Chương 23: Tập luyện

The Wild Darkness Survival

Chương 23: Tập luyện

Chương 23: Tập luyện


Để kiếm được tiền chi trả cho Viham, Alex không còn cách nào khác ngoài xách mông lên đi săn, nhưng có điều xung quang khu vực của hắn quái vật tất cả đều bị dư chấn tối qua đánh bay hết rồi.

Bây giờ phạm vi trăm mét xung quanh hắn chỉ còn một khoảng đất trọc không lấy một ngọn cây, mang ý nghĩ thủ vận may hắn liền chạy tới nơi này hòng nhặt nhạnh chỗ tốt, nghe lời Viham nói khoảng thời gian này sẽ không có sinh vật nào dám quanh quẩn tại nơi này vì vậy Alex mới gan to lui tới!

Mắt thấy chỗ tốt thì không có, cực nhọc +100, hắn chỉ biết ngán ngẩm quay người rời đi vì thực sự là không có thứ gì ở nơi này cả, mọi thứ đều bị đánh bay.

Không bao lâu hắn rất nhanh kiếm được cho mình mục tiêu, đó là một tốp Goblin bao gồm 3 con, hai cận chiến cùng một cung thủ:

[Tính danh: Goblin thường
Lớp: Chiến binh
Lực chiến: Chưa nhập cấp
Thông tin: thường thường không có gì lạ một con Goblin, bạn có thể dễ dàng tím thấy nó ở bất cứ nơi đâu, đặc biệt chủng loài này có sức sinh sản cao dễ dàng sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, móng vuốt cùng da mang chất độc gây tê nhẹ, thân hình nhỏ mảnh linh hoạt cao]

[Goblin cung thủ
Lớp: Cung thủ
Lực chiến: Thấp
Thông tin: Am hiểu đánh tầm xa, phụ trợ cùng ẩn nấp, hãy cẩn thận với những mũi tên của nó, bạn sẽ không biết nó phóng tới từ đâu, bên trên mang độc cấp thấp]

"Greckkk!"

Trong đám bỗng có một con dường như phát hiện vị trí của Alex, nó kêu lớn chỉ tay ra hiệu cho đồng bạn, chẳng biết từ đâu một mũi tên bằng đá xé gió bay thẳng tới đầu Alex.

Trong lòng thầm kêu không ổn nhanh chóng vặn đầu, mũi tên sượt qua phần gáy cắm mạnh vào thân cây gần đó, nhanh chóng lui lại gần gốc cây hòng kiến vị trí che trở.

Alex đảo mắt về chỗ lũ Goblin lúc này thiếu mất một con, cũng chính là cái con cung thủ, "Tsk", Không nghĩ nhiều, trên tay hỏa cầu ngưng tụ, nhanh chóng ném về hai con Goblin còn lại.

Không có gì bất ngờ, quỹ đạo của hỏa cầu quá dễ đoán, lũ yêu tinh dễ dàng tránh thoát được, chúng nhanh chóng bật người tới chỗ Alex.

Toan định tránh đi nhưng chẳng biết bên cạnh lúc nào có thêm một mũi tên đang đâm tới, giơ ngang thân kiếm hòng đỡ lại nhưng trước mặt đám Goblin đã áp sát tới.

Không còn cách nào chỉ cắn răng đưa lên tay trái chặn lại, một tay còn lại vung mạnh lưỡi kiếm về trước đánh bật lưỡi dao của hai con Goblin, mặc dù thêm được kỹ năng [Da cứng cáp] nhưng mũi tên vẫn đâm thẳng vào cánh tay của hắn, chạm tới xương rồi dừng lại.

Khẽ rên một tiếng cắn chặt hàm răng vào thân mũi tên rồi dứt ra, máu tươi cũng theo mũi tên dứt ra mà tuôn, âm thanh máy móc lại vang lên:

[Bạn nhiễm độc level 1, hiệu ứng có thể tăng lên nếu kéo dài]

Dù nói là độc dược cấp thấp nhưng hiệu quả cũng quá rõ ràng, đầu óc Alex bắt đầu đau nhức, ánh mắt dường như không còn nhìn rõ, hô hấp trở nên nặng nề.

Nhổ ra trong miệng mũi tên, hắn quyết định xử lý hết cái đám vướng chân trước mặt, hét lớn một tiếng lao lên, chặt một đường chéo từ trên xuống hướng vào ngực con Goblin gần nhất.

Sưu!

Mũi tên bất thình lình va mạnh vào thân đao làm cho quỹ đạo củ nó bị lệch ra con yêu tinh thấy vậy nhanh chóng bật người ra sau tránh thoát, " Hự!", chư kịp phản ừng hắn đã nhận ngay một vết chém dọc sau lưng, chẳng biết từ bao giờ một con Goblin đã đứng ngay sau người.

Chém trúng Alex nhưng nó không tiến công mà lui ra sau, nhường chỗ cho hai mũi tên đang lao tới, vì bị tấn công bất nờ Alex không kịp để ý xung quanh, chỉ còn cách che đầu cùng ngực lại cứng rắn nhận mũi tên cắm vào da thịt.

[Bạn nhận được hiệu ứng trúng độc level 2]

" Ọc ọe!", nôn ra một búng nước, thể trạng của hắn ngày càng tệ hơn, bây giờ chỉ còn cách là chạy, khom người bí mật ném hỏa cầu xuống mặt đất gần đấy, chỉ thấy hỏa cầu nổ tung, từng tia lửa văng lên những bụi cây khô chẳng mấy chốc bắt lửa.

Xung quanh khói đen nghi ngút, bắt lấy cơ hội Alex lao vụt ngay đi, không dám nghỉ ngơi, hắm cắm đầu chạy, nấp trong bụi cỏ quan sát lũ yêu tinh rời đi hắn không dám loạn động trên cơ thể những mũi tên.

Nhanh chóng lê lết thân thể, chạy nhanh về căn cứ, tình trạng của hắn càng tệ hơn, mỗi bước di chuyển hắn đều nhìn chằm chằm thanh máu đang tụt không phanh:

[Bạn nhiễm hiệu ứng chảy máu level 1]

[HP: 134.5/149.4]

[HP: 132.2/149.4]

[HP: 127.4/149.4]

[HP: 111,2/149.4]

[HP: 90.1/149.4]

Đầu óc bắt đầu mơ hồ, cảm giác huyết dịch bắt đầu chảy chậm, thân thê trở nên nặng nề, cơ bắp tê dại, hô hấp trì độn, bất lực hắn chỉ biết ngã gục xuống mặt đất nằm im chờ chết......

Chẳng biết qua bao lâu Alex mơ hồ tỉnh lại, chỉ thấy cơ bắp đau nhức, thân thể thì đang nằm trên một cái dường nhỏ được đắp bằng cỏ khô, một giọng nói vang lên bên cạnh hắn: "Tỉnh rồi à? vậy thêm tiền!", ngồi bên cạnh hắn Viham ngồi gọi lấy một quả táo cười nói.

" Cảm ơn!", Alex liếm nhẹ bờ môi khô khốc giọng khàn khàn nói, Viham chỉ đáp lại một câu: " Muốn trả ơn vậy thường xuyên mua thương phẩm là được rồi."

Cắn nhẹ một miếng táo ánh mắt có phần châm chọc liếc nhìn Alex lại nói: "Nghĩ kỹ rồi chứ! Tôi có thể dạy cậu! Phí thì có thể cho vay!"

Nghe thấy vậy Alex không khỏi mừng như điên hắn ngồi bật dậy, làm một bộ chắp tay nói: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"

" Cút! Tao chưa già tới vậy!", Viham ghét bỏ nhìn Alex, tiện tay ném đi còn thừa lại lõi táo, đi ra bên ngoài lúc tới cửa hơi dừng lại nói: " Từ mai bắt đầu huấn luyện cơ thể!"

Alex cười không ngậm lại miệng được, trằn trọc suốt một đêm cuối cùng vì cơ thể mệt mỏi mà thiếp đi, chằng mấy chốc mà đã tới sáng ngày hôm sau.

Viham hung hăng lao vào, kéo Alex ra khỏi mộng đẹp, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì Viham lại ném cho hắn một cái rìu cùng một đống đá lớn, nói: "Từ giờ trở đi nhét hết đông đá này vào balo, mỗi ngày 100 cái hít đất, 100 cái đứng lên ngồi xuống, 100 cái gập bụng, chạy 10km!"?!

Alex có chút mộng, thì bỗng Viham lại vỗ trán nói: " Đưa tôi xem bảng cá nhân của cậu!", Alex vội vàng mở ra bảng thuộc tính ném tới cho Viham, chỉ thấy hắn trầm ngâm một hồi lại nói: "Cậu nên dứt bỏ kỹ năng ma thuật đi thì hơn, một khi sử dụng Aura không cần dùng tới ma pháp, hoặc nói trắng ra là không dùng được, với lớp nhân vật của cậu đi theo lối cận chiến mới là con đường tốt nhất!"

" không tin? Vậy thử liên tục dùng hỏa cầu không dán đoạn cho tới khi cạn kiệt năng lượng đi!", Viham vừa nói vừa chỉ tay về phía một gốc cây, Alex cũng không làm gì khác ngoài thi pháp.

Lần một lần hai hỏa cầu đều nhanh chóng hình thành rồi bị hắn ném đi nhưng đến lần tiếp theo, cánh tay bỗng như bị thứ gì chẹn lại, năng lượng bắt đầu toán loạn, trên tay hỏa cầu cũng nổ tung.

Alex hét thảm ôm lấy cánh tay bị cháy xém, lúc này thân thể hắn chớp mắt cảm thấy mệt mỏi, cánh tay tê bại, âm thanh hệ thống lại vang lên:

[Kỹ năng sử dụng thất bại do bất ổn phép thuật]

" Thấy chứ? Chỉ số Int của cậu không đủ đề liên tục sử dụng phép thuật, bây giờ còn không có việc nhưng trong chiến đấu thì sao?"

Alex thân thể run run, Viham tới vỗ vai hắn an ủi vài câu: " Không sao! Nếu cậu sử dụng được Aura sức mạnh cơ thể cũng có tăng lên đáng kể không kém gì so với pháp sư!"

Thế rồi hắn dẫn Alex tới một khu vực mà Alex chưa từng đi qua trước đây chỉ vào cái cây nói: " Cây này là thiết mộc, thân cây cứng như sắt thép thường được các thợ rèn dùng đề làm cán của vũ khí, nhiệm vụ của cậu là mỗi ngày phải chặt đủ mười cây, rồi cứ vậy tăng lên!"

Quan sát một hồi Alex không thấy mấy cây này so với những thân cây khác khác nhau ở điểm nào, xùy cười một tiếng vung lên cây rìu chặt xuống.

Kenggg!

Thanh âm chói tai vang lên, lưỡi rìu bị đánh bật ra, tay của Alex chịu một lực phản chấn khiến cánh tay run rẩy, bây giờ thì hắn biết tại sao cây này gọi là thiết mộc rồi!

Mấy ngày phía sau quả đúng là ác mộng, ngày ngày vác 50Kg đá chạy hơn 10km, Viham nói chạy như vậy giúp hắn cải thiện thể lực cùng tốc độ và sự cân bằng, chặt cây rèn luyện khí lực và khả năng chịu đau, kiểm soát lực.

Cứ thế một tuần nhanh chóng trôi qua, Alex lúc này người trên để trần lộ ra từng thớ cơ bắp cùng những vết sẹo kinh người, mồ hôi từ trán chảy xuống cằm, hắn không ngừng vung vẩy trên tay cây rìu chặt vào một thân cây.

Lưỡi rìu liên tục bị đánh văng, mỗi lần như vậy hắn không có từ bỏ mà vẫn nắm chặt lấy cán rìu mặc cho nắng gắt chiếu vào thân thể vẫn điên cuồng vung rìu.

Cuối cùng một thân cây thiết mộc cũng ngã xuống, Alex ngồi lên trên thân cây, lau lau mồ hôi trên trán vừa thở dốc, thân thể của hắn đã tới cực hạn nếu còn tiếp tục chỉ sợ rằng ăn không tiêu.

Mở ra bảng cá nhân bây giờ chỉ số của hắn cũng có biến hóa không nhỏ, Alex cũng thầm may mắn thành quả luyện tập của mình cũng không vô ích.

[Str: 16.3
Agi: 14.7
Int: 10.4
Sức bền: 17.2
May mắn: 10]