạy vừa thở dốc ngoái nhìn lại phía sau, trong rừng cây cối rậm rạp cản trở di chuyển cũng như tầm nhìn, phải chạy trong này vừa phải để ý xung quanh vừa vượt chướng ngại vật đã mài hơn phân nửa thể lực của hắn.
Sưu!
Alex vội nghiêng người sang một bên, chỉ thấy dưới chân hắn bụi đất văng lên tạo thành một cái hố đất, xung quanh cây cối bắt đầu có những vết đâm xuyên.
- Chết tiệt! Đuổi tới rồi?
Mất tập trung một giây, hắn chợt vấp phải một rễ cây lớn, cả người ngã nhào xuống mặt đất lăn một vòng về phía trước, mấy con thỏ rốt cục cũng dừng lại, chúng từ từ tiếp cận Alex.
Nhưng!
Một đạo lục mang từ trên những tán cây lao vụt xuống, nó là một con rắn lớn, con rắn há miệng to như chậu máu, cắn chặt vào cổ của một con thỏ xấu số, những con khác thấy vậy liền vội vã tán loạn chạy đi.
Thân thể con rắn tầm hai mét, cả người lân phiến xanh lục, con mắt màu nâu vàng khẽ liếc nhìn Alex, làm cho hắn không tự chủ run lên một cái, thể rồi con rắn lớn siết chặt lấy con mồi của mình.
Chỉ thấy con thỏ một sừng ra sức giãy giụa mặc kệ cái cổ đang bị ghìm chặt, máu tươi dần nhuộm đỏ bộ lông trắng muốt của nó, con rắn lúc này thì thích thú cả thân thể siết chặt lấy con mồi, con thỏ thân thể thiếu khí không ngừng co giật.
Alex nhân cơ hội liền chuồn êm, vừa chạy hắn vừa cảm khái, nơi này không yên bình, hắn lẩm bẩm:
- Rồi có một ngày ta sẽ đứng lên đỉnh chuỗi thức ăn tại nơi này!
Alex lẻn vào từng bụi cây rồi men theo rời đi, khu vự của hắn hiện tại xâm nhập vẫn chưa đủ sâu vẫn chỉ thuộc phạm vi bên ngoài, nếu dựa theo tiến độ trong game tại nơi này hắn sẽ tìm được tay Lái Buôn.
Nếu may mắn gặp được hắn sẽ giúp ích cho Alex rất nhiều, tỉ như có kẻ bán trang bị, thức ăn, sách kỹ năng,.v.v...
- Gyerkk!
Bỗng hắn nghe thấy một tiếng kêu cách vị trí của bản thân không xa lắm, thấy vậy Alex bèn đi tới nơi âm thanh phát ra, trong bụi cỏ hắn cũng luồn thoát được một vài loại quái vật, tỉ như thỏ một sừng, sói, lợn rừng,...
Không lâu sau hắn cũng tới được địa điểm phát ra âm thanh, bỗng một mùi máu tanh tanh xộc vào mũi của hắn, cẩn thận ngóc đầu ra khỏi đám cỏ,, chỉ thấy trước mắt hắn nằm một cái xác heo rừng lớn tầm 2 mét có thừa, xung quanh còn có một đám sinh vật vũ trang đầy đủ đang tiến hành mổ thịt.
Đám này có tầm ba con, thân hình chỉ cao một mét hoặc hoặc hơn một chút như mấy đứa trẻ con, đặc biệt làn da xanh lè cùng với mũi và tai dài nhọn hoắt, trên người mặc một bộ quần áo làm bằng da, tên tay nắm một con dao đã rỉ sét.
- Goblin?
Alex núp trong bụi cây vuốt vuốt cằm khẽ thì thầm, hắn chưa rừng đánh nhau với mấy con này trước đây, lần này cũng là lần đầu tiên thấy, trước đây hắn chỉ thấy chúng ở trong truyện và tiểu thuyết, không rõ ràng thực lực mạnh yếu hắn không dám manh động.
Trên hết chỉ với ba con Goblin mà có thể hạ bệ con heo rừng hơn hai mét thậm chí trên người vết thương không nhiều chứng tỏ thực lực không yếu, đến cả hắn cũng chỉ dám một mình đi xử mấy con heo rừng nhỏ chỉ cỡ một mét, đánh lại? khó!
Yên lặng toan định lủi đi, thì bỗng dưng từ đâu một con Goblin từ bụi cỏ đằng sau hắn bỗng lạo ra.
- Gerckk!
Alex giật mình, bật người sang một bên, trong lòng hắn mồ hôi lạnh tiết ra.
- Nó từ chỗ nào chui ra?
Khẽ nói trong lòng, tiếng kêu vừa rồi làm cho ba con Goblin cách đó không xa cũng chú ý về nơi này, chúng nó nhìn Alex với ánh mắt bất thiện, trong lòng hắn thầm nhủ không hay.
Bỗng chốc con Goblin gần hắn nhất lao lên, tốc độ không nhanh, trên tay con dao găm vung ra đằng trước, Alex xoay người nhẹ nhõ tránh thoát, hắn vung mạnh một chùy đập vào eo của đối phương, con Goblin thân thể cong như con tôm vụt bay ra xa hai mét.
- Giải quyết nhanh chóng! Bằng không càng kéo dài càng không có lợi cho mình!
Trên bàn tay trái hỏa cầu chẳng biết từ khi nào ngưng tụ thành, Alex cong người ném mạnh về chỗ ba con Goblin, một con vừa rồi ăn của hắn một chùy sức chiến đấu không phải đáng lo, bởi vậy hắn quết định xử lý mấy con còn sức chiến đấu trước.
Đám Goblin vô cùng ăn ý tách ra, tránh thoát được hỏa cầu, ba con ba hướng khác nhau hướng về chỗ Alex mà tới, thấy vậy hắn chỉ mỉm cười, kế hoạch chia để trị của hắn thành công.
Thay vì một lúc đánh ba con chi bằng tách chúng ra vậy không còn là mối lo quá lớn, thế rồi hắn lao vụt đi về phía trước, nhanh chóng đón đầu.
- Gyrekk!
Con Goblin bỗng trở nên lúng túng, nhịp điệu cũng rối loạn đi, trên tay dao gắm vung lên loạn xạ, Alex kéo lê cây chùy dưới đất, bỗng chốc hất lên, manh theo một lượng đất đá phóng về con Goblin, tầm mắt bị khuất con Goblin càng trở nên luống cuống, cuối cùng Alex chớp mắt đã tiến tới đằng sau lưng của nó, một chùy đập văng cái đầu ra xa.
Thân thể không đầu của con Goblin từ phần cổ tuôn ra một lượng máu màu xanh y như da của chúng, thân thể ngã phịch xuống đất, thấy vậy mấy con còn lại càng trở nên điên cuồng, hai mắt đỏ lừ nhìn Alex.
Lúc này thế cờ từ một đấu bốn lại chuyển thành một đấu ba, con Goblin vừa bị hắn đánh bay giờ cũng tham gia vào cuộc chiến, năng lượng của hắn không có nhiều chỉ đủ dùng thêm hai ba lần hỏa cầu nữa bởi vậy hắn không dám mạnh động.
Vừa chạy vừa hạ thấp thân thể, năm lấy một nắm đất đá trên tay, nhanh chóng tiếp cận mấy con Goblin, lũ Goblin lúc này không dám tách đoàn, cả ba con đều đưa lưng vào nhau, thấy vậy Alex chỉ vung tay ném đất bụi vào mắt một con trong số chúng.
Con Goblin dính chiêu, hai tay ôm mắt kêu gào, bông dưng hai con bên cạnh nó bỗng tiến lên về phía Alex hòng câu cho đồng bạn thời gian hối phục, Alex không nghĩ ngợi nhiều xông vào tả xung hữu đột.
Bật người lên phía trước hắn đã nắm lấy đầy của một con, vội vã tác rời hai con còn lại, tay nắm chặt đầu con Goblin, trên tay nhiều thêm một con dao đá, hắn mạnh mẽ dùng con dao đâm thủng yết hầu con Goblin.
Vứt cái xác qua một bên, nhẹ nhàng tránh thoát hai con từ đằng sau lao tới, lợi dụng ưu thế của rừng rậm, mượn những thân cây cản lại lưỡi dao, tay phải vung chùy đập nát đầu một con, tiếp đó lại xoay người, đập mạnh vào lưng con còn lại.
cả người cơ bắp siết chặt ẩm ẩm có điểm đau đớn, con Goblin cuối cùng dù bị ăn một chùy vào lưng khiến da thịt nát bét, máu màu xanh vẫn không ngừng chảy, hàm răng bén vẫn năm nhe về phía Alex, nó lao vội lên dùng toàn bộ bộ phận cơ thể làm vũ khí hòng làm Alex bị thương.
Vội vang né tránh, nhưng lại có điểm dễ dàng, Alex có hơi nghi hặc, con Goblin chỉ hét lớn một tiếng cuối cùng hướng chỗ xác con heo bò đi, Alex trong lòng chợt lạnh lẽo không dám đuổi theo.
Chẳng biết từ đâu ngồi bên trên xác con heo rừng là một con Goblin khác, con Goblin bị Alex đánh sắp chết toát lên ve vui mừng như nhặt được về cái mạng, nó liều mình lao về hướng xác con heo.
Nhưng một giây sau đó, đầu của nó bị thứ gì đó chặt bay, thân thể vô lực ngã xuống, Alex lúc này mới nhìn rõ thân ảnh cảu con Goblin ngồi trên cái xác.
Con Goblin này hoàn toàn khác biệt, mặc dù thân thể không có gì biến hóa thế nhưng thân tren của nó để trần lộ ra từng múi cơ bắp cùng những vết sẹo, trên vai khoác một thanh đao, cùng đội trên đầu một cái mũ len đỏ chói.